Sống Lại Trở Về, Tôi Phá Đảo Showbiz - Chương 118
Cập nhật lúc: 2024-08-21 17:01:05
Lượt xem: 252
Vì vậy, đối với Lâm Nhàn, Đới Hiến Hải cũng có điểm không để trong mắt cho lắm.
"Sao Tiểu Đới tổng cứ nhìn tôi hoài vậy?" Lâm Nhàn quay người hỏi Tiền Tường Vân ở phía sau
Tiền Tường Vân kiêu ngạo nói "Bởi vì cô có nhan sắc xinh đẹp động lòng người "
Đới Hiến Hải "...' Tôi không có.
Lâm Nhàn biết Tiên Tường Vân nên không ngạc nhiên trước lời nói của anh. Tuy nhiên, cô liếc nhìn đồng hồ và nói "Thời gian thử vai đã ấn định cho tôi sắp đến rồi."
Tiên Tường Vân lại nói "Trong bộ phim này, Đới tổng là người đầu tư lớn nhất, có anh ấy ở đây, chúng ta không sợ hãi."
Đới Hiến Hải lập tức cười lạnh, chắp tay sau lưng nhìn Lâm Nhàn, vẻ mặt cao cao tại thượng.
Tiểu Đới tổng Hừ.
Lâm Nhàn cau mày nhìn Tiểu Đới tổng, người chỉ cao 170cm, có khuôn mặt trẻ con khoác trên mình bộ lễ phục, hỏi "Có thể đem Lý Văn Cường thay đổi sao?"
Tiểu Đới tổng "..." Cô nói gì
Tiên Tường Vân cười pha trò "Cái đó không được, bộ điện ảnh này là lấy tên tuổi Lý Văn Cường để kinh doanh."
Lâm Nhàn mặt không biểu tình, sau đó xoay người rời đi "Cho nên tôi mới nói đã đến lúc thử vai " Nếu không dám chỉ đạo, cũng đừng ngăn cản cô.
Nói xong cô quay người trực tiếp rời đi.
Đới Hiến Hải chỉ vào lưng Lâm Nhàn với đôi mắt trợn to, rồi nói với Tiền Tường Vân "... Anh đừng quá nuông chiều cô ấy."
Tiền Tường Vân buồn rầu mà gãi đầu nói "Nếu không nuông chiều, tôi còn có thể phản kháng sao?"
Đới Hiến Hải "... Anh nói vậy là có ý gì? Nghe như anh được người ta bao nuôi vậy.
Trong căn phòng bên kia, những người đến thử vai đều tỏ ra thất vọng khi đi ra ngoài.
Những người chờ bên ngoài lại càng thêm khẩn trương hơn.
"Nghe nói cô ấy sắp tới?" Vương Mạo nhìn đồng hồ, nói "Bảo vệ ở cửa nói đã nhìn thấy người đi vào, cô ấy vừa đến liền đi thẳng đến phòng làm việc của Đới Hiến Hải.
Lý Văn Cường cười lạnh "Có thể ra tay từ phía Đới Hiến Hải cũng coi như là có năng lực. Tuy nhiên, nếu muốn đóng vai này thì còn phải xem cô ấy có năng lực hay không."
Vương Mạo cười nói 'Lý tổng nói đúng, thực lực là quan trọng nhất."
Lý Văn Cường thở dài "Vốn là tôi đã có lựa chọn khác, bất quá cô ấy không tới đây"
Vương Mạo hỏi " Ý đạo diễn là Chu tiểu thư?"
Lý Văn Cường "Ừ, hình tượng của cô ấy thực sự rất phù hợp " Vương Mạo an ủi anh "Chiếu Phàm không phải đã đồng ý đóng vai nam chính sao? Cũng coi như là có thu hoạch."
Tâm trạng của Lý Văn Cường được cải thiện đôi chút khi nghĩ đến Chiếu Phàm, Chiếu Phàm là một gương mặt quen thuộc trên màn ảnh, anh ấy khi lần đầu tiên diễn phim điện ảnh đã giành được giải thưởng Diễn viên mới và năm sau trực tiếp giành được danh hiệu Nam diễn viên chính xuất sắc nhất.
Sau đó, chỉ cần là những bộ phim có mặt anh ấy tham gia, chúng đều sẽ thành công vê mặt doanh thu phòng vé, được người trong giới điện ảnh trâm trồ khen ngợi.
Vốn dĩ nghe nói anh đã nghỉ ngơi được hai năm, không ngờ mấy ngày trước anh ấy đã đáp ứng tham gia.
Tuy nhiên, mời được một nam chính giỏi như vậy, ngược lại nữ chính là khó tìm được người ưng ý.
Lý Văn Cường đã thử vai thêm vài người nữa, nhưng không ai trong số họ khiến anh hài lòng, nên bắt đầu cảm thấy hơi cáu kỉnh.
Lúc này trợ lý đi tới, nói vào tai anh "Người được anh Đới giới thiệu đã đến rồi."
Dù sao Đới Hiến Hải là người trả tiền, anh ta yêu cầu cấp một cửa sau, chỉ là cho cơ hội để thử vai nữ chính một lần, Lý Văn Cường vẫn có thể đưa ra phần thể diện này.
Vì vậy, gật gật đầu nói "Cho cô ấy vào đi "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-tro-ve-toi-pha-dao-showbiz/chuong-118.html.]
Trợ lý nói rõ liên đi ra ngoài dẫn Lâm Nhàn vào.
Gần đây Lâm Nhàn thích đi dạo trong trang phục thể thao, vì vậy nó gần như đã trở thành trang phục tiêu chuẩn của cô trong mọi hoạt động giải trí. Lần này cô ấy bay từ quê về, nghe nói người hâm mộ của cô ấy ở thành phố An Diên, đã mặc đồ thể thao để đón sân bay.
Một lúc sau, họ thấy người phụ nữ đẩy cửa bước vào. Vẫn là đồ thể thao rộng thùng thình trên người, nhưng Lâm Nhàn không giống trên mạng nói, luôn tỏ ra hung hăng, cô thấy nhóm người của Lý Văn Cường đầu tiên là tới vấn an "Xin chào mọi người, xin chào đạo diễn Lý, tôi là Lâm Nhàn. Tôi đến đây để thử vai Khổng Linh, mong được chỉ giáo nhiều hơn."
Vu Mạo cười nói "Đối với vai diễn này, cô có hiểu biết như thế nào?"
Lâm Nhàn lắc đầu "Không biết."
Lý Văn Cường "... Sao có thể không biết được?"
Lâm Nhàn cũng nhìn Lý Văn Cường và nói rất bình tĩnh "Tôi chưa đọc qua kịch bản."
Vương Mạo "... Vậy tại sao cô không xem qua?”
Lâm Nhàn “Bởi vì tôi chưa nhận được."
Vương Mạo quay đầu lại, một bộ dạng như không liên quan gì đến mình.
Trên thực tế, khi lựa chọn nam chính và nữ chính, Lý Văn Cường sẽ luôn có người yêu thích nhất. Đa phần sẽ gửi kịch bản cho những đối tượng đó trước, mong rằng kịch bản hay sẽ gây ấn tượng với họ.
Ví dụ, Chiếu Phàm ban đầu từ chối xuất hiện. Lý Văn Cường cũng không biết xấu hổ lại tiếp tục đưa kịch bản tới, chỉ sau khi Chiếu Phàm đọc xong mới đồng ý đóng vai chính.
Nhưng tất nhiên, không thể ai cũng tùy tiện đưa kịch bản cho xem được, dù sao thì đó cũng là một bí mật thương mại. Ngoài ra, nhiều khi trong lúc tìm diễn viên, kịch bản có thể chưa hoàn thiện, nên trong hầu hết các trường hợp, những diễn viên nổi tiếng có thể chỉ được đọc qua một phân đoạn nhỏ khi đến thử vai.
Bởi vì Lâm Nhàn đi bằng cửa sau nên họ chưa bao giờ nghĩ đến việc đưa cho Lâm Nhàn một trang kịch bản.
Lý Văn Cường không có lập tức nói chuyện, mà là nghiêm túc nhìn Lâm Nhàn, sau đó nói 'Diện mạo của cô không phù hợp với Khổng Linh."
Khổng Linh là một đệ tử đàng hoàng, một em gái được mọi người trong môn phái yêu quý, ngây thơ, dễ thương, hoạt bát và tốt bụng, vì vậy điều Lý Văn Cường cần là vẻ ngoài ngây thơ, tốt nhất là có đôi mắt to.
Tuy nhiên, Lâm Nhàn lại tạo cho mọi người ấn tượng rằng cô ấy quá mạnh mẽ, ngay cả nụ cười của cô ấy cũng ẩn chứa một chút tà ác.
Lâm Nhàn và Khổng Linh là hai thái cực đối lập, thay vì nói cô ấy phù hợp với Khổng Linh, thì tốt hơn hết là nói rằng cô ấy rất phù hợp với vai Tôn Nhạc.
Lâm Nhàn nghe xong cười lớn "Đó là lý do tại sao có nghề diễn viên." Diễn viên đóng vai những người khác nhau chứ không phải chính họ.
Lâm Nhàn hoàn toàn tự tin vào diễn xuất của bản thân. Ở những thế giới khác nhau, cô không thể là chính mình trong một thời gian dài.
Cho dù đó là hành động để tồn tại khi cô yếu đuối, hay hành động để hòa nhập vào tập thể khi cô quá Cường đại. Đôi khi cô cần cầu xin sự giúp đỡ, đôi khi lại cần giả heo ăn thịt hổ.
Nhiều khi cô còn phải đóng vai NPC, những ngày tháng đó, Lâm Nhàn không phải là Lâm Nhàn, cô còn là những người khác.
Cô đã từng là một người đàn ông, một người phụ nữ, thậm chí là một ông già và thậm chí là một đứa trẻ. Cô cần phải mạnh mẽ như một người đàn ông, dịu dàng như một người phụ nữ, khôn ngoan như một ông già và ngây thơ như một đứa trẻ.
Đối với Lâm Nhàn, diễn xuất đã trở thành bản năng.
Diễn xuất là một kỹ năng mà tất cả những ai xuyên nhanh và chuyển đổi qua lại nhiêu thế giới đều phải thành thạo.
Lý Văn Cường nghe xong cảm thấy có ý tứ "Xem ra cô rất tự tin."
Lâm Nhàn “Cám ơn đã khen."
Lý Văn Cường '... Tôi không có khen ngợi cô."
Lâm Nhàn "À"
Lý Văn Cường "Vậy tôi cho cô một phân đoạn, cô diễn thử cho tôi xem."
Lâm Nhàn khẽ mỉm cười "Đương nhiên có thể."
Lý Văn Cường gật đầu với trợ lý, Vương Mạo liền cầm tờ giấy trên bàn, đưa tới cho Lâm Nhàn.
Đó là một cảnh trong phim, khi Khổng Linh đối mặt với người dân, cuối cùng lựa chọn đem anh ta đẩy vào ma vực một cách chua chát. Điều này cũng trở thành nút thắt lớn trong mối quan hệ giữa hai nhân vật chính. Còn là nguyên nhân khiến hai người không thể tu thành chính quả.