Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Trở Về, Ly Hôn Tra Nam, Kết Hôn Chớp Nhoáng - Chương 126

Cập nhật lúc: 2025-05-17 10:30:38
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30bLl8A5Fw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Nguyệt Vi lắc đầu, họ đã đồng ý thuê nhà nên sắp sửa phải ký hợp đồng, đã ký tên thì tất nhiên phải nộp tiền thuê nhà. Tưởng Chính Hoa lên tiền tuyến, chưa biết khi nào quay về, hoãn trang trí một nhà đồng nghĩa với việc lãng phí tiền thuê nhà một ngày: “Không sao đâu ạ, chẳng lẽ ba người chúng ta cùng làm lại không bằng sức một mình anh ấy sao?”

Tưởng Chính Hoa nghe vậy thì nở nụ cười: “Mẹ đừng lo lắng, chiều nay con đã tìm được thợ sửa sang nhà rồi, muốn tân trang bằng vật liệu nào thì cứ trao đổi với anh ta. Ngày mai con dẫn anh ta đến gặp mọi người. Nguyệt Vi, em đưa bản thiết kế và chi phí mua vật liệu cho anh ta, sau này mọi người chỉ cần giám sát quá trình là được.”

Giang Nguyệt Vi nghe vậy thì tặc lưỡi, cô không ngờ anh lại chu đáo đến vậy, vả lại tốc độ làm việc còn nhanh nữa chứ.

Mã Ái Vân lại nói: “Người này có đáng tin không? Không ỷ vào việc chúng ta là đàn bà con gái, không am hiểu kiến trúc mà lừa gạt chứ?”

Tưởng Chính Hoa nhướng mày: “Mẹ cứ yên tâm, Điền Á Đông là lính giải ngũ của chúng con, anh ta làm việc chắc chắn rất đáng tin.”

Mã Ái Vân nghe vậy thì yên tâm, nhưng cứ nghĩ đến cảnh Tưởng Chính Hoa lên chiến trường – một nơi đầy rẫy nguy hiểm như vậy, bà không nhịn được mà dặn dò một tràng dài.

Những gì cần nói, Giang Nguyệt Vi đã nói tất cả với anh, bây giờ có thêm Mã Ái Vân căn dặn nên cô không nói nữa. Cơm nước xong xuôi, cô lập tức sửa soạn hành lý cho người đàn ông.

Người đàn ông nhìn cô sắp xếp đồ đạc, nói: “Chuyến này cả đoàn anh đều đi thực hiện nhiệm vụ, cả Châu Lập Dương và Hoàng Chính Thành cũng lên tiền tuyến với anh. Nếu xảy ra chuyện gì, em cứ tìm Điền Á Đông nhờ cậy, nếu không thì tìm Chu Lệ Vân - người yêu của Sư trưởng Dương cũng được.”

Tuy rằng khả năng cần hai người này giúp đỡ không cao nhưng Giang Nguyệt Vi vẫn gật đâu, nhìn anh mà nói: “Chuyến này đi xa không biết bao giờ mới quay về?”

Tưởng Chính Hoa gật đầu, sờ bụng cô, cười nói: “Cơ mà chắc hẳn anh sẽ trở về trước khi em sinh con, khoảnh khắc em sinh con, chắc chắn anh sẽ ở bên cạnh.”

Giang Nguyệt Vi thầm buông tiếng thở dài, khi nào anh trở về cũng được, miễn là anh bình an trở về.

Tờ mờ sáng hôm sau, Tưởng Chính Hoa mang theo hành lý đến doanh trại. Người đàn ông nói hôm nay Điền Á Đông sẽ đến nhà nên Giang Nguyệt Vi không dám đi đâu, một mực chờ ở nhà, đến khi bọn họ ăn trưa xong thì Điền Á Đông xuất hiện.

Giang Nguyệt Vi thấy anh ta chất phác thật thà, hơn nữa có Tưởng Chính Hoa cam đoan nên cô rất yên tâm đưa bản thiết kế và chi phí mua nguyên vật liệu cho anh ta.

Tốc độ làm việc của Điền Á Đông rất nhanh, nhận lấy bản thiết kế rồi lập tức đi mua nguyên vật liệu, chưa đến hai ngày đã thông báo với Giang Nguyệt Vi là chuẩn bị khởi công. Giang Nguyệt Vi và Mã Ái Vân đều đến xem, nguyên vật liệu mua về đều được xếp ở tầng một. Điền Á Đông tìm bốn bác thợ, thoạt nhìn đã biết bốn người này đều là những thợ mộc dày dặn kinh nghiệm, thường xuyên sửa chữa nhà cửa, thế nên họ làm việc cực kỳ thành thạo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-tro-ve-ly-hon-tra-nam-ket-hon-chop-nhoang/chuong-126.html.]

Có điều việc tu sửa nhà cửa vốn là công việc rắc rối, không thể hoàn thành trong ngày một ngày hai. Thế nên tranh thủ lúc tân trang lại căn nhà, Giang Nguyệt Vi đến bộ công thương tìm hiểu về giấy tờ và thủ tục đăng ký giấy phép kinh doanh.

Sau khi hỏi thăm thủ tục, cô lại vội vàng chuẩn bị giấy tờ để viết đơn xin cấp phép. Một tuần lễ cứ thế trôi qua trong mớ công việc bận rộn. Đồng thời, sau một thời gian sửa chữa, hình dáng của căn nhà cũng đang dần hoàn thiện.

Sàn nhà của phòng khách không cần sửa chữa nhưng tất cả bức tường đều được sơn lại.

Cửa sổ của phòng bếp tầng một được tu sửa nên trông căn phòng sáng sủa hơn hẳn, bệ bếp được xây mới, giữa phòng khách và phòng bếp được xây thêm một cửa sổ, cửa sổ đó được lắp kính để ngăn cách phòng khách và phòng bếp. Cửa kính trong suốt như vậy, người ngồi ở phòng khách chỉ cần nhìn lướt qua là có thể thấy được khung cảnh nấu nướng trong phòng bếp.

Chủ nhà không cho sửa sang quá nhiều nên với diện mạo hiện tại, Giang Nguyệt Vi đã rất hài lòng. Họ dành mấy ngày cuối cùng để lắp đặt đường dây điện trong nhà, ước chừng chẳng mấy chốc căn nhà sẽ hoàn thiện.

Giang Nguyệt Vi kiểm tra lại căn nhà mình thuê làm mặt bằng buôn bán. Phòng khách rộng rãi thoáng mát, diện tích ước chừng hơn sáu mươi mét vuông, đủ để bày tám chím bộ bàn ghế, thậm chí có thể nhiều hơn. Có điều cô không muốn nhét quá nhiều bàn ghế vào phòng khách. Nhắc đến chuyện bàn ghế, cô phải cảm ơn Điền Á Đông đã hỏi mua giúp mình, nhìn chung các cô không cần giám sát quá nhiều.

Sắp sửa đến lễ khai giảng, bây giờ cô không cần bận tâm việc sửa sang cửa hàng, tranh thủ lúc rảnh rỗi, bọn họ lại đến quán cơm trong doanh trại, xem người ta bán những món gì, món nào bán chạy nhất. Sau khi khảo sát xong, ba người lại quay về nhà, cẩn thận bàn bạc lại.

Hai kiếp trước, Giang Nguyệt Vi đều làm việc ở tiệm cơm nên cô biết nấu rất nhiều món. Có điều xuất phát điểm của quán ăn nhà họ không thể sánh bằng tiệm cơm nhà người ta, có thể bán tất cả các món. Thứ nhất là do tiền vốn quá cao, thứ hai là nhân lực không đủ, đến khi cô sinh con, Mã Ái Vân phải chăm sóc hai em bé, trong tiệm chỉ còn mỗi Nguyệt Hà gánh vác, cô bé không thể đảm đương quá nhiều công việc cùng một lúc.

Cô có thể bắt đầu bán từ những món đơn giản nhất, ví dụ như bán sủi cảo, bánh bao hoặc mì sợi vân vân. Đây đều là những món ăn nhanh, giá cả bình dân, vừa khả thi vừa dễ thực hiện. Các cô có thể chuẩn bị một số thành phần món ăn từ hôm trước, hôm sau chỉ cần hoàn thiện là bán được, vả lại làm như thế có thể tiết kiệm chi phí và thời gian mua nguyên liệu.

Mã Ái Vân và Giang Nguyệt Hà đều đồng ý. Khốn nỗi tài nghệ nấu nướng của họ không bằng Giang Nguyệt Vi, thế nên sau khi căn nhà được sửa chữa xong, Giang Nguyệt Vi tiện đà hướng dẫn họ làm sủi cảo và mì sợi.

Bước quan trọng nhất khi làm bánh bao và sủi cảo là phần nhân bánh. Nhào bột phải đều tay, nhân bánh nhất định phải thơm ngon thì bánh mới ngon. Đối với sủi cảo, ngoại trừ phần nhân thì nước chấm cũng rất quan trọng. Hai hôm nay các cô đến những quán ăn khác, thấy nước chấm họ chuẩn bị đều là nước tương, nếu bọn họ có thể nghiên cứu ra nước chấm nào ngon hơn nước tương thì đúng là như hổ thêm cánh.

Với món mì thịt kho, quan trọng nhất là nước lèo phải ngọt, sợi mì phải mướt nhưng vẫn giữ được độ dai, sốt thịt phải thơm. Nhào bột là sở trường của Mã Ái Vân, trước kia Tưởng Chính Hoa thường xuyên gửi bột mì về nhà nên ngày nào gia đình bà cũng làm mì, làm dễ như trở bàn tay.

Còn phần nước lèo, Giang Nguyệt Vi định chuẩn bị hai dạng nước lèo, nước lèo được ninh từ xương lợn và nước lèo vị gà. Nước hầm từ thịt gà và thịt heo đều cực kỳ đậm đà, không cần thêm quá nhiều gia vị mới tạo được độ ngọt cho nước. Có điều lúc ninh xương, cô quyết định cho thêm một ít nấm hương và táo đỏ để nâng cao giá trị dinh dưỡng cho món ăn.

Giải quyết xong vấn đề về nước lèo và mì, chỉ còn lại mỗi thịt. Trước kia Giang Nguyệt Vi thường xuyên làm nên giải quyết càng dễ dàng hơn, thật ra chỉ cần thái thịt nhỏ như hạt lựu, trộn với nấm hương, đậu phộng, giấm thơm, ớt cay và một số gia vị khác, xào lên là được. Lúc thưởng thức mì có thể ăn kèm với một ít mộc nhĩ, hoàng hoa thái, rau xanh các thứ, trang trí bằng một ít rau thơm, đảm bảo hương, vị, sắc đều hấp dẫn.

Loading...