Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài - Chương 385
Cập nhật lúc: 2024-09-01 12:33:58
Lượt xem: 470
Dẫu sao nhà máy thực phẩm số một là một đơn vị xí nghiệp nhà nước cỡ lớn, động tác nhanh, hiệu suất điểm cao, phân công có thứ tự, không đến một tháng, các loại chương trình như đặt tên, đóng gói, chế biến, giá cả đều hoàn thành rồi.
Một tháng sau, mì ăn liền có tên là "Cự Hương", quyết định vận mệnh của nhà máy thực phẩm số một đã được đưa lên thị trường thủ đô thử nghiệm trước sự chứng kiến của toàn thể nhân viên, lãnh đạo cao tầng và những người cùng ngành. Như Thẩm Y Y sở liệu, lượng tiêu thụ của mì ăn liền này rất tốt, mấy mươi ngàn đơn chưa đến một tuần đã được tiêu thụ sạch sẽ, mì ăn liền Cự Hương dang xứng với thực, đã khiến bầu không khí của thủ đô đều bay lượn hương thơm của nó. Cũng xuất hiện tình trạng cung không đủ cầu.
Không riêng gì cấp lãnh đạo trong nhà máy, ngay cả lãnh đạo bên trên cũng bị kinh động, hạ lệnh nhà máy thực phẩm số một phải hoả tốc thêm số lượng, các công nhân viên tháng trước nhàn nhã đến độ đình công của nhà máy thực phẩm số một bấy giờ đã bắt đầu làm việc tăng giờ, tăng ca, trên mặt mỗi người đều tràn đầy nụ cười.
Nhà máy thực phẩm số một thật sự được cứu sống!
Địa vị của Thẩm Y Y ở nhà máy thực phẩm số một là nước lên thì thuyền lên, bên trong phạm vi nhà máy thực phẩm số một, mặc kệ là đi đến đâu thì đều là trăng được sao vây quanh, địa vị có thể so với trưởng nhà máy Ngụy. So với trưởng nhà máy Ngụy có tính cách tương đối nghiêm túc, nóng nảy, sinh viên Thẩm Y Y trẻ tuổi xinh đẹp hiển nhiên càng khiến người ta muốn thân cận. Các cô, chú, anh, chị, em trai, em gái giản dị hiền lành đều nhiệt tình vô cùng, chỉ cần Thẩm Y Y đến nhà máy thực phẩm số một thì mỗi ngày đều là “tay không đi đến, mang chiến lợi phẩm trở về”, đồ ăn, mặc, dùng gì gì cũng có, Thẩm Y Y có từ chối cũng không được.
Thẩm Y Y cũng sợ, ở trong nhà trốn tìm bình yên.
Trong nhà quả thực rất bình yên, bọn nhỏ ngoại trừ Khoái Khoái và Lạc Lạc đều đi học rồi, người lớn ngoại trừ cha Lý, mẹ Lý đều phải đi làm, mà cha Lý, mẹ Lý lại sợ Khoái Khoái và Lạc Lạc sẽ làm ồn đến cô, cho nên mỗi ngày đều dẫn theo Khoái Khoái và Lạc Lạc ra ngoài sân trông điện thoại.
Thẩm Y Y rảnh rỗi không có việc gì, thế là một vài thứ bị cô bỏ quên đã bị cô phát hiện có gì đó sai sai.
Dường như Lý Thâm có bí mật giấu cô, chẳng hạn như anh có đôi khi rõ ràng đang xem gì đó, sau khi thấy cô đi vào thì anh sẽ bình tĩnh cất đi, hoặc là lúc cô hỏi anh tiến trình thì anh sẽ láo liên nhìn trái phải nói...
Mỗi người đều có bí mật của mình, giữa vợ chồng có vài bí mật của mình thật ra cũng không có gì.
Nhưng chuyện này rất là gay go, từ sau khi Thẩm Y Y trở về, Lý Thâm ở trước mặt cô chưa từng thẳng thắn, cho nên sau khi nhận ra Lý Thâm có chuyện che giấu cô, trái lại đã làm cho Thẩm Y Y cảm thấy kỳ quái, không kìm được muốn tìm tòi nghiên cứu.
Lý Thâm sáng lập một công ty vận chuyển, dự định trước tiên thành lập một đội xe đơn giản, vì đạt chỉ tiêu, mấy tháng này anh đều quấn quýt với từng lãnh đạo và đơn vị, bận tối mày tối mặt. Còn Thẩm Y Y, bởi vì đi học còn có chuyện nhà máy thực phẩm nên cũng bề bộn nhiều việc, hai vợ chồng đã rất lâu chưa dính nhau âu yếm, thế là buổi tối Thẩm Y Y cố ý quấn anh rất lâu.
Sự thật chứng minh, sức hấp dẫn của cô vẫn rất có tác dụng với Lý Thâm, cô mới câu anh đã cắn câu rồi, đến cuối cùng cô cầu anh tha cô anh cũng không ngừng tay, giày vò đến hơn nửa đêm, xương sống Thẩm Y Y đã không thẳng lên được, trước lúc đi ngủ gạch bỏ khả năng anh thay lòng đổi dạ.
Cụ thể là chuyện gì còn cần nghiên cứu thêm.
Sáng hôm sau hai người không ngoài dự liệu đều dậy trễ, hôm nay Lý Thâm có việc bận, sau khi thức giấc anh đã muốn rời giường, Thẩm Y Y dựa sát vào anh không cho anh dậy.
Lý Thâm nhìn cô vợ yêu kiều quyến quýt anh hiếm lắm mới thấy, nào nỡ từ chối cô? Thế là ôm cô lúc vỗ lúc ngưng vỗ lưng của cô, mở miệng dịu giọng nói: “Vợ, hôm nay sao em kỳ quái như thế?"
Rốt cuộc là ai kỳ quái?
Thẩm Y Y oán thầm.
"Hửm?" Lý Thâm không nghe rõ cô đang nói cái gì.
"Không có gì.” Thẩm Y Y nói, ngửa đầu quan sát sắc mặt của anh kỹ lưỡng, không phát hiện điều kỳ lạ, đành phải tiếc nuối buông anh ra: “Được rồi, anh dậy đi.”
Lý Thâm quan sát cô một hồi, khát vọng muốn sống khiến anh lại ôm cô lần nữa: “Vợ, anh ngủ với em thêm một lát.”
Thẩm Y Y khẩu thị tâm phi: "Không phải anh nói hôm nay có chuyện quan trọng sao? Không sợ bị trễ nải?"
"Chuyện quan trọng cũng không quan trọng bằng vợ anh.” Lý Thâm hôn tóc cô.
Xem như anh thức thời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-toi-cung-chong-cu-nuoi-duong-cac-con-thanh-tai/chuong-385.html.]
Thẩm Y Y nhếch môi, hài lòng nói: “Được, thức dậy làm chính sự thôi, em cũng phải dậy.”
Lý Thâm quan sát cô thêm, phát hiện cô không phải đang nói lẫy mới rời khỏi giường.
Bây giờ mẹ Lý gần như đã đặt Thẩm Y Y ở vị thứ nhất, Thẩm Y Y khó khăn lắm mới nghỉ ngơi trong nhà, bà gần như hầu hạ Thẩm Y Y như là công chúa. Bồi bổ cái này tẩm bổ cái kia, nghiễm nhiên cũng rất mẫn cảm với cảm xúc của Thẩm Y Y.
Thẩm Y Y nhận ra Lý Thâm kỳ lạ, bà tìm hiểu ngọn nguồn cũng đã nhìn ra.
Tối hôm qua bà trằn trọc rất lâu, trí nhớ có hạn của bà không nghĩ được nhiều. Chuyện đàn ông giấu giếm phụ nữ thì đơn giản là chuyện tình cảm, mặt khác, bà cũng biết trước kia Lý Thâm luôn luôn rất thẳng thắn với Thẩm Y Y, bây giờ đột nhiên thay đổi, ngoại trừ Lý Thâm thay lòng đổi dạ thì bà thực sự nghĩ không ra là vì cái gì. Có điều bà vẫn ôm một tia may mắn, thế là trằn trọc cả một buổi tối.
Buổi sáng hôm nay bà thức dậy rất sớm, lúc đầu muốn trước lúc Lý Thâm đi làm tâm sự với anh, không ngờ buổi sáng hôm nay Lý Thâm thế mà không đi làm sớm.
Thẩm Y Y cũng không dậy sớm.
Là người từng trải, mẹ Lý không cần nghĩ cũng đoán được xảy ra chuyện gì, bà cho là mình nghĩ sai, cười không ngậm miệng được.
Thế là chờ sau khi Thẩm Y Y và Lý Thâm rời giường, vẻ mặt mẹ Lý mập mờ nhìn hai người, sâu xa hỏi một câu: "Làm hòa rồi?"
Thẩm Y Y nhướng mày nhìn Lý Thâm một cái, phát hiện Lý Thâm khát vọng muốn sống rất mạnh đang điềm nhiên như không có việc gì mà dời ánh mắt, Thẩm Y Y: "..." Nếu nói anh không có gian trá thì chó cũng không tin.
"Chúng con không có cãi nhau, làm gì mà làm hòa với không? Anh Thâm, anh nói có đúng hay không?" Thẩm Y Y liếc nhìn Lý Thâm, vứt vấn đề cho anh.
"Ừm.” Dường như Lý Thâm đang trốn tránh vấn đề của Thẩm Y Y, giọng điệu hơi ậm ờ.
Thẩm Y Y thấy anh vẫn né tránh, không vui khẽ hừ một tiếng, đi ăn bữa sáng.
Lý Thâm ngồi ở bên cạnh cô ăn, Thẩm Y Y cố ý hung hăng càn quấy, anh cũng đều đón nhận.
Thấy mẹ Lý kinh hồn táng đảm, sợ một giây sau Thẩm Y Y sẽ lật cả bàn, dùng ánh mắt ra hiệu cho Lý Thâm mấy lần, lại cứ bị Lý Thâm tựa như không nhận được, sau khi ăn xong bữa sáng thì nói một tiếng với vợ anh: “Vợ, anh đi làm việc?"
"Đi đi.” Thẩm Y Y nhìn anh một cái, Lý Thâm lập tức đi.
Mẹ Lý: "..." Đầu gỗ này, không nhìn ra vợ con đang cho con thêm cơ hội sao? Cẩn thận ban đêm trở về quỳ ván giặt đồ!
"Y Y, con với Lý Thâm..." Mẹ Lý chần chờ.
"Chờ đã.” Thẩm Y Y hớp một hớp cháo, cầm bánh trứng gà, lập tức trở về phòng, mẹ Lý ngơ ngác đi theo sau, thấy Thẩm Y Y đổi váy trên người thành áo, quần, mang giày thể thao, còn cài tóc lên. Trang phục như sắp đi đánh nhau.
Điệu bộ này... Là muốn đi bắt gian sao?
Mẹ Lý bị ý nghĩ mới xuất hiện của mình làm giật nảy mình, vội vàng tiến lên, phỏng đoán nói: “ Y Y, con..."
"Mẹ, con đi ra ngoài một lát.” Thẩm Y Y nói.
"Con đi đâu thế?" Mẹ Lý xoa xoa tay đuổi theo cô, muốn nói lại thôi.
Thẩm Y Y cũng không biết mẹ Lý sẽ suy nghĩ nhiều như vậy, qua loa nói một câu “Có chút việc”, sau đó vẫy tay đuổi theo Lý Thâm.