Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Trở Về, Ly Hôn Tra Nam, Kết Hôn Chớp Nhoáng - Chương 139

Cập nhật lúc: 2025-05-17 10:31:06
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/707UXcWqnJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đương nhiên Giang Nguyệt Vi không có ý kiến gì, mặc dù hiện tại có giường trống, nhưng ai cũng không biết khi nào sẽ có phụ nữ mang thai vào, cho nên bác sĩ cũng không thể để họ vào nhanh để chiếm giường như vậy được, vì vậy sau khi kiểm tra xong thì về nhà.

Họ đã chuẩn bị xong những đồ cần thiết để sinh, ngay cả tên cũng chọn xong rồi, bây giờ cả nhà chỉ chờ đứa bé ra thôi, cho nên cũng không có gì để thu dọn.

Mỗi ngày trôi qua, cách ngày dự sinh càng ngày càng gần, Giang Nguyệt Vi càng ngày càng căng thẳng, thậm chí trong lòng còn hơi nóng lòng, nóng lòng muốn nhìn dáng vẻ của đứa bé, thậm chí nóng lòng muốn biết đứa bé là trai hay gái.

Dường như có thể cảm nhận được cảm xúc của mẹ, mấy ngày nay hai đứa nhỏ cũng động đến mức vui vẻ, cho nên cũng không đợi Giang Nguyệt Vi vào viện, sáng sớm ngày mười chín cô đã thấy vệt đỏ rồi.

Lúc trước bác sĩ từng nhắc Giang Nguyệt Vi, nếu thấy đỏ hoặc thân thể không được khỏe thì đến bệnh viện, bây giờ thấy đỏ rồi, Giang Nguyệt Vi rất hưng phấn, từ trong nhà vệ sinh ra ngoài lây chồng mình tỉnh dậy nói có thể sắp sinh rồi.

Lúc này, người đàn ông vốn dĩ đang mơ hồ nằm trên giường, thoáng cái đã lật người ngồi dậy: “Đi, cầm đồ đến bệnh viện.”

Giang Nguyệt Vi thấy anh hoảng sợ giống như lâm vào đại dịch, lập tức nói: “Không cần gấp như vậy, bây giờ bụng em không đau, em muốn tắm rửa trước rồi ăn sáng xong mới đi.”

Tưởng Chính Hoa trừng mắt nhìn cô: “Bây giờ em còn có tâm trạng đi tắm hả?”

Giang Nguyệt Vi làm nhiều kiểm tra thai sản như vậy, bác sĩ cũng đã truyền thụ đầy đủ kiến thức mang thai cho cô rồi, thấy đỏ không bằng cơn đau đẻ, cô cảm thấy bản thân có thể tắm rửa trước rồi mới đến bệnh viện, nếu không trong sáu tháng ở cữ không được tắm rửa không được gội đầu, cả người cô có lẽ đã thối rồi: “Không sao, em chỉ tắm sơ thôi, anh bên này thu dọn đồ đạc xong em cũng tắm xong rồi.”

Mà Tưởng Chính Hoa lúc này đã bò dậy mặc quần áo, không do dự nói: “Như vậy sao được, ăn sáng xong chúng ta phải nhanh chóng đến bệnh viện, em muốn tắm ở bệnh viện thì chúng ta cũng có thể tắm.”

Anh nói xong, từ tủ quần áo lấy quần áo ra rồi đưa cho Giang Nguyệt Vi: “Em mặc quần áo trước đi, anh đi nói với mẹ.”

Nói xong, lập tức chạy ra ngoài, nói tình huống cho Mã Ái Vân đang bưng đồ ăn sáng ra nghe, Mã Ái Vân rất nhanh đã vào phòng xem Giang Nguyệt Vi, hỏi: “Bụng con có đau không?”

Giang Nguyệt Vi lắc đầu, bụng không đau, nhưng trụy xuống cảm thấy rất nặng, dự đoán có thể hôm nay sẽ sinh: “Không đau, có thể tắm rửa ăn sáng xong rồi mới đi.”

Suy cho cùng thì Mã Ái Vân đã sinh ba đứa con rồi, cơ bản đã biết tình huống như thế nào rồi, nếu như không ăn một lát nữa đau lên lại không có sức để sinh con, hiện tại đồ ăn sáng đã nấu xong rồi, là sủi cảo, ăn rất nhanh, liền nói: “Tắm thì con đừng tắm, mau đến ăn xong chúng ta còn đi.”

Nói xong nhìn Tưởng Chính Hoa, ăn sáng cũng chỉ có mười phút, bọn họ tự mình lái xe, có lẽ rất nhanh là tới bệnh viện rồi, cho nên đi chuẩn bị đồ đạc.

Giang Nguyệt Hà bên này cũng đã thức, vừa nghe nói Giang Nguyệt Vi sắp sinh, cũng thu dọn đồ đạc muốn đi cùng, Giang Nguyệt Vi nói: “Em không cần đi đâu, hôm nay em cùng với Văn Thiến ở lại trông tiệm đi, khoảng trưa thuận tiện mang cơm đến bệnh viện.”

Giang Nguyệt Hà cũng muốn đi, nhưng chuyện sinh con này cô bé hình như cũng thật sự không giúp được gì, đi cũng không được gì, thế là gật đầu.

Đồ đạc được thu dọn rất nhanh, Tưởng Chính Hoa nhìn Giang Nguyệt Vi đang ăn sủi cảo, lại hỏi: “Bụng em có đau không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-tro-ve-ly-hon-tra-nam-ket-hon-chop-nhoang/chuong-139.html.]

Giang Nguyệt Vi thấy đỏ rồi, cũng không dám trì hoãn ở nhà quá lâu, cho nên ăn sủi cảo rất nhanh, một lúc đã ăn xong rồi, nhưng cũng không cảm thấy đau bụng: “Không đau, anh mau ăn đi.”

Tưởng Chính Hoa thở phào nhẹ nhõm, rất nhanh đã ăn xong bữa sáng, sau khi ăn xong, thấy Giang Nguyệt Vi vẫn không có gì thay đổi, trong lòng anh nghĩ, có phải hai đứa nhóc mày không gấp không?

Mặc dù hai đứa nhóc không gấp, nhưng mà bọn họ cũng phải đến bệnh viện ngay, cho nên Tưởng Chính Hoa túi lớn túi nhỏ đỡ Giang Nguyệt Vi xuống lầu lên xe.

Trước khi đi, Tưởng Chính Hoa lại hỏi Giang Nguyệt Vi có đau không, biết anh lo lắng, Giang Nguyệt Vi than thở nói: “Không đau, nếu em đau em sẽ nói anh biết.”

Tưởng Chính Hoa đáp lại một tiếng, trực tiếp lái xe đến bệnh viện, buổi sáng người đi làm rất đông, trên đường bên ngoài đều là xe đạp và xe buýt, cho nên lúc đến bệnh viện, đã là tám giờ rồi.

Trước tiên phải chào hỏi với bệnh viện, cho nên bọn họ rất nhanh đã làm xong thủ tục vào phòng, bác sĩ cho Giang Nguyệt Vi kiểm tra một lần, nói có lẽ sẽ không sinh nhanh như vậy, đợi đến khi lên cơn đau rồi mới lại kiểm tra tiếp.

Trái tim vốn dĩ đang bị nâng lên của Tưởng Chính Hoa cuối cùng cũng được thả xuống, Giang Nguyệt Vi thấy anh căng thẳng đến đổ mồ hôi, chỉ cười cười: “Các con đang cho chúng ta thời gian chuẩn bị đó, bây giờ chúng ta có thể đi tắm rồi.”

Bây giờ Giang Nguyệt Vi không có tình huống gì cả, lại đến bệnh viện rồi, Tưởng Chính Hoa cũng không gấp gáp nữa, vì thế cầm quần áo đi tắm với cô.

Bọn họ muốn là phòng bệnh hai người, Giang Nguyệt Vi tắm xong quay lại, trong phòng bệnh đã tới thêm một thai phụ, thai phụ đó nằm trên giường, dường như là rất đau, cả khuôn mặt vặn vẹo, ngũ quan đều sắp biến dạng rồi.

Mã Ái Vân đang cùng người nhà của thai phụ đó trò chuyện đến vui vẻ, người nhà đó là một quý bà, vừa nhìn thấy cái bụng lớn của Giang Nguyệt Vi, đôi mắt trừng lớn lên: “Đây là vượt quá cân nặng rồi sao? Sao bụng lại to như vậy?”

Mã Ái Vân vui vẻ nói: “Không phải, con dâu tôi mang thai một cặp.”

Đôi mắt của quý bà kia càng trừng lớn hơn: “Hai đứa không dễ sinh đâu, chắc chắc là đau muốn chết, một lát nữa sẽ phải chịu khổ.”

Mã Ái Vân nghe thấy lời này thì có hơi không vui, Giang Nguyệt Vi còn chưa sinh nữa, bà đã gây cho chúng tôi cảm giác căng thẳng, thật là không biết nói chuyện, cho nên cũng không để ý đến bà ta, đứng dậy hỏi Giang Nguyệt Vi có cảm thấy đau không.

Sau khi Giang Nguyệt Vi tắm xong thì cảm thấy bụng có hơi đau rồi, Mã Ái Vân đi tìm bác sĩ hỏi tình hình, bác sĩ vẫn nói như lúc nãy, nói bây giờ vẫn còn sớm, rồi để bọn họ ngồi đần ở trong phòng bệnh, đợi đến khi từng cơn đau theo quy luật, vài phút lại một lần mới có thể vào phòng sinh, bây giờ vẫn chưa đến lúc có thể ngủ một chút hoặc là đi dạo bên ngoài, đến lúc đó cũng dễ sinh.

Lời này Giang Nguyệt Vi nghe nhiều rồi, dường như cũng đã quen rồi, bây giờ cô ngủ không được, lại nghe thấy tiếng thai phụ cùng phòng đau đến rên rỉ, cô nghe đến trong lòng hoảng sợ, cho nên lau tóc xong thì từ trong phòng bệnh đi ra ngoài dạo.

Tưởng Chính Hoa vẫn luôn đi theo cô, luôn ở bên cạnh hỏi thăm tình hình của cô.

Giang Nguyệt Vi đã đau rồi, nhưng vẫn chưa khoa trương đến mức như người thai phụ bên trong, cảm giác giống như kiến cắn vậy, cứ như vậy đến buổi trưa, vẫn là chưa có cảm giác đau đớn gì nhiều, vì thế cô ăn hai miệng bánh gà, sau đó nằm trên giường ngủ trưa.

Hôm nay dậy sớm, buổi sáng lại đi nhiều, Giang Nguyệt Vi cũng hơi buồn ngủ, cho nên rất nhanh đã ngủ rồi.

Mã Ái Vân nhìn thời gian, vẫn chưa đến mười hai giờ, thế là nhìn Tưởng Chính Hoa nói: “Bây giờ con bé ngủ rồi, có lẽ sẽ không sinh nhanh như vậy đâu, hay là con lái xe đến tiệm chuẩn bị cơm đến trước đi, cũng đỡ cho Nguyệt Hà bọn họ phải tốn nhiều thời gian đợi xe buýt.”

Loading...