Sự Rung Động Có Chủ Ý - Chương 60: Bắt chước người ta, gõ cửa phòng ngài Hạ.
Cập nhật lúc: 2025-08-05 14:47:39
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Chung Thư Ninh tỉnh dậy, xe đang dừng ở một trạm dịch vụ ven cao tốc. Lúc , trong xe chỉ còn cô và Hạ Văn Lễ.
Anh đang để một xấp tài liệu tiếng Anh đùi, cầm bút gạch đánh dấu từng đoạn.
Còn cô…
Không dựa vai ngủ bao lâu .
“Em ngủ từ lúc nào ?” Chung Thư Ninh thẳng dậy, nãy giờ nghiêng đầu sang một bên ngủ, khiến cổ cô cứng.
“Lúc xe cao tốc.”
“Em ngủ lâu nhỉ?”
“Không lâu. Khoảng… ba tiếng.”
“…”
Chung Thư Ninh cắn nhẹ môi, cảm thấy hổ.
Cô xuống xe vệ sinh một lát, lúc lên thì chỉ cúi đầu nghịch điện thoại, dám bên cạnh.
Tình cờ, cô lướt thấy trang cá nhân của Chung Minh Nguyệt mạng xã hội.
Bối cảnh là một nhà hàng sang trọng, Chung Minh Nguyệt nâng ly rượu, trang điểm tinh tế, trông tiểu tư sản, khá gu.
khuôn mặt thì… trông khác quá nhiều.
Sau bữa tiệc đón khách hôm nọ, chắc chắn là chỉnh sửa gì đó .
Không nhà họ Chung đang khủng hoảng tài chính ?
Cô còn tâm trạng chụp ảnh, khoe mẽ đủ kiểu, còn chỉnh mặt?
Ban đầu, Chung Thư Ninh nghĩ trai nuôi của cô đủ vô tâm, hóa cô em gái cũng chẳng kém gì.
Hoặc cũng thể, nhà họ Chung vẫn thực sự đến đường cùng.
Tiếp tục lướt xuống, cô thấy một đồng nghiệp cũ ở trung tâm đào tạo đăng ảnh: Một cuộc thi múa ba lê chuyên nghiệp sắp diễn , đúng ở Thanh Châu.
Nhiều để bình luận rằng tham gia nhưng thời gian luyện tập.
Chung Thư Ninh hít sâu một .
Cái chân của cô, e là cả đời cũng hết duyên với các giải đấu chuyên nghiệp .
Nghĩ đến chân , cô bất giác nhớ tới vợ chồng Chung Triệu Khánh, còn 50 triệu tệ mà họ mở miệng đòi, thật khiến đau đầu.
Cô cứ miên man suy nghĩ như , mãi đến lúc hoàng hôn buông xuống, xe về tới Lan Đình, dì Trương cũng chuẩn xong bữa tối từ sớm.
Công việc của Hạ Văn Lễ vốn bận rộn, thế nên trong mấy ngày trở về Thanh Châu, Chung Thư Ninh gặp nhiều. Có điều, nhờ “cây hài” Hạ Văn Dã ở bên nên cuộc sống cũng đến nỗi tẻ nhạt.
Meivory
Vậy mà Chung Triệu Khánh hề liên lạc với cô, ông vượt qua cơn khủng hoảng .
…
Lúc , Chung Triệu Khánh đang cuống cả lên.
Ông đúng là hết cách thật , đành chạy vạy khắp nơi tìm mối quan hệ. Lúc mới ngóng tin, hai hôm nữa Chu Dịch Học sẽ một bữa ăn với Hạ Văn Lễ. Ông nghiến răng, quyết định tìm Hạ Văn Lễ!
Bây giờ Chung Thư Ninh vẫn là con gái ông , cứ thế mà theo một cách mập mờ rõ ràng, ông quyền can thiệp .
Vả , cũng là chính miệng Hạ Văn Lễ , tiền thì cứ đến tìm !
"Hay là báo cho nhà họ Chu một tiếng? Chúng cứ đường đột tới như , nhỡ hỏng chuyện ăn của , Chu Dịch Học chắc chắn sẽ bỏ qua cho vợ chồng ." Lưu Tuệ An thấp thỏm bất an.
Chung Triệu Khánh cau mày: "Không lo nhiều như thế nữa, vượt qua kiếp nạn mắt ."
Tới khách sạn, Lưu Tuệ An sang con gái: "Minh Nguyệt, là con về nhà ?”
Lúc khỏi nhà, vốn dĩ họ định dẫn Chung Minh Nguyệt theo.
Thế nhưng cô cứ nhất quyết đòi cùng.
Kể từ bữa tiệc chiêu đãi hôm đó, cô đổi nhiều: phẫu thuật thẩm mỹ, ăn chơi vui vẻ, tiêu xài chút kiềm chế. Lưu Tuệ An cũng từng lựa lời khuyên nhủ, dù thì cảnh gia đình cũng còn như xưa nữa.
Chung Minh Nguyệt : "Mẹ , nếu bây giờ con đột nhiên tiêu tiền nữa thì sẽ nhà chúng sắp sụp đổ ."
Dù cho bên trong mục rỗng thì bề ngoài vẫn tỏ hào nhoáng.
Nếu cả trong lẫn ngoài đều sụp đổ,
sẽ ngay nhà họ Chung sắp tiêu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/su-rung-dong-co-chu-y/chuong-60-bat-chuoc-nguoi-ta-go-cua-phong-ngai-ha.html.]
Đến lúc đó chỉ càng thêm khó khăn.
Lời cũng lý lẽ, thêm tâm lý bù đắp cho con gái, thế nên bao nhiêu tiền riêng mà Lưu Tuệ An dành dụm , gần như bà đều móc đưa hết cho cô .
Hôm nay cô cũng ăn vận lộng lẫy nhưng điều quan trọng nhất là: Lối trang điểm và phong cách ăn mặc giống hệt Chung Thư Ninh!
Để giữ phong cách tương đồng, cô còn cố tình nối một bộ tóc dài. Khi Chu Bách Vũ thấy cô , thấy da đầu tê rần.
là đồ đua đòi!
Miệng thì là ghét, mà bắt chước lúc nơi, chẳng lẽ cô thấy ghê tởm chính ?
Mấu chốt là, cô gì vóc dáng và khí chất của Chung Thư Ninh, cứ bắt chước rập khuôn, thành trông chẳng .
Nhà họ Chung điên ? Sao thể để cô ăn mặc như thế chứ?
Dạo vợ chồng Chung Triệu Khánh đang chạy vạy khắp nơi để vay tiền, sức mà để ý đến cô nữa.
“Đây... đến đây? Đến ăn cơm ?” Chu Dịch Học trông thấy gia đình ba nhà họ Chung, mặt vẫn tươi .
trong lòng ông đoán ý đồ của họ, khỏi âm thầm bực bội.
Cái đám nhà họ Chung liêm sỉ !
Không mời mà tới, nếu định đến phá đám chuyện ăn, ông tuyệt đối cho phép.
“Dịch Học , hôm nay thật sự ngại quá, chúng quả thật việc gấp tìm ngài Hạ, hai hẹn gặp nên mới mời mà tới.” Chung Triệu Khánh cũng thuộc dạng mặt dày, thẳng luôn mục đích của .
“Chuyện ăn ?”
Chu Dịch Học tưởng Hạ Văn Lễ tìm ông bàn chuyện hợp tác chỉ là vì Chung Thư Ninh. Không ngờ cả phần . Vậy mà nghiêm túc thật, thế nên ông mới dẫn con trai cùng đến.
“Ông yên tâm, đến đây để giành giật chuyện ăn đâum” Chung Triệu Khánh giả lả: “Chẳng là... Thư Ninh nhà đang ở cùng , bên ngoài đồn thổi ho gì, chuyện đàng hoàng với một phen. Cứ kéo dài mãi thế , sẽ ảnh hưởng lớn đến danh dự của nó.”
Ông một cách chân tình tha thiết, cứ như thể thật lòng quan tâm đến Chung Thư Ninh .
Chu Bách Vũ mà chỉ trợn trắng mắt lên trời.
Tình hình gần đây của nhà họ Chung, rõ. Chắc đến 8, 9 phần là tới cầu xin Hạ Văn Lễ.
“Bố , chú Chu, Bách Vũ, cứ chuyện ạ, con nhà vệ sinh một lát.” Chung Minh Nguyệt uốn éo bước khỏi phòng riêng để dặm phấn son.
Cô soi trong gương một lúc lâu. Gần đây cô mới sửa mặt, tiêm vài thứ, vùng cằm và mũi vẫn tan hết nhưng cô cảm thấy hài lòng .
Khi cô rời khỏi nhà vệ sinh, vô tình bắt gặp một bóng dáng quen thuộc bước từ một căn phòng.
Chẳng là...
Trợ lý đặc biệt của Hạ Văn Lễ ?
Chẳng lẽ... đến ?
Gần đây, Chung Minh Nguyệt mới khai sáng, hiểu rõ nhà họ Hạ là kiểu tồn tại thế nào.
Khoảnh khắc , cô chợt thấy hào quang Chu Bách Vũ vụt tắt.
Hạ Văn Lễ, dù là gia thế, ngoại hình khí chất, vóc dáng đều vượt xa Chu Bách Vũ mấy bậc. Lần đầu tiên gặp mặt, cô sợ đến run , đương nhiên chẳng dám nghĩ ngợi gì nhiều.
Chung Thư Ninh còn thể bám , thì cớ gì cô thể?
Có lẽ do mới sửa mặt, Chung Minh Nguyệt càng nghĩ càng thấy hề thua kém Chung Thư Ninh chút nào!
Giả vờ thanh cao giữ , cuối cùng chẳng cũng bán dựa đàn ông đấy thôi?
Cô hít sâu một , khóe môi cong lên một nụ , đưa tay gõ cửa phòng nghỉ.
Thực , Hạ Văn Lễ đến từ sớm. Anh hẹn thêm vài đối tác khác tại đây, một trong đó bỏ quên đồ nên Trần Tối ngoài để đưa giúp.
Anh đang cúi đầu nghiên cứu dự án hợp tác với nhà họ Chu, chợt thấy tiếng gõ cửa, sững sờ.
Trần Tối ?
Nhanh ?
Không đúng. Anh dặn rõ khách sạn đừng để ai phiền, thì vị khách mời là ai?
Tiếng gõ cửa vang lên, Hạ Văn Lễ cất giọng: “Vào .”
Cánh cửa vặn mở từ bên ngoài, mùi nước hoa nồng nặc theo đó ùa , Chung Minh Nguyệt uốn éo bước phòng nghỉ.
Đôi mắt nheo .
Là cô ?
“Ngài Hạ...” Vốn dĩ Chung Minh Nguyệt là kiểu mặt dày vô sỉ, cố ý cất giọng nhão nhoẹt dáng, cái giọng õng ẹo khiến lông mày Hạ Văn Lễ lập tức nhíu chặt.