Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Trở Về, Ly Hôn Tra Nam, Kết Hôn Chớp Nhoáng - Chương 157

Cập nhật lúc: 2025-05-18 02:13:19
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30bLl8A5Fw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuộc sống từ thiên đàng xuống địa ngục, ngã đến thịt nát xương tan, bây giờ cô ta chỉ có thể nuốt cơn giận này, cặp đuôi lại mà làm người, cũng không thể nói năng thoải mái như lúc trước được nữa.

Cuộc sống bây giờ của cô ta đều do Giang Nguyệt Vi và Tưởng Chính Hoa ban tặng, cho nên gặp lại Giang Nguyệt Vi, Bạch Linh không kìm lòng được mà nổi giận, nhưng cô ta đã không còn là tư bản nữa, cho nên chỉ lạnh lùng liếc Giang Nguyệt Vi một cái rồi vòng qua bên cạnh cô mà đi.

Hoàng Tú Anh nhìn thấy Bạch Linh lại là một bộ mặt thối, lập tức an ủi Giang Nguyệt Vi: “Cậu đừng để ý đến cô ta, nhà cô ta xảy ra chuyện, cha cô ta vào tù rồi, cả tháng nay đều là dáng vẻ như vậy, nhìn ai cũng khó chịu.”

Giang Nguyệt Vi nghe cô ấy nói như vậy, giả vờ tỏ vẻ kinh ngạc: “Nhà cô ta xảy ta chuyện rồi sao?”

Hoàng Tú Anh gật đầu, tưởng rằng Giang Nguyệt Vi không biết chuyện nhà Bạch Linh, thế là kể cô nghe từ đầu đến cuối: “Diệp Lâm ở rất gần nhà bọn họ, chuyện xảy ra chưa được hai ngày thì cô ấy đã kể cho bọn tôi nghe rồi, nếu không phải nể tình mọi người đều là bạn học, chúng tôi sẽ không giúp cô ta giữ bí mật chuyện này.”

Nói xong, lại lập tức nói tiếp: “Tôi nghe người khác nói có thể học kì sau cô ta sẽ đổi ký túc xá, không biết có phải là thật không, nếu là thật thì quá tốt rồi, chúng tôi không muốn mỗi ngày đều nhìn cô ta bày ra vẻ mặt đó.”

Trong lòng Giang Nguyệt Vi nghĩ, quan hệ của Bạch Linh với mọi người chẳng ra làm sao, bây giờ trong nhà xảy ra chuyện lại bị mọi người biết được, theo tính cách của cô ta, có lẽ trong lòng sẽ không chịu được, đổi ký túc xá tuyệt đối là có khả năng.

Hai người đến ký túc xá, Giang Nguyệt Vi thu dọn đồ đạc.

Diệp Lâm tò mò hỏi: “Học kì sau cậu không ở trường nữa hả?”

“Đúng vậy.” Giang Nguyệt Vi gật đầu, bây giờ cô đã có con rồi, phần lớn thời gian đều là ở nhà, cho nên không cần thiết phải chiếm một vị trí trong ký túc xá của trường nữa: “Nhưng mà sau này tôi vẫn sẽ thường xuyên đến đây, đến lúc đó mọi người đừng có chê tôi phiền nha.”

Trong lòng Triệu Tiểu Phương có chút luyến tiếc Giang Nguyệt Vi, nhưng tình cảnh của cô cũng thật sự không thể chiếm vị trí của ký túc xá: “Này thì chắc chắn sẽ không rồi, chúng tôi còn đang muốn sang tiệm cậu ăn mì giảm giá đây này.”

Nói đến mì thì Diệp Lâm mới nhớ ra một chuyện: “Tôi đã giúp cậu để ý rồi, mảnh đất gần trường chúng ta hình như đang có nhà cho thuê, nhưng tôi chưa tìm được chủ nhà, hay là cậu nhờ bạn trai cậu hỏi thử đi?”

Lúc đầu cũng chỉ là nói một câu khách sáo với bọn họ mà thôi, Giang Nguyệt Vi không nghĩ đến bọn họ lại thực sự giúp đỡ cô để ý, sau khi nói cảm ơn với Diệp Lâm, lại cùng bọn họ đến phòng học thi.

Sau khi thi xong môn đầu tiên, bây giờ Giang Nguyệt Vi không gấp chuyện nhà, chỉ đợi thi xong rồi tính tiếp, thi liên tiếp hai tuần, sau khi thi xong thì trường trực tiếp cho nghỉ hè, mọi người cũng rất nhanh đã rời trường.

Cuộc sống năm nhất của Giang Nguyệt Vi cứ như vậy mà kết thúc, lần thi này của cô cũng không thấp, bởi vì mang thai chiếm giữ hết phần lớn tinh lực, cô đã chuẩn bị sẵn tâm lí cho việc phụ đạo.

Trước khi trở về nhà, cô lại đến chỗ đó xem nhà, nhưng cửa vẫn còn khóa, cô chỉ có thể về nhà trước, đợi buổi tối lúc đi ngủ, cô mới nói chuyện nhà cho chồng nghe.

Thời tiết nóng nực, hai đứa nhỏ không ngủ được, Tưởng Chính Hoa đang cởi trần cánh tay chơi với bọn nhỏ, nghe Giang Nguyệt Vi nói muốn thuê nhà mở tiệm chứ hai thì sững sờ một chút: “Em thật sự muốn mở sao?”

“Đương nhiên là thật rồi.” Giang Nguyệt Vi nói, bây giờ tiệm đầu tiên đã có lợi nhuận yên ổn vững vàng rồi, chắc chắn phải chuẩn bị tiệm thứ hai thôi: “Em qua đó xem nhà, cũng khá lớn, vị trí bên đó cũng tốt, em cảm thấy cho dù mình thuê thì chúng ta cũng không lỗ.”

Tưởng Chính Hoa đang định nói chuyện thì thấy Tưởng Thanh Ngạn lại muốn khóc, chỉ có thể bế cậu bé lên nằm sắp trên bụng mình, qua một lúc mới nói: “Đừng thuê nhà nữa, chúng ta mua nhà nhé?”

Giang Nguyệt Vi nghe xong thì khẽ trừng mắt: “Mua?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-tro-ve-ly-hon-tra-nam-ket-hon-chop-nhoang/chuong-157.html.]

Tưởng Chính Hoa gật đầu: “Đúng vậy, dù sao thì bây giờ chúng ta vẫn chưa có nhà của mình, chi bằng mua đi, nhà ở gần Nhân Hoa, có lẽ chúng ta mua nổi, nếu như không đủ tiền, anh sẽ đi vay.”

Anh nói xong, vỗ vỗ m.ô.n.g nhóc con trong lòng, chuyển mắt thấy em gái trên giường cũng sắp nhăn mặt nhếch mép khóc, thế là lại ôm cô bé lên, mỗi bên một đứa ôm trong lòng, tình cảnh vô cùng ấp áp thoải mái.

Giang Nguyệt Vi hơi kích động, cách Nhân Hoa không xa là khu dân cư, hơn nữa cách tòa nhà bách hóa cũng gần hơn, cô tính tiền ngân hàng trong tay mình, khoảng hơn hai nghìn đồng, nếu như thực sự mua cũng không thiếu bao nhiêu tiền!

“Em nghĩ đã!” mặc dù cô xao động, nhưng bây giờ bọn họ có thêm hai đứa nhỏ, nếu như dùng hết toàn bộ số tiền này trong lòng cô có hơi không an tâm.

Tưởng Chính Hoa biết cô đang lo lắng đến việc gì: “Còn nghĩ gì nữa? Tiền là để tiêu, dùng rồi mới có động lực kiếm, em nói làm ăn phải kịp thời, vậy thì mua nhà không phải cũng giống vậy sao?”

Giang Nguyệt Vi do dự một lúc mới quyết định nói: “Được, vậy anh hỏi trước đi, nếu thực sự phù hợp thì mua.”

Tưởng Chính Hoa đáp một tiếng, đột nhiên cảm thấy trước n.g.ự.c truyền đến cảm giác lạ lạ, anh cuối đầu nhìn, chỉ thấy anh trai đang nằm trước n.g.ự.c xem anh thành mẹ, đang cố gắng ngoạm anh....

“Tưởng Thanh Ngạn, con đang làm gì đó?” đôi mắt bỗng nhiên co rút lại, vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía Giang Nguyệt Vi: “Mau, mai bế con qua bển đi! Con đói rồi!”

Giang Nguyệt Vi lúc đầu không để ý đến đứa nhỏ đang làm cái gì, lúc này nhìn thấy hành động của con, trực tiếp khiến cô cười muốn c.h.ế.t rồi.

Người anh trai này, cũng biết giày vò quá rồi!

Ha ha ha!

Hình như cậu nhóc đã rất đói rồi, đang ra sức gặm, Tưởng Chính Hoa sắp chịu không nổi rồi, sợ cậu bé khóc lại không dám kéo cậu ra, chỉ có thể đỏ mặt nhìn người phụ nữ của mình đang cười đến đầu vai run bần bật: “Con đang gặm đầu n.g.ự.c anh, em còn cười sao?”

Thấy mặt người đàn ông của mình đã căng đỏ, Giang Nguyệt Vi sắp cười c.h.ế.t rồi, có lẽ là thật sự đói rồi, lúc này anh trai đã rất cố gắng gặm, nhưng có lẽ là không uống được sữa nên miệng nhỏ của cậu nhếch lên, sắp bật khóc đến nơi rồi.

Giang Nguyệt Vi vội vàng bế con trai từ trong tay anh qua đút sữa cho cậu, trừng anh: “Anh thật nhỏ mọn, gặm một chút cũng không cho sao?”

Tưởng Chính Hoa che trước n.g.ự.c mình, mặc dù cắn không đau, nhưng ngứa mà, đứa nhóc thối tha này, rõ ràng không có ý định ở cùng anh, vẫn là con gái tốt hơn, ôm trong tay ngoan biết bao nhiêu.

Anh nhìn Giang Nguyệt Vi, khóe môi khẽ cong lên: “Phải ích kỉ rồi, thứ này của anh chỉ có thể cho em cắn, người khác đừng hòng nghĩ đến chiếm tiện nghi của anh.”

Mặt Giang Nguyệt Vi nóng lên: “Con trai cũng xem là người ngoài sao?”

Tưởng Chính Hoa: “Đương nhiên rồi, anh là của em mà.”

Giang Nguyệt Vi hừ nói: “Khó trách con trai luôn gây chuyện với anh, thì ra là có lý do, cùng xua đuổi người đồng giới, anh còn ghét bỏ con.”

Tưởng Chính Hoa bây giờ cũng cảm thấy cha con hai người cũng có chút giống xua đuổi người đồng giới, nhưng anh không hề ghét bỏ nhóc con thối tha này, là thằng nhóc thối này bài xích anh!

Hai nhóc con cũng sắp hai tháng rồi, tính cách của anh trai thì sôi nổi hoạt bát, lúc trong tay anh không ngừng giẫm đạp, tính cách của em gái thì dịu dàng hơn chút, không khóc, đói rồi thì chu miệng, ngủ cũng rất ngoan, có thể là do sinh ra gầy hơn anh trai, cho nên uống sữa cũng ít hơn anh trai.

Loading...