Lý Nhị Bảo cùng Lý Tam Bảo thấy đ.á.n.h thành như thì lập tức mắt đỏ, Lý Nhị Bảo nắm c.h.ặ.t t.a.y chạy ngoài, Lý Tam Bảo cũng bắt chước theo, cũng may Lý Thanh Lê đóng cửa chặn hai đứa.
“Hai đứa trẻ con thì giải quyết việc gì? Tự vác xác tới cho đ.á.n.h ? Hay là chê cha gặp ít phiền toái quá?”
Lý lão tam tiến lên kéo hai đứa con trai , lạnh lùng quát:
“Muốn cũng là cha mày ! Đi ngay, cha đ.á.n.h gãy chân hai đứa!”
Mặt Lý lão tam đầy vết bầm, lúc quát con mặt đanh hai em Lý Nhị Bảo dọa sợ run bắn, rắm cũng dám thả.
Lý Ngũ Bảo nhỏ nhất nhà bà Điêu dắt ngoài từ lúc nào, thấy thương thì òa .
“Mẹ! Con sợ quá! Mẹ đừng nha, con khoẻ mạnh! Huhuhu…” Lý Ngũ Bảo vùi mặt cổ Lý tam tẩu đến mức co giật, hẳn là chuyện đêm nay dọa sợ.
Lý tam tẩu đang đau đến mơ hồ, tiếng con trai nức nở, thấy chồng và hai con đều thương, nước mắt ào ạt chảy xuống.
“Mẹ... sai... .” Vết thương mặt Lý tam tẩu chuyện khó khăn, chỉ thể nhả từng chữ, mắt đối mắt với Lý Thanh Lê, nước mắt càng chảy dữ dội hơn.
Người đ.á.n.h đến mức , nào còn ai nhẫn tâm gì thêm?
Cả nhà cũng chỉ vợ chồng bà Điêu cùng mấy đứa nhỏ Lý Tam Nha là lông tóc vô thương, những còn ít nhiều đều xây xát, trong đó hai em Lý lão tam và Lý lão tứ là thương nặng nhất.
Mỗi một đ.ấ.m của Lý lão tam đều là do cảm xúc ảnh hưởng, còn Lý lão tứ là trời sinh hiếu chiến, đ.á.n.h đ.ấ.m đau, cứ như tiêm m.á.u gà .
Bà Điêu đảo mắt quanh nhà, Lý tam tẩu một lúc lâu mới vung tay lên sai Lý Tam Nha:
“Tam Nha, phòng bà nội lấy một quả trứng gà luộc . Nhìn cái mặt thì tối nay mà ngủ .”
Cả gia đình rửa mặt mũi chân tay, bôi t.h.u.ố.c dọn dẹp đồ đạc tụ tập ở nhà chính.
Lý lão tam cúi đầu, phá vỡ bầu khí im lặng:
“Việc ngày hôm nay là Mỹ Quyên sai, cô nên dối, nên giấu giếm chuyện cãi với quả phụ Vương. Con và Mỹ Quyên xin .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-86.html.]
“Con... xin... ...”
Bà Điêu vội xua tay, đầu trốn tránh gương mặt với hình thù kì quái của con dâu.
“Được , chuyện cũng xảy , xin thì tác dụng quái gì? Nếu vợ con thể nhớ lâu một chút thì cũng coi như uổng công cả nhà, còn nếu vẫn cứ tính đổi, các con lên tận trời cũng vô dụng thôi!”
Lý lão tam khổ, mắt theo thứ tự từ Lý lão đại đến Lý Thanh Lê, “Cũng về chuyện đêm nay, cha , vợ chồng cả, hai, em tư, em năm và cả Tiểu Lục nữa, Lý Thành Cát con tại đây trịnh trọng một câu ‘Cảm ơn’ với !”
“Con chuyện Mỹ Quyên thật sự quá đáng, trong lòng hẳn là oán trách, mà vẫn kiên định về phía bọn con, phần tình cảm lòng con sẽ nhớ kỹ bao giờ quên.”
Dừng một chút, Lý lão tam gian nan tiếp:
“Vừa con và Mỹ Quyên thương lượng xong, chúng con quyết định dẫn theo mấy đứa nhỏ chia nhà…”
Lời giống như ném đá xuống mặt nước tĩnh lặng, khơi dậy từng đợt bọt sóng.
“Em ba, chuyện còn tới nông nỗi , chia nhà?” Lý lão đại là đầu tiên đồng ý.
Lý lão nhị gấp đến độ vò đầu bứt tai, chờ cả xong cũng vội cướp lời:
“ đấy! Em dâu là liên quan , còn chia nhà cái gì? Nếu chia thật, nhà chúng trong lòng quỷ mới là lạ đấy!”
Lý lão tứ mắt cá c.h.ế.t mở miệng cuối cùng, cà lơ phất phơ hỏi:
“Chia nhà thì ngoài vẫn xem chúng là một gia đình thôi, chia gì khác ?”
Thấy các trai đều hướng mắt về phía , Lý Thành Dương gõ gõ bàn, trầm giọng khuyên nhủ:
“Trước tiên đừng tới chuyện chia nhà, mấu chốt là điều tra rõ ràng, khi chị Vương xảy chuyện gặp ai , là do trượt chân ngã xuống sông. Có chuyện nghĩ cách mà giải quyết, chia nhà cũng giải quyết gì, đúng ba?”
Lý lão tam trầm mặc, ngày hôm nay hai vợ chồng căn bản từng nghĩ tới chuyện chia nhà, đến cha đang giữ tiền, trong 5 em thì nhà tận ba đứa con trai, về cưới vợ sẽ khá đau đầu, huống chi vợ chồng còn trẻ, thể sẽ sinh thêm…
Thậm chí khi vợ thành thật, cũng suy nghĩ , chỉ là tình hình càng ngày càng , càng thêm rõ ràng cái c.h.ế.t của quả phụ Vương hẳn là dễ bỏ qua.
Giả như nhân chứng chứng cứ ngoại phạm, dù đám Lý Thành Công bằng chứng thì cái c.h.ế.t của quả phụ Vương vẫn sẽ đổ lên đầu nhà , trở thành chuyện cả đời khó mà xoá sạch.Không chia nhà, cả nhà sẽ liên lụy nhận hết xem thường nhục mạ.