Sống Lại Trở Về, Ly Hôn Tra Nam, Kết Hôn Chớp Nhoáng - Chương 156
Cập nhật lúc: 2025-05-18 02:13:16
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KrnjYynG1
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhưng sau khi tỉnh lại, chuyện gì bà ta cũng không nhớ ra, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, đó chính là, sau này có c.h.ế.t cũng không muốn có bất cứ quan hệ gì với Giang Nguyệt Vi!
Giang Nguyệt Vi không biết Lý Mỹ Ngọc vì chuyến hành trình nội thành mà quyết định cắt đứt quan hệ với cô, từ lúc Lý Mỹ Ngọc bị nhốt thì ngày hôm sau Vạn Tú Trân đã đi làm lại rồi, vốn dĩ Giang Nguyệt Vi nghĩ rằng để Vạn Tú Trân và Mã Ái Vân ở cùng phòng với nhau hai ngày trước, ai ngờ Giang Nguyệt Hà lại trực tiếp nhường phòng của mình, bản thân thì đến tiệm ngủ với Hứa Văn Thiến.
Giang Nguyệt Vi vẫn hi vọng Nguyệt Hà ở với mình, nhưng nghĩ kĩ thì hai đứa con nít mà ở chung với thì khá ồn ào, Nguyệt Hà và Hứa Văn Thiến lại cùng tuổi nhau, ngủ ở đó cũng tiện trông tiệm còn khá tự do, cho nên cuối cùng cũng đồng ý.
Sau đó, cô quan sát mấy ngày, Vạn Tú Trân làm việc cũng không tệ, là người yêu thích sạch sẽ, biết nấu ăn, cũng rất biết dỗ trẻ con, chỉ duy nhất là không thích nói chuyện, có hơi nhút nhát, có khi chỉ một chút chuyện nhỏ cũng giật mình.
Giang Nguyệt Vi cũng không biết đây là tốt hay không tốt, nhưng cô ấy làm việc khá tốt, cho nên vẫn quyết định giữ cô ấy ở lại, có cô ấy ở đây, Tưởng Chính Hoa cũng yên tâm về nơi đóng quân, Mã Ái Vân cũng có thời gian để thường đến xem tình hình của tiệm.
Trong tháng ở cữ có nhiều hơn một người đến chăm sóc, việc sinh hoạt và con cái mỗi ngày đều không cần Giang Nguyệt Vi lo lắng, cô chỉ cần ăn no uống tốt làm một con bò sữa, lại xem sách chuẩn bị thi, thỉnh thoảng lại bế con một chút xem như là vừa làm vừa kết hợp nghỉ ngơi.
Đương nhiên rồi, điều khiến người ta thấy phiền chán nhất là lúc ở cữ uống các loại sữa rồi canh, uống nhiều rồi, sữa vô cùng đầy đủ, miệng hai đứa trẻ thì nhỏ, căn bản là uống không hết.
Giang Nguyệt Vi lo buồn muốn chết, mỗi ngày đều phải vắt ra, không vắt thì đau đến khó chịu, cô liền nói với Mã Ái Vân sau này không uống canh nữa, nếu không thì rất lãng phí.
Mã Ái Vân chỉ muốn cho Giang Nguyệt Vi ăn ngon một chút, nhưng cũng ngờ đến sẽ thành như vậy, cho nên cũng đồng ý ngưng uống canh mấy ngày nay trước.
Tưởng Chính Hoa im lặng nghe mấy người này nói xong, sau khi về phòng, anh thấy Giang Nguyệt Vi đang cho con bú, lực chú ý liền chuyển sang n.g.ự.c của vợ mình, không biết có phải là do mấy hôm nay uống nhiều canh hay không, vòng một của cô vốn đã rất lớn rồi, nay lại càng lớn hơn.
Nói thật ra, vẻ ngoài như này thì ai nhìn thấy mắt cũng đều sẽ bốc hỏa, huống chi là người đầu ấp tay gối như anh, nhẹ nhàng đến gần cô, lại ăn chay lâu như vậy, cho nên trong lòng anh cũng rộn ràng.
Ánh mắt của anh quá thẳng thắng, Giang Nguyệt Vi đang chuyên tâm cho con b.ú rất nhanh cũng cảm nhận được, chỉ vờ như không biết gì, đợi cho con b.ú xong, anh cũng rất nhanh xung phong tình nguyện đi qua nói muốn giúp cô giải quyết vấn đề.
Giang Nguyệt Vi cảm thấy anh lại muốn mượn cơ hội làm chuyện không suy nghĩ, nào có đồng ý, chỉ đè thấp giọng nói: “Em vẫn chưa ở cữ xong, người sắp thối muốn c.h.ế.t rồi.”
Tưởng Chính Hoa dáng vẻ đoan trang giải thích: “Thấy em khó chịu trong lòng anh cũng khó chịu, cho nên anh muốn giúp em.”
Giang Nguyệt Vi nghe xong lời này thì sắp c.h.ế.t cười rồi: “Em không thèm tin anh đâu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-tro-ve-ly-hon-tra-nam-ket-hon-chop-nhoang/chuong-156.html.]
Tưởng Chính Hoa cảm thấy thật vô tội: “Thật mà, bây giờ em vẫn đang ở cữ, anh không làm đâu.”
Giang Nguyệt Vi bấm tay tính toán, mấy ngày nữa cũng sắp hết ở cữ rồi, nghe anh vẫn còn biết mình đang trong thời gian ở cữ, tạm thời tin anh vậy, tiện nghi cho anh rồi~
Sự thật chứng minh, người đàn ông này vẫn còn lương tâm, mỗi ngày sau khi con uống xong, anh bắt đầu dốc sức giúp cô giải quyết vấn đề, không làm chuyện gì khác, vấn đề lúc trước mỗi ngày đều khiến Giang Nguyệt Vi phiền muộn cuối cùng cũng tạm thời được giải quyết.
Sau khi hết ở cữ, bởi vì mang thai hai đứa nên cơ thể sẽ yếu hơn so với một đứa, cho nên Giang Nguyệt Vi thương lượng với Tưởng Chính Hoa, sẽ không tổ chức tiệc đầy tháng, đợi con lớn một chút rồi mới tính tiếp.
Mà hai đứa nhỏ Tưởng Thanh Ngạn và Tưởng Thanh Viện giống như bị lột một lớp da, dáng vẻ ngày càng rõ ràng, khuôn mặt cũng ngày càng xinh đẹp, đầu tóc đen thui lại dài ra một chút, đôi mắt dưới hàng lông mi dài cũng đã có thể thường xuyên mở ra, đôi mắt to tròn, long lanh tựa vì sao, khuôn mặt nhỏ nhắn vốn đỏ bây giờ đã trắng ửng hồng, vô cùng đẹp trai, thừa hưởng hoàn toàn gien tốt của cha mẹ.
Tưởng Chính Hoa yêu muốn c.h.ế.t rồi, hận không thể nhét hai đứa nhóc này vào túi mang đến nơi đóng quân, lúc anh đi làm, sợ mọi người không biết mình đã làm cha, thường xuyên đi từng văn phòng giới thiệu hai đứa nhỏ với mọi người, mỗi ngày đều như vậy.
Sau ở cữ mấy ngày, thì đã đến tháng bảy, thời tiết nóng đến mức khiến người ta thở không ra hơi, tuần thi cử của trường cũng đến rồi, Giang Nguyệt Vi vui vẻ tắm qua một lần, sau đó ra ngoài cắt tóc, cả người tràn đầy tinh thần quay về trường học.
Cô định quay về ký túc xá trước, không nghĩ đến trên đường lại đụng phải Hoàng Tú Anh, nghĩ đến Lý Mỹ Ngọc, cô vô cùng vui vẻ nói cảm ơn với Hoàng Tú Anh, nếu không phải lúc đó cô ấy phản ứng kịp thời, có lẽ Lý Mỹ Ngọc đã tìm thấy được tiệm, ngày tháng của bọn họ lại là một mớ lộn xộn rồi.
Hoàng Tú Anh hơi tò mò mối quan hệ của Giang Nguyệt Vi và người đàn bà đó, Giang Nguyệt Vi cũng không giấu gì cô ấy, tiết lộ một chút tình cảnh của mình, Hoàng Tú Anh nghe xong thì khó tin được Lý Mỹ Ngọc vậy mà lại là một người mẹ như vậy.
Giang Nguyệt Vi biết người như Lý Mỹ Ngọc ở dưới quê rất nhiều, đã quen quá hóa thường rồi, chẳng hạn như Hứa Văn Thiến ở bên cạnh cô bây giờ, bác trai và bác gái của cô bé cũng rơi vào trong biển tiền, hai người muốn nhận tiền cứu trợ lại muốn Hứa Văn Thiến quay về gả chồng, bây giờ vẫn chưa thực hiện chỉ là bởi vì bọn họ chưa tìm được Hứa Văn Thiến mà thôi.
Những chuyện này cũng không phải việc gì tốt, cho nên Hoàng Tú Anh cũng rất biết phải trái không nhắc đến Lý Mỹ Ngọc với Giang Nguyệt Vi nữa, hai người rất nhanh đã đến ký túc xá nữ, lúc lên lầu vừa lúc đụng phải Bạch Linh đang cầm đồ từ trên lầu đi xuống.
Giang Nguyệt Vi đã không gặp Bạch Linh gần một học kì rồi, đột nhiên bây giờ gặp cô ta khác biệt quá nhiều so với nửa năm trước nên hơi kinh ngạc.
Bạch Linh cũng nhìn thấy Giang Nguyệt Vi, lửa giận bốc lên từ tận đáy lòng.
Kể từ sau khi cha bị tố cáo, gia đình bọn họ đã tan tành rồi, nhà bị tịch thu, mẹ cô ta đề nghị ly hôn với cha, không ít tài sản trong nhà đều bị tịch thu rồi, bây giờ cô ta đang ở với mẹ trong nhà ngang, cuộc sống bắt đầu trở nên dầu sôi lửa bỏng.
Nếu chỉ như vậy thì coi như bỏ đi, có một lần, cô ta từ bên ngoài trở về, đã tận tai nghe thấy những người ở ký túc xá đang lén lút nghị luận tình huống trong nhà của cô ta thảm hại như thế nào, từ trước đến nay cô ta chưa bao giờ đụng phải loại tình huống như thế này, lúc đó đứng ngay trước cửa, trong lòng chỉ có tức giận và nhục nhã, hận không thể xông lên lý luận với bọn họ tại chỗ.
Nhưng mà, lúc nghe thấy bọn họ nói chuyện này vẫn chưa bị chuyền hết toàn trường, cô ta lại buộc phải đè nén cơn giận xuống, bây giờ toàn ký túc xá đều biết chuyện nhà của cô ta, cho dù là tức giận cô ta cũng không dám nổi giận, nếu không lại gây tranh cãi với bọn họ, những người này chắc chắn sẽ truyền chuyện trong nhà cô ta ra ngoài .