Sống Lại Trở Về, Ly Hôn Tra Nam, Kết Hôn Chớp Nhoáng - Chương 152
Cập nhật lúc: 2025-05-18 02:13:07
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7pgbVlt4I7
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đầu óc cô ta đột nhiên trống rỗng, một hồi lâu mới nhớ ra, vừa rồi ở trên xe cô ta cảm giác thiếu đồ vật là cái gì, thì ra là hai thứ này!!!
Vậy nhưng lúc cô ta lên tàu rõ ràng kiểm tra qua mới đi lên, sao lại bị mất?
Nhìn cô ta nửa ngày không tìm ra, công an lại nhìn chằm chằm bọn họ, Lý Mỹ Ngọc liền thúc giục: "Con mau lấy đồ ra đi."
Sắc mặt Trần Hồng Yến trắng bệch, ngẩng đầu nhìn Lý Mỹ Ngọc, cơ thể run rẩy giống như cầy sấy: "Không, không tìm thấy..."
Nghe vậy, Lý Mỹ Ngọc trừng mắt: "Cái gì? Con không tìm thấy nó sao?"
Trần Hồng Yến khẳng định nhớ rõ bản thân đã cất hai thứ này mới đi thế nhưng lúc này bọn họ lại không tìm được, vậy thì chỉ có thể là bị người ta trộm lúc trên xe lửa, bởi vì cô ta để chúng chung một chỗ với nhân dân tệ!
Lòng cô ta nóng như lửa đốt: "Con, con rõ ràng mang theo, nhưng mà bây giờ lại tìm không thấy, nhất định là bị người ta trộm ở trên xe lửa rồi!"
Nói xong, cô nhìn hai công an, mở miệng run rẩy: "Đồng chí công an, hộ khẩu và giấy chứng minh của chúng tôi còn có tiền bây giờ đều bị trộm, các người có thể hòa giải một chút được không?"
Hai công an kia cũng không dễ lừa gạt như vậy, hai người liếc nhau một cái, sau đó nhìn Trần Hồng Yến, thái độ thoáng cái liền hoàn toàn lạnh xuống: "Nếu đã chứng minh thư cũng không có, vậy lập tức cùng chúng ta trở về tiếp nhận điều tra."
Lý Mỹ Ngọc thế nào cũng không nghĩ tới bọn họ lại đi đến tình trạng này, chứng minh thư mất thì không nói, kết quả còn đụng phải công an! Nếu đổi lại là bình thường, bà ta không thể đồng ý để công an điều tra, dù sao vào cục công an cũng không phải là chuyện vinh quang gì cả, vậy nhưng bây giờ bọn họ ở thành phố lớn, nơi này sinh ra không quen thuộc, hơn nữa trên thắt lưng công an còn có cái gì đó khác, cũng không biết có phải là s.ú.n.g hay không?
Nghĩ đến đây, bà ta nhanh chóng nín thở và đi theo hai công an.
Cục công an ở đây hoàn toàn không giống với đồn công an trong xã, văn phòng làm việc lớn, còn khắp nơi đều là công an, ai nấy nhìn trông cũng không dễ nói chuyện, Lý Mỹ Ngọc run rẩy, cũng không dám la lối om sòm tí nào, công an hỏi cái gì thì bà ta nói cái đó.
Nhưng mà hỏi tới hỏi lui, họ cũng không lấy được thư chứng minh và hộ khẩu bạc, công an cuối cùng chỉ có thể hỏi: "Vậy số của đại đội các nười là bao nhiêu, chúng tôi gọi điện về để xác minh."
Hỏi như vậy, lại hỏi Lý Mỹ Ngọc và Trần Hồng Yến, bình thường bọn họ cơ bản cũng không gọi điện thoại, nào nhớ số điện thoại của đại đội đây, huống chi lần này bọn họ mang theo thư chứng minh đến, căn bản không nghĩ tới phải ghi số gì đó, vì thế lại bị kẹt chết.
Lý Mỹ Ngọc vội vàng nói: "Chúng tôi tuy rằng không nhớ được số điện thoại, thế nhưng bí thư chi bộ của chúng tôi tên là Triệu Đông Sơn, con dâu ông ấy tên là Trần Ái Hoa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-tro-ve-ly-hon-tra-nam-ket-hon-chop-nhoang/chuong-152.html.]
Công an hiện tại căn bản không muốn biết tên bí thư chi đội hay con dâu của ông ta tên gì, thấy bọn họ cái gì cũng không nói rõ ràng, lúc này không còn kiên nhẫn, gõ lên mặt bàn phát ra tiếng "cộc cộc", lại lạnh lùng nói: "Các người một là không lấy ra được chứng minh thư, hai là lấy không ra số của đại đội, ba cũng không biết con gái bà ở đâu, hiện tại hãy thành thật nói cho tôi biết hai nguời đến trường học để làm gì? Bà muốn tìm hiểu điều gì ở bên trong?"
Nhìn thấy bọn họ sắp tức giận, Trần Hồng Yến cũng sợ hãi muốn chết: "Đồng chí công an, chúng tôi chỉ là muốn hỏi thăm Giang Nguyệt Vi mà thôi, chúng tôi thật sự không phải phần tử bất hợp pháp, chúng tôi là bần nông trung nông, trung thực, cho tới bây giờ chưa từng phạm phải chuyện gì cả."
Công an lại nói: "Chứng minh gì đó cũng không lấy ra được, cô bảo chúng tôi phải tin như thế nào đây?"
Lý Mỹ Ngọc cũng gấp đến mức chẳng khác kiến bò trên chảo nóng là bao: "Thật sự, con gái của tôi đang học đại học, các anh có thể đi hỏi lãnh đạo trường, còn nữa, con rể tôi là lính trong quân đội, tên là Tưởng Chính Hoa, ở ngay trong đơn vị, những thứ này mọi người đều có thể đi điều tra!"
Công an mỗi ngày đều rất bận rộn, không có lập tức giúp bọn họ đi điều tra những thứ chứng minh kia: "Điều tra chứng minh cũng phải có thời gian, hai người yên lặng ở chỗ này suy nghĩ lại, chờ chúng tôi điều tra được khi nào thì khi đó thả hai người trở về!"
Lý Mỹ Ngọc nghe lời này, thiếu chút nữa liền hai mắt nhắm nghiền ngất đi, bà ta không muốn bị nhốt ở chỗ này đâu, từ khi đến cho tới giờ cũng chưa từng nghĩ tới lại xảy ra chuyện như vậy, đều trách Trần Hồng Yến, còn không biết xấu hổ mắng Tinh quốc là phế vật, kết quả cô ta ngay cả chứng minh thư cũng thu không tốt, còn để cho người ta trộm hai mươi đồng cuối cùng đi, đó là mạng của bà ta đấy!
Hiện tại bà ta cũng hối hận vì c.h.ế.t mất, lúc trước bà ta nên tự mình cầm tiền, vậy nhưng hiện tại những thứ này bà ta cũng không kịp để suy nghĩ: "Đồng chí công an kia, anh nhất định phải nhanh chóng điều tra, chúng tôi còn phải đi ra ngoài nữa."
Vừa rồi Tưởng Chính Hoa trực tiếp nói không biết bọn họ, cũng không muốn ra chứng minh, cho nên công an cũng không có cách nào hết, chỉ có thể nghiêm khắc chỉ trích giáo dục bọn họ một trận, sau đó nhốt người lại, chờ liên hệ với đại đội trước tiên xác minh thân phận rồi nói sau.
Sau khi xác định hai người đã bị nhốt, Tưởng Chính Hoa trở về nhà kể tình hình cho Giang Nguyệt Vi, lại nói: "Vừa rồi anh gọi điện thoại hỏi, nhà họ Giang không xảy ra chuyện gấp nào, muốn gặp em hẳn là biết chúng ta có con cho nên mới tới."
Giang Nguyệt Vi quá hiểu Lý Mỹ Ngọc, bà ta nhát gan, lần này nếu như không có Trần Hồng Yến, phỏng chừng là không dám đến nội thành, việc này hơn phân nửa là có liên quan đến Trần Hồng Yến, chị dâu này vẫn giống như đời trước, khắp nơi giật giây Lý Mỹ Ngọc muốn tìm cô để đòi tiền.
Giang Nguyệt Vi trực tiếp lạnh lùng nói: "Bọn họ chỉ cần tiền mà thôi, sao có thể thăm cháu gì chứ?"
Tưởng Chính Hoa nhướng mày: "Bọn họ mang theo lương khô cùng số tiền không ít, rõ ràng là đã chuẩn bị mới đến, nếu không phải đồ đạc bị trộm, nhất định sẽ không để yên."
Giang Nguyệt Vi đại khái có thể đoán được thủ đoạn lần này của Lý Mỹ Ngọc và Trần Hồng Yến, nếu như cô vẫn không xuất hiện, bọn họ sẽ liên tục hỏi thăm người ở trường học, đến lúc đó khẳng định sẽ khiến cho lãnh đạo chú ý, nếu như cô vẫn không gặp, nói không chừng hai người kia thật sự liền "cá c.h.ế.t lưới rách", khiến cô không thể ở trường được.
Chỉ tiếc, tính toán của bọn họ đã tính sai, lúc trước Giang Nguyệt Vi mang theo những ánh mắt nhạo báng ly hôn cùng lời đồn đãi từng bước đi đến hôm nay, cũng đã không sợ nhà họ Giang có thể làm ra trò trống gì, cho dù Lý Mỹ Ngọc muốn ở trước mặt cô nói muốn c.h.ế.t thì tâm trạng Giang Nguyệt Vi cũng sẽ không có bất kỳ gợn sóng gì, thậm chí có thể đưa d.a.o cho bà ta, cho dù Lý Mỹ Ngọc ầm ĩ đến toàn trường mọi người đều biết, cô cũng sẽ không thỏa hiệp.
Giang Nguyệt Vi cười cười: "Em biết, còn không phải là chiêu "một khóc hai nháo muốn treo cổ", nếu đã như vậy, vậy để cho bọn họ bị nhốt đi, dù sao em cũng sẽ không đi giúp bọn họ chứng minh thân phận đâu."
Hiện tại trị an rất nghiêm, phàm là thân phận không rõ cùng tụ tập gây sự, tất cả đều bị bắt theo tội gây rối trật tự nơi công cộng .