Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài - Chương 162

Cập nhật lúc: 2024-08-27 17:14:50
Lượt xem: 718

Tố chất thân thể của Thẩm Y Y rất tốt, ngoại trừ việc có thể bởi vì nội tiết tế trong cơ thể đã xảy ra biến hóa khi mang thai, nên không ngửi được mùi tanh ra thì những triệu chứng khác khi mang thai cũng không có phản ứng gì, ăn ngon ngủ ngon, vô cùng thoải mái.

Nhưng mà, cho dù cảm thấy tốt, nhưng Thẩm Y Y vẫn đang tính toán đi khám thai một lần, đây không chỉ là trách nhiệm với chính cô, mà còn là trách nhiệm của cô đối với đứa bé trong bụng.

Tuy nhiên, quy mô bệnh viện ở thị trấn còn nhỏ, có nhiều hạng mục không thể thăm khám kiểm tra được, nếu cô muốn khám thai, vẫn phải đi vào thành phố khám.

Thẩm Y Y liền nói chuyện này với Lý Thâm.

Thật ra Lý Thâm cũng có ý nghĩ này, "Vậy chúng ta ngày mốt đi? Để anh đổi ca với đồng nghiệp, sau đó ở lại thành phố một đêm, không cần vội vàng."

Thẩm Y Y đồng ý, "Nếu như không mang theo ba đứa nhỏ, vậy để em đi nói với mẹ một tiếng, nhờ mẹ chăm sóc ba đứa nhỏ một chút."

"Được!"

Khi Thẩm Y Y nói chuyện này với mẹ Lý, mẹ Lý căng thẳng hỏi, "Đi bệnh viện? Con đi bệnh viện làm gì? Con bị làm sao à? Hay con thấy không khỏe ở đâu?"

"Mẹ, con không sao, còn chỉ là muốn đi kiểm tra một chút, nhìn xem bé yêu trong bụng có khoẻ không mà thôi, " Thẩm Y Y dở khóc dở cười, "Phòng ngừa vạn nhất."

Mẹ Lý nghe vậy liền yên lòng, nhưng rất nhanh lại chần chờ nói, "Con cũng không cảm thấy đau ở đâu cần gì phải đi kiểm tra?"

Bà chỉ thiếu điều không viết ba chữ "lãng phí tiền bạc" lên trên mặt.

Thẩm Y Y ngược lại có thể lý giải tư tưởng của mẹ Lý, dù sao bây giờ trong suy nghĩ của rất nhiều người, đặc biệt là ở những người nông thôn, ngay cả việc sinh để đều tự làm ở nhà, chứ đừng nói đến việc đi khám thai.

Nhưng hiểu thì hiểu, Thẩm Y Y có điều kiện, nhất định là muốn cung cấp cho bé yêu và mình một điều kiện sinh thai tốt hơn.

Dù sao ở thời đại y tế lạc hậu này, sinh con vẫn là một chuyện rất nguy hiểm, mà cô đã không còn sự trợ giúp của hệ thống.

Sau đó cô giải thích cho mẹ Lý nghe về những lợi ích của việc khám thai và tác hại của việc không khám thai.

Nói đến hậu quả của việc không khám thai, mẹ Lý phi phi hai tiếng, "Con không được nói những lời xui xẻo như vậy, con và đứa nhỏ khẳng định đều sẽ tốt."

"Vâng, vâng." Thẩm Y Y nói.

Tóm lại cuối cùng, mặc dù mẹ Lý vẫn không tán thành việc Thẩm Y Y đi khám thai, nhưng mà bà cũng biết Thẩm Y Y không phải đang tham khảo ý kiến của bà, chỉ là muốn bà hỗ trợ chăm sóc ba đứa nhỏ mà thôi.

Bà phản đối cũng vô dụng, Thẩm Y Y không chỉ không nghe lời của bà, mà ngay cả Lý Thâm cũng sẽ không đứng về phía bà.

Huống chi bà cũng từng nói sẽ mặc kệ chuyện nhà thằng hai, dứt khoát không nói gì nữa.

Mẹ Lý: "Vậy ngày mai mấy giờ hai con đi?"

"Chắc tầm bảy giờ sáng ngày mai ạ." Thẩm Y Y nói, "Có một số hạng mục phải để bụng đói mới có thể kiểm tra được, vậy nên bọn con phải đi sớm một chút."

"Được rồi" Mẹ Lý nói, "Vậy mẹ qua sớm một chút."

Sau khi nói chuyện với mẹ Lý xong, Thẩm Y Y liền về nhà.

Mẹ Lý vừa quay đầu, liền nhìn thấy Hà Chiêu Đệ vác bụng to nhìn bà, nhìn bà vẻ mặt muốn nói lại thôi.

Nhất thời cảm thấy đau đầu, "Như thế nào? Con cũng muốn đi khám thai à?"

"Mẹ," Hà Chiêu Đệ chần chờ nói, "Em dâu vừa nói cái gì muốn kiểm tra xem đứa nhỏ trong bụng có dị tật bẩm sinh hay không, có bị bệnh gì đó hay không là thật sao?"

"Giả!" Mẹ Lý vì phòng ngừa Hà Chiêu Đệ cũng muốn đi khám thai cái gì đó, lại tốn tiền vào chuyện không đâu, khẳng định nói, "Lúc mẹ sinh mấy đưa Đại Bân với lúc con sinh ba đứa nhỏ cũng không đi kiểm tra, không phải bọn họ đều sống khỏe mạnh sao?"

"Thế nhưng." Hà Chiêu Đệ do dự một chút, "Chị dâu nhà mẹ đẻ con mấy ngày trước cũng sinh, nhưng con của chị ấy lại c.h.ế.t non."

Mẹ Lý nghẹn lại, dứt khoát nói thẳng, phất phất tay nói, "Cô muốn đi thì cứ đi đi, nhưng mà tôi nói trước, tôi với cha cô cũng không có tiền đâu, nếu cô muốn đi khám thai thì phải tự bỏ tiền túi ra, nhà đứa thứ hai cũng tự bỏ tiền ra khám!"

Hà Chiêu Đệ vừa nghe đến chuyện tiền nong, nhất thời tỉnh táo lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-toi-cung-chong-cu-nuoi-duong-cac-con-thanh-tai/chuong-162.html.]

Để mang thai đứa bé trong bụng hiện tại, cô ấy đã bỏ ra một số tiền rất lớn, hiện giờ cuộc sống eo hẹp khó khăn, giờ cô ấy cũng không còn tiền để đi kiểm tra.

Lý Thâm và Thẩm Y Y đi khám thai, đương nhiên không giấu diếm ba đứa nhỏ, còn nói với bọn nhỏ sẽ ở trong thành phố cả đêm mới trở về.

Lúc này Đại Bảo và Nhị Bảo rất thoải mái để cho Lý Thâm và Thẩm Y Y đi, Nhị Bảo còn lớn tiếng nói, "Cha, mẹ, con nhất định sẽ chăm lo tốt cho mọi người trong nhà, cha mẹ yên tâm, không cần trước sau lo lắng!"

Vừa dứt lời, Đại Bảo thản nhiên sửa chữa lời của cậu bé, "Là lo lắng trước sau!"

Nhị Bảo: "..." Cậu nhớ rõ rành là trước sau lo lắng, sao đột nhiên lại biến thành lo lắng trước sau?

Đại Bảo và Nhị Bảo đều không có vấn đề gì, còn Tiểu Bảo thì có chút phiền toái ——

"Mẹ, mẹ không dẫn con đi sao?" Tiểu Bảo ôm tay mẹ, làm nũng nói, "Mẹ dẫn con đi theo được không?"

Thẩm Y Y từ trước đến nay ăn mềm không ăn cứng, huống chi đối tượng còn là Tiểu Bảo đáng yêu mềm mại nhà mình, "Nhưng lần này mẹ đi có công chuyện, không dẫn Tiểu Bảo đi cùng được nha."

"Có thể đi cùng được, con rất ngoan rất ngoan luôn." Tiểu Bảo nói.

"Vậy con hỏi cha xem có thể dẫn con đi được hay không." Chuyện Thẩm Y Y không giải quyết được, đẩy cho Lý Thâm là được rồi.

"Không cần nha~" Tiểu Bảo tuy còn nhỏ nhưng cũng hiểu rất nhiều chuyện, biết chiêu này không có tác dụng gì với cha, liền bĩu đôi môi nhỏ nhắn ôm mẹ tiếp tục làm nũng, "Chỉ cần mẹ đồng ý, cha liền đồng ý."

"Sao được? Cha đâu nghe lời mẹ." Thẩm Y Y ý muốn lừa gạt đứa nhỏ, "Bộ dạng của cha hung dữ như vậy, ngay cả tướng quân cũng đánh không lại."

"Không phải, cha rất nghe lời mẹ, cha cũng sẽ không đánh mẹ." Tiểu Bảo lắc lắc đầu nhỏ.

Tiểu Bảo đã không còn là đứa trẻ lúc trước chỉ tin tưởng những lời nói dối của mẹ, cái gì mẹ không đánh lại cha, sau đó đứa trẻ đáng thương mỗi ngày chỉ có thể ăn một viên kẹo, theo tuổi tác dần lớn lên, đứa bé càng ý thức được mẹ mình mới là người đứng đầu căn nhà này.

Cha nói chuyện không nhất định có tác dụng, nhưng mẹ nói chuyện nhất định có tác dụng!

Thẩm Y Y???

Ngay cả anh hai của con cũng không biết cách lấy lòng như con!

Thẩm Y Y vừa tức giận vừa buồn cười, véo thịt trên khuôn mặt nhỏ nhắn của đứa nhỏ, "Vậy bây giờ con trở nên thông minh hơn rồi sao?"

Tiểu Bảo cười ha ha, tiếp tục tấn công: "Mẹ, có được hay không ~"

"Không được!" Thẩm Y Y kéo đứa nhỏ xuống, "Con ngoan ngoãn một chút, mẹ với cha đi làm công chuyện, không phải đi chơi, không thể dẫn con đi cùng, chờ khi nào mẹ đi chơi mới có thể dẫn con theo được!"

"..." Tiểu Bảo bĩu môi, biết một khi mẹ đã quyết định chuyện gì đó thì không ai có thể thay đổi được, chỉ có thể nhấn mạnh, "Vậy lần sau mẹ phải dẫn con đi nha?"

"Lần sau đi chơi sẽ dẫn con đi,." Thẩm Y Y không mắc mưu của Tiểu Bảo nói.

Đừng tưởng rằng cô không biết chút tâm tư nhỏ bé này, đứa nóc quỷ lanh lợi!

Tiểu Bảo: "..." Mẹ cậu thật thông minh nha.

Ngày hôm sau, Thẩm Y Y và Lý Thâm đi lúc bảy giờ.

Đến bệnh viện thành phố khoảng đã tầm mười giờ, đầu tiên kiểm tra một số hạng mục cần kiểm tra lúc bụng đói, kiểm tra xong còn chưa tới giờ ăn, Lý Thâm đến căng tin của bệnh viện, đưa cho hai đồng cho nhân viên nhà ăn để bọn họ hâm nóng thức ăn mà hai người mang từ nhà đi.

Ăn xong mới tiếp tục đi kiểm tra các hạng mục khác, hai người bận rộn đến mới có được kết quả.

Thai nhi không có vấn đề gì lớn, hai người mới yên tâm.

Tìm một nhà nghỉ, vào đến phòng, Lý Thâm đun nước nóng cho vợ tắm rửa, lúc này sự mệt mỏi mới coi như biến đi không ít.

Đêm đó hai người cũng không đi đâu dạo chơi, cơm chiều vẫn là Lý Thâm đến tiệm cơm Quốc Doanh mua về.

Bởi vì đêm hôm trước hai người đều đi ngủ rất sớm, cho nên ngày hôm sau hai người cũng dậy rất sớm, hai người cũng không vội vàng trở về, chậm rãi ăn xong bữa sáng, lại đến thư viện thành phố một chuyến, mượn mấy quyển sách, mang về cho Đại Bảo xem.

Đến mười hai giờ trưa, hai người mới chậm rãi bước lên xe khách về nhà.

Loading...