Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài - Chương 338
Cập nhật lúc: 2024-08-30 20:15:10
Lượt xem: 419
Thẩm Y Y suy nghĩ một hồi, cảm thấy thế này cũng không được.
Hiện tại bọn họ giả bộ, có lẽ là càng làm càng mạnh, càng làm càng lớn, mà hai người Lâm Đại Nữu, Lý Đại Nha đều chưa từng học hành gì, đặc biệt là Lâm Đại Nữu, ngay cả chữ nghĩa cũng không biết mấy chữ. Nếu như cô và Lâm Đại Nữu, Lý Đại Nha luôn hợp tác thế này, đây nhất định là có hơi phiền toái...
Cho nên Lâm Đại Nữu, Lý Đại Nha tốt nhất vẫn là phải đến lớp học đêm học tập!
Tìm cơ hội đề nghị với bọn họ thử vậy, Thẩm Y Y nghĩ, xem bọn họ có bằng lòng không.
Có điều nhóm thím bác kia quả thật hơi khó chơi, bọn họ hoặc là tuổi tác tương đối lớn, hoặc là không chênh lệch với Lâm Đại Nữu, Lý Đại Nha nhiều, bọn họ xưa nay sinh sống trong thủ đô, nhìn là biết tương đối lõi đời, khéo đưa đẩy. Mà Lâm Đại Nữu, Lý Đại Nha mới từ dưới quê lên, tư duy vẫn chưa thay đổi, chất phác đơn thuần cực kì. Hai người bọn họ ở trên tay những bác gái, chị lớn lõi đời, khéo đưa đẩy này, có lẽ bị bán còn muốn giúp bọn họ đếm tiền. Ví dụ như vừa rồi thím béo rõ ràng đang thao túng tâm lý hai người bọn họ, các cô đều không phát hiện, về sau nếu cô không ở đây, không biết hai bé thỏ trắng Lý Đại Nha, Lâm Đại Nữu sẽ ăn bao nhiêu thua thiệt từ bọn già đời này. Hơn nữa, tiền lương bọn họ cho là cố định bốn mươi đồng một tháng, làm nhiều làm ít vẫn được bấy nhiêu tiền, đám chị cả, bác gái này chắc chắn sẽ lén lười biếng. Vẫn nên giải quyết vấn đề từ phần gốc.
Nghĩ đến cái này, Thẩm Y Y hỏi Lâm Đại Nữu: "Đại Nữu, với trình độ của em, một giờ có thể làm bao nhiêu chiếc áo sơ mi?"
"Nếu như là cần tự cắt may, chắc là ba đến bốn chiếc, nếu như là vải đã cắt sẵn thì mười chiếc không thành vấn đề." Lâm Đại Nữu nói, quần áo mùa hè dễ làm hơn mùa đông, chỉ là vải tương đối khó cắt!
Thẩm Y Y như có điều suy nghĩ, lại theo thứ tự hỏi quần, váy các loại kiểu dáng, Lâm Đại Nữu trả lời theo thứ tự.
Sau khi Thẩm Y Y đã hiểu, lại đi kêu Lý Đại Nha tiến vào.
"Y Y, Đại Nữu, thế nào?" Lý Đại Nha đi tới hỏi.
"Em muốn thương lượng một chuyện với các chị.” Thẩm Y Y nói.
Lâm Đại Nữu, Lý Đại Nha lập tức chăm chú lắng nghe: "Y Y, em nói, bọn chị đều nghe."
Thẩm Y Y bèn nói: “Em vừa mới nghĩ thử, phát hiện phương thức tiền lương hiện tại của chúng ta không được thỏa đáng cho lắm.”
"Là tiền lương bốn mươi đồng quá cao sao?" Lý Đại Nha hỏi, hơi thấp thỏm.
Trước đó Thẩm Y Y nói bảo các cô tuyển người, mặc dù các cô đồng ý nhưng cô không hiểu một tí gì cả. Không biết nên tuyển bao nhiêu người, cũng không biết nên cho tiền lương phúc lợi như thế nào. Thẩm Y Y lại bận rộn như vậy, các cô cũng không tiện đi quấy rầy cô, đã đến nhà máy may mặc phụ cận nghe ngóng tiền lương nhân viên nhà máy may mặc cho các cô là bao nhiêu. Các cô cứ dựa theo con số mà nhà máy may mặc đưa ra, quyết định một con số nằm giữa là bốn mươi đồng.
"Mức lương này hợp lý." Thẩm Y Y đồng ý với các cô, nói những lời vừa mới nói cho Lâm Đại Nữu nói lại cho Lý Đại Nha, sau đó mới cho một ví dụ: "Tiền lương cố định bốn mươi đồng một tháng, thật ra giống như làm việc dưới nông thôn. Ví dụ như một ngày công trồng trọt là mười công điểm, thế làm nhiều làm ít dẫu sao cũng đều là mười công điểm, có vài người sẽ có mưu toan lợi dụng mánh khóe dễ dàng trộm lười này. Trái lại, nếu như là đất nhà bọn họ, loại tình huống này sẽ rất ít, bởi vì bọn họ trồng nhiều một chút, lương thực thu hoạch được cũng sẽ càng nhiều."
"Cho nên Y Y ý của chị là , dựa theo phương thức tính sản lượng sản phẩm à?" Lâm Đại Nữu thử dò xét nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-toi-cung-chong-cu-nuoi-duong-cac-con-thanh-tai/chuong-338.html.]
???
Thẩm Y Y khen ngợi nhìn cô ấy một cái, thật ra Lâm Đại Nữu vẫn rất thông minh, mới hướng dẫn đã thông suốt: "Không sai!"
"Biện pháp này tốt!" Lý Đại Nha cũng kịp phản ứng, ảo não nói: "Sao lúc đầu chị không nghĩ tới chứ?"
"Không phải chị không nghĩ tới, là hiện tại đại đa số nhà máy đều dựa theo số giờ làm việc để tính tiền lương.” Thẩm Y Y trấn an cô ấy: "Nghĩ không ra cũng bình thường, chúng ta chỉ cần tùy cơ ứng biến là được rồi!"
Lý Đại Nha an ủi Thẩm Y Y, hổ thẹn nói: "Y Y, về sau em có ý nghĩ gì, cứ thực thi là được, không cần thương lượng cùng bọn chị phiền toái như vậy, bọn chị không hiểu một cái gì, cũng không thể nói ra đề nghị gì cả."
"Đúng vậy, Y Y." Lâm Đại Nữu cũng nói,:"Nếu chị có gì cần bọn em làm thì cứ nói thẳng!”
"Nói cái gì đó? Chúng ta là đồng bạn hợp tác, chúng ta hợp sức mở cửa hàng này, có ý nghĩ gì liên quan tới cửa hàng, đương nhiên phải thương lượng với nhau. Mặt khác, cũng là bởi vì hiện tại các chị không biết gì cả cho nên mới phải học, có ai mới sinh là gì cũng biết đâu?" Thẩm Y Y oán trách.
Cô không phải không biết hiện tại Lâm Đại Nữu, Lý Đại Nha không đưa ra được ý kiến gì, nhưng cô đã hợp tác với Lâm Đại Nữu, Lý Đại Nha rồi, chuyện liên quan tới cửa hàng đương nhiên phải thương lượng với các cô. Cô không có khả năng một mình mình là có thể chèo chống phi vụ làm ăn quần áo này, đặc biệt là cô còn muốn trên cơ sở cô muốn làm lớn làm mạnh việc kinh doanh quần áo này. Cô không chỉ cần kỹ thuật của Lâm Đại Nữu, Lý Đại Nha, cũng cần Lâm Đại Nữu, Lý Đại Nha trợ giúp, chỉ cần có thể nâng đỡ các cô, cô đã có thể nhẹ nhàng hơn không ít. Huống chi, các cô một người là bạn của cô, một người là chị của cô, cô vẫn rất bằng lòng trợ giúp các cô.
Thẩm Y Y nói lời này, khiến Lâm Đại Nữu và Lý Đại Nha rất cảm động.
Cửa hàng này là Thẩm Y Y dùng tiền mua, máy may, vải vóc, xây dựng, sợi, …v…v… công cụ dệt vải cũng là Thẩm Y Y tiêu tiền, mưu lược phát triển cửa hàng, bản vẽ thiết kế quần áo vẫn là Thẩm Y Y nghĩ. Thẩm Y Y gần như bao trọn mọi chuyện cần thiết. Mà các cô so sánh với Thẩm Y Y, điều duy nhất có ưu thế chính là biết làm quần áo, nhưng biết làm quần áo thì gần như đầy đường, chỉ cần cho ra bốn mươi đồng, cô đã có thể tìm tới một người quen việc như mấy người thím béo. Cho nên bọn họ mặc dù khi đối ngoại nói Thẩm Y Y là đồng bạn hợp tác, nhưng trên thực tế, các cô cho là mình chỉ là hỗ trợ Thẩm Y Y, cho nên mỗi lần chia tiền, các cô mặt ngoài nói là chia tiền ba phần bình đẳng. Trên thực tế, phần Thẩm Y Y bỏ ra nhiều hơn hai người bọn họ rất nhiều.
Không ngờ Thẩm Y Y đúng là thật sự muốn hùn vốn cùng với các cô!
"Đúng rồi." Thẩm Y Y thuận thế đề nghị: "Chị cả, Đại Nữu, hai người có muốn đến lớp học buổi tối học hay không?"
"Lớp học buổi tối?" Hiển nhiên Lâm Đại Nữu và Lý Đại Nha chưa từng nghĩ tới chuyện này, vẻ mặt giật mình: "Bọn chị có thể làm được không?"
"Đương nhiên có thể làm được rồi.” Thẩm Y Y nói: "Lớp học buổi tối chính là chuyên thành lập vì một vài người có thời gian sau giờ làm việc muốn năng cao kỹ năng, hai người hoàn toàn phù hợp điều kiện này."
Lâm Đại Nữu, Lý Đại Nha há miệng, chuyện này đột ngột quá, các cô đang suy nghĩ khả thi của chuyện này.
"Hiện tại chúng ta đã tuyển một ít người đến làm việc, các chị không cần mỗi việc đều tự mình làm, hoặc nhiều hoặc ít đều có thể dành ra chút thời gian, có thể suy tính xem, học chữ, mặc kệ là đối với cuộc sống sau này hay là công việc của các chị thì đều rất hữu dụng." Thẩm Y Y nói.
Lâm Đại Nữu, Lý Đại Nha giật mình, các cô hiện tại hùng vốn với Thẩm Y Y nhưng Thẩm Y Y là nhân tài của Bắc Đại, các cô ngay cả cấp hai cũng chưa từng học. Chênh lệch này quá lớn!