Sống Lại Trở Về, Tôi Phá Đảo Showbiz - Chương 151
Cập nhật lúc: 2024-08-23 16:28:54
Lượt xem: 210
Coi đây là tài sản mà Văn Sóc đáng được nhận từ Văn gia, Văn Sóc ngoan ngoãn tiếp quản mà không hề tranh cãi hay làm ầm ï.
Khi đó Trương Thiệu Thừa cũng lo lắng ông chủ mới từ trên trời rơi xuống sẽ tới chấn chỉnh công ty, đây không phải điều đáng lo ngại nhất, điều đáng lo ngại nhất chính là anh ta cái gì cũng không biết, còn muốn đuổi người
Điều đó không hẳn đúng, anh ta vốn là ông chủ lớn nhất của Giai Dịch Gia, và dường như có quyền lợi này.
Nhưng đối với những người không biết nhiêu về ngành này, Trương Thiệu Thừa thực sự lo lắng rằng họ sẽ phá hoại công ty.
Nhưng Trương Thiệu Thừa có lo lắng thế nào đi nữa, cũng là chuyện vô ích.
Bởi vì Văn Sóc căn bản không quan tâm
Từ khi Văn Sóc nhậm chức cho đến nay, ngoại trừ việc bày tỏ một vài ý kiến vê vấn đê của Lâm Nhàn, anh ấy vẫn có thái độ hoàn toàn thoải mái với công ty.
Dù công ty thua lỗ hay kiếm tiền, Văn Sóc một năm qua đều không quan tâm đến điều đó.
Vì vậy, trong một năm qua, địa vị của Trương Thiệu Thừa trong công ty vẫn được giữ nguyên như khi Văn Giai Dịch còn ở công ty.
Anh không phải là người có năng lực, nếu không công ty sẽ không thua lỗ. Nhưng trong thâm tâm anh rất quan tâm đến việc giữ vững địa vị của mình, dù chỉ là tổng giám đốc được thuê nhưng anh luôn coi mình là ông chủ của công ty. Cũng may anh chưa từng khiêu khích Văn Sóc. Văn Sóc không muốn tuyển một người mới nhậm chức và anh cũng không muốn chuyện này xảy ra.
Nhưng dù có trốn được mùng một cũng không trốn khỏi mười lăm. Lần này, anh vẫn dính líu đến Lâm Nhàn.
Khi nghe tin Bạch Ưu Minh tức giận đến công ty, Trương Thiệu Thừa chỉ có thể gặp trực tiếp cô.
Bạch Ưu Minh mặc áo khoác len màu nâu, xách một chiếc túi hàng hiệu cao cấp, giận dữ bước vào văn phòng.
Cô ấy mở miệng nói "Trương tổng, tôi có thể coi là lão làng trong công ty. Khi tôi còn rất nghèo, Trương tổng đã quý mấn tôi và bỏ ra rất nhiêu công sức để đào tạo. Tôi rất biết ơn. Tôi không phải là người vô ơn. Tuy tôi đã trở nên nổi tiếng, nhưng cuối cùng, tôi không chấm dứt hợp đồng với công ty như những người khác”.
Trương Thiệu Thừa có thể nói cái gì? Trước kia cô ấy không nổi tiếng, chỉ có thể nghe chính mình rèn luyện. Hiện tại nổi tiếng, cô ấy tự nhiên có chút tự tin, nếu đã tới, Trương Thiệu Thừa chỉ có thể lùi lại một bước.
Anh cười nói "Tôi biết mà, cô là cô gái ngoan, ngồi xuống nào. Chuyện này từ từ nói đi, tôi đứng về phía cô, cô còn chưa biết sao?"
Bạch Ưu Minh nghe càng thêm ủy khuất "Anh đứng về phía tôi, nhưng Lâm Nhàn quá khi dễ người. Tôi đã đàm phán hợp đồng với quản lý Chu của Phong Đẳng, chúng tôi đã đi ra ngoài ăn cơm uống rượu không dưới 10 lần. Tôi đã chi bao nhiêu cho đại ngôn này? Tốn bao nhiêu tinh lực cho chuyện này? Anh có thể hỏi chị Viên, tôi đây đã tận tâm tận lực."
Trương Thiệu Thừa gật đầu, Bạch Ưu Minh cười lạnh nói "Cô ta, Lâm Nhàn quả thực không tệ, quay lại chỉ cân cùng Lý tổng nói mấy câu, liền có thể cướp đi hợp đồng của tôi. Chuyện này, ai cùng tôi nói lý lẽ?"
Trương Thiệu Thừa an ủi cô "Không sao đâu, không sao đâu. Anh vừa cho em xem một đại ngôn mới, son môi của thương hiệu Ngải Đức."
Bạch Ưu Minh tức giận "Đây là chuyện cô ấy thiếu tôi một cái đại ngôn thôi sao Tôi đang đàm phán hợp đồng với Phong Đẳng, trong công ty ai mà không biết? Cô ấy nói lấy liền lấy đi, vậy tôi làm sao ở công ty làm người được? Hơn nữa, cô ấy, Lâm Nhàn, nghĩ mình là ai? Cô ấy đã kiếm được tiền cho công ty chưa? Còn những năm qua tôi đã kiếm được bao nhiêu tiền cho công ty? Chưa nói đến công lao, thì cũng nên xem khổ lao của tôi chứ."
Trương Thiệu Thừa rót trà cho cô “Mong cô hãy bình tính lại, việc này Tôi sẽ đi nói chuyện lại với Văn tổng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-tro-ve-toi-pha-dao-showbiz/chuong-151.html.]
Bạch Ưu Minh chế nhạo "Văn tổng què đó vốn đã mê Lâm Nhàn rồi, liệu còn có thể nói thay tôi được không? Năm ngoái Công ty Văn hóa Centimet đã tìm đến tôi và yêu cầu thay tôi bồi thường thiệt hại để ký hợp đồng. Lúc đó, tôi có đồng ý không? Tôi với công ty không bao giờ từ bỏ và tôi hy vọng công ty cũng sẽ đối xử công bằng với tôi."
Trương Thiệu Thừa thở dài nói "Cô cũng biết, cô ấy được Văn tổng bảo vệ, chỉ hỏi một câu cũng không thể động. Ông Vương công ty chúng ta lần trước đắc tội Văn tổng, nghe nói đã bị Văn tổng đe dọa. Hiện tại a Chỉ biết cụp đuôi vào giữa hai chân khi nhìn thấy Văn tổng."
Mặc dù Trương Thiệu Thừa không biết tại sao ông Vương lại bị Văn Sóc đe dọa, nhưng sau chuyện lần đó ông Vương đã cư xử rất đúng mực . Điều này khiến Trương Thiệu Thừa có phần dè chừng với Văn Sóc, sợ anh ấy là người bên ngoài tỏ vẻ thân thiện, bên trong lại âm thầm làm chuyện xấu
Tuy nhiên, Bạch Ưu Minh lại nói "Nhưng anh Trương, anh thì khác Anh là trụ cột của công ty này. Chẳng phải nhờ anh mà công ty mới được như ngày hôm nay sao? Nếu anh thậm chí không thể giải quyết được những bất bình của tôi, Tôi còn phải cần gì ở lại công ty này? Có đạo lí gì không?”
Lời nói của Bạch Ưu Minh cho thấy rõ ràng rằng nếu mọi chuyện được giải quyết thì cô ta sẽ tiếp tục ở lại Giai Dịch Gia. Còn nếu không giải quyết được vấn đề, cô sẽ chuyển sang công ty khác.
Đây không phải là chuyện đùa, Trương Thiệu Thừa lập tức nói "Đùa giõn, cô không thể đùa giỡn như vậy, chuyện này giải quyết không phải dễ dàng sao? Giờ tôi đi lên cùng Văn tổng nói chuyện."
Bạch Ưu Minh đứng dậy, đi theo Trương Thiệu Thừa với vẻ mặt đắc ý "Tôi cũng đi cùng với Trương tổng. Tôi không tin, anh Văn Sóc còn có thể thiên vị."
Trong trí tưởng tượng của Bạch Ưu Minh, Trương Thiệu Thừa là người có quyền lực nhất công ty. Văn Sóc mặc dù là chủ tịch, nhưng trước đây lại là một kẻ tàn tật, tính cách đen tối, lại thích những người phụ nữ như Lâm Nhàn, nhất định là một người đàn ông bất tài, vô dụng."
Sau khi Văn Sóc từ công ty về, anh vẫn ở lại trong phòng làm việc.
Trước đây anh rất khó đi ra ngoài vì bất tiện ở chân nhưng giờ đơn giản là vì lười nên cũng không tính đi đâu
Anh đến công ty làm việc chỉ vì Lâm Nhàn nên hiện tại ngồi trong văn phòng trên tầng cao nhất coi như tọa trấn.
Tuy không can thiệp vào bất cứ việc gì trong công ty nhưng anh ấy vẫn ở đây, không cho bất luận kẻ nào muốn làm gì thì làm.
Anh cũng đã nhìn thấy cuộc tranh chấp giữa Bạch Ưu Minh và Lâm Nhàn ngày hôm qua.
Còn chưa nhúng tay vào xử lý, thì nhiều máy chủ trên Internet đã bắt đầu xóa một số bình luận xúc phạm đến Lâm Nhàn.
Văn Sóc lúc này nhấch môi, biết đây là do lão Trương khoa công nghệ thông tin làm.
Vốn dĩ anh là người phụ trách mạng lưới, việc thông báo cho quản lý các máy chủ trong những ngành khác nhau không phải là điều quá đơn giản. Hơn nữa, với tư cách là người chính phủ, anh nói với những người bên dưới rằng họ không nên hành động quá nhanh.
Nhưng giờ đây thấy Lão Trương đang kiểm soát dư luận nên anh không cần can thiệp nữa. Dứt khoát nghiêm túc bù đắp cho công việc đã bỏ lại. Bắt đầu làm việc
Người khác cho rằng anh ngày nào cũng chơi máy tính, nhưng thực ra Văn Sóc cũng có sự nghiệp riêng.
Chỉ là Văn Sóc làm việc tương đối tự do, không quá cứng nhắc, ngày thường hẹn gặp khách hàng kỳ thực cũng không thiếu.
Trong khi anh đang xử lý tài liệu tích lũy trong tháng qua, thì nghe thấy Trương Thiệu Thừa gõ cửa.
Văn Sóc cau mày, đóng thông tin trước mặt lại, sau đó nhìn chú Kỷ bên cạn.
Thân là quản gia đã ở cùng Văn Sóc mấy chục năm, đương nhiên hiểu được ý tứ của anh, đứng dậy đi mở cửa nói với Trương Thiệu Thừa "Văn tổng hiện tại không rảnh."