Sự Rung Động Có Chủ Ý - Chương 101: Thích thể hiện, phải nghe lời vợ.
Cập nhật lúc: 2025-08-16 05:43:02
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngón tay Chung Thư Ninh đột nhiên siết chặt, cô đặt thức ăn cho cá về chỗ cũ. Mấy chú cá nhỏ đang chờ ăn ngừng vẫy đuôi tỏ vẻ kháng nghị.
“Em đừng bậy.”
“Dù thì bọn chị cũng đăng ký kết hôn , là vợ chồng danh chính ngôn thuận, thích rể thì gì .”
Đôi bên cùng tình ý.
Bình thường rể Hạ Văn Lễ vẻ lịch lãm lắm nhưng từng âm thầm dạy dỗ Phùng Thụy Dương.
Chỉ một duy nhất xử lý tên lưu manh, côn đồ đến mức ngoan ngoãn phục tùng.
Có thể thấy là thủ đoạn.
Có lẽ trong xương cốt cũng là một kẻ điên.
Nếu để chị tình cảm với thì sẽ xảy chuyện gì nữa.
Chung Thư Ninh cụp mắt xuống: “Tình hình của bọn chị khá phức tạp, em hiểu .”
“Thế chị cứ , để em xem phức tạp đến mức nào, tiện thể nghĩ cách giúp chị.” Chung Minh Diệu khoanh tay ngực, chờ cô kể chuyện.
“Chị rửa tay, chúng xuất phát ngay, đừng lãng phí thời gian nữa.”
Chung Thư Ninh viện cớ chuồn , lúc lên xe thì đổi chủ đề: “Nghe nhà họ Phùng đến Thanh Châu .”
“ , ngoài cô chú Phùng thì còn một đám họ hàng nữa, kéo thẳng đến chặn cổng công ty, rằng bố vì bảo vệ Chung Minh Nguyệt nên mới bắt Phùng Thụy Dương gánh tội .”
Chung Minh Diệu bất đắc dĩ lắc đầu: “Hôm qua họ còn kéo cả biểu ngữ, ầm lên khó coi.”
“Vốn dĩ tình hình kinh doanh của công ty , họ loạn như càng tệ hơn.”
Kéo biểu ngữ ư?
Chung Thư Ninh kinh ngạc.
Trước đây còn Hạ Văn Dã, một thích hóng chuyện ở bên cạnh, mỗi khi Thanh Châu gì ầm ĩ, là đầu tiên báo cho cô .
Gần đây cô bận luyện tập vũ đạo, ngờ xảy nhiều chuyện như .
“Mẹ em thương ở xương cụt, vốn dĩ nên ở nhà tĩnh dưỡng nhưng đám họ hàng nhà họ Phùng dọn thẳng nhà ở, cho nhà cửa loạn cả lên mà cũng đành chịu.”
“Em với bố từ lâu , sự thật thế nào thì cứ để như , việc gây nhiễu loạn dư luận thể nào ảnh hưởng đến phán quyết của tòa, ngược còn chọc giận nhà họ Phùng. Tuy Phùng Thụy Dương vô dụng thật nhưng cũng là con trai duy nhất của họ.”
“Cô chú Phùng thì còn dễ chuyện nhưng đám họ hàng thì khó đối phó.”
Chung Minh Diệu thở dài một .
“Tóm là một mớ hỗn độn!”
Meivory
“Em cũng liên lụy ?” Chung Thư Ninh chỉ quan tâm đến em trai .
Nhà họ Chung rơi tình cảnh cũng là hậu quả do chính họ dung túng cho Chung Minh Nguyệt mà .
Chung Minh Diệu tỏ vẻ quan tâm: “Sau khi xuất viện, nhà thuê chăm sóc chuyên nghiệp , họ hàng nhà họ Phùng đông, em viện cớ sang nhà bạn ở nhờ mấy hôm.”
“Vậy thì .”
“Chị, chị kể em , tình hình giữa chị và rể phức tạp đến mức nào?”
Chung Thư Ninh bất lực, chủ đề về chuyện .
“Anh rể?” Chung Thư Ninh khẽ: “Em bắt đầu gọi như thế từ khi nào ?”
“Em gọi chị là chị, gọi là rể thì gì lạ ?”
“Anh cho phép em gọi như thế ?”
“Em gọi mặt , em thấy lúc xong trông còn vẻ vui lắm.” Chung Minh Diệu siết chặt vô lăng: “Anh rể trai, dáng cao, năng lực thì khỏi bàn.”
“Chung Minh Diệu, em trở thành fan hâm mộ của từ khi nào thế? Khen hết lời như ? Anh cho em lợi lộc gì ?”
“Chị rể thần thông quảng đại đến mức nào , thế mà thể giới thiệu em với các bậc thầy trong giới nghệ thuật. À đúng , chị chú út của là ai , đó mới gọi là đỉnh của chóp đấy.”
Nhắc đến chuyện đúng chuyên môn, hiếm khi Chung Minh Diệu ngừng nghỉ như .
“Chị , nếu chị gặp chú út của rể thì nhớ xin chữ ký giúp em nhé.”
“Đến giờ chị còn gặp chú .”
“Bình thường thôi, lúc nào những nhân vật lớn thực thụ cũng bí ẩn.”
“…”
Chung Thư Ninh cảm thấy đau đầu.
Mới một thời gian , em trai cô vẫn còn ưa Hạ Văn Lễ.
Rốt cuộc xảy chuyện gì, mà bây giờ cứ “ rể”, gọi thiết phết.
“Chuyện giữa hai , em hỏi Hạ Văn Dã , chị là mối tình đầu của rể.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/su-rung-dong-co-chu-y/chuong-101-thich-the-hien-phai-nghe-loi-vo.html.]
“Lời mà em cũng tin ?” Chung Thư Ninh Chung Minh Diệu đang lái xe: “Em và Tiểu Dã liên lạc lắm ?”
“Cậu cứ nhất quyết nhận em em trai, bảo là dạy em chơi game, còn dạo mới phát tài, bảo lúc nào em rảnh thì Bắc Kinh tìm chơi, bao ăn bao ở bao cả vé máy bay.”
Chung Minh Diệu cũng bất đắc dĩ.
“Chị, chị thật cho em . Anh rể giỏi như thế, vị chú út cũng đỉnh như , thể thấy gen của nhà họ Hạ trội thật. Cái tên Hạ Văn Dã em ruột của rể thế?”
“Hàng thật giá thật.”
“Vậy thì rể cũng dễ dàng gì. Nếu là em, sớm muộn gì cũng lấy cái gì đó nhét miệng cho .”
Hiếm khi thấy Chung Minh Diệu bất đắc dĩ như , Chung Thư Ninh bật khe khẽ, đầu ngoài cửa sổ.
Gió thổi rơi một chiếc lá, vạn vật tin thu về.
Cô vô thức rút điện thoại , gửi cho Hạ Văn Lễ một tin nhắn:
[Tối qua ngủ, nay nhớ nghỉ ngơi nhé.]
Rất nhanh đó, trả lời bằng một chữ “Được”.
Lúc , Hạ Văn Lễ mới họp buổi sáng xong, Trần Tối đang chuẩn đối chiếu lịch trình sắp tới với : “Lát nữa sếp cuộc gặp với chủ tịch Trình, công ty mới của họ khai trương, mời tham dự tiệc mừng. Buổi chiều còn một cuộc họp trực tuyến…”
“Cái nào dời thì dời hết giúp .” Hạ Văn Lễ day trán.
“Anh lịch trình khác ạ?”
“Ninh Ninh bảo nghỉ ngơi, định về nhà ngủ một giấc. Phải lời vợ chứ.”
“…”
Trần Tối phát điên .
Ông cố nội của ơi, đây chẳng là một cuồng công việc ?
Một năm 365 ngày thì thể việc hết 360 ngày, ngủ nghê gì giờ , dậy việc chứ!
“À , lúc nghỉ, cũng nghỉ phép . Sắp Trung thu , mua chút đồ về thăm nhà.”
Câu của Hạ Văn Lễ khiến Trần Tối vô cùng cảm động.
Chỉ là ngay đó thêm một câu: “Tiện thể xem mắt luôn . Cậu nghiệp xong là theo , mãi chẳng thời gian mà yêu đương, đừng để lỡ mất chuyện trọng đại cả đời.”
“À mà , đây bảo nhà sắp xếp cho xem mắt, còn xin nghỉ nửa ngày, kết quả thế nào ?”
Trần Tối cạn lời: “Sếp ơi, xem mắt…”
“Là chuyện của hai năm .”
Chuyện qua lâu như , thế mà bây giờ đột nhiên quan tâm đến chuyện xem mắt của .
Hạ Văn Lễ mân mê chiếc bật lửa trong tay: “Cô gái đó ưng ?”
Trần Tối sắp phát điên đến nơi .
Anh trông cũng tệ, đãi ngộ công việc cao nhưng vấn đề là quá bận. Một năm tăng ca hai , mỗi kéo dài nửa năm, thử hỏi cô gái nào chịu cho nổi. Anh lăn đột tử là may mắn lắm .
“Sếp ơi, sếp gần nhất về nhà ngủ là khi nào ?”
“Hửm?”
“4 tháng .”
Hạ Văn Lễ nhíu mày: “Thế mới thấy công việc của bận đến mức nào.”
Trần Tối nỗi khổ mà nên lời. Mà kể thì Hạ Văn Lễ đúng là bận thật nhưng còn tranh thủ thời gian để kết hôn , còn thì đến một cô bạn gái cũng .
…
Trại trẻ mồ côi.
Đã một thời gian Chung Thư Ninh tới đây, bọn trẻ thấy cô thì vô cùng mừng rỡ, xúm quanh cô ríu ríu rít. Ở đây những mưu mô đấu đá, bọn trẻ cũng chẳng hiểu những sóng gió bên ngoài.
Chúng chỉ chị Chung Thư Ninh với chúng nên đương nhiên cũng quý mến cô.
“Chị Thư Ninh, lâu chị tới.” Một bé đến mặt cô.
“Cậu Hách ? Chị đang chuẩn cho cuộc thi đó.” Một đứa trẻ khác xen .
“Chị múa như , chắc chắn sẽ giành ngôi quán quân.”
“…”
Một đám trẻ tranh , cho cô cơ hội chen .
Trong khi đó, Chung Minh Diệu thì đang bận rộn phát quà cho bọn trẻ.
“Ninh Ninh?” Viện trưởng Hách bước từ trong nhà: “Bọn nhỏ con đến, còn tin đấy.”
Bà , bước tới nắm chặt lấy tay Chung Thư Ninh. Chung Minh Diệu bên cạnh khẽ nhướng mày, thật thì…
Cậu thích vị viện trưởng Hách cho lắm.