Sự Rung Động Có Chủ Ý - Chương 63: Cắn ngược, vu khống - Chỗ đó không được à?
Cập nhật lúc: 2025-08-05 14:47:56
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khóe miệng Chung Triệu Khánh giật mạnh, ánh mắt gắt gao chằm chằm Hạ Văn Lễ: “Ngài Hạ, điều kiện của … chẳng quá đáng lắm ?”
Quá bất công .
“Quá đáng ?”
Hạ Văn Lễ bật , liếc mắt Chung Minh Nguyệt - vẫn còn đang ngơ ngác vì lấy tinh thần.
“Cô Chung, cảnh sát sắp tới , cô cũng đừng lo quá. Cùng lắm thì tạm giữ vài hôm, cảnh cáo một chút là xong.”
“Không, !” Chung Minh Nguyệt ngờ thật sự báo cảnh sát.
Cô chỉ vài lời trêu chọc thôi mà?
Đến mức gọi công an ?
Ngoài bao kẻ lời bậy bạ còn chẳng ai bắt, mà cô ...
đối phương mở miệng thì chắc chắn cách khiến cô lôi trại. Nghĩ đến đây, nỗi sợ dâng lên ngùn ngụt, cô lập tức cầu xin bố :
“Bố ! Hay là bố đồng ý với ! Buông tha Chung Thư Ninh một !”
“Không đời nào!” Chung Triệu Khánh gằn giọng, dứt khoát.
“Bố! Con sắp bắt đó!” Chung Minh Nguyệt gần như bật , sang cầu cứu .
Lưu Tuệ An đương nhiên hiểu chồng đang tính gì. Rõ ràng là Hạ Văn Lễ cố tình bênh vực con nhỏ c.h.ế.t tiệt ! Mà nếu chịu bênh vực nó, chắc chắn cũng sẽ chịu bỏ tiền vì nó.
Bây giờ nhà họ Chung thiếu tiền.
"Minh Nguyệt, là con xin ngài Hạ ?" Lưu Tuệ An thăm dò lên tiếng.
"Mẹ?"
Tuy Chung Minh Nguyệt ngốc nghếch nhưng cũng đến nỗi khờ khạo mà giờ còn .
Họ chấp nhận điều kiện của Hạ Văn Lễ.
Vì tiền, cho dù cô bắt cũng hết ư?
Tuy là bố ruột nhưng từng sống chung ngày nào, lúc cõi lòng Chung Minh Nguyệt nguội lạnh.
Hạ Văn Lễ cảnh tượng , rũ mi, ngón tay ngừng vân vê điếu thuốc lụi tàn.
"Minh Nguyệt, thật cũng chuyện gì to tát ..." Lưu Tuệ An vỗ vai cô , cố gắng an ủi.
Chung Minh Nguyệt cắn chặt môi, ngấm nước lạnh đến mức run lên.
Thân thể lạnh lẽo, cõi lòng còn giá băng hơn!
Trước đây cô từng chê Chung Thư Ninh, ngờ ngày chính trở thành một Chung Thư Ninh thứ hai.
Trần Tối tặc lưỡi: "Chà, đời , những bậc bố yêu thương con cái vô điều kiện nhưng tình yêu của một vài thì thật dám tán đồng."
Vợ chồng Chung Triệu Khánh tức ách nhưng chỉ dám giận mà dám .
Meivory
Sao bên cạnh Hạ Văn Lễ cái tên lắm mồm nhiều chuyện thế !
Chuyện nhà chúng thì liên quan gì đến ?
…
Lúc , Chung Thư Ninh đến khách sạn. khổ nỗi khách sạn quá lớn, cô chỉ đành nhờ đến quầy lễ tân. Nhân viên ở đó cũng vì nể mối quan hệ đặc biệt giữa cô và Hạ Văn Lễ nên mới cho cô vị trí của phòng nghỉ.
"Chị, chị đến tìm trai em ?" Hạ Văn Dã vội bước theo cô: "Anh xảy chuyện gì ?"
"Chị cũng rõ nữa."
Nghe thấy tiếng bước chân, Chung Minh Nguyệt tưởng là cảnh sát đến.
Chân cô mềm nhũn.
Sợ đến mức nước mắt lã chã tuôn rơi.
Cô bỗng đầu về phía Chu Bách Vũ đang ung dung xem kịch: "Anh Bách Vũ, giúp em."
"Dựa cái gì?" Chu Bách Vũ chẳng hề dính đống chuyện thối nát của nhà họ Chung.
Vả , Diêm Vương cô c.h.ế.t canh ba thì ai dám giữ đến canh năm.
Hạ Văn Lễ rõ ràng là xử cô , lấy thể diện lớn như thế để khiến thả chứ?
"Chung Minh Nguyệt, con ai cũng chịu trách nhiệm cho hành vi của . Cái tội lưu manh mà, cùng lắm là nhốt vài ngày, cũng chẳng mất miếng thịt nào ." Chu Bách Vũ .
Mà tiếng bước chân bên ngoài…
Hỗn loạn, dồn dập!
Mỗi lúc một gần.
Vì cửa đóng, Chung Thư Ninh đặt chân trong thì thấy Chung Minh Nguyệt một câu: “Chúng ngủ với , chịu trách nhiệm với em!”
Chỉ một câu , tất cả đều sững sờ.
Ngay cả Hạ Văn Lễ cũng bất giác siết chặt tay, điếu thuốc hút dở vò nát .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/su-rung-dong-co-chu-y/chuong-63-can-nguoc-vu-khong-cho-do-khong-duoc-a.html.]
Trần Tối tặc lưỡi:
Cậu Chu đúng là kén chọn gì cả, loại như thế mà cũng nuốt trôi !
Quả đúng là đói ăn vụng, túng càn mà!
“Bách Vũ?” Chu Dịch Học ngây , sững sờ con trai .
Vốn dĩ ông chỉ đang hóng chuyện, hóng trúng đầu con trai thế !
“Chung Minh Nguyệt, con nó cô đừng bậy!” Khi ánh mắt của tất cả đều đổ dồn về phía , Chu Bách Vũ vội vàng phân bua: “Cô điên ? Cô quyến rũ ngài Hạ thành, giờ lôi , cô còn cần mặt mũi hả?”
“À, suýt thì quên, vốn dĩ cô là loại cần mặt mũi mà!”
“Miệng thì ghét Chung Thư Ninh nhưng bắt chước cô lúc nơi, đúng là đồ đua đòi!”
“Anh câm miệng! bắt chước cô .” Tâm tư chọc thủng, Chung Minh Nguyệt tức bối rối, đặc biệt là khi khóe mắt liếc thấy Chung Thư Ninh xuất hiện.
Cô đang mặc đồ tập, quần dài rộng màu trắng, áo phông màu hồng, khuôn mặt trắng nõn một chút son phấn.
Vậy mà trong trẻo và thanh nhã.
Thậm chí còn hơn cả lúc trang điểm.
“Ninh Ninh?” Hạ Văn Lễ nhíu mày: “Sao em đến đây?”
Chung Thư Ninh ngờ khung cảnh hỗn loạn đến , cô liếc Trần Tối, quan sát tình hình trong phòng. Cuối cùng vẫn dừng ánh mắt Chung Minh Nguyệt, lúc trông cô quá thảm hại, đó…
Lại sang Chu Bách Vũ.
Hai họ ngủ với ?
Gay cấn ?
Không là Chung Minh Nguyệt quyến rũ ngài Hạ , giờ lôi cả Chu Bách Vũ đây nữa?
“Em đừng , ang và cô gì hết!” Dù Chu Bách Vũ và Chung Thư Ninh còn khả năng nhưng cũng dính dáng đến quan hệ nam nữ với Chung Minh Nguyệt.
Anh là tên cặn bã nữa thì cũng thể nào ngủ với cô , bản cũng kén chọn lắm.
“Ngủ với mà thừa nhận, Chu Bách Vũ, đàn ông ? Chính là uống say, đưa về khách sạn, tối hôm đó …” Chung Minh Nguyệt thể dựa bố nên đặt hết hy vọng lên Chu Bách Vũ.
“Đêm đó ?” Chu Bách Vũ sực nhớ .
Hôm đó lúc tỉnh dậy, quả thật Chung Minh Nguyệt đang bên cạnh , quần áo xộc xệch.
“Nếu vì đó thì trong tiệc đón gió, sẽ đồng ý khiêu vũ với ?” Chung Minh Nguyệt lạnh lùng hừ một tiếng: “Sao nào? Bây giờ chối ?”
“Chu Bách Vũ, con giải thích cho bố!” Chu Dịch Học giận dữ gằn giọng.
Mà Hạ Văn Lễ cất bước, tới bên cạnh Chung Thư Ninh.
“Hôm đó chúng con đúng là ngủ cùng …” Chu Bách Vũ giải thích.
"Mọi thấy , thừa nhận đó!" Chung Minh Nguyệt lạnh lùng .
Vợ chồng Chung Triệu Khánh , còn chuyện như nữa?
"Dịch Học, nhà họ Chu các nên cho chúng một lời giải thích về chuyện ?" Chung Triệu Khánh như vớ cọng rơm cứu mạng, nếu moi tiền từ chỗ Hạ Văn Lễ thì nhà họ Chu cũng .
"Giải thích cái rắm!" Chu Bách Vũ cuống lên .
"Chu Bách Vũ, ăn kiểu gì thế? Dù cũng là trưởng bối của ."
"Chúng chỉ chung một giường chứ hề xảy chuyện gì cả. Nhà họ Chung các ý gì đây? Dụ dỗ ngài Hạ thành nên đổ cái vỏ ốc lên đầu ?"
Sắc mặt Chung Minh Nguyệt tái mét.
Vỏ ốc?
Là đang cô ?
"Đã chung một giường mà còn bảo gì xảy , ngoài ma nó tin!" Lưu Tuệ An hừ khẽ: "Dù nữa, nhà họ Chu các bắt buộc đưa một lời giải thích về chuyện ."
Chu Bách Vũ nghiến răng, dường như chuẩn tâm lý một lúc lâu mới :
"Vì hôm chỗ đó của thương, vốn dĩ đang tĩnh dưỡng trong bệnh viện, do một chút chuyện nên mới ngoài uống rượu..."
"Khoảng thời gian đó, khả năng chuyện ."
"Làm thể phát sinh quan hệ với cô chứ? Mấy cái bệnh viện đều thể tra , với …”
Chu Bách Vũ liếc Chung Thư Ninh và cả Lý Khải: “Họ cũng thể chứng, bên đồn cảnh sát cũng !”
Bởi vì, thương ở đồn cảnh sát.
Hạ Văn Dã ở gần Chung Thư Ninh, hạ thấp giọng: “Chị, chồng cưới cũ của chị… ?”
Nói là nhỏ nhưng cố tình để tất cả mặt ở đây đều thấy.
Chung Thư Ninh chỉ thiếu điều bịt miệng .
Vào lúc , thể đừng đổ thêm dầu lửa ?
Chu Bách Vũ sắp phát điên , hằm hằm sang Hạ Văn Dã.
Ai ngờ ánh mắt , trong sự đồng cảm còn mang theo thương hại, suýt nữa tức đến ngất .