SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 74

Cập nhật lúc: 2025-11-18 01:08:37
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Đại Bảo nước mắt nước mũi tèm lem thẫn thờ trong gió, nó nhân lúc Lý Thanh Lê đ.á.n.h mệt dừng th* d*c liền lăn xuống giường, trườn cửa.

 

“Cô út, lòng cháu khó chịu, đầu cháu khó chịu, đều khó chịu, cô thể buông tha cho cháu ?!”

 

Lý Thanh Lê mỉm : “Nghe qua câu , nhân lúc mi bệnh lấy mạng mi!”

 

Lý Đại Bảo bất chấp tất cả, gân cổ kêu gào: “Cô của cháu ơi, cháu hai cái chân, cô thì chỉ một cái, nếu cháu chạy thật, cô căn bản đuổi kịp !”

 

Lý Thanh Lê chẳng quan tâm vứt chày gỗ xuống đất, vỗ vỗ tay, “Cô mệt , động thủ nữa.”

 

Lý Đại Bảo trông vui vẻ hẳn.

 

nụ duy trì đến hai giây thấy Lý Thanh Lê một tay chống nạnh, một tay chỉ nó bắt đầu mắng:

“Lý Chính Quốc, cô cho cháu , Nhị Mai sắp kết hôn , chuyện chẳng tí liên quan gì đến cháu, cháu tư cách thương tâm, càng tư cách trách cứ cô ! Người cũng nợ cháu thứ gì, nếu cháu còn xem Nhị Mai là bạn bè thì nên chúc cô hôn nhân hạnh phúc, cả đời mỹ mãn!”

 

Sau đó thì mau chóng cút xéo !

 

Đôi lông mày sắc như kiếm của thiếu niên nhướng lên, Lý Đại Bảo đại th* d*c hai tiếng, phắt , “Cô hiểu!”

 

Lý Thanh Lê thuận thế xuống mép giường, ôm cánh tay ung dung, “Cô quá hiểu, cháu là cái đồ ăn trong chén còn trong nồi, chuyên gia cưỡi lừa tìm ngựa, một chốc cảm thấy Nhị Mai dịu dàng, Tú Tú đáng yêu, lát thấy Tiểu Miêu hoạt bát, Kim Lan xinh … Nhiều quá, cháu thấy tiếc một lưới bắt hết để trái ôm ấp, giờ cá trong hồ nhảy ngoài mất nên chịu nổi chứ gì?”

 

Lý Đại Bảo cúi đầu nghiến răng nghiến lợi: “Căn bản như cô …”

 

Lúc ngẩng đầu lên, lông mi thiếu niên khẽ run rẩy, hốc mắt hồng hồng, sắc mặt trắng bệch:

 

“Cháu thích chị Nhị Mai là thật, nhưng chị cứ lấy tuổi nhỏ cái cớ thôi, gì mà em nhỏ tuổi hơn thích hợp. Cháu hiểu, cháu chỉ kém 3 tuổi thôi mà? Chị chờ mấy năm đến khi cháu 18 tuổi ? Hiện tại cháu mới hiểu, hoá chị chỉ tùy tiện tìm lấy cớ ứng phó, chị thích là khác!”

Lý Thanh Lê nhạt, “Nhị Mai sai, nếu cô là Nhị Mai, cô cũng sẽ chọn cháu!”

 

Thấy Lý Đại Bảo như sắp thịt , Lý Thanh Lê càng vui vẻ:

 

“Thử hỏi, Lý Đại Bảo cháu ngoại trừ một khuôn mặt suốt ngày hếch lên trời thì còn ưu điểm gì? Giả sử Nhị Mai đồng ý ở bên cháu , cháu còn nhỏ tuổi cái gì cũng nhường, cô chăm cháu khác gì chăm con ? Đã thế còn chịu đựng chồng thường xuyên hỏi han ân cần, lời ngon tiếng ngọt với mấy bạn nữ khác, nếu cáu kỉnh sẽ cháu là trong lòng xa, cái gì cũng thấy xa, đó hai cãi mới là lạ… May là Nhị Mai thông minh đấy, chứ uất ức đến mức nào nữa. Lấy chồng mà khác gì nhận thêm một đứa con trai, haizz...”

 

Lý Đại Bảo giống như ác long gào rống, gân xanh cổ cũng hiện lên:

 

“Không ! Hai bọn cháu lớn lên cùng , chị cháu là thế nào mà, cháu với mấy Tú Tú chỉ là bạn bè thôi, còn chị thích khác?”

 

Lý Thanh Lê cháu trai nhà , chỉ cảm thấy buồn đáng thương, trong tiểu thuyết nó tự cho là Hứa Nhị Mai lòng đổi vứt bỏ , từ đó về coi khinh tình cảm, bắt đầu du hí nhân gian, gây họa cho bao nhiêu cô gái, thậm chí còn tự hủy hoại đời !

 

Cũng nên gọi Lý Đại Bảo tình thánh là lãng tử nữa.

Đánh cũng đánh, mắng cũng mắng, dù cũng cho thời gian th* d*c, bằng tìm thằng cháu trai da dày thịt béo còn mắng đây, Lý Thanh Lê rộng lượng vung tay:

 

“Giờ cháu tìm Nhị Mai chuyện cho rõ ràng ! Cháu thì để cô , nhưng mà là cô chuyện lựa lời , nếu lỡ mồm để lộ chuyện gì đó thì cũng đừng trách cô nha!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-74.html.]

 

Lý Đại Bảo tuy rằng giận Hứa Nhị Mai “ lòng”, nhưng cũng từng nghĩ rằng sẽ hủy hoại cả đời cô , mà vốn nó cũng âm thầm tìm Nhị Mai hỏi cho rõ ràng, chỉ là ngại mặt mũi nên cứ chần chừ mãi, hiện tại Lý Thanh Lê ép liền do dự xoay chạy ngoài.

 

Lý Đại Bảo tìm Hứa Nhị Mai ở ngoài ruộng, Hứa Đại Mai liếc Hứa Nhị Mai đó xua xua tay, Hứa Nhị Mai liền buông cái cuốc xuống theo Lý Đại Bảo đến một gốc cây.

 

Trên cành cây, mấy con chim non kêu chíp chíp...

 

Hứa Nhị Mai vẫn luôn Lý Đại Bảo, thấy đối phương gì thì mở miệng:

 

“Sao em gì? Ngày thường nhiều lắm mà?”

 

cúi đầu xuống, tay phủi phủi mấy vết bùn, “Chẳng lẽ em còn giận chị vì chuyện kết hôn cho em đầu tiên?”

 

Lý Đại Bảo cuối cùng vẫn nhịn , túm lấy hai vai Hứa Nhị Mai mà lay, “Chị Nhị Mai, chị thật cho em , trong lòng chị rốt cuộc em ?”

 

Hứa Nhị Mai đẩy tay Lý Đại Bảo , xoay sang chỗ khác, “Em đang lung tung cái gì thế? Em nhỏ hơn chị 3 tuổi, chị vẫn luôn xem em là em trai mà.”

 

Lý Đại Bảo vẫn bỏ cuộc, “Em tin, nếu xem em là em trai, còn cho em thơm má?”

 

Hứa Nhị Mai kinh hoảng bốn phía, xác nhận ai mới mắng:

 

“Lúc là em nhân lúc chị chú ý trộm hôn chị, chị là con gái thì gì bây giờ? Chẳng lẽ chị rêu rao khắp nơi để khỏi lấy chồng? Hay là chị đ.á.n.h em vì em tuổi nhỏ hiểu chuyện?”

 

Lý Đại Bảo khiếp sợ đến độ mặt mày tái nhợt, nó lắc đầu, “Không, em tin! Trước đây chúng vẫn vui vẻ lắm mà, chị còn nếu cứ mãi ở bên thế thì quá, lẽ nào những lời cũng là dối ?”

 

“Chị !” Hứa Nhị Mai xong thì im lặng, lát mới chậm rãi tiếp:

 

“Em là một bạn , chơi cùng em lúc nào chị cũng thấy vui, chị mãi ở bên , ý là ràng buộc giữa bạn bè, như những gì em nghĩ. Đại Bảo, ngay từ đầu chị mà, chị sẽ xem em như bạn bè, như em trai, nhưng vĩnh viễn bao giờ là loại quan hệ như em , em nhớ ư?”

Lý Đại Bảo nhớ chứ, nhưng nó để trong lòng.

 

Đưa hai tay lên vò đầu, Lý Đại Bảo chậm rãi xuống như chịu một đả kích nặng nề.

 

Dưới tàng cây, thiếu nam thiếu nữ một xổm, một , một mất tinh thần, một đỏ mắt.

 

“Đại Bảo, em còn nhỏ, chắc chắn sẽ gặp thích hợp với . mà nếu gặp , em nhớ giữ cách với các cô gái khác đấy, cũng đừng mấy lời thật thật giả giả như với bạn bè nữa, nếu sẽ vui .”

 

Lý Đại Bảo ngẩng mặt, đối diện với ánh mắt dịu dàng của Hứa Nhị Mai.

 

“Chị Nhị Mai, nếu em chỉ đối với một chị, cũng bao giờ chuyện với những cô gái khác, liệu chị chấp nhận em ?”

 

Hứa Nhị Mai nhưng đáp.

 

“Em về .” Nói xong cô xoay rời , chỉ còn thiếu niên tan nát cõi lòng đó.

Loading...