Sống Lại Trở Về, Tôi Phá Đảo Showbiz - Chương 210
Cập nhật lúc: 2024-08-24 16:30:14
Lượt xem: 232
Không những vậy, cha ruột của Văn Sóc đột nhiên đứng lên nói rằng ông đặt nghi vấn về sự thay đổi trong di chúc của Văn lão, đồng thời gây gổ với Văn Vĩnh Minh, anh cả của nhà Văn gia.
Văn gia hỗn loạn, những gì cư dân mạng có thể nhìn thấy chỉ là bề nổi.
Tuy nhiên, trên thực tế, sự hỗn loạn của Văn gia đã vượt xa sự tưởng tượng của mọi người.
Cuộc tranh giành quyền thừa kế, thuê g.i.ế.c người, v. v. , tất cả đều phủ một tấm màn tối kinh hoàng lên nhà họ Văn.
Lâm Nhàn hỏi Văn Sóc “Anh không đi nhìn xem sao?"
Văn Sóc cười nói "Không cần, bọn họ sẽ tự mình làm rối tung mọi chuyện lên. Với tính cách của Sâm Duyệt Cầm, cho đến khi tất cả bị hủy hoại thì bà ấy sẽ không bao giờ bỏ cuộc. Bộ phim này mới chỉ bắt đầu thôi."
Lâm Nhàn cười lạnh "Như vậy, không cần ra tay sao?"
Văn Sóc cũng cười "Ừ, Sâm Duyệt Cầm sẽ dạy bọn họ cách cư xử. Đến lúc phải ra tay thì đương nhiên phải ra tay."
"Mấy người đã nháo đủ chứ?" Văn lão phu nhân nghiêm khắc hét lên, mọi người đều im lặng.
"Lời cô nói có chứng cứ gì không?" Văn lão phu nhân quay đầu nghiêm mặt nhìn Sâm Duyệt Cầm.
Hai tay của Văn Thiên Tinh bị trói bằng băng kéo và treo lên. Anh núp sau lưng Văn Vĩnh Minh, run rẩy, cắn môi dưới, làm ra vẻ ngây thơ như thể mình là người vô tội nhất trên đời. Sâm Duyệt Cầm nhìn anh như vậy và chỉ cười khẩy.
Văn Vĩnh Minh cũng cười lạnh "Chẳng lẽ là em trai còn bị chính con trai mình lừa gạt? Chuyện này nói có tin được không?”
Văn Vĩnh Trạch cũng cười lạnh "Tục ngữ nói, kẻ được lợi lớn nhất chính là kẻ bị tình nghi lớn nhất. Bản án này áp dụng cho hầu hết các vụ án g.i.ế.c người, đều, đúng."
Văn Vĩnh Minh đập bàn "Đúng vậy, trước hết nhất định phải là một vụ án mạng. Em có thể trước tiên chứng minh vụ tai nạn xe cộ là một vụ g.i.ế.c người chứ không phải một vụ tai nạn được không? Chứng minh trước đi, sau đó mới nói cho chúng ta biết hung thủ là ai "
Văn Vĩnh Minh không ngờ rằng Văn Sóc lợi hại như vậy, anh lại có thể làm như vậy với Văn gia, sao anh dám nói dối như vậy?
Phải chăng việc tung tin đồn thất thiệt không phải chịu trách nhiệm pháp lý?
Sâm Duyệt Cầm cười lạnh "Ha ha ha ha, là tai nạn sao? Ông cho rằng tôi không biết gì sao? Hỏi đứa con ngoan của ông, Văn Thiên Tinh phía sau xem có phải nó có một tài khoản WeChat hình đại diện là đầu ưng không "
Văn Thiên Tinh sửng sốt và nhìn Sâm Duyệt Cầm với vẻ khó tin. Tai nạn xe cộ có thể xếp vào loại tai nạn, đương nhiên không phải bởi vì mọi người đều ngu ngốc, mà còn là bởi vì Văn Thiên Tinh có thủ đoạn tốt, dẫn đến kết quả tốt.
Từ đầu đến cuối đều không để bản thân tham dự, Văn Dực đều là tự mình sắp đặt. Cho dù có điều tra cũng chỉ có thể phát hiện ra Văn Dực đã tự tìm đường chết. Làm thế nào còn có thể điều tra ra được mình?
Văn Thiên Tinh tự nói với mình như vậy, sau đó bình tĩnh lại. Kẻ gây ra vụ tai nạn xe cộ chắc chắn không ngu ngốc như vậy, đối phương biết vợ con hắn trong tay anh, không thể tự thú.
Đây là trò lừa bịp của Sâm Duyệt Cầm, chắc chắn là như vậy. Văn Thiên Tinh cảm thấy nhẹ nhõm khi nghĩ về điều đó.
Bất quá, Sâm Duyệt Câm ném một xấp tài liệu lên trên bàn, sau đó nói "Muốn chứng cứ? Tôi nói cho mấy người biết, Văn Sóc có rất nhiều chứng cứ."
Văn Vĩnh Minh nhanh chóng xem qua tài liệu, tức khắc đọc xong.
Ông ta cười khẩy, ném tập tài liệu trở lại bàn "Chỉ vậy thôi, tôi có thể in 100 bản, cô có muốn không? Những dấu vết chỉnh sửa rõ ràng bên trong, cô có nhìn thấy không?"
Sâm Duyệt Cần mím môi, lúc đầu Văn Sóc đã nói, trong đó có một số nội dung anh đã dịch từ giọng nói thành văn bản, để người xem dễ xem hơn.
Văn Vĩnh Minh đương nhiên không tin con trai mình làm ra những chuyện này, liền lấy điện thoại di động ra gọi cho Văn Sóc.
Bật loa ngoài, Văn Vĩnh Minh nói với mọi người có mặt "Mọi người đều ở đây, nếu không chúng ta sẽ nghe lời Văn Sóc nói. Tôi không tin, thế giới này còn có thể đổi trắng thay đen."
Khi hồi chuông sắp dứt, Văn Sóc mới ung dung mà bắt máy, giọng nói thản nhiên "Sao vậy?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-tro-ve-toi-pha-dao-showbiz/chuong-210.html.]
Văn Vĩnh Minh cười lạnh "Ta biết ngươi không đơn giản, trước khi rời đi ngươi còn để lại một chiêu như vậy, làm cho Văn gia gà chó không yên, Văn Sóc, ngươi có thủ đoạn. Nếu ngươi thực sự có bằng chứng, vậy sao ngươi không gọi cảnh sát báo án chứ? Ngươi tính lừa lọc ai?"
Mọi người đều nghĩ, đúng vậy Nếu Văn Sóc có thể tra ra Văn Thiên Tinh là hung thủ, trong tay có nhiêu bằng chứng như vậy,
Tại sao anh không gọi cảnh sát? Giữ nó để ăn tết hay gì?
Giọng Văn Sóc rất bình tĩnh "Ai nói tôi sẽ không gọi cảnh sát?"
Khung cảnh yên tĩnh trong giây sợ hãi tràn ngập toàn thân.
Văn Vĩnh Minh cảm thấy chuyện này buồn cười đến mức cười lớn hỏi "Vậy cảnh sát đâu?"
Văn Sóc "Ở cửa”
"Reng Reng." Văn Sóc vừa dứt lời, ngoài cửa vang lên tiếng chuông, tựa như đang đáp lại Văn Sóc.
Phản ứng đầu tiên của mọi người là cảnh sát thực sự đến sao?
Giọng của Văn Sóc chậm rãi phát ra từ điện thoại di động "Tôi không tra không có nghĩa là tôi không tìm được. Cảnh sát không tới, không có nghĩa là tôi sẽ không gọi. Bác có gây ra bao nhiêu rắc rối thì kết quả cũng phải giao cho pháp luật. Không biết, bác hiểu biết bao nhiêu về tội cố ý g.i.ế.c người ở nước ta?"
Văn Vĩnh Minh sửng sốt, người làm đã bước tới mở cửa, quả nhiên ngoài cửa có ba người đàn ông mặc trang phục cảnh sát.
Bọn họ liếc nhìn đại sảnh rồi hỏi "Văn Thiên Tinh là ai?"
Văn Thiên Tinh kinh hãi nhìn về phía cửa, trốn ở sau lưng Văn Vĩnh Minh không dám cử động. Mọi nước đi đều có một điều kiện tiên quyết, đó là anh sẽ không bao giờ tự mình thực hiện.
Nếu anh phải vào tù thì có nhiều tiền cũng có ích lợi gì?
Văn Thiên Tinh chưa bao giờ sợ hãi như vậy, thân thể bất giác run rẩy.
Văn Vĩnh Minh cũng nhận ra, tim đập thình thịch, run rẩy nhìn Văn Thiên Tinh
"... Con, con..." Cái gì cũng không thể nói được, ông biết con trai của mình, trạng thái hiện tại của nó đã lộ ra đáp án.
Văn Sóc khẽ mỉm cười "Bác, cháu có thể điều tra ra được rất nhiều chuyện, trong đó có vụ án 28 năm trước...'
Văn Vĩnh Minh sửng sốt một lát.
Văn Vĩnh Trạch sửng sốt, sắc bén hỏi "Có ý gì?" 28 năm trước còn có thể xảy ra chuyện gì? 28 năm trước chỉ có một chuyện lớn.
Văn Sóc cười khúc khích "Đây là chuyện không liên quan đến ông, Văn Vĩnh Trạch. Mọi việc của tôi đều không liên quan gì đến vợ chồng ông, hy vọng ông có loại tự giác này."
Văn Vĩnh Trạch sửng sốt... Không quan hệ sao? nhưng nếu là 28 năm trước thì làm sao có thể không liên quan gì đến ông?
Vụ hãm hại 28 năm trước nếu nhắm vào ông thì sẽ ảnh hưởng đến con cái của ông. Tại sao lại không có liên quan gì đén ông?
Nếu những chuyện xảy ra 28 năm trước đều là hiểu lầm thì liệu họ có hòa hoãn với nhau được không?
Văn Vĩnh Trạch lắc đầu, ông cũng hiểu, thời gian trôi qua, quá khứ đã là quá khứ, tổn thương đều đã xảy ra.
Văn Vĩnh Minh hỏi "Ý của ngươi là?"
Văn Sóc cười "Vị hòa thượng đó đã bị bắt và bị buộc đủ mọi tội. Bất quá, vụ án này ngay từ đầu đối với ông cũng không có ảnh hưởng gì. Chưa kể thời gian điều tra đã hết. Nhưng may mắn thay, trên làm dưới theo, và chính ông là người đã dạy cho con trai mình trở thành con người như ngày hôm nay. Bác ơi, đây gọi là luật trời, quả báo nhãn tiên. Hahahahaha "
Văn Sóc cúp điện thoại, ba cảnh sát chuẩn bị còng tay bước vào nói "Có bằng chứng cho thấy Văn Thiên Tinh có liên quan đến một vụ án g.i.ế.c người. Bây giờ mời đi theo chúng tôi
Văn Thiên Tinh kinh hãi kêu lên "Không, không, không, tôi sẽ không đi, tôi không làm gì cả, tôi không có g.i.ế.c người, là bị vu oan. Cha, tin con, xin hãy cứu con."