Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 48

Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:04:01
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Phạm Khắc Hiếu

Giữa Chính sảnh, Hạ Nghiên vận bộ y phục hai lớp màu hồng cánh sen, phối cùng váy Thanh La, tôn lên vòng eo thon gọn. Dẫu trải qua hai sinh nở, nàng vẫn giữ dáng vẻ thiếu nữ xuân thì. Làn da mềm mại tựa nước, chỉ trang điểm nhẹ nhàng, tô điểm trang sức tinh xảo, nổi bật giữa hàng loạt di nương thất. Sự thanh thuần thoát tục , cộng thêm khí chất tri thức thoang thoảng, quả thực là một giai nhân hiếm thấy.

 

Tưởng Quyền nàng bằng ánh mắt dịu dàng, chỉ khẽ "nàng vất vả ", đầy ắp sự trìu mến. Nhị di nương bên cạnh, khỏi cảm thấy gai mắt. Nàng nhướng mày liễu, cố gắng dùng giọng điệu nhu hòa nhất: "Lão gia, cuối cùng ngài cũng về ." Thực Nhị di nương cũng là một mỹ nhân, tiếc nét phần chua ngoa, gương mặt gầy gò, toát lên vẻ cay nghiệt, thiếu vẻ dịu dàng đa tình của Hạ Nghiên. Nàng vẻ đón tiếp như thế, cử chỉ chút gượng gạo. Tưởng Quyền mất kiên nhẫn, chỉ lạnh nhạt đáp một tiếng. Nhị di nương thấy , đôi tay liền hung hăng vặn xoắn vạt áo.

 

Đại di nương vận xiêm y màu xanh nhạt sờn màu đến trắng bệch, môi mang nụ khiêm nhường, lặng lẽ nép sang một bên. So với hai nha như hoa như ngọc cạnh Hạ Nghiên, bà trông còn giống một nha hạng hai hơn. Tưởng Quyền thậm chí chẳng buồn liếc bà lấy một cái. Tưởng Tố Tố bước tới, tươi : "Phụ về." Vốn dĩ, Tưởng Quyền ở bên ngoài ít khi tươi , nhưng mặt hai con Tưởng Tố Tố, ông từng nghiêm mặt, nụ vui vẻ rạng rỡ, đưa tay xoa đầu Tố Tố. "Cha mang về cho con vài món đồ, lát nữa sẽ sai mang đến cho con."

 

Trong mắt Nhị di nương ánh lên vẻ ghen ghét. Tưởng phủ bốn vị tiểu thư, nhưng kẻ hưởng vinh dự chỉ riêng Tưởng Tố Tố.

 

Tưởng Siêu đang trò chuyện cùng Tưởng lão phu nhân, bỗng như nhớ chuyện gì, cất lời: "Nguyễn chẳng hồi phủ ? Sao vẫn thấy ?" Nụ môi Tưởng Tố Tố cứng đờ, Tưởng Quyền cũng chợt nhớ , nụ biến mất, chân mày nhíu . Hạ Nghiên thấy thế, khẽ mỉm , định lên tiếng thì bỗng một giọng nữ dịu dàng vang lên từ ngoài cửa Chính sảnh: "Tưởng Nguyễn bái kiến Phụ ."

 

Tưởng Quyền và Tưởng Siêu đồng loạt về hướng đó. Họ thấy một thiếu nữ kiều diễm đang khoan thai bước , vận hồng y, hoa văn thêu tinh xảo ngực, mái tóc dài thướt tha chỉ buộc hờ bằng một dải lụa. Nàng ăn vận giản dị nhưng vô cùng mỹ lệ. Điều mê hoặc hơn cả là dung mạo nàng: da trắng như ngọc, môi đỏ như quả đào mọng nước, đôi mắt phượng đẽ ẩn chứa nét quyến rũ sâu thẳm, khóe mắt vương vấn vẻ lạnh lùng mơ hồ, toát lên vẻ trầm , tựa lửa nóng như băng giá. Nếu Tưởng Tố Tố chỉ xinh khi cất lời , thì thiếu nữ mặt mang vẻ thoát tục hiếm nhân gian, cử chỉ đều thu hút sự chú ý của khác.

 

Nàng bước lên phía một cách vững chãi, dáng phong thái tao nhã tựa mây bay. Dừng mặt Tưởng Quyền, nàng dịu dàng cất tiếng: "Phụ ." Lúc Tưởng Quyền và Tưởng Siêu mới hồn. Cả hai đều dám tin mà dò xét vị Đại tiểu thư Tưởng gia trở về từ thôn trang . Năm năm qua, Tưởng Nguyễn dường như lột xác thành một khác, từ dung mạo đến khí chất đều còn chút bóng dáng nào của quá khứ. Nhất là ánh mắt khi nàng bước đến, mờ ảo khó dò, như thể thuộc về thế giới phàm tục , khiến lòng rợn lạnh. Thế nhưng, khuôn mặt nàng nở nụ khéo léo, khiến ánh mắt họ bắt gặp tựa hồ chỉ là ảo ảnh.

 

Tưởng Quyền đ.á.n.h giá Tưởng Nguyễn bằng ánh mắt dò xét, chậm chạp đáp lời. Tưởng Nguyễn im lặng giây lát, từ từ ngẩng đầu, thẳng đôi mắt Tưởng Quyền.

 

Trong khoảnh khắc thấy ông , Tưởng Nguyễn bỗng thấy lòng chấn động, một cảm xúc lẫn lộn khó phân định vui buồn trào dâng. Hiện tại, Tưởng Quyền vẫn còn ở độ tráng niên, là một văn nhân thanh liêm. trong đầu Tưởng Nguyễn, cảnh tượng cuối nàng gặp ông ở kiếp hiện lên: Phụ ruột của nàng chút lưu tình, kéo nàng từ tẩm cung Chính điện, mặt văn võ bá quan cả triều, gán cho nàng tội danh "họa quốc yêu nữ". Nàng rạp đất, trừng to đôi mắt thể tin nổi, đổi chỉ là ánh mắt tuyệt tình lạnh lẽo của ông . Ánh mắt khinh bỉ , tựa như đang một thứ ô uế tột cùng, khiến lòng nàng lạnh lẽo như hầm băng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-48.html.]

 

Sau đó, nàng tống giam Đại lao, Tưởng Tố Tố hành hạ, liên lụy cả Triệu gia. Trong Thiên lao, nàng tin Phụ từng bước thăng quan tiến chức, trở thành quan Nhất phẩm, cuối cùng thành Quốc cữu. Khi chức quan ông càng lúc càng cao, liệu ông từng nghĩ đến, ấn tín vương vãi m.á.u của nàng ? Tưởng Quyền chính là con như thế. Vì Tưởng Tố Tố, vì Tưởng Siêu, vì Hạ Nghiên, và vì chính lợi ích bản , ông chút do dự biến nàng, Triệu Mi cùng bộ Triệu gia thành đá lót đường. Đời và đời , ông từng xem họ là nhân chăng?

 

Kiếp , lúc nhốt trong Đại lao, nàng vẫn còn tuyệt vọng và u mê. Hôm nay, gặp cố nhân, trong lòng chỉ còn thù hận. Hận, thể hận! Bị Tưởng Tố Tố biến thành ' lợn' tàn phế, thể cử động, tận mắt chứng kiến con trai quyền thần dâm loạn, nỗi đau đớn xé ruột xé gan đó, ai thể thấu hiểu? Chính tai tin nhân c.h.é.m đầu cả nhà mà thể cứu giúp, sự bi phẫn tột cùng đó thể diễn tả hết? Nếu Diêm Vương chịu thu nàng, để nàng trở nhân gian , khiến đám đó nếm trải mùi vị của địa ngục trần gian, thì nàng thể cam tâm? Từ khoảnh khắc trùng sinh, nàng đoạn tuyệt tình với Tưởng Quyền, nhất tâm chỉ vì đại nghiệp báo thù.

 

Nàng trợn to đôi mắt, đôi mắt như bao phủ bởi làn sương mù, nay chợt trở nên trong veo. Nhìn sâu , đồng tử sáng rỡ tựa suối nước lạnh, hề vương chút tạp chất thế tục nào. Đứng mặt hai , giọng mềm mại như gió thoảng, cất tiếng gọi: “Phụ ?”

 

Tưởng Quyền bừng tỉnh. Nụ rạng rỡ của đứa con gái lớn hiểu khiến lòng y dâng lên cảm giác bất an vô cớ. Y Tưởng Nguyễn, chỉ thốt câu: “Con trở về là .” Rồi y im lặng, thêm lời nào nữa.

 

Sự lạnh nhạt đó khiến Liên Kiều và Bạch Chỉ khỏi cam lòng. Tưởng Nguyễn như nhận , sang Tưởng Siêu, gọi một tiếng: “Nhị ca.”

 

Tưởng Siêu vẫn như trong ký ức, mặt mày sáng sủa, chút bất an gãi đầu một cái, hì hì đáp: “Nguyễn .” Trong ánh mắt y thoáng qua một chút ý vị khó lường.

 

Cả hai đứa con của Hạ Nghiên đều là những kẻ đeo mặt nạ giả nhân giả nghĩa. Kiếp , khi Tưởng Tín Chi mất , nhị ca đối xử với nàng cực kỳ . Bề ngoài Tưởng Siêu là một hòa khí lạc, thỉnh thoảng còn chút chuyện ngu ngốc, chịu chút thua thiệt, tính tình như ai cũng kết giao. Nhất là Tưởng Nguyễn, khi mất Tưởng Tín Chi, cũng tìm cảm giác ấm áp vị nhị ca .

 

thực tế, ca ca tưởng như ngu ngốc thành công cưới minh châu của Hữu thừa tướng đương triều, từ đó về , y về phe Bát hoàng tử.

 

Hôm nay nghĩ đến, tất cả những gì xảy ở kiếp đều là ảo ảnh phù du. Ấn tượng về Tưởng Siêu, nàng chỉ còn nhớ việc lợi dụng nhan sắc của nàng để quân cờ trong quan trường. Việc nàng nhập cung, vị ca ca cũng một phần công lao nhỏ. Nàng vẫn còn nhớ lời thề son sắt đảm bảo của : “Dung nhan tuyệt thế vô song như , khi nhập cung nhất định sẽ Hoàng thượng sủng ái. Vinh hoa phú quý bực , quả là phúc phận trời ban.”

 

Loading...