SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 78

Cập nhật lúc: 2025-11-18 01:11:06
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Thanh Lê trợn mắt cái gáy của nó, “Nói chuyện che che giấu giấu! Rốt cuộc chuyện gì, mau!”

 

Lý Tam Nha đầu, dẩu môi tỏ vẻ đáng thương, trong ánh mắt giấu sự tinh ranh:

 

“Cô, cho cháu gánh nốt thôi nha? Vai cháu đỏ hết cả …”

 

Lý Thanh Lê chằm chằm nó hai giây, bất đắc dĩ đồng ý: “Ừ, một thùng.”

 

Lý Tam Nha nháy mắt liền vui vẻ, nhưng nhanh chóng khôi phục như bình thường, nhíu lông mày như bà cụ non:

 

“Cháu cũng chỉ tình cờ chị Đại Nữu thôi, thầy Phó đến nhà chú họ xin ứng tiền, cha thầy bệnh, hình như là nặng lắm.”

 

Lý Thanh Lê chớp chớp mắt, trong tiểu thuyết khi Phó Bạch bắt thì còn tin tức gì, cũng giống như Vương Húc Đông và Từ Tự Cường hiện tại, thời điểm xuất hiện nữa nhiều năm về - khi Vương Húc Đông ăn buôn bán, tiểu thuyết tỉ mỉ tình hình của Phó Bạch, bởi cô cũng rõ gia đình và tương lai thế nào.

 

Một đường im lặng trở nhà xí, cái mùi gay mũi kéo Lý Thanh Lê trở về thực tại, chắc Lý Tam Nha cảm thấy sắp hết khổ nên lúc việc nhanh nhẹn hơn hẳn.

 

Gánh xong chuyến cuối cùng, nó lấy cánh tay lau lau mồ hôi trán, “Cô, chúng về thôi.”

Lý Thanh Lê ở bờ ruộng thu hồi tầm mắt, nhanh chậm hỏi: “Cháu còn một chuyến cơ mà, về cái gì?”

 

Lý Tam Nha hóa tại đá chỗ, vẻ mặt nghi ngờ nhân sinh. “Dạ?”

Lý Thanh Lê tủm tỉm: “Cô đồng ý cho cháu gánh một thùng cuối, nhưng hai thùng nãy mới chỉ hai phần ba thùng thôi, còn một phần ba thùng nữa, đúng ?”

 

Lý Tam Nha chỉ cảm thấy trời đất cuồng, lảo đảo suýt ngã xuống đất, cũng may gáo múc phân chống đỡ, nhưng mặt nhăn thành quả mướp đắng.

 

“Cô lừa cháu! Cháu bao giờ tin cô nữa! Huhuhuuuu…” Lý Tam Nha dùng tay lau nước mắt nhưng dám, bởi vì tay nó thối.

 

Lý Thanh Lê lời sâu cay: “Con bé thật là, cô là cho cháu thế nào là nhân tâm hiểm ác đấy chứ! Cô cũng vì cho cháu thôi.”

 

Lý Tam Nha: Cháu còn lâu mới tin, lớn xa!

 

Lý Thanh Lê lấy lý do giám sát Lý Tam Nha gánh phân xin nghỉ một ngày, ăn xong cơm trưa cô liền về phòng đ.á.n.h một giấc, xui một cái là thế nào cũng ngủ , giường lăn qua lộn một hồi lâu, cuối cùng cô quyết định đến nhà họ Lý Thành Năng một chuyến.

Sau nhà Lý Thành Năng một cây lê, hiện tại chính là lúc lê chín, giờ cô mặt dày gốc lê như bù , chẳng lẽ vợ cho cô quả nào?

 

Kế tiếp quả nhiên giống y như Lý Thanh Lê dự đoán, Ngưu Chiêu Đệ tình nguyện hái cho cô hai quả lê, cô cũng tự hái hai quả, khi cùng Lý Thành Năng đông tây một lúc, cô ghét bỏ đuổi về.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-78.html.]

Lý Thanh Lê túm vạt áo, bên trong là ba quả lê, tay cô cầm một quả ăn, lê tuy cứng nhưng ngọt, chưng chín càng ngon hơn.

 

Vậy nên cô quyết định ăn hai quả, để dành hai quả tối thả nồi cơm nấu chín, đến bữa tối mặt mười đứa cháu "thưởng thức mỹ vị", đây chính là phương pháp độc đáo giúp đồ ăn ngon miệng hơn của cô, trăm đều tác dụng.

 

Đi qua Hứa gia, qua cầu gỗ...

 

Lý Thanh Lê như thần giao cách cảm, đầu về phía bên cầu liền bắt gặp đôi mắt phượng của Phó Bạch, thấy rảo bước chân, cô dứt khoát từ bờ nhảy xuống bãi sông, đợi gốc cây liễu.

 

Dù Lý Thanh Lê da trắng trời sinh nhưng da lúc nào cũng , mùa thu ít mây nhiều nắng, cô bảo vệ mặt thật kĩ, dù thì gương mặt cũng là ưu điểm lớn nhất của cô mà.

Phó Bạch cao chân dài nhanh, nhảy từ cầu xuống, lấy một tờ phiếu trong túi áo:

 

“Phiếu đường hứa với cô, xin , đến hôm nay mới đưa .”

 

Lý Thanh Lê giương mắt , đó cầm lấy phiếu đường, “Cha bệnh ăn đường ?”

 

Phó Bạch cạn lời, “Cô… hình như vui lắm?”

 

Lý Thanh Lê lấy phiếu đường quạt gió, hếch cằm trời, “Tự nhiên phiếu đường hai cân, vui?”

 

Phó Bạch cô, đến độ cổ cô cứng đờ mới nhẹ giọng giải thích:

 

“Trước đó cha bệnh, cần tiền gấp nên xin đại đội trưởng Lý ứng ba tháng tiền lương, thầy Đinh chuyện chủ động giúp đỡ, cũng từ chối, còn đám Kiến Quốc Tĩnh Vân nữa, đủ tiền nên mới đề cập với cô. mà dù đủ cũng định với cô ...”

 

Lý Thanh Lê đầu , miệng nhanh hơn não khách khí chất vấn: “Vì ?”

 

Phó Bạch trả lời, cứ mỉm chớp mắt. Đáng c.h.ế.t.

Lý Thanh Lê từ trong ánh mắt Phó Bạch chút manh mối, nhất thời rõ là gì nhưng mặt khống chế mà nóng lên.

 

Cô dậm dậm chân, đầu , “Anh đừng như ? Phiền quá !”

 

Phó Bạch khẽ.

 

Hai cứ như mặt đối mặt, may là đỉnh đầu cây liễu che nắng, bằng cả hai lẽ mặt trời phơi khô .

 

Lý Thanh Lê vất vả chờ nhiệt độ mặt giảm xuống, ngẩng đầu lên chuẩn đáp trả một phen, ai ngờ ánh mắt thứ màu trắng phía Phó Bạch hấp dẫn, khi thấy rõ đó là thứ gì, mặt cô đột nhiên trắng bệch, lê trong túi cũng lăn xuống đất.

Loading...