Sống Lại Trở Về, Ly Hôn Tra Nam, Kết Hôn Chớp Nhoáng - Chương 93
Cập nhật lúc: 2025-05-16 01:01:35
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7pgbVlt4I7
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô cũng không ngại chật, sau đó tìm một cái váy dài màu đen mặc bên dưới, sau đó thắt hai b.í.m tóc rồi xõa tung nó ra, nhìn rất mô đen.
Mà chồng cô hôm nay cũng đi cùng, ban đầu chỉ định ăn mặc đơn giản một chút, nhưng nhìn vợ mình mặc vải sợi tổng hợp anh cũng nhanh thay một cái áo bằng sợi tổng hợp và quần màu đen, như vậy đi ra ngoài chỉ cần liếc mắt một cái là mọi người đều nhìn ra họ là vợ chồng.
Bây giờ cô đã học đại học, lại xinh đẹp như thế, ngộ nhỡ vừa đến trường đã bị người khác để mắt, đây chính là lúc anh nên khoe khoang thân phận của mình.
Đại học Nhân Hoa ở trung tâm thành phố, cách nơi đóng quân rất xa, cho nên lúc trước Giang Nguyệt Vi đã thương lượng với chồng mình là sẽ ở trọ tại trường, đồ chuẩn bị cho khai giảng cô đã sắp xếp xong từ sớm, sau khi ăn sáng xong, Tưởng Chính Hoa lái xe quân đội đưa cô đến trường.
Rất nhanh họ đã đến nơi, cột đá được xây từ gạch đỏ, bên trên có bốn chữ rồng bay phượng múa “Đại học Nhân Hoa” thật to, hai con sư tử bằng đá ở hai bên cửa tỏa ra khí thế hừng hực, trang trọng, cổ điển.
Hôm nay là ngày đầu tiên khai giảng, tuy rằng bọn họ tới rất sớm, nhưng ngoài cửa vẫn đông đúc, là các sinh viên đến từ năm châu bốn bể, nhìn qua thì những người này có sự chênh lệch tuổi tác rất lớn, có người giống học sinh, có người tầm bốn mươi lăm tuổi, có vài người đi cùng gia đình.
Nhưng ngẫm lại cũng đúng, năm nay và năm ngoái đều không hạn chế tuổi tác thí sinh dự thi, nhỏ từ mười bốn mười lăm tuổi, lớn từ năm mươi sáu mươi tuổi đều có thể tham gia, cho nên tuổi tác không đồng đều là bình thường.
Ngoài cửa có nhiều người qua lại, xe không tiện chạy vào trường học, hơn nữa xe quân đội có vẻ rêu rao quá, cho nên Tưởng Chính Hoa đỗ xe bên ngoài cổng trường, sau đó xách đồ đi cùng Giang Nguyệt Vi vào cổng trường.
Trường học có sắp xếp tình nguyện viên, sau khi vào cửa tình nguyện viên hỏi chuyên ngành của Giang Nguyệt Vi, sau đó chỉ đường cho họ, hai người đi sâu vào trong, không bao lâu đã tìm được chỗ báo danh hệ tiếng Trung, Giang Nguyệt Vi nộp hồ sơ, điền biểu mẫu, cầm chìa khóa ký túc xá đi đến ký túc xá.
Trên đường đi gặp rất nhiều người, mọi người ai nấy đều mặc đồ chỉnh tề trang trọng, trên mặt đều nở nụ cười, trong tay kéo đủ loại túi xách, đồ đạc của Giang Nguyệt Vi cũng không nhiều lắm, có chồng theo cùng cho nên cô không cần khệ nệ xách đồ như những người khác.
Tòa nhà ký túc xá nữ có bốn tầng, bên ngoài được quét dọn sạch sẽ, hai người xách túi đi lên tìm số phòng ký túc xá, đây là một phòng tám người giường tầng, điều kiện trong phòng cũng đầy đủ, có bàn học và tủ đồ, nhưng trong phòng không có WC và bồn rửa mặt.
Lúc này bên trong đã có hai cô gái, các cô đều chọn giường dưới, nghe thấy tiếng động, hai người kia ngẩng đầu lên, kết quả nhìn thấy một nam một nữ mặc đồ giống nhau đi vào trong, người nam mày kiếm mắt sáng, tư thế oai hùng tiêu sái, cô gái mặt hạnh má đào, xinh xắn lanh lợi, là một đôi trai tài gái sắc.
Giang Nguyệt Vi nhìn thấy hai cô nhìn chằm chằm mình, mỉm cười chào hỏi các cô ấy: “Hai người đến thật sớm?”
Hai người kia cũng nhanh đáp lời, Giang Nguyệt Vi cũng tiếp tục trò chuyện với hai người, nhìn thấy bên trong còn hai giường dưới, trong đó có một cái dựa cửa sổ, ánh sáng không tệ lắm, vì thế đi qua bảo anh để đồ xuống.
Tưởng Chính Hoa làm lính mười mấy năm, chút chuyện nhỏ như sắp xếp đồ đạc anh đã quen tay từ lâu, không cần cô mở miệng đã thành thạo lau khô giường, sắp xếp đồ đạc chỉnh tề, sau đó xếp chăn theo kiểu đậu hũ để trên giường.
Hai bạn học nữ nhìn thấy thao tác dọn dẹp giường đệm một cách nhanh gọn của anh, rồi nhìn cái chăn, mắt nhìn thấy mà ngơ ngác, nghĩ thầm, chẳng lẽ là quân nhân sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-tro-ve-ly-hon-tra-nam-ket-hon-chop-nhoang/chuong-93.html.]
Có điều các cô chỉ nghĩ thầm, dù sao bây giờ cũng không thân, không tiện hỏi.
Nơi này là ký túc xá nữ, lúc này bên ngoài có không ít bạn học nữ lục tục tới, buổi chiều Tưởng Chính Hoa còn có việc, cho nên sau khi dọn dẹp xong, Giang Nguyệt Vi đã tiễn anh ra ngoài.
Ra bên ngoài, người đến người đi, đa số còn là nữ sinh, một người đàn ông như Tưởng Chính Hoa cũng không tiện ở đây lâu, nhanh chóng nói với vợ mình: “Buổi chiều em đi tìm hiểu hoàn cảnh trường học với bạn học trước, chờ buổi tối anh xong việc sẽ đến đón em.”
Không hiểu vì sao mà sau khi kết hôn với anh xong, Giang Nguyệt Vi cảm giác bản thân mình càng ngày càng ỷ lại vào anh, anh vừa nói phải đi để cô ở lại với mấy người xa lạ kia, cô cảm thấy luyến tiếc không nỡ để anh rời đi, chỉ lẩm bẩm nói: “Vậy buổi tối anh đừng đến quá muộn nha.”
Tưởng Chính Hoa thấy hiếm khi cô tỏ vẻ quyến luyến như vậy, trong lòng ngập tràn vui thích: “Yên tâm, anh xong việc sẽ tới đây ngay.”
Giang Nguyệt Vi đưa anh xuống lầu, vừa xuống dưới anh đã không cho cô tiễn nữa, cô nhìn theo anh rời đi sau đó mới từ từ quay về ký túc xá, lúc này trong ký túc xá lại có thêm ba người, giường dưới cũng đã bị chọn hết.
Mấy người nhìn thấy cô đi vào, vẻ mặt rất thân thiện, trước đó, mọi người đều là người xa lạ, nhưng bây giờ tất cả đều vì một ước mơ mà được gom lại cùng nhau, bốn năm tiếp theo mọi người sẽ cùng sinh hoạt chung một chỗ, cho nên mọi người nhanh chóng chào hỏi, rồi lần lượt giới thiệu bản thân đơn giản.
Giang Nguyệt Vi ghi nhớ những người này, bây giờ ký túc xá của cô đã có sáu người đến, chỉ có cô và một nữ sinh tên là Lưu Thúy Ngọc đến từ nông thôn, bốn cô gái khác đều là người dân bản địa, trong đó có hai người là thanh niên trí thức xuống nông thôn rồi trở về đi thi, còn hai người còn lại một là nữ công nhân trong nhà xưởng, một người là giáo viên dạy thay cấp hai, tuổi tác các cô ấy cũng không vượt quá ba mươi tuổi.
Đây là lần đầu tiên mọi người gặp mặt, cho nên trò chuyện cũng rất khách sáo, nói được một lúc mọi người đã chuẩn bị cùng nhau đi ra ngoài nhận sách thuận tiên làm quen với sân trường.
Lúc này có hai người một lớn một nhỏ đi vào, người phụ nữ lớn tuổi hơn tầm đâu khoảng bốn mươi tuổi, cô gái trẻ thì còn rất nhỏ, cỡ mười bảy mười tám, nhìn dáng vẻ có vẻ là hai mẹ con, hai người đều trang điểm rất thời thượng, túi da trong tay cũng rất mới, nhìn qua có vẻ gia cảnh không tệ.
Cô gái nhỏ kia nhìn thoáng qua căn phòng, mỉm cười đi về phía trước hỏi Giang Nguyệt Vi: “Chị, không còn giường dưới sao?”
Lần này giáo viên không sắp xếp số giường, mọi người đều là ai tới trước thì chọn trước, bây giờ giường dưới đều đã bị chọn hết, người tới chậm chỉ có thể chọn giường trên, Giang Nguyệt Vi nói: “Không còn nữa.”
Cô gái nhỏ nghiêng đầu nhìn mẹ mình, nắm áo bà ta kéo hai cái, người phụ nữ này lập tức cười nói với mọi người: “Xin lỗi các cô, cơ thể con gái của tôi không tốt, tuổi còn khá nhỏ, tư thế ngủ cũng không tốt, nếu ngủ giường trên tôi sợ nó sẽ rơi xuống, có ai tình nguyện đổi giường không?”
Vẻ mặt bà ta rất thân thiện, giọng nói khách sáo, Giang Nguyệt Vi nhìn cô gái nhỏ kia, sắc mặt hồng nhuận, tuy rằng cơ thể hơi gầy như cũng không thấy sức khỏe không tốt chỗ nào, hơn nữa bây giờ mọi người đã dọn dẹp xong, không thể nhường giường của mình chỉ vì một lời nói như thế, cho nên bốn người ngủ giường dưới tôi nhìn cô, cô nhìn tôi, sau đó đều nói với bà ra rằng không muốn đổi.
Người phụ nữ này lại quay đầu nhìn cô gái nhỏ, nhanh chóng nói: “Đến muộn rồi, con ngủ giường trên đi.”
Vẻ mặt cô gái nhỏ kia không vui vẻ mấy, chỉ gật đầu, mang đồ đến để lên chiếc giường phía trên giường của Giang Nguyệt Vi.