Sự Rung Động Có Chủ Ý - Chương 64: Ôm - Em lo cho anh, anh vui lắm.
Cập nhật lúc: 2025-08-05 14:48:02
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Anh, ý gì? Anh … ?” Chung Minh Nguyệt với vẻ thể tin nổi. Cô cho rằng, đêm đó là do Chu Bách Vũ uống quá nhiều rượu nên chuyện mới thành.
Chu Bách Vũ say đến mức chẳng còn gì, Chung Minh Nguyệt mới nghĩ đến việc đổ vạ cho .
“Cô mới là kẻ , chỉ là thời gian đó thôi!”
Bị là “ ”, cả Chu Bách Vũ như nổ tung.
Chuyện liên quan đến lòng tự tôn của một đàn ông.
“Khi đó cô chăm sóc cả một đêm, còn tiệc đón gió là đầu cô đối mặt với nhiều như nên sợ hãi, mới đồng ý ở với cô.”
Chỗ đó của Chu Bách Vũ đang dùng thuốc, thể chuyện nên đương nhiên hề nghĩ tới việc Chung Minh Nguyệt gài bẫy .
Thế nên mới chút đề phòng.
Nghĩ mà vẫn còn thấy sợ, nếu để cô toại nguyện, e là cô và sẽ dây dưa cả đời mất.
“ còn tưởng cô chỉ vì quá buồn ngủ nên mới chung giường với .”
“Làm cô thật sự ngủ với !”
“Phụt…” Hạ Văn Dã nhịn , bật thành tiếng.
“Ngại quá, hai vị cứ tiếp tục!” Hạ Văn Dã lùi , nép lưng cả của .
Đứng ở đây cảm giác an hơn hẳn.
Chung Minh Nguyệt chuyện Chu Bách Vũ thương.
Vu khống thành, ngược còn khiến rõ bộ mặt thật của cô .
Biết rõ Chu Bách Vũ say mèm mà vẫn cố sáp , đây thực sự là hành vi yêu thương bản , tự hạ thấp , đúng là hổ.
Vợ chồng nhà họ Chung luôn thiên vị con gái ruột, giờ xảy chuyện như , cũng chỉ hổ, tức đến mức chẳng còn mặt mũi ở . Thế nhưng Lưu Tuệ An vẫn cầu xin Hạ Văn Lễ.
bà vốn dĩ đàn ông lạnh lùng vô tình nên chỉ đành chuyển ánh mắt sang Chung Thư Ninh.
“Thư Ninh , coi như xin con đấy. Bảo ngài Hạ tha cho Minh Nguyệt . Nó nhưng giờ cũng trừng phạt , đừng khó nó nữa.”
Chung Thư Ninh chỉ nhạt: “Chuyện của ngài Hạ, quyết định .”
“Người dễ dàng mở miệng bảo khác tha thứ, thường là những từng tổn thương. Đứng thì dễ lắm, đau mà .”
“Còn nữa...”
“Đừng nhận là nữa. Cái giọng điệu đó, mà buồn nôn.”
Lưu Tuệ An nghẹn họng, thấy Hạ Văn Lễ bên cạnh cô, đành nuốt cục tức lòng.
Trước đây, Chung Thư Ninh dễ lời bà .
Chỉ cần bà dịu giọng một chút, dỗ dành vài câu, là cô sẽ ngoan ngoãn theo.
Giờ thì đổi thật !
“Mẹ ơi, nếu cảnh sát tới thì , con thật sự bắt !” Chung Minh Nguyệt thấy chịu bênh , tất nhiên ôm chặt lấy, mong giúp.
lúc hai con đang rối như tơ vò, nước mắt lưng tròng thì Trần Tối buông một câu bâng quơ:
“Không báo cảnh sát , đừng nữa.”
Nước mắt của Chung Minh Nguyệt như khựng nơi khóe mắt, kính áp tròng cũng trôi mất, cả ướt sũng, nước nhỏ tong tong, thấm một vũng ướt sàn, nhếch nhác bẽ mặt.
Cô trông chẳng khác gì một con hề, lo sốt vó, cuống cuồng nhảy nhót, mà giờ mới …
Là họ đang giỡn mặt cô ?
“Cậu gì cơ?” Đồng tử Chung Triệu Khánh co rút, lấy tinh thần trong chớp mắt, giọng gắt lên: “Các cố tình lừa chúng !”
“Tổng giám đốc Chung ý kiến ?” Hạ Văn Lễ nhướng mày.
Chuyện rõ ràng là do đạo diễn!
Anh nhà họ Chung cắn xé lẫn , mất hết thể diện, trò cho thiên hạ.
Chung Triệu Khánh tức đến mức suýt phun m.á.u nhưng cuối cùng vẫn nuốt cục tức bụng, sang liếc Chung Thư Ninh một cái, cắn răng :
“Giỏi lắm, lắm, cứ đợi đấy…”
“Tao sẽ chấm dứt quan hệ nuôi dưỡng !”
“Nếu nhà họ Chung sụp đổ thì tao cũng kéo mày chôn cùng!”
Hạ Văn Lễ bật : “Vậy cũng xem ông định gì .”
Chung Triệu Khánh giận đến mặt đỏ tía tai, hùng hổ bỏ . Chung Minh Nguyệt Lưu Tuệ An dìu, cũng vội vàng rời khỏi nơi thị phi .
Chỉ Chu Bách Vũ là trái ngược. Trước đó viện, còn lắm lời oán trách, lúc cảm thấy may mắn vô cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/su-rung-dong-co-chu-y/chuong-64-om-em-lo-cho-anh-anh-vui-lam.html.]
Nếu thì chắc chắn Chung Minh Nguyệt bám riết tha.
“Ngài Hạ, hôm nay xảy nhiều chuyện quá, về chuyện hợp tác... là để hôm khác chúng hẹn ?” Chu Dịch Học dè dặt mở lời.
Hạ Văn Lễ gật đầu đồng ý.
Chu Bách Vũ Chung Thư Ninh thật sâu, như gì đó nhưng kịp hé miệng thì bố nắm c.h.ặ.t t.a.y kéo , cho cơ hội mở lời.
Chờ họ , Hạ Văn Dã mới về phía trai: “Anh, rốt cuộc xảy chuyện gì thế?”
“Không gì, về nhà .”
…
Lan Đình.
Trên đường về nhà, Chung Thư Ninh hỏi cụ thể chuyện xảy . Về đến nơi, cô lập tức tắm - nhảy xong, cả đầy mồ hôi, còn kịp gột sạch.
Cô hít sâu một , cảm thấy bản lo lắng quá mức.
Dù Chung Minh Nguyệt ác ý thật nhưng nếu Trần Tối còn nhắn mấy tin như thế cho cô thì hẳn là chuyện gì nghiêm trọng.
Meivory
Bản vội vã chạy đến đó, rốt cuộc cũng chẳng giúp gì, việc tính cả .
Chỉ là xảy chuyện...
Cô thấy hoang mang đến lạ.
Cô chỉnh nước mát hơn bình thường một chút, cho đầu óc tỉnh táo.
Chung Thư Ninh, mối quan hệ của mày và chỉ là hợp đồng hôn nhân, lún sâu.
Khi cô bước , Hạ Văn Lễ ở trong phòng.
Anh hẳn tắm bên phòng bên cạnh, đồ mặc ở nhà, một bộ màu xám đậm khiến trông càng thêm trầm , lạnh lùng. Ánh mắt dừng cô, như đang quan sát, dò xét điều gì.
Ánh khiến tim Chung Thư Ninh đập loạn, lo lắng.
Lúc ở khách sạn, khi Hạ Văn Lễ hỏi vì cô xuất hiện, cô về phía Trần Tối, thế là hiểu ngay - là Trần Tối báo cô đến nên đó đặc biệt gọi chuyện.
Tất nhiên, cũng thấy luôn tin nhắn Trần Tối gửi.
“Mất đời trai?” Cái loại tin nhắn đó mà cũng dám gửi!
“Sếp , chỉ thấy cần thiết với bà chủ một tiếng thôi. Anh xem, cô kịp đồ mà chạy đến, rõ ràng là lo cho đấy.” Trần Tối lên tiếng giải thích cho .
“Vợ vốn kín đáo trong chuyện tình cảm, từng tổn thương. Nếu khơi gợi một chút, cô sẽ phản ứng như .”
…
Trần Tối một hồi, thấy ông chủ nhà chẳng phản ứng gì, còn tưởng lỡ lời hỏng chuyện.
Ai ngờ Hạ Văn Lễ chỉ buông một câu:
“Tháng sẽ thêm một khoản tiền thưởng.”
Trần Tối cúi đầu, cố nhịn .
Anh ngay mà, chỉ cần bám chắc lấy đùi bà chủ, tha hồ ăn ngon mặc .
Còn Hạ Văn Dã thì tò mò, xổm ở góc tường ngoài cửa, loáng thoáng đôi câu, hỏi Hạ Văn Lễ: “Anh, sàm sỡ hả?”
Kích thích dữ ?
Cùng lúc đó, Chung Thư Ninh đang cầm khăn lau tóc, đến mức tim đập thình thịch. Hạ Văn Lễ bước tới mặt cô, cầm lấy khăn giúp cô lau tóc:
“Sao em sấy khô hãy ngoài?”
Cô yên, nhúc nhích.
“Trước tiên dùng khăn thấm bớt nước, lát nữa hãy sấy.”
“Anh tới khách sạn gì ?”
Anh cúi đầu, thở ấm áp phả lên mặt cô, khiến nhịp thở của cô trở nên rối loạn.
Cô cố giữ vẻ bình tĩnh: “Là Trần Tối nhắn tin cho em.”
“Em lo cho ?” Giọng trầm thấp, đè nén.
Ánh mắt như thiêu đốt.
Chung Thư Ninh phủ nhận nhưng miệng vẫn cố chấp: “Em . Chỉ là Chung Minh Nguyệt quá trơ trẽn nên em mới…”
Câu còn dứt, Hạ Văn Lễ đưa tay kéo cô lòng.
Anh siết chặt một chút, cả Chung Thư Ninh áp sát . Cô thể cảm nhận rõ ràng nhiệt độ nóng hổi từ cơ thể , cả nhịp tim mạnh mẽ nơi lồng ngực.
Cô tắm xong, vốn dĩ nóng, ôm chặt như , nóng chẳng thoát , lan dần lên mặt cứ như đang sốt.
Bên tai là tiếng tim đập hỗn loạn dồn dập và câu thì thầm sát cổ: “Em lo cho , vui lắm.”