Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Trở Về, Ly Hôn Tra Nam, Kết Hôn Chớp Nhoáng - Chương 101

Cập nhật lúc: 2025-05-17 06:03:50
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvZf2dZJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đây cũng là kết cục mà Dương Tiểu Quả phải hứng chịu.

Chẳng mấy chốc cô đã quên bẵng đi chuyện này. Hàng ngày cô vẫn đi học đều đặn với các bạn cùng phòng như trước kia, lúc không đi học thì đến thư viện, sinh hoạt hàng ngày cực kỳ có quy luật.

Thời gian chầm chậm bước sang cuối tháng mười một. Cuộc sống đại học sắp trôi qua được hai tháng, thời tiết cũng càng ngày càng lạnh. Giang Nguyệt Vi sắp mang thai được bốn tháng, bụng cô dần dần to lên, khi mặc quần áo dày trông cô hơi tròn trịa. Sau đó có người trong ký túc xá hỏi cô rằng có phải cô tăng cân không, cảm giác nhìn cô béo lên không ít.

Bây giờ thai nhi đã hơn ba tháng tuổi, mà quan hệ của cô với mọi người trong ký túc xá cũng tốt đẹp, thấy các bạn hỏi thăm, Giang Nguyệt Vi không giấu giếm nữa: “Tôi mang thai hơn ba tháng rồi, sắp được bốn tháng.”

Mọi người đang uống nước ấm, nghe cô nói mình đang mang thai mà suýt chút nữa phun hết nước trong miệng ra ngoài. Triệu Tiểu Phương – người nằm ở giường đối diện với cô trợn mắt há hốc mồm, nhìn cô chằm chằm: “Không phải chứ, cậu mang thai thật á?”

Nhìn vẻ mặt ngỡ ngàng của các cô, Giang Nguyệt Vi bèn cởi áo khoác dày dặn của mình ra, mọi người nhìn phần bụng nhô lên của cô. Bấy giờ dù họ không tin nổi cũng phải tin vào sự thật là Giang Nguyệt Vi mang thai.

Sau khi khai giảng, Giang Nguyệt Vi sống rất kín tiếng, không tham gia câu lạc bộ, không xin vào hội sinh viên, nói chung là có rất nhiều hoạt động cô không tham gia, ngày nào cũng thấy cô đọc sách, học thuộc lòng. Trước kia mọi người còn tưởng cô là đứa mọt sách, âu cũng là do cô đạt ba trăm linh ba điểm trong kỳ thi đại học – người có số điểm cao nhất ký túc xá, không ngờ cô sống kín tiếng như vậy là vì mang thai. Đương nhiên hiện tại trong trường cũng có những thai phụ khác nên các cô không lấy làm lạ, chẳng mấy chốc đã chấp nhận sự thật Giang Nguyệt Vi mang thai.

Phòng ký túc xá có tám người thì một nửa số đó đã kết hôn. Triệu Tiểu Phương cũng là một người đã kết hôn, quan sát Giang Nguyệt Vi: “Ban nãy cậu chưa cởi áo khoác nên tôi không thấy gì, nhưng khi cậu vừa cởi áo ra, chẳng hiểu sao tôi cứ thấy bụng cậu to lắm, thật sự cậu mới mang thai ba tháng thôi à?”

Triệu Tiểu Phương vừa dứt lời, hai người khác cũng đã kết hôn là Hoàng Tú Anh và Diệp Lâm đều lên tiếng: “Đúng vậy, hình như hơi lớn so với bình thường, trông không giống sắp bốn tháng lắm, nhìn bụng cậu to như năm tháng ấy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-tro-ve-ly-hon-tra-nam-ket-hon-chop-nhoang/chuong-101.html.]

Bác sĩ nói giai đoạn đầu của thai kỳ không cần khám thai nhiều, thế nên đến tận bây giờ, ngoại trừ lần khám bệnh ở bệnh viện công xã thì Giang Nguyệt Vi mới chỉ khám thai thêm hai lần nữa. Tuy nhiên cô tuyệt đối không nhớ nhầm: “Đúng vậy, thêm mấy ngày nữa mới tròn bốn tháng, do tôi ăn nhiều béo lên hay có vấn đề gì khác?”

Khó khăn lắm mới mang thai, Giang Nguyệt Vi rất cẩn thận cũng rất mẫn cảm. Nghĩ đến điều này, bỗng nhiên sắc mặt cô thay đổi: “Chẳng lẽ sức khỏe của tôi thật sự có vấn đề?”

Mọi người thấy giọng điệu cô hơi hoảng loạn, bèn vội vàng an ủi: “Cậu đừng căng thẳng quá, chúng tôi chỉ cảm thấy bụng cậu hơi lớn chút thôi, không giống người mang thai ba tháng. Nhưng người mang thai có ai giống ai đâu, tất nhiên có người bụng to có người bụng nhỏ, thế nên cậu đừng lo lắng.”

Lần cuối cùng cô khám thai là cách đây hai tháng, nếu thật sự xảy ra vấn đề gì thì Giang Nguyệt Vi cũng không biết. Dù có bạn bè an ủi nhưng cô vẫn không yên tâm, trái lại còn cảm thấy bất an.

Triệu Tiểu Phương thấy cô có vẻ bất an nên cũng hơi áy náy, dù sao người đầu tiên gợi chuyện là cô, bèn nói thẳng: “Lần khám thai tiếp theo của cậu là khi nào? Chi bằng cậu đến khám trước hẹn đi, làm vậy cũng được nhỉ?”

Giang Nguyệt Vi gật đầu, lần khám thai tiếp theo vào ba ngày sau. Bây giờ cô hết sức lo lắng nên cũng không định chờ đến tận lúc đó, dứt khoát gọi điện thoại cho Tưởng Chính Hoa, bảo anh đến đây đưa cô đi khám thai.

Hiện tại Tưởng Chính Hoa chưa xin được nhà ở nên vẫn đang ở trong doanh trại. Lúc nhận được điện thoại của Giang Nguyệt Vi, anh cũng không nghĩ nhiều, lái xe một mạch từ doanh trại đến trường học để đón cô. Giang Nguyệt Vi vừa lên xe, người đàn ông đã quan sát cô từ trên xuống dưới, hỏi cô cảm thấy trong người thế nào.

Ngoại trừ việc người khác nhận xét bụng cô lớn hơn bình thường ra thì Giang Nguyệt Vi không cảm thấy có gì bất thường cả. Dẫu sao Tưởng Chính Hoa cũng không phải bác sĩ, anh lại không muốn lãng phí thời gian nên chở cô đến bệnh viện ngay lập tức.

Bác sĩ nghe họ kể bệnh tình xong, lập tức bắt mạch cho Giang Nguyệt Vi, sau đó cẩn thận đánh giá bụng cô, quả đúng là lớn hơn so với những phụ nữ mang thai ba tháng khác. Có điều Giang Nguyệt Vi không có triệu chứng bất thường nào khác nên bác sĩ bèn nói: “Đúng là bụng cô hơi lớn hơn so với bình thường, không loại trừ khả năng mang song thai. Tôi bắt mạch không chẩn đoán được bệnh, hai người đi siêu âm đi, bệnh viện có trang thiết bị hiện đại, siêu âm một phát là biết ngay.”

Loading...