Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 89

Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:05:07
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Mười ngày thoáng chốc trôi qua. Trong thời gian , Tưởng phủ bình yên lạ thường, tựa như vận rủi tan biến, sóng gió cũng dần lắng xuống.

 

Điểm bất lợi duy nhất, là bởi đó Tưởng phủ chi một khoản ngân lượng lớn để giải quyết sự việc, nên hiện tại lập tức gặp khó khăn. Tưởng phu nhân Hạ Nghiên là nắm quyền quản gia, thấy liền hạ lệnh cắt giảm chi tiêu tối đa. Bọn hạ nhân kiếm lợi lộc, đương nhiên sẽ bắt đầu giảm bớt ngân lượng hàng tháng của các vị tiểu thư trong phủ.

 

Tưởng Tố Tố và Tưởng Lệ đương nhiên chẳng mấy bận tâm đến ngân lượng hàng tháng ít ỏi đó, bởi ngày thường Tưởng Quyền luôn ban thưởng cho các nàng ít đồ vật quý giá. Tưởng Đan và Tưởng Nguyễn thích tặng quà đến mức dùng hoài hết, ngày thường chi tiêu khen thưởng cho nha , bà tử trong viện , vì thế cũng gặp khó khăn chồng chất.

 

Mưa cứ rơi mãi dứt. Vốn dĩ Nguyễn Cư chỉ là căn nhà sửa sang sơ sài, nóc nhà lâu tu sửa, nay bắt đầu dột nước. Nước mưa tí tách từ mái nhà nhỏ giọt xuống sàn, khiến trong phòng ẩm ướt khó chịu. Lộ Châu tìm một cái thùng gỗ lớn đặt chỗ dột. Tuy tạm thời tránh cảnh nước tràn khắp nơi, nhưng gió lạnh cứ thế luồn qua chỗ thủng, chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ khiến cảm thấy lạnh thấu xương.

 

Bạch Chỉ bước tới, : “Mấy ngày nô tỳ tìm Tống ma ma, nhờ bà tìm thợ đến tu sửa mái nhà ở viện chúng . ma ma viện cớ gần đây cả phủ đang bận rộn chuẩn thọ yến cho Lão phu nhân, thể phân . Hôm nay chính là thọ yến, chắc hẳn việc xong xuôi, thế mà bà vẫn cự tuyệt.” Cho dù Bạch Chỉ tính khí hiền lành đến mấy, đến chuyện cũng lộ rõ vẻ giận dữ.

 

“Chắc chắn là Nghiên Hoa uyển phân phó.” Tưởng Nguyễn bận tâm. “Các ngươi cần để chuyện nhỏ trong lòng.”

 

“Họ thực sự Tiểu thư nhiễm lạnh mà sinh bệnh ư?” Liên Kiều tức giận thốt lên. “Quả thật quá đáng căm ghét!”

 

Lộ Châu trầm tư một lát : “Nếu , chi bằng nô tỳ lén ngoài tìm một thợ mộc đến, cứ để tình cảnh mãi e là .”

 

“Lấy ngân lượng để mời thợ mộc đây?” Tưởng Nguyễn nhạt. Hạ Nghiên giảm bổng lộc hàng tháng của các tiểu thư xuống một nửa, chẳng cần nghĩ cũng là vì ai. E là bà tiền mua lễ vật mừng thọ, thậm chí ngay cả một món đồ tươm tất cũng chẳng thể sắm sửa , khiến thể dâng lễ trong thọ yến của Tưởng lão phu nhân hôm nay, đó mất hết thể diện.

 

Lộ Châu giận sôi gan: “Thật khiến nghiến răng nghiến lợi.”

 

“Chẳng cần phiền phức như thế, dù qua hôm nay, tự khắc sẽ tới sửa chữa.” Tưởng Nguyễn bước tới án trang điểm, chậm rãi xuống. “Trang điểm . E là khách khứa cũng tề tựu đông đủ . Nếu nhị phía tiếp đãi, là tỷ tỷ, thể cứ mãi tránh mặt ở nơi .”

 

Liên Kiều và Bạch Chỉ liếc , trong mắt đều hiện lên ý . Liên Kiều đáp: “Chúng nô tỳ nhất định sẽ trang điểm cho tiểu thư thật lộng lẫy, lu mờ nhị tiểu thư!”

 

Tại chính sảnh, Hạ Nghiên và Tưởng Tố Tố tiếp đón, hàn huyên với các vị phu nhân, tiểu thư. Trong là nữ quyến, hơn nữa còn là những chút địa vị trong triều. Thứ nữ thể mặt chào khách, nên đương gia chủ mẫu hiện tại và đích nữ sẽ là tiếp đãi.

 

Tưởng Tố Tố vận y phục màu trắng, áo thêu hoa hồng trắng với viền cổ bằng lụa, tà váy dài thướt tha thêu hoa văn chìm hình mặt trăng, khoác ngoài là chiếc áo màu trắng bạc thêu hoa kim sắc. Mái tóc vấn kiểu Tế Nhu mềm mại tinh xảo, cài trâm bạch ngọc, điểm xuyết một đóa hoa gốm sứ nhẹ nhàng tinh tế. Trên cánh tay trắng nõn đeo chiếc vòng Khảm Ngân, eo thắt đai như ý, bên đeo túi thơm, chân mang hài thêu mây, toát lên khí chất thanh nhã, xinh . Hôm nay nàng dùng khăn che mặt, dùng loại t.h.u.ố.c gì mà vết sẹo dường như lành nhiều. Trên gương mặt nàng đ.á.n.h một lớp son phấn dày cộp, che khuất dấu vết cũ. Nhìn trông cũng trắng nõn, nhưng vì lớp son phấn quá đậm đà, dù xinh , còn vẻ thanh thoát tự nhiên như thuở .

 

Thái sử phu nhân rạng rỡ: “Đây chính là nhị tiểu thư ? Quả thực càng lớn càng xinh động lòng . Thêm vài năm nữa, sẽ bao nhiêu nam nhân tới cầu hôn, đạp nát ngưỡng cửa Tưởng phủ đây.”

 

Tưởng Tố Tố sửng sốt đôi chút, gương mặt tươi lập tức nổi lên vầng ráng đỏ, khẽ cúi đầu bước tới bên cạnh Hạ Nghiên, vẻ thẹn thùng.

 

Thị lang phu nhân khuôn mặt dài, nét mặt khắc nghiệt, nheo mắt hỏi: “ lúc nhị tiểu thư rơi xuống nước? Bây giờ bình phục ?”

 

Các vị phu nhân, tiểu thư mặt ở đây dĩ nhiên đều qua chuyện xảy thuyền Linh Lung đêm Hội Hoa Đăng năm . Nhớ tới tình cảnh bẽ bàng của Tưởng Tố Tố lúc đó, ánh mắt họ về phía con Hạ Nghiên đổi đầy ẩn ý.

 

Hạ Nghiên mỉm : “Đã phiền phu nhân phí tâm quan hoài. Tố nhi chỉ kinh hãi chút thôi, hôm nay còn đáng ngại nữa .”

 

Thị lang phu nhân hề ý buông tha, hỏi: “Thế còn nhị thiếu gia Tưởng Siêu thì ? Nghe thi cử thuận lợi, còn cắt mất một ngón tay? Thật đáng tiếc. Thanh niên trẻ tuổi chịu thất bại. Giống như hai đứa con nhà , tuy thi cũng chẳng mấy khá khẩm, nhưng cả ngày vẫn chẳng việc gì nghiêm chỉnh.” Hai vị thiếu gia phủ Cao Thị lang cũng tham gia kỳ thi cống nguyên chung với Tưởng Siêu.

 

Hạ Nghiên vẫn giữ nụ mặt, nhưng chiếc khăn tay trong tay bà vặn đến nhăn nhúm. Vị Thị lang phu nhân chuyện quả thật cay nghiệt quá đỗi. Tưởng Tố Tố còn nhỏ tuổi, thể che giấu cảm xúc giỏi như Hạ Nghiên, chỉ hận thể tiến lên bịt miệng vị phu nhân .

 

Những còn cũng cảm thấy lúng túng. lúc bầu khí đang trở nên căng thẳng, Cô phu nhân phủ Tổng binh đại nhân : “Hà cớ gì nhắc đến chuyện khoa cử chi. Không mẫu của vị quan trạng nguyên cũng đang ở đây ?” Dứt lời, bà đầu về phía Liễu phu nhân đang an tĩnh một bên.

 

Từ khi đến đây, Liễu phu nhân luôn giữ thái độ cẩn trọng. Nàng quen những vị khách quý , nhưng may , Liễu phu nhân vốn là nữ nhân học thức, hề cử chỉ nào thất lễ. Nghe Cô phu nhân , nàng hổ mỉm . “Phu nhân quá khen, xin đừng trêu ghẹo .”

 

“Sao thể là trêu ghẹo chứ?” Hạ Nghiên hùa theo: “Phu nhân nuôi dạy một con trai hiếu thảo tài giỏi. Phong thái của quan trạng nguyên hôm đăng quang, bộ kinh thành đều chứng kiến.” Bà hết sức chân thành, giống như thật lòng cảm thấy vui mừng cho Liễu phu nhân. “Quan trạng nguyên phong thái hơn như , tiểu thư nhà ai phúc phận gả cho đây.”

 

Nhắc tới Liễu Mẫn, vẻ cẩn trọng của Liễu phu nhân liền giảm đôi chút, nàng thì bật .

 

Cô phu nhân dường như nhớ chuyện gì đó: “Nhân tiện mới nhớ, trong Tưởng phủ, tuổi của đại tiểu thư lớn hơn nhị tiểu thư, nàng định hôn sự ?”

 

“Việc thì .” Hạ Nghiên sửng sốt, tò mò Cô phu nhân: “Cớ Cô phu nhân hỏi tới chuyện ?”

 

“Không gì cả.” Cô phu nhân : “Chỉ là từng gặp mặt đại tiểu thư bao giờ, nên chút tò mò mà thôi.” trong lòng bà nghĩ khác: Kể từ Hội Hoa Đăng, Cô Dịch vẫn luôn nhắc mãi về vị đại tiểu thư Tưởng gia. Cô Dịch là con trai út trong nhà, các đều thành hoặc đính hôn. Giờ đây Cô Dịch cũng còn nhỏ tuổi nữa. Xét về danh vọng, Tưởng gia cũng là nhà cao cửa rộng, nếu nhân phẩm và tính tình của Tưởng đại tiểu thư tồi, lẽ thể cân nhắc. Cũng vì chuyện mà Cô phu nhân mới sảng khoái đến dự thọ yến của Tưởng lão phu nhân.

 

Tiểu thư nhà Khu mật sử tò mò hỏi: “Tưởng tiểu thư, thấy tỷ tỷ của ngươi ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-89.html.]

 

Tưởng Nguyễn cũng là đích nữ Tưởng phủ, dĩ nhiên cũng nên đây để tiếp đãi các phu nhân, tiểu thư.

 

Trên mặt Tưởng Tố Tố thoáng hiện vẻ khó xử: “Đại tỷ bình thường ngoài, lẽ vì ở đây quen nên nàng mới ngại xuất hiện chăng.” Trong giọng nàng mang theo vài phần kính sợ.

 

Ánh mắt của đổ dồn Tưởng Nguyễn, tất thảy đều mang hàm ý khác . Người khỏi liên tưởng đến việc Tưởng Nguyễn lớn lên nơi thôn dã, thiếu hiểu về lễ nghi quy củ. Một thiếu nữ quê mùa, nhút nhát, sợ hãi khi ngoài tiếp xúc với khác—đó chính là hình ảnh Tưởng Nguyễn hiện lên trong mắt họ lúc . Ngược , thấy vẻ bất an của Tưởng Tố Tố, các vị phu nhân và tiểu thư thậm chí còn thầm nghĩ rằng, vị đích tiểu thư Tưởng phủ quả thực quá hung hãn, nếu thì nhị tiểu thư khẩn trương đến mức ?

 

lúc đang mải suy ngẫm, bên ngoài chính sảnh bỗng truyền đến một giọng trong trẻo: "Tiểu thư chậm một chút, coi chừng vấp ngã!"

 

"Nếu còn chậm hơn nữa, e rằng sẽ thành thất lễ với quý khách mất thôi." Một giọng nữ êm dịu đáp lời. Ngay đó, mắt , một bóng hình vận y phục đỏ rực xuất hiện. Giữa gian những "oanh oanh yến yến" mặc trang phục thanh nhã, sắc đỏ tươi tắn của nàng quả thực hết sức nổi bật, chói lóa ánh mắt.

 

Tưởng Nguyễn vận chiếc áo gấm cổ tròn thêu hoa Hải Đường tinh xảo, váy dài chạm đất thêu họa tiết hoa mai lá trúc, bên ngoài khoác chiếc áo choàng thêu cành vàng lá màu đỏ thẫm. Mái tóc mềm mại chải chuốt thành búi tóc tròn, dùng một cây trâm khắc hoa hải đường cố định. Trên cánh tay trắng nõn đeo vòng tay tơ tằm ba màu, eo thắt đai lưng thêu hình khổng tước, bên treo một chiếc túi thơm, chân mang đôi hài đế mềm mại.

 

Nàng gần như điểm tô phấn son, chỉ thoa nhẹ một chút hồng phấn nơi gò má, càng nổi bật làn da trắng ngần tựa ngọc khiến khác yêu thích. Từng bước nàng tiến gần, vạt váy hề lay động, dáng uyển chuyển, đoan trang. Dù tuổi còn nhỏ, nàng mang vẻ kiều diễm, vô cùng cuốn hút. Các vị phu nhân đều kinh ngạc nàng, thầm nghĩ, vị Đại tiểu thư Tưởng phủ tuy lớn lên nơi thôn dã, nhưng hề chút thất lễ nào. Nhìn khí chất , rõ ràng giống như một quý nhân bước từ cung đình!

 

Tưởng Tố Tố thấy cảnh , hung hăng vặn chặt chiếc khăn tay trong lòng bàn tay. Nàng tài nào lý giải nổi, rõ ràng Tưởng Nguyễn lớn lên ở thôn trang, vì cớ gì khí chất hề kém cạnh bất kỳ quý nhân nào? Từ đến nay, mỗi khi nhắc đến Tưởng gia, ai cũng chỉ đến nàng Tưởng Tố Tố, nhưng kể từ khi Tưởng Nguyễn trở về, cứ như , nàng sẽ đẩy xuống thấp, ngay cả dung mạo mà nàng luôn tự hào cũng thể sánh bằng. Trong lòng Tố Tố thầm mắng một tiếng "hồ ly tinh". Tưởng Nguyễn rõ ràng còn nhỏ tuổi, thế nhưng mỗi cử chỉ, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều mang theo phong tình mê hoặc chỉ nữ tử trưởng thành mới , khiến khác mà đố kỵ ghen ghét.

 

Chờ Tưởng Nguyễn tiến đến mặt, Cố phu nhân mới cất lời: "Ngươi chính là Tưởng Nguyễn?"

 

"Nguyễn nương mắt phu nhân Tổng binh." Tưởng Nguyễn tươi hành lễ.

 

Cố phu nhân kinh ngạc: "Sao ngươi là phu nhân Tổng binh?"

 

"Nguyễn nương từng Tổng binh đại nhân uy vũ dũng, cùng phu nhân phu thê tình thâm. Nguyễn nương thấy túi thơm bên hông phu nhân thêu hoa cỏ, hình tấm chắn, nên mạo phỏng đoán. Xem là Nguyễn nương mạo phạm đoán mò ."

 

Cố phu nhân đáp: "Thì . Tưởng phu nhân, nữ nhi của ngươi quả thực thanh nhã thoát tục." Bà nhận thấy thái độ của Tưởng Nguyễn hào phóng, khí độ bất phàm, cực kỳ thông minh, trong lòng cũng vài phần yêu thích. Duy chỉ một điểm , đó là dung mạo quá đỗi xinh . Hiện tại còn nhỏ kiều diễm như thế, đợi nàng lớn hơn một chút nữa, chắc chắn sẽ trở thành tuyệt thế giai nhân hiếm . Dung mạo quá mức diễm lệ e rằng chuyện , chỉ sợ sẽ dẫn đến nhiều rắc rối tai tiếng.

 

Trong khi Cố phu nhân thầm nghĩ, những phu nhân khác cũng bắt đầu nghị luận về vị Đại tiểu thư Tưởng gia xuất hiện. Tưởng Nguyễn lượt hành lễ với các nàng, nụ ôn hòa luôn thường trực môi. Nàng khéo léo tìm chủ đề, cùng các vị phu nhân trò chuyện vui vẻ, chỉ trong chốc lát, đều cởi mở . Ngay cả vị phu nhân Thị lang nổi tiếng khắc nghiệt nhất cũng còn giữ vẻ mặt lạnh lùng nữa.

 

Tưởng Tố Tố suýt c.ắ.n nát cả răng, trong lòng hận đến mức ăn xương uống m.á.u Tưởng Nguyễn. Chẳng bao lâu , Thải Tước và Đỗ Quyên dìu Tưởng lão phu nhân bước . Mọi đều dậy hành lễ, Tưởng lão phu nhân mỉm đáp , cả trông tràn đầy sinh lực, còn chút dấu vết nào của cơn bệnh mấy ngày . Ánh mắt bà lướt qua Tưởng Nguyễn, một tia thâm ý chợt lóe lên. Thải Tước đỡ lão phu nhân an tọa tại ghế chủ tọa giữa sảnh. Các vị phu nhân mặt liền rối rít dâng lên các món thọ lễ.

 

Bà đỡ lệnh cho đám nô tỳ đặt các món thọ lễ sang một bên. Tưởng Quyền dẫn theo Tưởng Lệ và Tưởng Đan bước , Tưởng Siêu cũng theo . Thấy Tưởng lão phu nhân, Tưởng Siêu lập tức tiến lên một bước, cất lời: "Tôn nhi chúc Tổ mẫu sống lâu trăm tuổi, phú quý an khang."

 

Vẻ mặt hân hoan, khoác chiếc trường bào màu thiên thanh, cả trông ung dung, rạng rỡ, nào còn chút dáng vẻ u sầu vì thi trượt mấy ngày . Kẻ nào , hẳn sẽ nghi ngờ những lời đồn đại gần đây. Tưởng Siêu lấy từ chiếc ghế đẩu phía một rương gỗ nhỏ, cung kính dâng lên: "Tôn nhi xin dâng thọ lễ lên Tổ mẫu."

 

Mọi đều tò mò chiếc rương gỗ. Tưởng lão phu nhân , sai Thải Tước mở . Thải Tước tuân lệnh, mở hộp. Một pho tượng Bồ tát bằng bạch ngọc tinh xảo đặt ngay ngắn giữa hộp. Pho tượng điêu khắc vô cùng sống động, mặt mày hiền từ, tựa như thật. Điểm quý giá nhất là pho tượng tạc từ khối bạch ngọc nguyên khối, mỹ tì vết, giá trị hề nhỏ. Mọi đều trầm trồ, lấy lạ. Tưởng Siêu thấy liền : "Tôn nhi thấy pho tượng Bồ tát cảm thấy quen mắt. Cẩn thận kỹ, đây chẳng thần thái của Tổ mẫu . Tôn nhi vội vàng mua về, chỉ mong Bồ tát che chở, phù hộ Tổ mẫu an khang, bách niên giai lão."

 

Mấy câu quả thực cực kỳ hợp lòng , Tưởng lão phu nhân mắng: "Cái gì mà giống Bồ tát, đừng bậy bạ!" Tưởng Lệ một bên, lặng lẽ thầm nhạo. Tưởng Siêu ở đây chỉ cốt lấy lòng Tưởng lão phu nhân, cách quả nhiên cao minh, khéo ăn chọn lời ý , mà Tưởng lão phu nhân cứ thích như .

 

Phạm Khắc Hiếu

Có Tưởng Siêu mở đầu, Tưởng Tố Tố cũng dậy, bĩu môi : “Ca ca tặng lễ vật đến thế, Tố nương thật sự dám lấy lễ vật của để trình bày nữa .”

 

“Muội đừng .” Tưởng Siêu gãi đầu. “Lễ vật của ca luôn chẳng thể sánh bằng của .”

 

“Đủ , chớ nên tranh cãi nữa.” Hạ Nghiên . “Tố nhi, mau lấy thọ lễ của con cho tổ mẫu xem .”

 

Tưởng Tố Tố sai nha trình lên một chiếc rương nhỏ chế tác vô cùng tinh tế. Hồ Điệp mở khóa móc , cùng với Tinh Đình lấy vật phẩm bên trong đặt lên.

 

Đó là một tấm tranh thêu hai mặt cực lớn, phía thêu đủ một trăm chữ thọ. Không bàn về tay nghề thêu thùa, chỉ riêng phần tâm ý và công sức bỏ để thêu nên, khiến trầm trồ khiếp phục.

 

Tưởng Tố Tố cúi đầu, khiêm tốn : “Tố nương vốn thêu thùa chẳng tinh xảo, thời gian gấp gáp, chỉ thể thêu như thế , xin tổ mẫu chớ nên chê .”

 

Đường thêu tinh tế, màu sắc hoa văn phối hợp tươi tắn mà đoan trang, chữ cũng cẩn thận tỉ mỉ, châm pháp gần như thể soi chỗ sai. So với khắp Đại Cẩm triều mà , đây cũng thuộc hàng thượng phẩm. Tưởng Tố Tố quả nhiên tài năng, trình độ đủ sức xưng là đầu kinh thành. Phần hiếu tâm và sự khiêm tốn , nhất thời nhiều vị phu nhân mặt tại đây hết lời khen ngợi.

 

Tưởng lão phu nhân cũng : “Tấm lòng của Tố nhi, quả thực dụng tâm hơn ca ca con nhiều .”

 

Tưởng Siêu hì hì, chuyện. Tưởng Tố Tố sang Tưởng Nguyễn: “Đại tỷ, tỷ chuẩn lễ vật gì? Chẳng lẽ giấu giếm? Mau lấy cho chúng mở mang tầm mắt một phen .”

 

Có Tưởng Siêu và Tưởng Tố Tố mở màn oanh liệt phía , tất cả đều đưa mắt Tưởng Nguyễn, xem thử nàng thể lấy thứ gì độc đáo. Tưởng Nguyễn khẽ mỉm : “Lễ vật của , tạm thời vẫn tiện lấy .”

 

Loading...