Sự Rung Động Có Chủ Ý - Chương 108: Nói một trăm lần, một ngàn lần rằng anh thích em.

Cập nhật lúc: 2025-08-16 05:43:09
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trời đổ cơn mưa rào xối xả, kéo theo vài tiếng sấm rền vang. Khi đến bệnh viện, mặt đường biến thành sông, ánh đèn đường rớt xuống dòng nước, giống như những gợn sóng lăn tăn. Chung Thư Ninh bế xuống xe, khi tất thủ tục ở phòng cấp cứu, cô sắp xếp một phòng bệnh để truyền dịch.

"Chân cô sưng, còn truyền một chai kháng sinh, phối hợp uống thuốc, nhất là đừng nhiều, nghỉ ngơi dưỡng sức." Bác sĩ khuyên.

" ần nghỉ ngơi mấy ngày ạ?" Chân Chung Thư Ninh đau âm ỉ từ khi thi đấu.

Sau khi kết thúc một điệu múa, quả thật là cô cố quá sức.

"Điều đó còn tùy thuộc tình hình hồi phục của cô, thể bệnh viện một thời gian để theo dõi."

"Trung thu thể xuất viện ?"

"Chắc là kịp về nhà ăn Tết." Nữ bác sĩ trực đêm nay cũng qua chuyện vụ thi đấu dancesport, cô mỉm : "Nếu đường dài, cô cần nghỉ ngơi nhiều trong thời gian tới."

Chung Thư Ninh khựng .

Bởi vì nhà họ Hạ ở Bắc Kinh.

Sau khi y tá treo xong chai dịch truyền, Trần Tối và Lý Khải ý mà lui , trong phòng bệnh chỉ còn cô và Hạ Văn Lễ.

Không hiểu khí gượng gạo.

Hạ Văn Lễ rót cho cô một cốc nước. Cô lo lắng nếu vệ sinh nhiều trận đấu sẽ ảnh hưởng đến phong độ, nên từ nãy đến giờ vẫn uống nước.

Giờ cầm cốc lên, cô uống ừng ực mấy ngụm lớn.

May mà Hạ Văn Dã chợt gọi video cho cô. Cô chỉnh góc máy, khi mở thì thấy đối diện hóa là bà nội Hạ. Cô mỉm : “Bà nội ạ.”

“Bà khỏe lắm, cháu trang điểm thật đấy.” Trên mặt cô vẫn còn nguyên lớp trang điểm sân khấu: “Nghe cháu đoạt giải , A Ninh nhà giỏi thật đó.”

“Tiếc là giành quán quân ạ.”

“Thế .”

Trong lúc hai đang chuyện, Chung Thư Ninh để ý thấy ông nội Hạ ở phía bà nội chậm rãi chống gậy qua.

Sau đó nhẹ nhàng trở .

Giống như một bóng ma, lướt qua lướt ...

Bà nội Hạ chịu hết nổi, đầu ông: “Ông gì thế?”

ăn cơm tối xong, dạo tiêu cơm mà.”

“Đi ngoài mà dạo!”

“Ngoài trời muỗi mùa thu nhiều lắm, độc, cắn phát là sưng vù ngay.”

“Da ông dày thế còn sợ muỗi .” Bà nội thấu tâm tư của ông nhà từ lâu, bà liếc màn hình điện thoại bảo: “Ông đừng ngẩn nữa, chào A Ninh một tiếng .”

Ông nội chống gậy, chần chừ, liếc Hạ Văn Dã: “Cháu chỉnh camera , góc ông trông lùn.”

Chung Thư Ninh bật , gọi: “Ông Hạ ạ.”

Ông nội lập tức vui.

Vừa nãy thì ngọt xớt gọi “bà nội” từng tiếng một, đến lượt ông thì thành “ông Hạ” !

Ông vẫn camera, lời chúc mừng với Chung Thư Ninh.

Khi ông định thêm thì đúng lúc Lương Gia Nhân tới: “Đang gọi video cho A Ninh ? Bố, bố thêm vài câu nữa ạ?”

“Không nữa, con .”

Lương Gia Nhân khách sáo, cầm lấy điện thoại, chen chúc với bà nội Hạ. Trên chiếc ghế sofa bên cạnh, ông nội Hạ, chú Hạ và Hạ Văn Dã thành hàng, 6 con mắt .

Ông nội thấy bà nội nhà vui vẻ thì nhấc gậy lên chọc Hạ Văn Dã.

“Ông nội?”

“Đi bóc cho ông một quả lựu.”

“Cháu gọi giúp việc bóc cho ông…”

“Cháu bóc , cháu trai ruột bóc thì ngọt hơn.”

Hạ Văn Dã bó tay. Cậu vụng về, ghét bóc lựu nhất nhưng dám trái lời ông nội , đành bê một cái ghế đẩu nhỏ, lên mạng tìm video hướng dẫn bóc lựu, cam chịu thở dài.

“Ông nội, ông gọi video với chị dâu thì xích gần .”

Meivory

“Ông chẳng chút nào, gì mà .” Ông nội khẽ hừ một tiếng, mắt thì lảng , dựng tai lên họ .

Chung Thư Ninh trò chuyện vui vẻ. Đến khi cúp điện thoại, cô mới phát hiện hóa Hạ Văn Lễ vẫn luôn .

Ánh mắt thẳng tắp…

Không hề tránh né!

Khóe môi nở nụ , sự yêu thích dành cho cô trải rộng gương mặt, còn che giấu nữa.

Cô lập tức cụp mi mắt xuống, giả vờ nghịch điện thoại nhưng thấy đột nhiên bật , giọng trầm ấm cứ thế len lỏi thẳng tai cô trong căn phòng bệnh trống trải.

Rốt cuộc đây là cái phong thái gì chứ.

Người tỏ tình thì chẳng hề e ngại, trái , tỏ tình là cô thấy hoang mang và lúng túng.

truyền ba chai thuốc. Sau đó, Trần Tối mang máy tính đến, Hạ Văn Lễ cúi đầu việc, hai cũng yên .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/su-rung-dong-co-chu-y/chuong-108-noi-mot-tram-lan-mot-ngan-lan-rang-anh-thich-em.html.]

Cho đến…

Hai tiếng , Chung Thư Ninh truyền dịch, uống ít nước nên vệ sinh.

Một tay cô đang truyền dịch, một chân tiện đặt xuống đất.

Không còn cách nào khác, cô đành nhờ Hạ Văn Lễ giúp đỡ.

“Anh đưa em đến cửa nhà vệ sinh là .” Trong nhà vệ sinh gắn tay vịn tường, cũng tiện hơn.

“Thật sự cần cùng em ?”

“Không cần.”

Anh cùng?

Cô thà còn hơn.

Tay chân bất tiện, cô loay hoay mãi, rửa sạch lớp trang điểm sân khấu mặt, mới bước . Mở cửa , cô mới phát hiện Hạ Văn Lễ vẫn đang đợi ở cửa. Anh giúp cô cầm chai dịch truyền bằng một tay, tay tự nhiên vòng qua eo cô.

Động tác tự nhiên, thuần thục.

Thế nhưng Chung Thư Ninh cảm thấy khắp thoải mái, đặc biệt là lòng bàn tay ấm áp của dán chặt eo cô.

Ngón tay siết nhẹ, cô kìm mà hít một .

Hạ Văn Lễ đặt cô lên giường, chống hai tay thành giường, cúi cô: “Chuyện thích em, em bận tâm lắm ?”

“Cũng tạm thôi.” Chung Thư Ninh cứng miệng.

Cô bận tâm đến c.h.ế.t .

Hạ Văn Lễ đối xử với cô đặc biệt, cô rõ điều đó nhưng luôn cho rằng đó chỉ là xã giao, giờ với cô rằng thật lòng với .

“Tạm thôi ?” Hạ Văn Lễ nhẹ, xuống mép giường, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay cô cắm kim truyền. Đầu ngón tay vuốt ve, nhẹ nhàng chạm mu bàn tay cô, cảm giác tê dại nhẹ nhàng lan tỏa, khiến chịu nổi: “ biểu cảm của em cho , em bận tâm.”

“Em cảm thấy quá chân thật.”

Cho đến lúc , Chung Thư Ninh vẫn cảm thấy như đang mơ.

Nhảy múa, đoạt giải, hoa tươi, tiếng vỗ tay…

Tình cảm của .

Đêm nay, quá nhiều thăng trầm.

Ngón tay Hạ Văn Lễ nhẹ nhàng luồn qua kẽ ngón tay cô, 10 ngón tay đan chặt , động tác nhẹ nhàng như đang nâng niu một bảo vật vô cùng quý giá. Anh khàn giọng : “Phải thế nào thì em mới cảm thấy chân thật đây?”

trả lời câu hỏi thế nào.

dám thẳng Hạ Văn Lễ, khi cô khẽ cúi đầu, một nụ hôn nhẹ nhàng đặt lên trán.

Môi mềm mại, ấm nóng và ẩm ướt.

“Giờ em ghét ?” Đầu ngón tay Hạ Văn Lễ vẫn đang nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay cô.

“Không .”

Anh kề sát , cúi đầu, cằm chạm chỗ vai cắn của cô, thở phả nhẹ, mang theo nóng nồng nàn.

“Vậy… em thích ?”

Không khí trở nên tình tứ, thở mạnh mẽ bao trùm, khiến khuôn mặt cô dần dần ửng đỏ.

Lòng Chung Thư Ninh hoảng loạn, cô kịp lên tiếng thì chỉ thấy dái tai nóng bừng.

Trái tim cô run lên.

thể cảm nhận rõ nhiệt độ từ môi ở bên tai.

Ẩm ướt, nóng bỏng.

Cảm giác tê dại khiến cả cô khẽ run rẩy.

“Nếu em cảm thấy chân thật, thể một trăm , một ngàn rằng thích em. Chỉ cần em ghét , hãy thử thích xem , thể em sẽ thấy cũng tệ.”

Giọng trầm khàn mà đầy quyến rũ.

Trái tim Chung Thư Ninh rung động mãnh liệt…

rung động.

lúc , điện thoại Chung Thư Ninh bỗng rung lên. Cô cứ như thấy cứu tinh, vội vàng gỡ tay Hạ Văn Lễ : “Em tin nhắn.”

Là tin nhắn thoại của Chung Minh Diệu. Cô cũng đang lúng túng gì, khi mở lên thì cả đơ .

[Anh rể tỏ tình với chị , chị đừng nhát gan, cứ thoải mái mà chấp nhận !]

[Chị thử thì hợp với chị chứ.]

Thử cái gì cơ?

Cậu cái quái gì thế !

Chung Thư Ninh cứ tưởng cứu tinh tới , ai dè…

là hại cô c.h.ế.t mất thôi!

Loading...