Ông Lý đang đan lẵng hoa, ngẩng đầu bất đắc dĩ : “Nói thế nào ông cũng là trai ruột của mà…”
“Ruột gì? Ruột thừa ? Ông xem là em, xem ông là ? Lúc phân gia, thứ bọn họ chiếm hết, nhà chúng chia cái gì, cái rắm! là mở mang tầm mắt mà, hoá rắm cũng thể chia cơ đấy?”
Ông Lý xua tay: “Được , bà thích thì cứ mắng , bà vui là , sáu chị em nhà , bà cứ phiên mà mắng.”
Lý Thanh Lê: Thật ngờ cha là như đó nha!
Để ngăn cản mắng ngày càng hưng phấn, Lý Thanh Lê liền hỏi:
“Mẹ, chuyện bác ba đến đây khuyên giải, nhà chú Khánh Mậu ?”
Bà Điêu vỗ đùi, “Biết chứ ? Hôm nay nhà Lý Thành Công kéo cả đống sang cơ mà! Tối hôm qua còn đòi c.h.ế.t đòi sống, kết quả là vẫn là đòi tiền thôi! Mẹ mà, hồi quả phụ Vương còn sống bọn họ thèm quan tâm , c.h.ế.t là đám đầu trâu mặt ngựa đều nhảy ! Dù nhà bồi thường tiền thì hai đứa bé cũng cầm đồng nào , bảo đảm mấy bác mấy chú nó cướp hết!”
Lý Thanh Lê mà cũng c.h.ử.i thề, nếu gia đình dựa cái c.h.ế.t của quả phụ Vương mà kiếm chác thì đúng là quá kinh tởm.
Kết quả cuối cùng, ngoài hai đứa trẻ khổ thì còn ai thiệt tình quan tâm rốt cuộc quả phụ Vương c.h.ế.t thế nào.
Bên ngoài mưa càng lúc càng lớn, nhóm Lý lão đại cũng lục tục trở về, cả đám xối mưa như gà rơi nồi canh, bà Điêu kể chuyện Lý Khánh Sinh tới cửa khuyên giải thì tức xù lông.
Toàn thể Lý gia một lòng, cả nhà Lý Khánh Mậu mau cút ! Muốn bồi thường tiền? Cho ăn cái búa bây giờ!
Thời gian dần trôi qua, bắt đầu sốt ruột, sắp qua giữa trưa , Thành Dương vẫn thấy về?
Cả nhà thấp thỏm đến tận buổi chiều, cuối cùng mưa cũng ngớt, Lý lão đại và Lý Thành Năng xác định Lý Thành Dương về nào, chỉ thể đội nón phủ thêm áo tơi lên núi tìm .
Đường Nhã và Lương Lỗi còn tìm , giờ thêm Lý Thành Dương, thêm một nữa là thể ghép thành một bàn đ.á.n.h bài đấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-89.html.]
Cũng may núi dã thú nguy hiểm, Lý Thành Dương từng trong quân đội, hẳn là thể tự bảo vệ an .
Chỉ là xảy chuyện mất tích như , việc điều tra cái c.h.ế.t của quả phụ Vương đành gác .
Ban đầu Lý Thanh Lê cũng vội, nhưng hiện tại trai mãi về, lúc cô ở nhà cũng yên tâm, khi xác định chân cẳng vẫn , cô cũng cùng cả nhà lên núi tìm .
Lý Thanh Lê tìm khắp núi, mà lục soát ở những nơi địa thế hiểm trở, hoặc là nơi cỏ cây tươi dễ xảy chuyện…
...
Thời gian chớp mắt tới chạng vạng.
Thời điểm Lý Thanh Lê cùng vợ chồng Lý lão tứ tới một vách đá thì cũng sắp kiệt sức. Vách đá bề ngoài gì kì lạ, nhưng khi hái quả mọng cô ngoài ý phát hiện 3 mét bên vực một cái động nhỏ.
Lúc ba đến gần, Lý Thành Dương ở bên cũng động tĩnh, lớn tiếng gọi .
Lý Thanh Lê cùng vợ chồng Lý lão tứ dùng sức chín trâu hai hổ mới kéo Lý Thành Dương lên, lưng còn đang cõng Đường Nhã.
Cô mở đèn pin, Lý Thành Dương quần áo hảo, Đường Nhã một dơ bẩn, quần áo rách nát, hỏi: “Anh, cũng rơi xuống đó ? Ai suốt ngày khoe khoang thủ mạnh mẽ, tay leo núi nhỉ?”
Mặt Đường Nhã lộ vẻ hổ.
Lý Thành Dương chút bất đắc dĩ, nhưng cũng nhiều lời:
“Chuyện quan trọng. Thanh niên trí thức Đường Nhã sáng hôm qua cô thấy chị Vương và Lương Lỗi cãi trong rừng trúc, cho nên chị Vương xảy chuyện liên quan gì đến chị dâu ba nhà chúng .”
Quá chấn động, niềm vui bất ngờ đây ?