Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 64
Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:04:18
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Đại ngờ giữa chừng nhảy một Cẩm Anh vương. Bất kể phận thế nào, Chu Đại tuyệt đối dám dây . Giờ cưỡi lên lưng hổ, cho thỏa.
Tiêu Thiều dứt lời, Tưởng Tố Tố lập tức vui mừng nhướng mày, cùng lúc đó, sắc mặt của Quận chúa Dung Nhã và Từ Nhược Hi đều trở nên trắng bệch, khó coi vô cùng. Mạc Thông kinh ngạc Tiêu Thiều, hiểu ý định của . Ngũ hoàng tử nheo mắt: “Quả là chuyện lạ, Tiêu Thiều chủ động mặt giải vây giúp Tưởng nhị tiểu thư.” Trong con ngươi Tuyên Ly thoáng qua một tia thâm ý: “Có lẽ đó thật sự là ngọc bội của Cẩm Anh vương chăng?”
Tưởng Nguyễn thu hồi ánh mắt, đột nhiên cất lời với Chu Đại đang thất thần: “Thì lời ngươi là dối trá. Miếng ngọc rõ ràng là vật của Cẩm Anh vương, chiếc khăn tay của Tưởng tiểu thư, rốt cuộc ngươi lấy từ ?”
Nghe Tưởng Nguyễn , Chu Đại bừng tỉnh. Miếng ngọc là của Cẩm Anh vương là thật, nhưng chiếc khăn tay cũng là thật. Giờ đây nếu thừa nhận, chắc chắn sẽ c.h.ế.t khó coi, nhưng nếu chịu c.h.ế.t cũng thừa nhận thì may còn chút hi vọng sống. Tên Chu Đại ngày thường cũng là một kẻ vô lưu manh, thủ đoạn bẩn thỉu nào cũng . Hắn liền lạnh một tiếng, lớn tiếng : “Lời đều là lời thật, cho dù là quan quyền quý cũng thể ỷ thế ức h.i.ế.p dân đen. Chiếc khăn tay chính là tín vật đính ước Nguyễn nhi trao cho !”
Vừa dứt lời, những quanh đều kinh hãi.
Tưởng Nguyễn : “Vị Nguyễn nhi ngươi nhắc đến, rốt cuộc là ai?”
“Còn thể là ai nữa? Chính là đương kim Đại tiểu thư phủ Tưởng Thượng thư!” Chu Đại mười phần phấn khích đáp .
"Phụt!" Tưởng Nguyễn khẽ bật , tựa như một câu chuyện phiếm hài hước nhất thiên hạ, khóe mắt chân mày đều ánh lên vẻ châm biếm. “Ngươi luôn miệng Tưởng tiểu thư sớm đính ước cùng ngươi, xả cứu nàng. Không ngươi , nàng rốt cuộc là ai?”
“Ngươi ý gì?” Trong lòng Chu Đại dấy lên cảm giác bất an, linh cảm điều chẳng lành. Hắn chỉ thấy Tưởng Nguyễn lạnh lùng cất lời: “Ngươi chuyện trôi chảy thật đấy, nhưng mới là Đại tiểu thư Tưởng gia, còn vị Tưởng Nguyễn trong mắt ngươi, chính là Nhị tiểu thư Tưởng gia, Tưởng Tố Tố.”
Dưới ánh trăng, dung nhan của nàng vô cùng xinh , nhưng nét quyết tuyệt lạnh lẽo đến tận xương. “Chu công tử, chẳng lẽ bệnh đãng trí của ngươi trầm trọng tới mức, ngay cả từng thề non hẹn biển với cũng tài nào phân biệt ?”
Đến đây, những xung quanh đều hiểu rõ huyền cơ trong đó. Mọi đều xuất từ cao môn đại hộ, cũng hiểu loại thủ đoạn . Hiển nhiên tên Chu Đại đang năng bậy bạ, ai nấy đều thầm nghĩ ắt hẳn kẻ khác sai khiến, ô uế thanh danh của Đại tiểu thư Tưởng gia, nhưng ngờ vô tình đổ tội nhầm cho Nhị tiểu thư Tưởng gia.
Liên Kiều và Bạch Chỉ thầm thở phào nhẹ nhõm. Thần sắc Tưởng Nguyễn vẫn bình thản như , hóa ngay từ đầu, nàng luôn gọi Tưởng Tố Tố là ‘Tưởng tiểu thư’ chính là vì đ.á.n.h lạc hướng Chu Đại. Bây giờ Chu Đại mở miệng, những đây đều kẻ ngu dại, tất nhiên thể nghĩ nguyên nhân sâu xa của chuyện .
Sắc mặt Tưởng Tố Tố thoáng chút bối rối. Mặc dù lời khai của Chu Đại vô tình xác nhận sự trong sạch của nàng, song đều sẽ suy đoán rốt cuộc là kẻ nào hãm hại Tưởng Nguyễn. Chắc chắn nàng và Hạ Nghiên sẽ trở thành mục tiêu bàn tán của thiên hạ.
Tưởng Nguyễn Chu Đại, dịu dàng : “Chuyện khó phân biệt thật giả, quả thực đau đầu nhức óc. Song, chuyện liên quan đến thanh danh của , thể cứ bỏ qua dễ dàng như . Chu công tử, việc , e rằng ngươi cần khai rõ với vị Tuần bổ đại nhân .”
Chu Đại thấy tình thế chuyển biến , lập tức nhảy xuống sông bỏ trốn. bốn phía mấy mặc y phục thị vệ chạy ập tới. Tuyên Ly bất ngờ tiến lên, mỉm tao nhã: “Giải tên đến nha môn của Tuần bổ.”
[]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-64.html.]
Tưởng Nguyễn khẽ liếc Tuyên Ly. Hắn tay tương trợ, chẳng lẽ là hi vọng nàng cảm kích ân tình ?
Tưởng Tố Tố xong, trong lòng hoảng hốt. Nàng tất nhiên rõ Chu Đại là kẻ thế nào và việc , nếu để rơi tay Tuần bổ, một khi Chu Đại khai chủ mưu , nàng và Hạ Nghiên sẽ gặp họa lớn nào?
Nghĩ đoạn, Tưởng Tố Tố liền vội vàng chạy tới mặt Chu Đại đang quỳ rạp đất. Nàng cúi thấp , thẳng mắt , nhẹ giọng dặn dò: “Chu công tử, phòng giam Tuần bổ vô chiêu thức tra hỏi, mỗi một cách đều khiến kẻ thụ hình sống bằng chết. Ngọn nguồn chuyện vô cùng phức tạp, Chu công tử cần hiểu rõ, tuyệt đối ăn bừa bãi.” Dứt lời, nàng nở một nụ với Chu Đại, rực rỡ và lả lướt hơn cả ánh hoa đăng trôi mặt nước.
Thị vệ của Tuyên Ly nhanh chóng kéo Chu Đại . Chuyện bất ngờ xảy , khiến Hội Hoa Đăng tối nay cũng gần như hủy hoại. Sau đó cũng còn ai còn hứng thú để tiếp tục thả đèn nữa. Tưởng Tố Tố rơi xuống nước, Tưởng Nguyễn chỉ thể cùng nàng về phủ. Thuyền cập bờ, lúc Tưởng Nguyễn đang cáo biệt , Tuyên Ly đột nhiên tiến tới. Hắn cởi chiếc áo khoác của , đích khoác lên Tưởng Tố Tố, giọng ôn hòa: “Trời gió lạnh, chớ để thể nhiễm phong hàn.”
Ánh đèn hoa đăng rọi lên dung nhan tuấn của , khiến trông dịu dàng lạ thường. Tưởng Tố Tố ngước mắt một thoáng, thẹn thùng cúi đầu, khe khẽ : “Đa tạ Bát hoàng tử.”
Tưởng Nguyễn khẽ nhếch môi. Kiếp , chính nàng rơi xuống sông, Tuyên Ly hành động . Kiếp , Tưởng Tố Tố gặp nạn, đối tượng quan tâm ân cần chuyển sang Tưởng Tố Tố ?
Dù Tuyên Ly đang trò chuyện cùng Tưởng Tố Tố, nhưng ánh mắt vẫn luôn dõi theo Tưởng Nguyễn. Thấy nàng thèm liếc dù chỉ một cái, vẻ mặt dù nhu hòa đến mấy, vẫn giấu sự lạnh lùng toát từ chính nàng. Cảm giác xem nhẹ khiến Tuyên Ly chút khó chịu trong lòng.
Tưởng Nguyễn khẽ mỉm , đúng lúc thấy Tiêu Thiều từ phía đối diện tới, nàng liền bất chợt cất lời: "Chuyện hôm nay, đa tạ Vương gia thấy việc bất bình, tay tương trợ."
Giọng nàng quá lớn, quá nhỏ, đủ để những xung quanh rõ. Mọi nhớ đến lời ban nãy của Tiêu Thiều nhằm gỡ tội cho Tưởng Tố Tố. Nếu Tưởng Tố Tố quả thực trong sạch, miếng ngọc đó chính là do Tiêu Thiều cố tình để bảo vệ nàng . Lời cảm ơn của Tưởng Nguyễn lúc , qua mang theo vài phần châm chọc sâu cay.
Tiêu Thiều lãnh đạm nàng, vẻ mặt vẫn giữ nguyên sự lạnh nhạt như cũ. Dáng cao ráo, chiếc y phục đen tuyền càng tăng thêm vẻ lẫm liệt. Khí chất lạnh lùng cao quý lập tức thu hút sự chú ý của bộ nữ quyến xung quanh. Cho dù đó họ chút thắc mắc về hành động can thiệp của , giờ phút nghi ngờ đều tan biến như mây khói.
Trong lòng Tưởng Nguyễn khó chịu, dứt khoát xoay , thèm y thêm nữa. Bỗng thấy một công tử vận thanh y bước tới, bên cạnh nàng, ngập ngừng cất lời: “Tưởng tiểu thư, sắc trời tối, tại hạ lệnh cho vài thị vệ hộ tống nàng hồi phủ, chăng?”
Công tử mười lăm mười sáu tuổi, khi chuyện chút dò xét, ánh mắt lộ rõ vẻ mong đợi. Tưởng Nguyễn nhận , đây là Cô công tử phủ Tổng binh đại nhân.
Nàng nhếch môi khẽ, thái độ tự nhiên, phóng khoáng: “Đa tạ hảo ý của công tử. Nếu Nguyễn nương từ chối, quả thực là bất kính.”
Nàng đáp như , cho Tuyên Ly và Tiêu Thiều đều ngẩn . Thái độ của Tưởng Nguyễn đối với Cô công tử thể là cực kỳ dịu dàng, trong khi đối với hai bọn họ chẳng hề thiện.
Chẳng hiểu vì , trong lòng Tuyên Ly dấy lên cảm giác khác lạ, tựa như một vật vốn thuộc về khác đoạt mất. Con ngươi đen nhánh của Tiêu Thiều vẫn luôn chăm chú Tưởng Nguyễn, vẻ mặt đầy sự nghiền ngẫm thâm sâu.
Trong ba , chỉ một Cô Dịch là vô cùng mừng rỡ, ngờ tới mỹ nhân dịu dàng nhường , nhất thời chỉ tại chỗ ngây ngô.
Phạm Khắc Hiếu