Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Trở Về, Ly Hôn Tra Nam, Kết Hôn Chớp Nhoáng - Chương 51

Cập nhật lúc: 2025-05-14 23:50:23
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KroxNriOP

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa nghĩ đến đây, cô hung hăng nghiến răng trừng mắt nhìn anh một cái, muốn nói không cần nhưng lại cảm nhận được cổ họng của mình đúng là rất đau, sau đó lại lo lắng hỏi: “Tối hôm qua mọi người có thể sẽ nghe thấy chúng ta... cái kia hay không?”

Tưởng Chính Hoa nhìn vẻ mặt cô có chút lo sợ giống như là học sinh tiểu học làm chuyện xấu sợ bị phụ huynh phát hiện, bất đắc dĩ nở nụ cười nói. “Sẽ không, em cắn chặt môi như vậy bọn họ có thể nghe thấy cái quái gì chứ.”

Giang Nguyệt Vi theo bản năng đi sờ soạng môi mình một chút, kết quả phát hiện thật sự giống như có chút bị xước.

“Đó là lý do mà anh còn mua thêm thuốc trầy da.” Anh nói xong đưa tay vào trong chăn, chuẩn xác nắm vào mắt cá chân của cô.

Cơ thể Giang Nguyệt Vi cứng đờ, đè lại tay anh. “Anh định làm gì?”

Tưởng Chính Hoa cười. “Yên tâm, anh không làm vào ban ngày.”

Giang Nguyệt Vi vừa nghe xong vẫn chưa kịp hiểu gì, đến lúc phản ứng lại rồi liền thầm nghĩ muốn đánh người. “Anh nói chuyện sao lúc nào cũng...”

Anh chỉ cười chứ không tiếp lời, muốn đem chân của cô từ trong chăn kéo ra ngoài nhưng lại bị cô dùng tay gắt gao đè chặt lại, làm anh một chút cũng không thể động chỉ có thể nói. “Để cho anh nhìn vết thương của em, còn phải thoa thuốc lên.”

Tối hôm qua sau khi cô ngủ, anh lén lút kiểm tra rồi, cô bị thương.

Giang Nguyệt Vi biết rõ anh đang nói tới chuyện gì, đỏ mặt bất luận thế nào cúng không chịu buông tay. “Không cần, em không đau.”

Chỗ kia người làm chồng như anh làm sao có thể chưa nhìn qua, còn biết rất rõ nữa là đằng khác, thế nhưng vẫn muốn xem chỗ bị thương của cô.

“Không đau thật sao?” Tưởng Chính Hoa nhướng mày nhìn cô.

Giang Nguyệt Vi gật đầu, quả quyết nói: “Một chút cũng không đau, tất cả đều rất tốt.”

Tưởng Chính Hoa ý cười nở trên môi, thân thể hơi nghiêng về phía trước tới gần đánh giá cô, đem môi ghé sát vào mặt cô.

Khoảng cách hai người càng lúc càng gần, tim Giang Nguyệt Vi cũng vì vậy mà có chút đập hơi nhanh hơn, không biết anh muốn làm gì.

Tưởng Chính Hoa vươn tay đặt lên một góc trên má cô rồi kéo ra, cúi đầu cất giọng nói. “Nếu vậy, đêm nay chúng ta tiếp tục làm chuyện tối hôm qua.”

Ánh mắt anh nhìn cô sáng rực, con ngươi lộ ra vẻ gấp rút.

Giang Nguyệt Vi trợn tròn mắt, chỉ cảm thấy trên mặt nóng bừng, xấu hổ đến tức giận trừng mắt anh, yếu ớt mắng. “Sắc lang, đừng nháo nữa, em còn phải đi làm.”

Nhìn thấy cô gấp đến độ lại đỏ mặt, giống như chỉ thêm một giây nữa thôi có thể sẽ khóc lên, Tưởng Chính Hoa liền không đùa cô nữa, để thuốc ở bên cạnh xong thì đưa tay sờ đầu cô rồi ra khỏi phòng.

Giang Nguyệt Vi nhìn bóng lưng anh, cảm thấy nguyên bản anh vốn là một người đàn ông đứng đắn nhưng sau khi trải qua chuyện tối qua liền giống như được bật công tắc nháy mắt trở thành sắc lang rồi, mấy lời nói ra đều rất không đứng đắn.

Thời gian đã tám giờ, cô cũng không dám trì hoãn thời gian nữa, vội vàng đứng dậy rửa mặt, sau khi rửa xong, cô vào phòng bếp hỗ trợ bưng điểm tâm.

Cô vừa vào cửa phòng bếp, liền cảm giác Tống Xuân Ninh tựa hồ thoáng cái nhìn chằm chằm cô, có lẽ là “Có tật giật mình” Cô cảm thấy có thể Tống Xuân Ninh đã biết bọn họ tối hôm qua đã làm gì, lúc này trong lòng cô càng cảm thấy Tưởng Chính Hoa không đứng đắn.

Sau khi ăn điểm tâm xong anh đưa cô đi làm, lúc đi làm Giang Nguyệt Vi chỉ cảm thấy chân vẫn mỏi nhừ, cũng may hôm nay không phải ngày họp chợ, trong cửa hàng không quá bận rộn, cũng không có Tôn Tú Hương nhằm vào mình, cô ngược lại vụn trộm được nửa ngày nhàn rỗi.

Đến giờ ăn trưa, Giang Nguyệt Vi đang bận rộn, Trần Hồng Yến đến tìm cô.

Chuyện của Hà Hiểu Phong đã qua mấy ngày, ngoại trừ ngày đầu tiên Nguyệt Hà gọi điện thoại cho cô ra, nhà họ Giang cũng không có ai tìm cô, thậm chí cô còn cho rằng cuối cùng mình đã có thể thanh tĩnh, chỉ tiếc là không được như vậy.

Vốn là cô không muốn quan tâm với cô ta, nhưng những người này mỗi lần đến đều chọn giờ cơm mà đến, nếu cô làm lơ, chỉ sợ bọn họ sẽ không có mặt mũi mà la hét, như vậy sẽ ảnh hưởng đến tiệm cơm.

Đối mặt với người chị dâu này, Giang Nguyệt Vi cũng không có cái cảm tình gì tốt, hiện tại chỉ cần nhìn thấy cô ta là cô lại nghĩ đến kiếp trước, thời điểm cô vừa ly hôn Trần Hồng Yến đã một lòng nghĩ biện pháp đuổi cô ra ngoài, thậm chí vì muốn đuổi cô đi còn giới thiệu các loại đàn ông cho cô, không phải góa vợ thì chính là đàn ông mang theo đứa nhỏ, vì đuổi cô ra ngoài mà luôn cố ý cùng vô tình nói một ít lời khinh bỉ.

Nếu chỉ tùy tiện nói như vậy thì vẫn có thể bỏ qua, mấu chốt là khi đó, Trần Hồng Yến lại luôn giật dây Lý Mỹ Ngọc tìm cô đòi tiền, một bên nhớ thương tiền của cô muốn hút khô cô, rồi lại một bên ghét bỏ cô, không muốn để cho cô ở nhà họ Giang, thật sự là một kẻ ranh mãnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-tro-ve-ly-hon-tra-nam-ket-hon-chop-nhoang/chuong-51.html.]

Nhiệt độ trong con ngươi Giang Nguyệt Vi dần dần lạnh xuống, nhìn vẻ mặt diễn xuất của cô ta không nói gì nhiều, chỉ ngắn gọn: “Nếu cô không có gì quan trọng để nói thì tôi tiếp tục làm việc đây.”

Trần Hồng Yến mấy ngày không gặp cô, chỉ thấy cô thay đổi rất nhiều mà nhìn đến sửng sốt, cho nên mới không nói gì, hiện tại nghe nói cô muốn đi mới gấp gáp nói: “Có a có a, chị tìm em có việc.”

Giang Nguyệt Vi nhìn cô, chờ cô ta hỏi.

Trần Hồng Yến mím môi dưới, khóe mắt lộ ra ý cười. “Hôm nay chị đến bệnh viện kiểm tra, đã kiểm tra ra là có rồi, gần hai tháng.”

Trần Hồng Yến mang thai, mấy ngày trước khi kết hôn Giang Nguyệt Vi đã biết, thời điểm cùng kiếp trước giống nhau, cho nên đối với đứa cháu trai nhỏ tương lai này cô cũng không có gì chờ mong, chỉ thản nhiên nói: “Vậy thì chúc mừng.”

Phản ứng của cô quá bình thản, Trần Hồng Yến có chút không hài lòng lắm, hiện tại nhà họ Giang đều trông ngóng đứa bé trong bụng này của cô ta, người sắp làm cô như cô sao biểu tình lại lạnh lùng như vậy, đây là có ý gì?

Nhưng mà hôm nay cô ta không phải tới nói cái này, nên lại vội vàng nói tiếp: “Mẹ bị bệnh, đã nằm ở trên giường mấy ngày không dậy nổi rồi, nhà họ Hà xảy ra chuyện như vậy, bà ấy cũng rất lo lắng cho em, chỉ là do bị bệnh cho nên không có biện pháp tới thăm em, nếu em không quá bận rộn thì bớt ít thời gian đi thăm mẹ một chút đi?”

Nhà họ Hà xảy ra chuyện lớn như vậy, ai ai cũng rơm rả truyền miệng nhau nên tin tức cũng đã sớm truyền đến đội sản xuất Tùng Dương, người nhà họ Giang tự nhiên cũng nghe được tin tức, bọn họ ai cũng không nghĩ tới Hà Hiểu Phong lại đi tới bước này, nếu không phải Giang Nguyệt Vi đã sớm ly hôn với hắn ta, vậy hiện tại nhà họ Giang bọn họ đoán chừng cũng đã bị liên lụy, sỉ diện cũng theo đó mà mất hết.

Lúc ấy Lý Mỹ Ngọc bị dọa đến sinh bệnh, bây giờ bà ta hoàn toàn không nhớ rõ lúc trước mình đã phản đối chuyện Giang Nguyệt Vi ly hôn như thế nào, chỉ cảm thấy may mắn vì bọn họ tránh thoát được một kiếp nạn, bà ta vốn là muốn nhanh chóng đi an ủi Giang Nguyệt Vi một chút, nhưng lúc trước bị Giang Nguyệt Vi mắng trên đường cái còn trước mắt nhiều người như vậy, bà ta không có khả năng hạ mình xuống chủ động nhận sai.

Nhưng cứ cứng rắn trong mối quan hệ như vậy cũng không được, khi bà ta nằm trên giường, đầu óc đột nhiên thông suốt nghĩ ra một biện pháp, nghĩ thầm, dù sao bệnh nhỏ cũng là bệnh, dứt khoát cứ như thế tiếp tục bệnh, đến một lúc nào đó Giang Nguyệt Vi nhất định cũng sẽ đến thăm bà ta, đó là lý do tại sao hôm nay Trần Hồng Yến lại có mặt ở đây.

Giang Nguyệt Vi không biết hiện tại trong lòng Trần Hồng Yến đang nghĩ gì, nghe cô ta nói xong chỉ hờ hững nói: “Bà ta sinh bệnh có quan hệ gì với tôi? Tôi đã không còn là người nhà họ Giang cũng không phải bác sĩ, nói với tôi vô dụng, tôi phải làm việc rồi, cô mau đi đi.”

Nói xong, cô xoay người rời đi, trực tiếp khiến Trần Hồng Yến ngẩn người.

Ngày lại mặt, Lý Mỹ Ngọc tới tìm Giang Nguyệt Vi hỏi nguyên nhân vì sao không trở về nhà mẹ đẻ, kết quả mang một mặt xám xịt trở về, lúc ấy bà ta còn không thể tin được Giang Nguyệt Vi sẽ mắng ra những lời tuyệt tình kia, như vậy cũng thôi đi, hiện tại nhìn một cái, nói không đến hai câu liền trở mặt rồi.

Mẹ đẻ mình bị bệnh đến mức không dậy nổi, người làm con gái như cô thế nhưng một chút cũng không quan tâm?

Hơn nữa, còn thật sự muốn cùng Nhà họ Giang chặt đứt quan hệ?

“Giang Nguyệt Vi.” Trần Hồng Yến lập tức đuổi theo giữ chặt cô. “Em đây có ý gì vậy? Đó là mẹ em đấy, lúc trước chỉ nói mấy câu xung đột, cũng không thật sự đuổi em ra khỏi nhà họ Giang, vậy mà em lại thật sự muốn cùng Nhà họ Giang chặt đứt quan hệ sao?”

Giang Nguyệt Vi biết, nếu như không phải cô sống lại, không phải cô lập tức kết hôn với Tưởng Chính Hoa, Lý Mỹ Ngọc vẫn sẽ đuổi cô ra khỏi nhà như trước kia, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Cô vứt bỏ bàn tay đang nắm chặt mình, ánh mắt nghiêm nghị nhìn chằm chằm cô ta: “Đúng vậy, cho nên sau này chuyện của nhà họ Giang đừng tìm tôi, lần này cô trở về nhớ nhanh chóng nói rõ ràng với bọn họ, tôi không phải người nhà họ Giang, sau này đừng tìm tôi nữa, mặc kệ sinh lão bệnh tử gì đó cũng đều là chuyện của các người, không cần tìm tôi.”

Trần Hồng Yến trợn mắt há hốc mồm nhìn cô, không thể tin được những lời này là cô nói ra, Giang Nguyệt Vi trước kia ngoan ngoãn bao nhiêu, hiểu chuyện rất nhiều, dễ nắm chắc biết bao, sao còn chưa đến một tháng gần đây liền giống như biến thành người khác?

Nhưng hiện tại cô quả thật sống rất tốt, Trần Hồng Yến cũng không muốn đoạn tuyệt quan hệ với cô, chỉ có thể dỗ dành: “Nguyệt Vi, em đừng như vậy, mẹ thật sự bị bệnh, cũng không dậy nổi, em đừng tức giận nữa, có chuyện gì chúng ta về nhà rồi nói sau được không?”

Giang Nguyệt Vi cười lạnh. “Liên quan tôi cái rắm.”

Nghe vậy, Trần Hồng Yến xiết chặt hô hấp, trong lòng nóng nảy. “Giang Nguyệt Vi, sao em lại như vậy? Đó là người mẹ đã sinh dưỡng em lớn lên đấy? Mối quan hệ đó nói chặt đứt đoạn là có thể phá bỏ được sao? Em trở nên tuyệt tình như vậy từ khi nào vậy?”

Giang Nguyệt Vi cười lạnh. “Các người muốn cắt đứt quan hệ liền đoạn tuyệt quan hệ, đến tôi nói thì lại thành tuyệt tình, tôi nói được là được, có vấn đề gì sao?”

Trần Hồng Yến bị lời này của cô chọc tức đến tim đập mạnh. “Giang Nguyệt Vi, bây giờ có phải em cảm thấy mình gả được cho một gia đình tốt rồi cho nên liền xem thường nhà họ Giang, không nhận thân thích nghèo nữa phải không?”

Giang Nguyệt Vi không muốn dây dưa với cô ta cũng không muốn giải thích nữa: “Đúng vậy, cho nên phiền các người sau này tránh xa một chút.”

Cô trực tiếp bỏ lại Trần Hồng Yến còn đang ngây ngốc rồi trở về tiệm cơm, làm việc bận rộn, cô rất nhanh đã đem cuộc nói chuyện không vui cùng Trần Hồng Yến vừa rồi ném ra sau đầu, chờ rảnh rỗi, cô sẽ suy nghĩ tới sau.

Lý Mỹ Ngọc là người như thế nào chứ? Sau khi biết cô và Tưởng Chính Hoa kết hôn, chắc chắn có khả năng cùng cô đoạn tuyệt quan hệ, hôm nay bà ta bảo Trần Hồng Yến đến tìm cô, ngày mai có thể lại đổi người khác, thậm chí có thể là Nguyệt Hà hoặc chính là bà ta.

Nhà họ Giang cứ như xem đã xong đi, chuyện của nhà họ Hà đã qua mấy ngày, Triệu Phượng Tiên vẫn chưa thấy tìm đến cô, nhưng Giang Nguyệt Vi biết, chỉ cần ở chỗ này một ngày, những phiền toái này vẫn sẽ không ngừng, ngay lúc này lần đầu tiên trong đầu cô nhảy ra một loại ý nghĩ lập tức muốn rời khỏi nơi đây.

Loading...