SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 81

Cập nhật lúc: 2025-11-18 01:12:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Thành Dương dứt lời, bộ Lý gia im như thóc, thẳng cho đến khi tiếng ngã uỵch xuống đất của Lý tam tẩu cho giật tỉnh .

 

Cũng ai tâm sức để ý tới chị , tất cả đều trở về phòng cầm vũ khí, xung quanh một tiếng chuyện, chỉ tiếng bước chân hỗn độn cùng tiếng hít thở nặng nề.

 

Bầu khí cực kì gấp gáp khẩn trương, mấy đứa Lý Tứ Bảo biến cố doạ sợ im như chim cút, méo miệng suýt , Lý Tam Nha túm phòng khoá cửa .

 

Lý tam tẩu cả như mất hồn, vẻ mặt dám tin tưởng, nước mắt giàn giụa, bà Điêu véo eo chị , mắng:

 

“Cái đồ suốt ngày tìm đường c.h.ế.t ! Thu mấy giọt nước đái ch.ó đấy ngay cho ! Người tới nhà thấy cái bản mặt ủ rũ của cô thì còn hỏi gì nữa? Không cũng thành cô còn gì! Thanh danh cô thì , để ảnh hưởng đến con trai và ba đứa cháu trai, xem xẻo thịt cô !”

 

Lý Nhị Bảo dắt tay hai em trai lưng , cửa như thể sắp gặp mãnh thú.

Lý tam tẩu các con, chồng cầm cây chĩa phòng thủ, khẽ c.ắ.n môi bò dậy, lau nước mắt xoay nhà bếp, lúc trở tay cũng cầm theo con d.a.o phay.

 

Lý Thanh Lê chứng kiến bộ quá trình, khóe miệng khẽ giật giật.

 

Chị dâu của cô, đến cùng cũng là kẻ tàn nhẫn.

 

Người nhà quả phụ Vương tới nhanh, gần như Lý gia lấy xong vũ khí thì cả gia đình bọn họ hùng hổ chạy tới.

 

Người tới đông, vài cầm đèn pin rọi thẳng đại viện Lý gia, kiêng nể soi luôn mặt những đang trong sân.

 

Mọi theo bản lấy tay che mắt, chờ đến khi thích ứng với ánh sáng, cũng thấy tay đám cầm vũ khí.

 

Liềm, rìu, cuốc, đinh ba, búa…

 

Lý Thanh Lê đống vũ khí nhà , gậy gỗ vót nhọn, xẻng, đòn gánh, đinh ba, giày, cha cô còn đang cầm bình hồ lô...

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-81.html.]

“Vũ khí” coi như ngang ngửa , nhân khẩu hai nhà cũng chênh lệch quá nhiều, đ.á.n.h thắng thì khó , nhưng lưỡng bại câu thương, đồng quy vu tận thì đơn giản, Lý Thanh Lê yên lòng, lặng lẽ thả sợi dây thừng gắn quả cân xuống đất, thứ nặng quá, cầm mỏi hết cả tay.

Giao phong trận đầu tiên, so , so “vũ khí”, hoà.

 

Nhà bà Điêu sáu chị em, từ nhỏ quen mấy cảnh thế , vả tính cách bà mạnh mẽ, lý cũng thể thành ba phần lý, nên em chồng quả phụ Vương - Lý Thành Công định mở miệng chuyện thì bà xông lên đập bay mấy cái đèn pin.

 

“Cho chúng mày chiếu ! Cho chúng mày chiếu ! Sao tự chiếu cái mặt xí của ! Mồm ? Không gọi thím tư bà tư ? Một chút lễ phép cũng !”

 

“Mày cái gì? Thích lườm ? Khoe cái mắt nhỏ như hạt đậu xanh đấy cho ai xem?”

 

Lý Thành Công chất vấn bà Điêu phá ngang, cứ mà quên mất đang định gì.

 

Lý Thanh Lê chút nghĩ ngợi xông đến giữ chặt , “Mẹ, chú thím hai cũng tới mà? Đây là chiến trường của mấy bọn con, bối phận cao, cứ ở bên cạnh ! Nếu bọn con bắt nạt, chủ cho bọn con đấy!”

 

Bà Điêu trợn tròn mắt trong đám , tìm một hồi đúng là thấy vợ chồng Lý Khánh Mậu , bà cũng là sĩ diện, giũ góc áo thật mạnh, hừ lạnh đầu, tình nguyện sang một bên.

 

Lý Thành Dương thấy sang bên cạnh mới thở phào nhẹ nhõm.

Đao kiếm mắt, cứng rắn, lỡ kẻ mắt nào đó thương thì ?

 

Trong lòng nghĩ về , chân Lý Thành Dương cũng bước đến ngăn trở giữa hai bên.

 

Thân hình cao lớn, từng là quân nhân, một khi nghiêm túc khỏi cảm thấy sợ hãi.

 

“Anh họ, một bút hai chữ Lý, gia đình vẫn hiểu tình hình cụ thể, chúng chuyện rõ ràng

 

Lý Thành Công tiến lên chọc chọc n.g.ự.c Lý Thành Dương, ngang ngược hỏi: “Nói cái gì? Bảo cả nhà mày hỏi Trương Mỹ Quyên , hỏi xem cô chuyện trời đ.á.n.h thiếu đạo đức gì?”

 

Loading...