Sự Rung Động Có Chủ Ý - Chương 65: Cắn một cái lên cổ anh.
Cập nhật lúc: 2025-08-05 14:48:07
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh ôm Chung Thư Ninh lòng, cô chỉ cảm thấy tim đập dồn dập, từng nhịp đều mạnh đến mức như nổ tung. Hơi thở quanh cô đều là mùi hương thuộc về .
Mạnh mẽ xâm chiếm, khiến thần kinh cô như căng , khơi gợi từng chút một.
Cảm giác mang luôn là thẳng thắn, dứt khoát…
khiến thấy khó chịu.
Thích , thật sự…
Là chuyện dễ dàng.
Có lẽ vì tim đập quá nhanh, đầu óc cô cũng thấy choáng váng.
“Ngài Hạ, chuyện hôm nay là do em liên lụy tới . Nếu em, Chung Minh Nguyệt cũng sẽ …”
Hạ Văn Lễ buông tay , cúi mắt cô:
“Chung Thư Ninh.”
Đã lâu cô gọi tên , giờ đột nhiên thốt một tiếng như , khiến cô ngẩn vài giây.
“Mọi chuyện của em. Em cần cảm thấy áy náy day dứt gì cả. Em chỉ cần về phía , điều cho là đúng là . Anh gặp loại như Chung Minh Nguyệt nhiều , cách đối phó. Em đừng lo.”
“Gặp nhiều …”
Chung Thư Ninh khẽ mím môi, thì thầm:
“Ý là… nhiều cô gái chủ động nhào lòng ?”
“Không nhiều lắm.”
Chung Thư Ninh chỉ nhạt, xoay sấy tóc.
Dạo gần đây tiếp xúc với , bên cạnh Hạ Văn Lễ bóng dáng phụ nữ nào, khiến cô suýt quên mất đàn ông mang họ Hạ thể gây sóng gió ở trong Bắc Kinh, là đối tượng ao ước của bao nhiêu cô chiêu danh giá.
Xung quanh , hẳn là thiếu phụ nữ vây quanh.
Ít nhất là…
Lúc hôn, trông kinh nghiệm.
…
Lúc , trong phòng khách.
Hạ Văn Dã bệt tấm thảm, đặt máy chơi game sang bên cạnh, đang cúi đầu dán mắt màn hình điện thoại.
Con Dao Nhọn: [… Vậy mà dám sàm sỡ cháu, đúng là lá gan hề nhỏ.]
Ông Hạ: [Ai ?]
Con Dao Nhọn: [Chính là cô con gái ruột mà nhà họ Chung mới nhận về ông, việc não.]
[Cũng thể là do cô xem phim nhiều quá, tưởng chỉ cần cởi vài cái, lộ chút chân là thể khiến đàn ông cuồng mê ? là coi thường cháu quá .]
[Dù thì cô cũng cháu chỉnh cho một trận trò, còn định đổ vạ cho tên họ Chu . Ai ngờ tên đó bảo “ ăn gì”, c.h.ế.t mất.]
Hạ Văn Dã là kiểu mồm loe.
Rất nhanh đó, ngoài Hạ Văn Lễ thì gần như cả nhà họ Hạ đều hôm nay suýt nữa cưỡng hôn, suýt thì “mất đời trai”.
Mà vốn dĩ chuyện cũng gì to tát.
Mọi chỉ bàn tán riêng tư một chút thôi.
Cho đến khi…
Hạ Văn Lễ đang cho cá ăn thì nhận tin nhắn.
Chú út gửi cho một phong bao lì xì.
Lì xì qua WeChat, loại đến 200 tệ, Hạ Văn Lễ nhướng mày:
[Chú út?]
Chú út nhà họ Hạ: [Nghe hôm nay cháu gặp chút chuyện vui, sợ cháu tổn thương cả thể chất lẫn tinh thần nên gửi chút an ủi.]
[…]
An ủi?
Rõ ràng là đến để nỗi đau của khác mà!
Chú út nhà họ Hạ: [Lì xì chỉ là tấm lòng nhỏ, cháu đừng chê ít nhé.]
Hạ Văn Lễ cũng khách sáo, bấm mở , thấy chú út gửi đúng 66.66 tệ…
Ngay đó, Hạ Văn Dã cảm nhận một ánh nóng rực đang đ.â.m thẳng lưng .
“Hạ Văn Dã!”
Một tiếng quát giận dữ vang lên, lập tức cắm đầu chạy lên lầu, suýt nữa đ.â.m Chung Thư Ninh đang xuống, chui ngay lưng cô: “Chị dâu ới! Anh em đánh em kìa!”
“Hả?” Chung Thư Ninh về phía Hạ Văn Lễ.
“Anh đánh nó, chỉ tâm sự đôi chút thôi.”
“Nói dối! Rõ ràng là …”
Hạ Văn Dã còn định tố cáo, liếc thấy trai đang , sống lưng lập tức lạnh toát, dám hé thêm lời nào.
Cậu bám dính lấy Chung Thư Ninh như cái móc khóa chân, mà chị dâu che chắn, Hạ Văn Lễ cũng tiện giận dữ, ăn cơm tối xong thì về thư phòng xử lý công việc.
“Chị dâu, chị uống nước !”
Hạ Văn Dã lấy một lon nước dừa mát lạnh từ tủ lạnh, đưa cho cô.
Cảm ơn chị dâu, cứu một mạng.
“Cảm ơn em.”
“Đều là một nhà, chị khách sáo với em gì.”
Hạ Văn Dã uống nước tán gẫu đôi câu, về đề tài lúc sáng:
“Chị ơi, rốt cuộc là tên chồng cưới cũ của chị gì ? Chuyện đó… chị ?”
“Chỉ là thương ngoài ý thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/su-rung-dong-co-chu-y/chuong-65-can-mot-cai-len-co-anh.html.]
Chung Thư Ninh giải thích nhiều, kể đầu đuôi thì dài dòng lắm.
“Nhìn dáng vẻ , chắc cũng khá khẩm gì .”
Hạ Văn Dã bĩu môi.
“Không như em, lúc rảnh vẫn chăm tập thể dục.”
Chung Thư Ninh đang uống nước dừa, bất ngờ nhóc thốt một câu:
“So với … chị thấy em đỉnh hơn đúng ?”
“Phụt… khụ khụ…” Chung Thư Ninh suýt nữa sặc nước.
Cái thằng nhóc , hỏi cái kiểu gì thế .
“Chị dâu, chị chứ?” Hạ Văn Dã cuống cuồng vỗ lưng giúp cô: “Uống nước cũng cẩn thận!”
Chung Thư Ninh chỉ đá cho hai cú.
Rõ ràng là miệng mồm bậy bạ, hỏi mấy câu chẳng ngượng, còn trách cô cẩn thận?
Cái kiểu , chắc hồi nhỏ ăn đòn ít nhỉ.
Chẳng trách bảo ở nhà sống như đứa trẻ mồ côi, với cái tính nết thế , ai mà đánh cho một trận chứ.
Chung Thư Ninh viện cớ buồn ngủ, về phòng từ lâu.
Còn Hạ Văn Dã thì cau mày, rõ ràng đang đến phương diện thể lực, khỏe hơn thật mà.
Biểu cảm khi nãy của chị dâu… chẳng lẽ nghĩ lệch hướng ?
…
Thực , đúng là Chung Thư Ninh nghĩ lệch hướng thật.
Đặc biệt là khi cô từng thấy Hạ Văn Lễ chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm ngang hông, nhắm mắt , hình ảnh lập tức hiện rõ mồn một trong đầu cô.
Cô hít sâu một :
Chung Thư Ninh, tỉnh táo !
Đừng để ham loạn!
Sao mày thể suốt ngày nghĩ về đàn ông thế hả?
Nghĩ Đông nghĩ Tây một hồi, cô cũng dần …
Giữa giấc mộng mơ hồ, hình như cô thấy Hạ Văn Lễ.
Anh lên giường, ngay cạnh cô, vươn tay kéo cô lòng.
Lưng cô áp sát , thể cảm nhận rõ ràng thở nóng ấm của phả nhẹ lên gáy.
Tê tê, ngứa ngứa, khiến cô chẳng thể nào yên .
Cô xoay , trở .
Khoảng cách giữa hai bỗng chốc rút ngắn. Anh nghiêng gần, khẽ chạm lên môi cô một cái.
Môi mỏng, lạnh.
cứ nhẹ nhàng ma sát, cảm giác … khiến nhột khó chịu, chẳng thể từ chối.
Chung Thư Ninh cảm thấy khó chịu vô cùng. Khi ấm môi đột ngột rời , cô chợt rướn lên .
Chủ động nhưng vụng về.
"… Ninh Ninh." Giọng Hạ Văn Lễ khẽ vang bên cổ cô, thở nhẹ như gió nhưng chất chứa đầy khao khát.
Cô siết chặt tay, bấu lấy vạt áo n.g.ự.c , cả nghiêng hẳn lòng .
Hơi thở tan rã, dần dần khiến cô chìm .
Nụ hôn nóng bỏng còn dừng ở môi, mà bắt đầu trượt dần xuống…
Cô cảm nhận bàn tay chạm lên lưng .
Nóng rẫy, bỏng da.
Chung Thư Ninh thấy khó thở, ý thức mơ hồ nhưng lý trí thì dần trở .
Không .
Meivory
Không thể tiếp tục như thế…
Vì , lúc cả cô đang dựa Hạ Văn Lễ, cô khẽ há miệng cắn một cái.
Cứ như dùng cơn đau để khiến bản tỉnh táo hơn.
…
Sáng hôm , khi tỉnh dậy, đầu óc Chung Thư Ninh vẫn còn choáng váng. Nghĩ chuyện tối qua…
Chẳng lẽ là do giấc mơ quá mãnh liệt nên mới khiến cả cô mỏi nhừ thế ?
Chỉ là…
Khi cô mở mắt , lập tức sững sờ.
Trước mắt là một màu trắng tinh khiết.
“Em tỉnh ?” Giọng Hạ Văn Lễ vang lên.
Chung Thư Ninh thấy, lập tức đầu - Anh đang bên mép giường, tay còn cầm một tập tài liệu.
“Em…” Chung Thư Ninh định mở miệng nhưng cất lời mới phát hiện giọng khàn đặc.
“Tối qua em sốt.”
Hạ Văn Lễ đặt tập tài liệu lên bàn, vươn tay chạm nhẹ trán cô: “Bây giờ thì tạm .”
Anh mặc đồ ở nhà, lúc nghiêng về phía cô, cổ áo hé mở, để lộ một vết ửng đỏ rõ bên cổ .
Dấu răng mờ, chỉ còn chút vết xước nhạt màu.
Chung Thư Ninh lập tức căng thẳng, thở cũng rối loạn, cái đó là…
Hạ Văn Lễ nhận ánh mắt cô đang gì, chỉ thản nhiên : “Em quên ?”
“Vết cổ là do em cắn đấy.”