Sống Lại Thập Niên Bảy Mươi - Chương 59
Cập nhật lúc: 2024-10-29 22:09:14
Lượt xem: 47
Tô Mặc Nhiên cũng tính toán xong rồi, mặc dù lần này cô trị hết bệnh cho Kỷ Mân Huyên bảy tám phần, nhưng cô lại cần "Tu dưỡng" ít nhất hai tháng mới có thể tiến hành châm cứu lần sau. Như vậy đủ để tỏ vẻ thi triển tuyệt học gia truyền của cô cực kỳ hao phí tinh lực, không thể dễ dàng sử dụng.
Cõi đời này không có tường nào gió không lọt qua được, một khi cô chữa hết tật bệnh mà trình độ y học hiện giờ không cách nào chữa khỏi được cho Kỷ Mân Huyên, chỉ sợ sẽ đưa tới không ít chú ý của nhân vật lớn, mà mọi người đều tiếc mạng, cô cũng không muốn trở thành bị những người khác độc chiếm, bị người nuôi nhốt.
"Tô tiểu thư, cô không sao chứ? Lần điều trị này thật sự là phiền toái cô." Đi theo mọi người vào nhà Ngô Chí Dũng cũng không vọt tới bên cạnh Kỷ Mân Huyên trước tiên, thứ nhất những chuyện kia đã có ba anh em nhà họ Kỷ chen đủ rồi, mà nếu như điều trị đã kết thúc, sự tình đã có kết quả, muốn xem cũng không kém lúc nhất thời này.
Hiện giờ mấy người nhà họ Kỷ đều bận rộn nhìn Kỷ Mân Huyên tự nhiên bỏ quên Tô Mặc Nhiên tinh lực hao hết, làm như vậy khó tránh khỏi làm cho người ta cảm thấy có chút ý tứ qua sông rút cầu, cho nên anh lựa chọn đi tới bên cạnh Tô Mặc Nhiên đại biếu nhà họ Kỷ đền bù sai lầm này, tránh cho trong lòng Tô Mặc Nhiên sinh ra khoảng cách.
"Không có việc gì, chỉ hơi thoát lực, chẳng qua tôi còn đánh giá thấp mức độ hung hiểm của quá trình điều trị lần này, mới vừa rồi thiếu chút nữa không đứng vững, nếu không phải vào thời khắc mấu tôi dùng một viên đan dược tố truyền, chỉ sợ lần điều trị này sẽ hoàn toàn thất bại." Tô Mặc Nhiên cũng không coi như nói láo, quá trình điều trị thật sự rất hung hiểm, nếu như lần này không có mặt dây chuyền hình hoa sen giúp một tay, chỉ sợ thật sẽ thất bại trong gang tấc.
Ngô Chí Dũng nhìn sắc mặt của Tô Mặc Nhiên cũng biết quá trình điều trị rất gian khổ: "Vậy bây giờ cô thế nào, thân thể còn tốt chứ? Còn có Mân Huyên cậu ấy như thế nào?"
"Đúng, em tư, em ấy rốt cuộc thế nào, tại sao còn chưa tỉnh, mặt khác, Tô tiểu thư, cô không sao chứ? Sắc mặt cô rất kém." Lúc này, ba anh em nhà họ Kỷ đã nhìn xong Kỷ Mân Huyên, nhưng cậu ấy còn chưa tỉnh táo, cũng không thể biết hiệu quả của lần điều trị này như thế nào, ba người không thể làm gì khác hơn là tới bên cạnh Tô Mặc Nhiên hỏi thăm tình huống.
Tô Mặc Nhiên cũng tỏ vẻ hiểu cho hành động của ba anh em nhà họ Kỷ, cũng không sinh lòng bất mãn.
"Anh ấy còn chưa có tỉnh là bởi vì do thuốc, ước chừng thêm nửa giờ nữa anh ấy sẽ tỉnh."
"Mặt khác, lần điều trị này trừ quá trình hung hiểm ra, kết quả vẫn tương đối khá, bệnh của anh ấy đã tốt hơn bảy tám phần, còn dư lại ha, ba phần chỉ cần lại tiến hành hai lần điều trị bình thường thì có thể khỏi."
"Nhưng mà, lần điều trị này đã tổn thương cực lớn cho tôi, đã nguy hiểm đến căn bản, tôi cũng cần thời gian hai, ba tháng tiến hành điều dưỡng, nếu không không cách nào tiến hành lần điều trị sau, mọi người chờ anh ấy tỉnh rồi thì dẫn anh ấy về trước đi, đúng hạn uống thuốc tôi kê đơn, về phần vấn đề phục hồi chức năng chân tôi cũng không tinh thông, các anh vẫn nên mời bác sỹ phục hồi chức năng chân cho anh ấy đi."
"Được, chờ em trai tỉnh chúng tôi liền dẫn cậu ấy trở về điều dưỡng, lần này thật sự rất cảm tạ cô, trong khoảng thời gian này cô tu dưỡng cần thuốc gì cứ việc nói, chúng tôi nhất định sẽ dốc hết toàn lực thỏa mãn." Anh cả nhà họ Kỷ mở miệng nói.
"Vậy thì cám ơn các anh." Tô Mặc Nhiên cũng không khách khí, đây vốn chính là cô nên được.
Tô Mặc Nhiên không đợi Ký Mân Huyên tỉnh táo lại đã rời đi trước, trước khi đi dặn dò một chút sự tình cần chú ý, liền do bà nội Trương nâng đỡ rời khỏi phòng.
Bà nội Trương không nhìn được cô đầu đầy đổ mồ hôi, trước lấy khăn lông nóng lau mặt cho cô, sau đó liền dìu cô đến trên giường nằm xuống, để cho cô nghỉ ngơi thật tốt, chính bà đi ra ngoài mua thức ăn bảo là muốn bồi bố thật tốt cho cô.
Nhìn bà nội Trương vì cô mà lo trong lo ngoài, trong lòng Tô Mặc Nhiên tràn đầy ấm áp và cảm kích.
Nửa giờ sau Kỷ Mân Huyên hoàn toàn tỉnh táo lại, vừa tỉnh táo liền cảm nhận rõ được tình trạng thân thể mình nhận được cải thiện cực lớn, vốn định ngay mặt cám ơn Tô Mặc Nhiên, nhưng nghe nói cô đã ngủ nghỉ ngơi nên đành thôi, dù sao sau này chính là có thời gian.
Mấy anh em nhà họ Kỷ chào từ biệt ông cụ Trương liền mang theo Kỷ Mân Huyên ngồi xe rời đi.
Sau khi người nhà họ Kỷ đi không bao lâu liền phái người tặng rất nhiều thuốc bổ tới đây, đều là đồ thượng hạng, nhân sâm, linh chi, đông trùng hạ thảo, a giao, mật ong v.v..., mặt khác còn đưa tới một vạn đồng, cũng nhờ nhà họ Trương một tay chăm sóc tốt cho Tô Mặc Nhiên, có cần gì cứ mở miệng.
Ông cụ Trương cũng không khách khí với nhà họ Kỷ, ông biết nhà họ Kỷ nhà lớn nghiệp lớn, những thứ đồ này chẳng qua chỉ là chín con trâu mất một sợi lông đối với bọn họ mà nói.
Tô Mặc Nhiên biết cũng không nói gì nhiều, chỉ nhờ nhà họ Trương thay cô ngỏ ý cám ơn nhà họ Kỷ, sau đó Tô Mặc Nhiên bắt đầu ru rú trong nhà, chính thức bắt đầu kiếp sống "Dưỡng bệnh", ngay cả trường học cũng xin nghỉ, dáng vẻ bệnh nặng cần tu dưỡng cấp bách.
Sau khi ba anh em nhà họ Kỷ đón Kỷ Mân Huyên về nhà không bao lâu, nhà họ Triệu vẫn phái người nhìn chằm chằm nhà họ Kỷ lập tức nhận được tin tức, người nắm quyền nhà họ Triệu lập tức cảm thấy không tốt, lập tức phái người đi tới dò thăm tin tức, tin tức bệnh của Kỷ Mân Huyên đã chữa khỏi hơn phân nửa bị truyền lại.
Nhà họ Triệu, mặc dù ông cụ Triệu còn sống nhưng tình trạng sức khỏe vẫn không tốt, lúc này cũng có thể cưỡi hạc về tây, theo bác sĩ bảo vệ sức khỏe cho ông cụ nói, chỉ sợ ông cụ Triệu chống đỡ không tới thời gian một năm nữa. Vì vậy nhà họ Triệu mới khẩn cấp nghĩ đến kết đồng minh với nhà họ Lưu, phải biết ông cụ Triệu là cây cột chống trời của nhà họ Triệu. Đừng thấy ông cụ đã lui xuống, nhưng chỉ cần ông cụ còn sống, giao thiệp sẽ vẫn còn đây, khắp nơi đều phải nể tình. Một khi ông cụ Triệu ngã xuống, người đi trà lạnh, thực lực nhà họ Triệu nhất định sẽ tổn hao nhiều, mặc dù trong chốc lát không thành vấn đề gì, nhưng theo thời gian trôi qua nhất định sẽ bị hai thế gia khác ở chỗ cao chèn ép.
Trước kia, hai nhà Lưu Kỷ bởi vì sự kiện của Kỷ Mân Huyên mà huyên náo tan rã trong không vui, đến nay quan hệ hai nhà vẫn không dung hòa, lúc này mới khiến cho nhà họ Triệu có thừa dịp cơ hội. Ông cụ Triệu vẫn còn, nhà họ Triệu liền tính toán kết làm thông gia với nhà họ Lưu cũng coi như kết đồng minh, nỗ lực lâu như vậy, khoảng thời gian trước sự tình cuối cùng có tiến triển, nhà họ Lưu đồng ý gả con gái đến nhà họ Triệu. Nhưng dù sao còn chưa kết hôn cũng không tính toán gì hết. Lúc này bệnh của Kỷ Mân Huyên lại được chữa hết, đây là thay đổi tương đối lớn, nhà họ Lưu rất có thể sẽ đổi ý, nhất định không thể để cho tình huống như vậy xảy ra.
Nhà họ Triệu, lúc này trong thư phòng, thành viên gia đình quyền lợi trung tâm của nhà họ Triệu đang tiến hành hội nghị khẩn cấp, bàn luận chuyện Kỷ Mân Huyên hồi phục sẽ tiến hành đánh sâu vào nhà họ Triệu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-thap-nien-bay-muoi/chuong-59.html.]
Cuối cùng, kết quả bàn luận của nhà họ Triệu chính là rút củi dưới đáy nồi.
Muốn tổn thương Kỷ Mân Huyên lần nữa là chuyện không có khả năng, biện pháp duy nhất chính là ngăn cản cậu ta khỏe mạnh lại, biện pháp chính là xử lý bác sỹ trưởng của cậu ta, đó chính là Tô Mặc Nhiên.
Nhà họ Triệu còn đánh một tính toán, đó chính là y thuật của Tô Mặc Nhiên cao siêu như vậy, nói không chừng có thể kiểm tra một chút cho ông cụ, nói không chừng còn có thể kéo dài mấy năm tuổi thọ cho ông cụ, như vậy nhà họ Triệu bọn họ có đầy đủ thời gian ứng đối với ảnh hưởng mang đến cho nhà họ Triệu khi ông cụ qua đời, mà không cần giật gấu vá vai giống như bây giờ.
Vì vậy, nhà họ Triệu lập tức ra lệnh cho nhà họ Trần, để cho bọn họ không tiếc bất cứ giá nào cũng phải mời được Tô Mặc Nhiên về nhà họ Trần.
Hiện giờ Tô Mặc Nhiên vừa đúng "Trọng thương" tu dưỡng ở nhà họ Trương, lúc này khẳng định cần người thân ở bên cạnh chăm sóc, lúc này Trần Tương Long thân là cha sao có thể thờ ơ chứ.
Trần Tương Long nhận được mệnh lệnh, lúc này giống như kiến bò trên chảo nóng, bởi vì ông nhớ rõ điều kiện Tô Mặc Nhiên đề ra để cho cô trở về nhà họ Trần, đó chính là kêu Trần Tương Long ly hôn với Tần Lan, còn phải đăng báo nói rõ.
Một bên là bà xã làm bạn nhiều năm, một bên là sự nghiệp của mình và tiền đồ của gia tộc, lựa chọn như thế nào thật ra cũng không khó đối với Trần Tương Long mà nói.
Vì vậy sau khi nhận được lệnh nhà họ Triệu đưa ra, Trần Tương Long liền đi vào phòng ngủ của Tần Lan.
Không biết Trần Tương Long nói chuyện như thế nào với Tần Lan, sáng ngày hôm sau, Tần Lan liền mang theo số hành lý không nhiều của mình bắt xe rời khỏi nhà tổ nhà họ Trần, quay trở về nhà họ Tần.
Ngày hôm đó trên tờ báo lớn nhất Trung Quốc, vị trí góc phải phía dưới trang nhất đăng một bản tin thông báo rõ ly hôn, tin tức thông báo rõ ly hôn này trong lúc nhất thời dâng lên sóng to gió lớn trong kinh thành.
Phải biết ban đầu khi Trần Tương Long ly hôn với Tô Vận cưới bồ nhí bên ngoài lên chức Tần Lan đã huyên náo xôn xao ở kinh thành, nhiều năm sau, hai người lại ly hôn còn cao giọng như thế, vậy sao không khiến cho các gia tộc lớn nhỏ ở kinh thành bàn luận. Những gia tộc này đều không hiểu, lúc này lại diễn tuồng gì? Sao đột nhiên ly hôn, đoạn thời gian trước còn vợ chồng ân ái xuất hiện trong một buổi tụ họp quy mô lớn đấy.
Trong lúc nhất thời, nhà họ Trần tụ tập đủ mọi ánh mắt kinh thành.
Tô Mặc Nhiên đang "Dưỡng bệnh" dĩ nhiên cũng lấy được tin tức đầu tiên.
Nhìn thông báo rõ ly hôn nổi bật trên báo chí, khóe miệng Tô Mặc Nhiên dâng lên nụ cười lạnh, cuối cùng vẫn không nhịn được sao?
Cô cũng không nhận ra nhà họ Trần khẩn cấp muốn đón cô trở về như vậy là vì m.á.u mủ tình thân, cô đến kinh thành đã được một hai năm rồi, trong khoảng thời gian này cô cũng biết được bảy tám phần thế lực của các gia tộc lớn ở kinh thành.
Nhà họ Trần khẩn cấp muốn đón cô trở về như vậy chỉ sợ không thoát khỏi liên quan đến bệnh tình của Kỷ Mân Huyên đã khỏi.
Cũng được, dù sao cô "Dưỡng thương" cần thời gian hai ba tháng, trong khoảng thời gian này cô cũng không thể điều trị giúp Kỷ Mân Huyên, đã như vậy cứ dùng thời gian hai tháng này đến nhà họ Trần chơi một chút, nói không chừng sẽ có được thu hoạch không tưởng tượng được.
Sau khi quyết định chủ nghĩa xong, Tô Mặc Nhiên ném sự kiện ra sau đầu, dù sao Trần Tương Long nhất định sẽ tìm đến cửa, mình bây giờ chỉ cần ôm cây đợi thỏ là được.
Nhưng mà, Tô Mặc Nhiên đang suy nghĩ một chuyện khác, đó chính là cô không phải cũng nên mua một căn nhà ở kinh thành. Mặc dù vẫn ở lại nhà họ Trương, ông nội Trương bà nội Trương đều đối xử với cô như cháu gái ruột, nhưng đây dù sao cũng không phải là nhà mình, làm một chút chuyện cũng không tiện. Lại nói ông nội Trương bà nội Trương không phản đối, không có nghĩa là những đứa con khác nhà họ Trương không có ý kiến.
Nhìn dáng vẻ vẫn phải nghĩ cách mua căn nhà nhỏ, về phần mua căn nhà như thế nào, Tô Mặc Nhiên không hề có một chút do dự, đó chính là nhất định phải mua một bộ tứ hợp viện.
Lúc này mua bán tứ hợp viện ở kinh thành vẫn còn chưa cấm, không giống như về sau biến thành khu bảo vệ văn hóa, muốn mua một bộ tứ hợp viện hợp tâm ý cũng không coi là quá khó khăn.
Chuyện này, Tô Mặc Nhiên vẫn có ý định tìm ông nội Trương giúp một tay hỏi một chút, cô định mua một bộ tứ hợp viện ở gần nhà họ Trương, như vậy đi lại với nhà họ Trương cũng dễ dàng.
Dù sao chuyện này không vội, cô định đợi giải quyết xong chuyện nhà họ Trần rồi làm sau.
Ba ngày sau, Tô Mặc Nhiên đang nằm trên ghế dựa trong sân phơi nắng còn vừa ăn trái cây đặt trên bàn nhỏ.
Bà nội Trương đột nhiên đi từ tiền viện đến: "Mặc Nhiên, người nhà họ Trần đến, là Trần Tương Long."