Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 58
Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:04:12
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người cất lời chính là Quận chúa Dung Nhã của Cung Thân vương phủ. Nàng dung mạo xinh , tính tình dịu dàng, đôi mắt như như liếc nhanh về phía nam nhân vận hắc y thuyền Thanh Tùng.
Một tiểu thư khác phụ họa. “ , năm nay hoa đăng thỏ sẽ rơi tay ai.”
Quận chúa Dung Nhã . “Nếu , sẽ xung phong, vẽ một bức tranh .”
Các quý nữ xung quanh đều ào ào tán đồng. Nha bưng mực Huy Châu và giấy Tuyên lên. Quận chúa Dung Nhã vốn là tài, rằng nếu so tài thơ ca thì thể sánh bằng Tưởng Tố Tố, nên nàng tự mở một con đường khác. Bức tranh nhanh chóng thành, nha cầm giấy lên, Quận chúa Dung Nhã dừng bút, khiêm tốn: “Khiến chư vị chê .”
Phạm Khắc Hiếu
Bức tranh của nàng là Xuân Mai đồ, giữa tuyết chất đống một cây cổ thụ khô cằn, cây tuyết phủ dày chẳng rõ hình dạng, chỉ hai con hồ điệp đậu . Có lẽ, chúng hương thơm của hoa mai hấp dẫn.
Tuy bức họa quá đặc sắc, nhưng bố cục và ý cảnh xảo diệu tuyệt vời. Vừa mở , lập tức nhận vô lời tán dương. Trên mặt Quận chúa Dung Nhã thoáng qua vẻ tự đắc, nàng lặng lẽ nam nhân hắc y thuyền đối diện, nhưng thấy đối phương chỉ cúi đầu nhấp , hề ngẩng lên ngó tới. Lòng nàng khỏi dâng lên nỗi thất vọng.
Trên thuyền Thanh Tùng, Ngũ hoàng tử chống cằm, Tuyên Ly : “Bức họa của Quận chúa Dung Nhã quả là thú vị, trông cũng đáng yêu.” Lời lẽ khó phân giải, kỳ thực ngầm mang ý dò xét. Quận chúa Dung Nhã là minh châu trong tay Cung Thân vương, nếu thu hút sự chú ý của nàng , Bát hoàng tử sẽ sự ủng hộ của Cung Thân vương, nắm thêm một thế lực thể xem thường.
Tuyên Ly nhạt lắc đầu. “Thật ? Ta cảm thấy bức tranh chút xốc nổi.”
Ngũ hoàng tử híp mắt, ý vị thâm trường . “Ánh mắt của Bát luôn cao.”
Vừa dứt lời, gian xung quanh chợt trở nên tĩnh lặng. Năm , các quý nữ ai nấy đều hăng hái xung phong biểu diễn, vì Tưởng Tố Tố chiếm vị trí đầu, những còn chỉ cần nắm chắc cơ hội để nâng cao danh tiếng. năm nay, sự hiện diện của Bát hoàng tử Tuyên Ly thanh cao thoát tục, cùng Cẩm Anh vương Tiêu Thiều lạnh lùng như băng, bản cả hai đều tài hoa xuất chúng, khiến các quý nữ ai nấy đều thẹn thùng, dám chủ động tiến lên.
Tưởng Nguyễn vẫn thờ ơ để ý, thấy một giọng dịu dàng khác vang lên. “Nếu Quận chúa Dung Nhã đầu, sẽ là tiếp theo.”
Người cất lời chính là Từ Nhược Hi. Nghe nàng , những cùng bàn, trừ Tưởng Nguyễn, đều kinh ngạc. Từ Nhược Hi vốn nổi tiếng thanh cao ngạo mạn, luôn hứng thú với chuyện tranh danh đoạt lợi, cũng khinh thường những việc vũ đạo ca xướng giống như ca cơ. Cớ hôm nay chủ động đưa lời thỉnh cầu như ?
Chỉ Tưởng Nguyễn là hiểu rõ. Sở dĩ Từ Nhược Hi hành động như , hẳn là vì trong lòng nàng thầm ái mộ Cẩm Anh vương Tiêu Thiều. Nữ nhân nào mà bộc lộ điểm nhất của mặt trong lòng? Dẫu bình nhật Từ Nhược Hi thanh cao, kiêu ngạo đến mấy, nàng thương, cũng chỉ là một nữ tử bình thường mà thôi. Nghĩ đến đây, Tưởng Nguyễn khẽ bội phục sự can đảm của Từ Nhược Hi. Quả thật, nữ nhân nào cũng dũng khí buông bỏ kiêu hãnh của , chỉ mong nở rộ duy nhất vì một .
Hành động bất ngờ của Từ Nhược Hi khiến các quý nữ đang tụ họp xung quanh khỏi kinh ngạc. Các nàng đều là khách quen của thuyền Linh Lung. Mấy năm Từ Nhược Hi từng tham dự, nay đột ngột xuất hiện, nhất thời khiến đều cảm thấy lấy kỳ lạ.
Nụ môi Quận chúa Dung Nhã cứng thoáng chốc, nàng cất lời: “Từ tiểu thư so tài về phương diện gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-58.html.]
Kỳ thực, Hội Hoa đăng Thỏ vốn quy định biểu diễn sở trường nào. Nam nhân thuyền Thanh Tùng cũng mấy hứng thú với những chiếc hoa đăng hình thỏ đơn thuần. Cuộc tranh tài chỉ tiến hành giữa các nữ nhân. Các quý nữ thuyền Linh Lung tùy ý biểu diễn theo sở thích, nào nhận nhiều lời tán thưởng nhất từ những vị khách thuyền Thanh Tùng, đó sẽ thắng.
Mặt Từ Nhược Hi đỏ ửng, dáng vẻ chút tự nhiên, nhưng nàng vẫn cố hết sức giữ vẻ điềm tĩnh. “Nếu là hội giao lưu văn nhã, chi bằng chúng cùng thư pháp.”
Từ Nhược Hi là thiên kim của Chưởng học sĩ Hàn lâm viện, đích thực là thư hương môn (con nhà học rộng tài cao) danh giá bậc nhất. Từ nhỏ nàng rèn giũa sách vở, chữ cực kỳ tinh xảo. Tuy hiện tại nàng còn khá trẻ, nhưng đợi nha đem giấy bút lên, nàng gần như chút do dự, lập tức hạ bút.
Viết chữ kỵ nhất là ngưng giữa chừng, nàng như mây trôi nước chảy, thần sắc hết sức chuyên chú. Bản Từ Nhược Hi là một thiếu nữ dung mạo xinh , nhưng bình thường nàng quá đỗi kiêu ngạo, khiến khác thường quên ngũ quan thanh tú của nàng. Giờ phút nàng tâm ý chữ, nét lạnh lùng thờ ơ tan bớt, ngũ quan trở nên nhu hòa, toát lên cảm giác mềm mại động lòng .
Trên thuyền Thanh Tùng ít ánh mắt chú ý tới nàng, một vài công tử trẻ tuổi trầm trồ: “Quả nhiên là tài mạo song , xứng danh thiên kim thư hương môn nhất!”
Đợi Từ Nhược Hi gác bút, nha giơ tờ giấy của nàng lên. Chỉ là một chữ ‘Phúc’ đơn giản, song nét chữ to tròn, phong cách cổ xưa vô cùng ngay thẳng. Có câu thấy chữ như thấy , những nỗi đau khổ kiếp nàng từng nếm trải từ Bát hoàng tử, khiến Tưởng Nguyễn hề tin câu nữa. Tuy nhiên, nét chữ , nàng cũng thầm khen một tiếng: Thật .
Nét chữ tuy còn đôi chút non nớt, nhưng đường nét ngay thẳng rộng rãi, thấy khí chất quang minh chính trực. Nếu chữ của Từ Nhược Hi mang cốt cách , chắc hẳn nàng là một dám yêu dám hận.
Những đây đều là bậc học rộng tài cao, tất nhiên chữ Từ Nhược Hi đến nhường nào, đồng loạt vỗ tay khen ngợi. Triệu Cẩn lên tiếng: “Thư pháp của Nhược Hi tiến bộ lớn. Nhìn khắp kinh thành, e rằng chỉ nét chữ của Bát hoàng tử mới thể sánh cùng với Nhược Hi.”
“Triệu công tử gì ?” Đổng Doanh Nhi híp mắt, khẽ trêu chọc: “Nhược Hi của chúng là nữ nhi, Bát hoàng tử là nam nhi. So sánh nam nhân với nữ nhân, há chẳng Bát hoàng tử lợi ?”
Mọi rộ lên tiếng . Giữa những lời tán dương, Từ Nhược Hi lặng lẽ liếc qua thuyền Thanh Tùng, ngay đó đôi mày liễu khẽ nhíu , ánh mắt trở nên ảm đạm.
Tưởng Nguyễn mắt, quả nhiên vẫn như kiếp . Cẩm Anh Vương luôn là đối tượng trong mộng của tất cả nữ nhân Đại Cẩm triều. Đáng tiếc, Tiêu Thiều là một lãnh đạm, băng giá, hề hiểu phong tình, khiến bao tâm hồn thiếu nữ chịu trầm luân.
Từ Nhược Hi trở chỗ của . Hành động của nàng thu hút sự chú ý của nhiều quý công tử, chỉ là khi về chỗ thì nàng cứ ủ rũ vui, thờ ơ những ánh mắt ngưỡng mộ , bỗng dưng phụ lòng nhiều thiện ý.
Sau Từ Nhược Hi, quý nữ hỏi kế tiếp sẽ đến phiên ai. Quận chúa Dung Nhã cùng Từ Nhược Hi , ai cũng lên để trò cho .
Trong bầu khí yên lặng, bỗng một giọng cẩn thận vang lên: “Nhị tỷ, tỷ đ.á.n.h đàn cực ? Chi bằng tỷ đàn . Đan nương tỷ đàn Thất Huyền cầm.”
Mắt Tưởng Nguyễn híp thành một đường nhỏ, về phía . Tưởng Đan lo lắng bất an cúi gằm vạt áo của , bộ dạng như đang sợ hãi, hệt như lên tiếng là nàng .
Mà Tưởng Tố Tố bên cạnh, kinh ngạc Tưởng Đan, tiếp đó khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng lên. “Đan nương, tỷ thể đàn Thất Huyền cầm?” Đôi mắt yêu kiều của nàng tràn đầy vẻ bất an, giống như nai con giật , khiến khác động lòng trắc ẩn.