Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài - Chương 135

Cập nhật lúc: 2024-08-23 09:57:35
Lượt xem: 749

Thẩm Y Y: "......" Kỳ thật cô cũng không tốt như hai người nghĩ.

Chuyện xây trường học này, thật ra là vì cô suy nghĩ cho Đại Bảo và Nhị Bảo, sau đó có chút thương hại đối với những đứa nhỏ không có sách vở ở trong thôn, vừa vặn lại ngoài ý muốn quen biết Tiền Hiểu Lan, cho nên mới tính toán thực hiện.

Viết luận án khẳng định phải căn cứ vào thực tế, cô vốn định đi tìm cha Lý để tìm hiểu thêm về tình hình của bọn trẻ trong thôn.

Về phần việc giúp cha Lý, ông là cha chồng cô, nếu có thể thuận tay giúp đỡ đương nhiên phải giúp đỡ, nhưng chẳng qua chỉ là ký tên mà thôi, huống chi trong chuyện này còn có sự hỗ trợ của cha Lý.

"Cha mẹ, chúng ta đều là người một nhà, cũng không cần phải ăn nói khách sáo như vậy." Thẩm Y Y nói, biểu tình cảm động của bọn họ làm cho cô không được tự nhiên.

Mẹ Lý nghe vậy, ý cười càng sâu, đẩy đẩy cha Lý.

Cha Lý ho một tiếng, muốn nói cái gì đó, lại giống như ngượng ngùng nói ra.

Thẩm Y Y thấy thế càng cảm thấy kỳ quái, "Cha mẹ, hai người có chuyện gì thì cứ nói trực tiếp."

"Là có một chút chuyện, cha không biết nên làm như thế nào, cho nên mới muốn đến hỏi con một chút, " Mẹ Lý thấy thế, liền trực tiếp nói, "Chính là chuyện thôn trưởng tạm thời, đây còn không phải là bởi vì muốn xây trường tiểu học trong thôn sao? Cho nên mọi người trong thôn lại muốn cha con tiếp tục làm giữ chức vị trưởng thôn tạm thời này, muốn đến hỏi con một chút, con cảm thấy cha con có nên tiếp nhận chức vị này lần nữa hay không?"

Thẩm Y Y???

"Cha muốn nhận thì nhận, không muốn nhận thì thì chối." Thẩm Y Y nói, trong ấn tượng của cô, cha Lý cũng không phải là người không có chủ kiến.

Nhưng tại sao ông lại đến hỏi cô? Từ khi nào ý kiến của cô trở nên quan trọng như vậy?

Mẹ Lý nghe vậy liền nghẹn lại.

Thật ra hai người bọn họ lại đây hỏi Thẩm Y Y chuyện này, không phải là do cha Lý muốn tới, trải qua chuyện lần này, cha Lý cũng không muốn làm thôn trưởng tạm thời gì, nhưng ông một mặt muốn vì người trong thôn mà làm chút chuyện gì đó, mặt khác, ông đại biểu chính là dòng tộc Lý thị...

Mà mẹ Lý thật vất vả mới có thể xoay chuyển được một ván, đánh c.h.ế.t cũng không muốn để cho cha Lý làm chức vụ trưởng thôn tạm thời này nữa, mà hiện tại bà vô cùng tín nhiệm Thẩm Y Y, thấy cha Lý đang băn khoăn bối rối, dứt khoát lôi kéo ông tới hỏi Thẩm Y Y một chút.

"Nhà thằng hai, con nói đúng..." cha Lý vừa định nói cái gì.

"Vậy con cảm thấy cha con làm chức vụ thôn trưởng tạm thời này là tốt hay không tốt?" Mẹ Lý nóng nảy, cắt đứt lời cha Lý, hỏi Thẩm Y Y, "Không cần lo lắng ý kiến của cha con, nếu là con, con sẽ làm như thế nào?"

"Con không làm được." Thẩm Y Y nói, trong hoàn cảnh này, năng lực của cô còn có hạn, có thể trong tình huống bảo vệ một nhà chu toàn, cô có thể giúp đỡ những người khác trong khả năng của mình thì cũng không sao cả.

Nhưng nếu bảo cô ôm đồm cuộc sống của mọi người trong thôn lên người mình, thì cô không có bản lĩnh đó.

Không chỉ có cô không có bản lĩnh kia, mà ngay cả cha Lý cũng không có.

Tựa như lần này ông bị cách chức, người khác nói năng lực của hắn không đủ, kỳ thật kỳ thật có đạo lý nhất định.

"Năng lực" này không phải là "năng lực" kia, cha Lý có tiềm chất làm thôn trưởng, dù sao ông là người rất có trách nhiệm, hơn nữa cũng biết phân tích mọi chuyện.

Nhưng ông không đủ quyết đoán, khi thôn dân bức bách Lâm Gia Đống cưới Trần Giai Di, nếu ông có thể ra tay nhẫn tâm một chút, làm ra chút thủ đoạn gì đó, chuyện này cũng không cần công an đến.

Nghĩ đến đây, Thẩm Y Y lại nói một câu, "Cha, chuyện này chủ yếu là do cha quyết định, nhưng nếu như cha nhất định muốn nghe ý kiến của con, vậy thì ý kiến của con chính là mong cha không được tiếp nhận công việc này. Con tin chắc rằng cha cũng nhận ra, thật ra cha không phải là người thích hợp làm việc ở vị trí này. Nếu như cha tiếp nhận vị trí này loại chuyện như vậy nhất định sẽ xuất hiện vô số lần, đến lúc đó cũng sẽ không có chuyện may mắn như lần này."

"Nhưng nếu cha không nhận, nhà họ Lý chúng ta bên này..." Cha Lý chần chờ, chủ yếu là sợ bên phía nhà họ Hà chèn ép.

"Cách đại đội trưởng làm người, cha hẳn là hiểu rõ hơn con, " Thẩm Y Y nói, "Hoặc là để cho thôn trưởng cũ tìm một người thích hợp hơn."

Hà Hải Vinh có tâm tư riêng không sai, nhưng sống trên đời ai lại không có tâm tư riêng? Mặc kệ như thế nào đi chăng nữa, Hà Hải Vinh quả thật là một đại đội trưởng rất tốt, ông ta chỉ cần nhận chức trưởng thôn, nhất định thích hợp hơn cha Lý.

Cha Lý nhíu mày suy nghĩ một chút, gật đầu nói, "Được, cha đi tìm trưởng thôn cũ thương lượng một chút."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-toi-cung-chong-cu-nuoi-duong-cac-con-thanh-tai/chuong-135.html.]

Cha Lý rời đi, mẹ Lý không đi theo, sau khi cha Lý đi, bà bắt đầu phàn nàn với Thẩm Y Y, "Nhà thằng hai, may mắn có con, bằng không cha con lại muốn tiếp nhận cái chức thôn trưởng tạm thời kia, thật không biết ông nghĩ như thế nào, bình thường nói đạo lý với mẹ thì ra dáng này nọ lắm, mà vào thời khắc mấu chốt ngay cả chính mình muốn làm gì cũng không rõ!"

Thẩm Y Y nhịn xuống, cuối cùng không nhịn được, trêu chọc mẹ Lý một chút, "Mẹ, lúc trước mẹ rất vui vẻ chạy tới nói với con cha sắp nhậm chức trưởng thôn tạm thời."

???

Mẹ Lý vỗ đầu một cái, "Mẹ có nói như vậy sao? Hình như không có đi? Mẹ cảm thấy chắc chắn là không có chuyện như vậy! Hay con có nghe nhầm không?"

Thẩm Y Y: "..."

Nói đến chính sự, "Mẹ, năm nay con muốn trồng một chút chút rau, mảnh đất lúc trước mà bọn con cho cha mẹ mượn, bây giờ bọn con muốn lấy về tự mình trồng, mẹ xem thử có được không?"

"Đất đó là thôn chia cho các con, con muốn trồng tất nhiên là có thể, nhưng mà." Mẹ Lý kinh ngạc nhìn cô, "Con muốn trồng trọt?"

"Vâng!"

Bà Lý: "Con biết trồng trọt?"

Thẩm Y Y: "..."

Vẻ mặt mẹ Lý mang theo chút không tin tưởng, Thẩm Y Y giống như bị đ.â.m một đao vào trong tim.

Cô xuyên nhanh qua nhiều thế giới như vậy, làm nhiều nhiệm vụ như vậy, theo lý thuyết, cô đáng ra nên học được rất nhiều kỹ năng.

Nhưng... Ai bảo lúc đó cô có hệ thống chứ?

Tại sao cô lại làm nhiệm vụ? Đương nhiên mà vì có thể sau khi hoàn thành nhiệm vụ, mang theo bàn tay vàng nằm yên mặc kệ sự đời, tận hưởng cuộc sống!

Cho nên cô học nhiều kỹ năng như vậy căn bản cũng vô dụng, cho nên cô chính là muốn học thì học, không muốn học thì không cần học, muốn dùng đến kỹ năng nào, cô trực tiếp để cho hệ thống thay thế.

Chỉ là ai có thể nghĩ tới, cô sẽ trở lại thập niên bảy mươi nghèo nàn này?

Nhưng mà, có kỹ năng trồng này hay không thì cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn đến cô.

Bởi vì những thứ trong không gian của cô, tất cả đều được hệ thống tăng cường, đều là sản phẩm chất lượng cao nhất.

Tỷ như đồ ăn nhà bọn họ ăn, ngoại trừ đồ ăn chủ yếu là do người trong thôn trồng, những thứ khác cơ hồ đều là do cô tìm cớ lấy từ không gian ra.

Không chỉ ngon, mà hầu như tất cả còn là thứ đồ ăn gì bổ nấy!

Chẳng qua đều là bởi vì thể chất bên trong đang biến hóa, cho nên không nhìn thấy sự khác biệt gì.

Nhưng từ việc cơ thể của một nhà năm người bọn họ lâu như vậy cũng chưa gặp phải vấn đề gì là có thể nhìn ra, thể chất của nhà bọn họ rất tốt.

Còn những hạt giống trong không gian cũng là hạt giống có chất lượng cao nhất, miễn có bùn và nước nó liền có thể sống.

Cho nên Thẩm Y Y chỉ cần nhét chúng vào trong đất, bọn chúng đều có thể sống sót.

Vì vậy, cô không lo lắng nói, "Con không biết trồng, nhưng con có thể học!" Học cách nhét hạt giống vào đất.

Mẹ Lý không biết cô đang nghĩ gì, gật gật đầu, nhà thằng hai hiện tại thật sự là càng ngày càng biết cách sống, liền nói, "Bằng không, để mẹ đến dạy con?"

"Không cần đâu mẹ, không phải đến vụ xuân rồi sao? Con phải đi làm, nhưng cũng không thể làm chậm trễ chuyện của mẹ được, mẹ để con tự mày mò trước, "Thẩm Y Y lập tức từ chối, mặc dù diễn kịch là chuyện đương nhiên phải làm, nhưng có mẹ Lý ở đây cô cũng không tiện làm ăn giả dối, "Nếu con có chỗ nào không hiểu lại đến tìm mẹ."

Mẹ Lý suy nghĩ một chút, cảm thấy như vậy cũng được, sau đó liền dẫn cô đi xem mạnh đất lúc trước Lý Thâm cho hai người mượn ở chỗ nào.

Chỉ là không nghĩ tới, đã có người cày đất chỗ đó.

Loading...