Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài - Chương 273

Cập nhật lúc: 2024-08-28 22:33:45
Lượt xem: 596

Đang nói, Thẩm Y Y lấy ra hai ngàn đồng, đặt ở trong ngăn tủ, sau đó dùng ổ khóa khóa lại rồi, đưa một cái chìa khoá trong số đó cho Lý Thâm.

Nói: “Anh Thâm, bây giờ anh cũng coi như là lập nghiệp rồi, không có tiền không tiện, nhưng mang quá nhiều tiền đi cũng không an toàn, cho nên em lấy ra hai ngàn, anh cần dùng bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu. Ngày thường em cũng sẽ bổ sung tiền vào, bảo đảm anh có đủ vốn lưu động... Hoặc là anh có gì cần chi tiêu lớn cứ nói với em, em lấy ra cho anh."

Suy nghĩ một lát, cô lại bổ sung một câu: “Anh yên tâm làm chuyện anh muốn làm, em sẽ ủng hộ anh!"

"..." Lý Thâm im lặng, nhìn cô chăm chú, trong mắt dịu dàng quyến luyến: “Được!"

"Cảm động?" Thẩm Y Y vỗ vai của anh.

"Ừm!" Lý Thâm ôm cô.

Một giây sau, trước mắt Thẩm Y Y lập tức xuất hiện bóng đen, Lý Thâm hôn xuống.

...

Bởi vì giai đoạn trước mấy anh em Lưu Kiến Cương không biết làm gì, rất nhiều chuyện đều cần Lý Thâm tự đi làm, cho nên Lý Thâm lại bắt đầu bận rộn. Hai tháng sau đó, anh tập trung tất cả tinh thần vào trong sự nghiệp phế liệu của anh.

Đương nhiên, Thẩm Y Y cũng không nhàn rỗi.

Mùa hè này Đại Bảo và Nhị Bảo đều ở bên đại học Bắc Kinh, mà Tiểu Bảo và Tiểu Bối lại thường xuyên được cha mẹ cô đón về, ban ngày cô có rất nhiều thời gian rảnh rỗi. Lý Thâm không cho cô đi làm việc phế liệu, bản thân cô không làm được món ngon và quần áo, thế là cô dứt khoát lấy đồ trong không gian đi chợ đen bán. Hai năm trước sau khi ai đó giúp phá vỡ, quản lý của chợ đen đã không nghiêm như trước. Có điều mỗi lần Thẩm Y Y đi, đều sẽ hóa trang thành người khác, mỗi lần trước khi về nhà cũng sẽ rất cẩn thận ném ra “đạn sương mù”.

Đây chủ yếu là bởi vì cô không thể để cho người khác phát hiện thân phận thật của cô, nếu không không giải thích rõ được nguồn gốc vật liệu!

Mới đầu Lý Thâm không đồng ý, Thẩm Y Y trả cái giá là thắt lưng mình ròng rã hai ngày, để Lý Thâm đặt chuyện phế liệu xuống theo cô đi hai lần, nhận thấy chợ đen đã không nghiêm khắc như trước nữa, cộng thêm cô có không gian hỗ trợ, hơn nữa cô lại thuyết phục nhiều lần nên anh mới miễn cưỡng đồng ý.

Đồ cô bán rất nhiều rất hỗn tạp, đồng hồ, máy thu thanh, lương thực, thịt, đủ các loại loại hình đồ vật, đều là những đồ người thủ đô chạy theo như vịt, mà người thủ đô phần lớn lại là người có điều kiện tương đối tốt.

Cho nên vẻn vẹn gần hai tháng, Thẩm Y Y dựa vào chính mình mỗi ngày một tiếng đã lời một trăm đồng, ngoài ra, còn có không ít hoàng kim và châu báu!

Bên sự nghiệp phế liệu của Lý Thâm, trừ bỏ các loại chi phí, cũng lời năm ngàn đồng.

Không so sánh với Thẩm Y Y không phải bỏ tiền vốn, Lý Thâm kiếm được thế xem như là rất nhiều rồi.

Ở trong đó còn không thiếu hắn mang về các loại di sản văn hóa phi vật thể, sách quý về các phương thuốc, còn có một số đồ cổ.

Đồ cổ thu gom được không nhiều như thu gom ở chợ đen, dù sao hiện tại người có đồ cổ đều là người trước kia tương đối giàu có, bọn họ biết giá trị của đồ cổ, không đến mức bất đắc dĩ, bọn họ sẽ không bán chúng đi. Nhưng cũng có một vài người tương đối thiếu tiền bằng lòng bán, lại thêm nhóm Lý Thâm dựa vào may mắn nhặt được một, hai món ở đống rác, hai tháng qua đi đã được bảy, tám món.

Trong đó có ba món là đặc biệt có ý nghĩa cất giữ, mang đến phòng đấu giá của đời sau bán đấu giá, kiểu gì cũng có thể chốt được giá có tám, chín chữ số!

Mà những sách quý về đơn thuốc đó thì về sau khẳng định cũng có thể tạo không ít hiệu ích xã hội và lợi ích kinh tế!

Thẩm Y Y đặt phần lớn những món này vào trong không gian, chỉ có đơn thuốc phương diện dược học là cô đều đưa cho Đại Bảo.

Lúc Đại Bảo nhìn thấy những này đơn thuốc, mừng rỡ vô cùng, cầm trên tay như là trân bảo, hỏi Thẩm Y Y có thể mua cho cậu bé một cái rương lớn, cậu bé muốn cất giữ toàn b ộ những đơn thuốc này bao gồm những quyển sách Thẩm Y Y đến đống rác tìm cho cậu bé.

Hiển nhiên Thẩm Y Y luôn miệng đồng ý.

Chớp mắt, đã đến cuối tháng tám, sắp khai giảng!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-toi-cung-chong-cu-nuoi-duong-cac-con-thanh-tai/chuong-273.html.]

Một ngày trước khi về bên đại học Bắc Kinh, Thẩm Y Y dẫn theo mấy đứa nhỏc và Tiểu Bối về nhà họ Thẩm ăn cơm với cha Thẩm, mẹ Thẩm, lúc đầu Lý Thâm cũng muốn về, nhưng anh đã đi bàn chuyện hợp tác với một nhà máy rồi, không thể trở về ngay.

Chỉ là Thẩm Y Y vừa vào cửa, đã phát hiện cha mẹ cô nhìn cô ngập ngừng muốn nói lại thôi, nhưng bởi vì bọn nhỏ đều ở đây, cô không hỏi thẳng.

Sau bữa ăn, không đợi cô tìm cơ hội gọi cha Thẩm, mẹ Thẩm nói chuyện riêng, cha Thẩm, mẹ Thẩm đã gọi riêng cô vào trong nhà.

"Y Y, con nói thật đi, có phải gần đây các con rất thiếu tiền?" Đi vào, cha Thẩm liền không kịp chờ đợi mà hỏi.

Thẩm Y Y không cần nghĩ cũng biết vì sao cha cô hỏi như vậy, hai tháng này công việc phế liệu của nhóm Lý Thâm mặc dù không liên quan đến khu vực bên nhà họ Thẩm, nhưng sẽ bị cha mẹ cô hoặc là bạn bè cha mẹ cô đụng phải cũng không kỳ quái.

Thẩm Y Y quyết đoán hỏi: “Bố, mẹ, có phải bố mẹ biết anh Thâm đang thu gom phế liệu đúng không?"

"Thật sự là vậy?" Mẹ Thẩm đỡ trán, đầu váng mắt hoa.

"Mẹ, mẹ làm quá quá.” Thẩm Y Y cười vội vàng đỡ bà: “Thu gom phế liệu không có gì cả.”

"Y Y.” Cha Thẩm cau mày nói: “Con bảo Lý Thâm đừng đi nhặt rác nữa, số tiền trước đó các con cho bố mẹ vẫn còn không ít, một hồi con lấy về dùng, ngoài ra bố sẽ tìm công việc cho nó, tiền lương một tháng ba mươi đồng, Tiểu Bối để bố mẹ chăm..."

"Đúng.” Mẹ Thẩm cũng nói: “Bố con hiện tại đã gần như khỏi hẳn rồi, có lẽ rất nhanh là có thể trở về làm việc, gần đây mẹ cũng viết báo cho tòa soạn, đến lúc đó nếu có thể thông qua, tiền thù lao kiếm được còn có tiền lương của bố con, đều có thể cho các con. Chỉ cần chịu thêm mấy năm này là được rồi, đến lúc đó con và Đại Bảo tốt nghiệp, không lo không tìm được việc làm, cuộc sống cũng sẽ dần dần khá hơn."

"Bố, mẹ, chúng con thật sự không cần.” Thẩm Y Y rất dở khóc dở cười: “Hay là bố mẹ kỳ thị Lý Thâm thu gom phế liệu?"

"Con nói cái gì đó? Bố mẹ là hạng người như vậy sao?" Mẹ Thẩm đánh Thẩm Y Y một cái.

Bà và cha Thẩm đều là người được giáo dục bậc cao, cũng là người từng từ đám mây rơi xuống vũng bùn, đương nhiên sẽ không kỳ thị bất kỳ một người gian nan cầu sinh nào!

Không sai, cha Thẩm, mẹ Thẩm đã xem như Lý Thâm không có tiền, khốn đốn nên mới đi thu gom phế liệu... Nhặt rác!

Thẩm Y Y thở dài một hơi, không phải kỳ thị là được, bây giờ cô vẫn chưa có biện pháp giải thích với cha Thẩm, mẹ Thẩm ý nghĩa lâu dài của công việc Lý Thâm đang làm, nếu cha mẹ cô xem thường Lý Thâm...

Ừm, cha mẹ cô không có kỳ thị Lý Thâm nhặt rác!

"Bố mẹ, nhưng bố mẹ thật sự hiểu lầm rồi, con và anh Thâm không thiếu tiền, thậm chí chúng con còn có tiền tiết kiệm hai, ba mươi ngàn đồng.” Thẩm Y Y giải thích, đương nhiên, cô không nói thật, bởi vì cô sợ sẽ làm cha mẹ cô sợ!

Nhưng hai, ba mươi đồng cũng đủ khiến cho bọn họ không thể tin rồi.

"Hai, ba mươi đồng?" Mẹ Thẩm xác nhận nói.

"Đúng!" Thẩm Y Y nói: “Đều là trước kia anh Thâm đến chợ đen kiếm về!"

Cha Thẩm, mẹ Thẩm: "..." Mua hai căn nhà, còn lại hai, ba mươi đồng... Bọn họ đã đánh giá thấp năng lực của Lý Thâm!

"Vậy… vậy vì sao còn muốn đi nhặt rác chứ?" Mẹ Thẩm không rõ, hai, ba mươi đồng đã đủ để bọn họ sống cuộc sống rất an nhàn rất lâu, tại sao phải đi làm công việc nhặt rác bẩn, mệt như vậy?

Thẩm Y Y thừa nước đục thả câu: "Bố mẹ biết anh Thâm làm cái này một tháng có thể kiếm bao nhiêu tiền không?"

"..." Lúc đầu mẹ Thẩm muốn nói một trăm, nhưng nhìn vẻ mặt của con gái, bà không chắc chắn h nói: "Hai, ba trăm?"

"Hai ba ngàn!" Thẩm Y Y nói.

Cha Thẩm, mẹ Thẩm: "..."

Loading...