SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 76
Cập nhật lúc: 2025-11-18 01:09:35
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đây chính tình tiết quan trọng, nếu ngăn cản, cô sợ Trương Hương Hương sẽ động trở thành thúc đẩy cốt truyện mất.
Hai cầm ô dẫm lên bùn đất, băng qua cầu gỗ đến cửa ký túc xá thanh niên trí thức, Trương Hương Hương gân cổ gọi Tô Nhân ngoài.
Thấy Trương Hương Hương và Tô Nhân mặt đối mặt, suy nghĩ trong đầu Lý Thanh Lê đột nhiên trở nên vô cùng rõ ràng, bởi vì cô 10 phút nữa, khi cách giữa hai họ còn 50cm, Tô Nhân sẽ vì ngã xuống đất mà gãy chân.
Thế là cô chút nghĩ ngợi kéo Trương Hương Hương lui về .
Trương Hương Hương: “???”
Lý Thanh Lê cũng đầu , với vẻ mặt nghiêm trọng:
“Ngàn vạn đừng tới gần, lỡ cô ngã là chúng mang tiếng oan đấy.”
Trương Hương Hương cẩn thận suy nghĩ một phen, cuối cùng cũng ngộ thâm ý:
“ là đồ mưu mô xảo quyệt, quỷ kế đa đoan, chị đúng là coi thường cô ! Lê Tử, hôm nay để chị giúp em báo thù!”
Lý Thanh Lê mờ mịt: “Hả?”
Trương Hương Hương chống nạnh, bắt đầu chỉ trích:
“Tô Nhân, đừng dùng mấy cái chiêu trò thấp kém đó của cô để đối phó với , cho cô , sức mạnh chân chính, mưu hèn kế bẩn chẳng là cái thá gì ! Ngay từ đầu cô ý đồ trong sáng, cô xem, cô xứng với Thành Dương ở điểm nào? Nếu còn hổ là gì thì hãy tránh xa Thành Dương .”
Tô Nhân gần đây thường xuyên nhớ về quá khứ, chỉ cần cơ hội là sẽ tìm Lý Thành Dương trò chuyện, nhưng do đầu tiên gặp mặt để ấn tượng nên bất luận cô cố gắng thế nào, Lý Thành Dương đều hờ hững quan tâm.
Liên tục nhục nhã như , trong lòng Tô Nhân vốn dễ chịu, giờ một liên quan chỉ trích, lửa giận trong lòng phút chốc bùng lên dữ dội.
“ xứng, còn cô thì xứng chắc? Nhìn cái mặt thì chắc là cấp 3 cũng từng học chứ gì? Nếu là cô, sẽ về hết sách mới đến mắng c.h.ử.i , bằng sợ đến tên như thế nào cô cũng mất!”
Trương Hương Hương đúng là học hành , chữ Nhân (茵) cũng , đ.á.n.h
đánh mặt, cô Tô Nhân tát bẹt bẹt như thì tức lắm, lập tức vén tay áo như xông lên hành hung.
Lý Thanh Lê vứt ô sang một bên, hóa thành món đồ trang sức vắt tay Trương Hương Hương, với thể trạng của cô, Trương Hương Hương cao cao gầy gầy thể phản kháng?
Trương Hương Hương tức sốt ruột: “Lê - Tử - mau - bỏ - tay - ! Để - chị - lên!”
Lý Thanh Lê an tường nhắm mắt: chỉ là món trang sức tình cảm, mù điếc.
Trong lúc hai tranh chấp, phía đột nhiên tiếng hét thảm.
Nhìn qua chỉ thấy Tô Nhân mà đột nhiên lăn từ sườn núi xuống, tuy rằng sườn núi quá cao nhưng sắc mặt trắng bệch là chắc chắn đau.
Lý Thanh Lê: Đau là , gãy cả chân luôn mà, trong tiểu thuyết năm chăm cả tháng trời, dãi nắng dầm mưa đưa ăn đưa uống, cõng tới cõng lui, nảy sinh tình cảm mới là lạ.
Trương Hương Hương thấy tình hình mắt cũng vội gọi , sang Lý Thanh Lê, Tô Nhân, cuối cùng cảm thán:
“Cô cũng tàn nhẫn ghê ha!”
Lý Thanh Lê: “???” Mấy tháng gặp, đầu óc Hương Hương đúng là ngày càng phức tạp.
Hai đều ăn ý qua đỡ Tô Nhân dậy, ngược gọi với ký túc xá:
“Có ai , Tô Nhân ngã kìa!”
Người chạy chính là Vương Tĩnh Vân và Ngưu Kiến Quốc, phía còn Lương Lỗi, bọn họ thấy Tô Nhân đau đớn cũng
còn tâm trạng nào để hỏi đến Lý Thanh Lê nữa, vội đến đỡ Tô Nhân trở về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-76.html.]
Trương Hương Hương xua tay:
“Khổ nhục kế ? Hời cho cô quá, đến xử tiếp!” Lý Thanh Lê: “…” kiếm bạn quá ?
Lúc nhặt ô chuẩn về, từ xa xa Lý Thanh Lê thấy một bóng mũ dù chạy đến, ngờ là Phó Bạch.
Phó Bạch lướt qua cô như gió, mắt cũng chẳng thèm nâng lên.
“Phó Bạch!”
Phó Bạch đầu, cách màn mưa Lý Thanh Lê thấy sắc mặt dường như ảm đạm vài phần, đành xua tay: “Anh mau trong .”
Phó Bạch một lời trở về ký túc xá. ––––––––––
Lý Thành Dương hiện tại là đội trưởng đội trị an, phụ trách quản lý ba đội sản xuất, ban ngày thường mặt ở nhà, Trương Hương Hương nán cả ngày cũng gặp , chỉ đành rầu rĩ về.
Lý Thanh Lê chuyện gì , rảnh rỗi ở nhà chính đếm xem rốt cuộc bao nhiêu cô gái thích trai , trong đội sản xuất thì Hứa Đại Mai, Cam Cốc Lan, Tô Nhân, ở đội sản xuất khác thì Trương Hương Hương, về ở huyện thành ...
Lẽ nào trai cô chính là chiến thần thu hoạch thiếu nữ, ông hoàng đ.á.n.h cắp trái tim?
Mùa hè ngày dài, đến khi trời tối đen mới thấy Lý Thành Dương trở về, cả lẫn tóc đều ướt đẫm như mới ngâm nước.
Bà Điêu theo khỏi lải nhải: “Con bảo cấp tuần tra là , cứ chạy qua chạy gì? Con cũng 26 đấy, chuyện cần bây giờ là cưới vợ! Bảo xem mắt chẳng thấy bóng dáng ! Thật là tức c.h.ế.t mà!”
Lý Thành Dương cởi áo tơi treo lên tường, ôn tồn trả lời:
“Mẹ, con mới nhậm chức, quen cảnh chứ, qua mấy ngày nữa là con rảnh .”
Bà Điêu mỉm , rót cho một chén nước:
“Cũng ! con xem, con thích kiểu con gái thế nào?” Thả đèn dầu xuống giữa bàn, Lý Thanh Lê chống cằm cướp lời:
“Mẹ, năm thích kiểu eo thon, cằm nhọn, yếu đuối giống như Tô Nhân !”
Bà Điêu lập tức phản đối: “Không , từ đầu tiên gặp mặt thích cô gái đó ! Cũng chẳng là vì nữa, nhưng thích chính là thích, cô con dâu như .”
Lý Thành Dương lườm em gái một cái, “Con bé bừa gì đó? Khỏe mạnh là , thích gầy như bộ xương !”
Lý Thanh Lê lườm ngược : “Xì! Dối trá!”
Trong tiểu thuyết ai là yêu Tô Nhân đến c.h.ế.t sống cơ? Đàn ông đều là đồ xa!
Lý Thành Dương xuống bên trái Lý Thanh Lê, xụ mặt:
“Anh còn hỏi em đấy, em cùng Hương Hương chạy tới ký túc xá thanh niên trí thức mắng Tô Nhân gì? Người các em chọc tức ngã gãy cả chân, còn tìm lóc kể khổ kìa!”
Lý Thanh Lê vỗ bàn: “Giề? Sao đổ lên đầu em? Thế Tô Nhân từ đầu tới cuối em câu nào, thậm chí còn ngăn cản cho Hương Hương tay ? Cô tự ngã thì trách ai? Sao trách cô chân cẳng gì !”
Cô nhíu mày, “Anh, còn thích gầy cơ mà, là thích , giờ chất vấn em
?”
Bà Điêu cầm quạt hương bồ gõ lên lưng Lý Thành Dương, “Con dám !”
Lý Thành Dương thả lỏng cơ mặt, ý trong mắt càng rõ ràng:
“Sao ? Lần cô mắng Tiểu Lục, còn , con gọi cô cho rõ lí lẽ!”
Lý Thanh Lê: “Há há há há… Anh năm, lắm!” ––––––––––
Tác giả lời :
Tô Nhân: bán thảm, ai mua ?