SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 88

Cập nhật lúc: 2025-11-18 01:17:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cửa hé, mấy ánh đèn pin liền theo khe cửa chiếu , con trai Lý Thành Năng - Lý Chính nôn nóng :

 

“Chú năm, thanh niên trí thức Ngưu trình báo hai thanh niên trí thức Lương Lỗi và Đường Nhã mất tích ! Cha cháu ngoài tìm, dặn chú cũng mau dẫn tìm họ ! Nếu hai thanh niên trí thức xảy chuyện ở đội sản xuất chúng thì phiền toái lớn đó!”

 

Lý Thành Dương vội cài cúc áo, hỏi : “Rốt cuộc là chuyện gì? Nhóm thanh niên trí thức thế nào?”

 

“Là thế , sáng nay thanh niên trí thức Ngưu dậy vệ sinh thì phát hiện đồ đạc của Lương Lỗi đều thấy , giống như là bỏ trốn , đó ở ký túc xá nữ bên cạnh cũng phát hiện chăn của Đường Nhã cả đêm thấy đổi, cẩn thận hỏi mới từ chiều hôm qua ai thấy cô , mà tối hôm qua nhóm thanh niên trí thức đều sang đây xem đ.á.n.h , lúc về trời tối nên ai là ký túc xá thiếu . Cha cháu hỏi qua, bọn họ Lương Lỗi và Đường Nhã ưa nhưng cũng mâu thuẫn, cùng biến mất nữa.”

 

Lý Thành Dương mặc xong quần áo, dứt khoát : “Được, chú lập tức dẫn tìm.”

 

Đưa mắt bầu trời tối đen, khí nhiều nước, buổi sáng chắc sẽ trận mưa to, nếu tìm thấy sẽ

nguy hiểm!

 

Ngày hôm qua là quả phụ Vương gặp bất trắc, sáng sớm hôm nay hai thanh niên trí thức mất tích, thật là chuyện xong chuyện khác tới.

 

Lý gia ngoại trừ ông Lý, những khác thấy động tĩnh đều lọ mọ bò dậy, chuyện liên quan đến hai mạng cũng vội dậy tìm .

 

Lý Thanh Lê đầu óc mơ màng về phòng ngủ tiếp, một chân bước nhà Lý Thành Dương tóm lấy cổ áo, mạnh mẽ kéo ngoài gia nhập đoàn .

 

Đội sản xuất tuy nhiều nhưng đèn pin thì hạn, trời còn sáng, Lý Thanh Lê chỉ thể theo Lý Thành Dương.

 

Lý Thành Dương tài cao gan cũng lớn, Lý Thanh Lê quen thuộc mấy ngọn núi gần đây như nắm trong lòng bàn tay, cho nên nhiều lời liền dẫn cô thẳng lên núi. Cũng chính là lúc Lý Thanh Lê mới hoá còn tác dụng như , khỏi lầm bầm vài câu.

 

Trên núi dã thú, nhưng nhiều mồ nhiều mả, trời còn sáng cứ lên núi gì? Mỹ nữ cao quý như cô mà chịu cảnh á? Dù gan cô lớn chăng nữa, lỡ tối ngủ gặp ác mộng thì ? Trời thì tối thui, bản lĩnh đường thì ảnh hưởng, đưa cô lên núi cũng tác dụng gì?

 

Để chịu cảnh khổ sở tìm đường, Lý Thanh Lê thử lý một phen, Lý Thành Dương nên dứt khoát thèm mở miệng, cô thử chạy trốn, kết quả vẫn bắt , thậm chí

còn vác lên vai, chân thấp chân cao từng bước trèo lên núi…

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-88.html.]

Lý Thanh Lê thể gì? Cô cũng tuyệt vọng lắm! Đừng hỏi tại năm Lý Thành Dương đang ghét, bởi vì tính cách quá mạnh mẽ, căn bản cho cô cơ hội lựa chọn! Anh Lương Lỗi c.h.ế.t cô cũng thèm quan tâm ?

 

Bị khiêng vai cả một đường, Lý Thanh Lê càng nghĩ càng tức.

 

Hai em từ chân núi bò đến đỉnh núi, chân trời cũng lộ màu trắng bụng cá, lúc đang nghỉ ngơi, cách đó xa mấy chùm sáng phóng tới, cách ngày càng gần.

 

Lúc còn ở núi chỉ thể là những đang kiếm hai thanh niên trí thức như bọn họ, hai đội chạm trán mới quen, bên là Phó Bạch, hơn nữa chỉ một .

 

Lý Thanh Lê cùng Phó Bạch dạo gặp nhiều, gặp mãi cũng thành quen.

 

Hơn nữa cô thật sự vác nữa, cơm đêm qua sắp cô nôn ngoài , nên thấy Phó Bạch thì như thấy , chút nghĩ ngợi chạy đến núp lưng , thế nào cũng đòi theo.

 

nghĩ xong cả , một lát cô nữa giả vờ đau bụng xuống núi, Phó Bạch hẳn là sẽ phát hiện nhỉ?

Lý Thành Dương cực kì bất đắc dĩ, nhưng sự thật chứng minh dù khoẻ cũng chẳng thể vác em gái mãi , bắt ép chỉ thêm tốn thời gian, cộng thêm trời cũng sắp sáng,thế là đành đồng ý, khi tách còn Phó Bạch chằm chằm mới xoay rời .

 

Lý Thanh Lê bóng dáng trai xa, đầu thấy Phó Bạch đang thong thả ung dung cởi cúc áo.

 

Cô ôm n.g.ự.c lui về phía nửa bước, mắt trừng lớn: “Anh c** q**n áo gì đó?”

 

Phó Bạch trả lời, khi cởi áo khoác như như cô, “Cô lạnh ?”

 

Sáng sớm mùa thu đúng là lạnh, sương sớm núi càng lạnh thấu da.

 

Sáng Lý Thanh Lê ngủ dậy chỉ tùy tiện mặc hai cái áo, ai ngờ Lý Thành Dương kéo ngoài, dọc theo đường lạnh như sắp hoá đá, chỉ là trai cô mặc cũng nhiều, cô cướp cũng gì để cướp, hiện tại Phó Bạch bụng cho cô mượn áo, kẻ ngốc mới cần!

 

Lý Thanh Lê mặc cái áo Phó Bạch đưa, cô đầy đặn, Phó Bạch cũng cao lớn cho nên tròng áo lên vẫn thấy khá rộng, bản Phó Bạch cũng ưa sạch sẽ nên quần áo còn thoang thoảng mùi xà phòng, cô lòng.

 

Cô nhắm mắt theo Phó Bạch, núi bụi cỏ mọc um tùm, mới một lát mà ống quần ướt đẫm dính sát cẳng chân, cảm giác thật dễ chịu chút nào.

Loading...