Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 443

Cập nhật lúc: 2025-09-28 13:51:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đan Chân mấy bận tâm đến chuyện trong kinh thành. Nàng ở đây một mặt là vì né tránh triều đình đuổi bắt, mặt khác là vì chờ tin tức của Tuyên Ly. Trong mắt nàng , tất cả chuyện định, thể sơ suất. Nàng hề lo âu chút nào. Sự khác thường của Nguyên Xuyên ngày đó, Đan Chân để trong lòng, nhưng ngờ rằng, Tuyên Ly đột nhiên xuất hiện ngay mắt .

 

Đan Chân giương mắt nam nhân đối diện. Bình tâm mà , dung mạo Tuyên Ly , với thủ đoạn thể hiện, chứng tỏ kẻ vô năng. Chẳng qua lòng Đan Chân trúng một khác, mà Tuyên Ly kém quá xa . Đan Chân Tuyên Ly, tâm tình chút chập chờn. Tuy nhiên nàng vẫn rõ Tuyên Ly giao dịch với Nam Cương bọn họ, nên liền dậy, mỉm : “Bát điện hạ.”

 

Tuyên Ly cũng . Đan Chân từng thấy Tuyên Ly mấy , đây là thói quen của . Đeo một lớp mặt nạ thấm sâu tận xương tủy, khiến khác như cảm thấy gió xuân ấm áp thổi mặt. Tuyên Ly quả thực cũng vài phần bản lĩnh. Thế nhưng tuy hiện giờ mặt vẫn là nụ đó, trong nụ như ẩn chứa thứ gì đó khó tả, khiến khác cảm giác quái lạ nên lời.

 

Đan Chân dừng bước chân, hỏi: “Bát điện hạ tới, là vì chuyện gì cần bàn?”

 

Nàng nhạy cảm nhận chút thích hợp, nhưng lạ chỗ nào. Nàng và Tuyên Ly trao đổi đều thông qua Nguyên Xuyên, Nguyên Xuyên là một thông minh, cũng là cây đao nàng dùng thuận tay nhất.

 

Tuyên Ly mỉm , : “Thánh nữ, bổn điện tới, chỉ để hỏi thánh nữ một chuyện.”

 

Đan Chân đáp: “Chuyện gì?”

 

“Bản Thánh chỉ lục soát từ Cẩm Anh vương phi, thánh nữ đốt, đúng ?” Nhìn nụ của Tuyên Ly ở cách gần, mấy phần giả tạo đến mức ghê tởm, khiến Đan Chân cảm thấy chán ghét. Tựa như bên trong còn hàm chứa thứ gì khác, nàng Tuyên Ly, gật đầu : “ .”

 

“Ồ? Dám hỏi thánh nữ vì ?” Tuyên Ly hỏi.

 

Đan Chân sững sốt, kỹ biểu cảm Tuyên Ly, chậm rãi : “Nếu thánh chỉ là chiếu thư truyền ngôi cho ngươi, giữ chẳng khác nào giữ một mầm họa, chung quy một ngày ngươi cũng sẽ hủy nó . Đêm dài lắm mộng, bằng cứ để dùm, đành ngươi và đều cùng một phe, cũng sợ những việc .”

 

Nàng tự cho rằng lời hết sức khéo léo. Thân là thánh nữ Nam Cương chịu tự việc cho khác, đó là thiên đại vinh hạnh của đó. Nếu nể tình hiện nay giữa hai minh ước, nàng cũng sẽ những lời . Ai ngờ Tuyên Ly xong một tiếng đầy quái dị, : “Giúp ?”

 

Đan Chân ngờ Tuyên Ly sẽ phản ứng , nàng bất mãn : “Điện hạ ý gì?”

 

Giọng Tuyên Ly thể phân biệt hỉ nộ: “Thứ ngươi đốt chiếu thư truyền ngôi cho Thập Tam , cái tên bên trong, chính là .”

 

“Ngươi?” Đan Chân khẽ thốt lên một tiếng kinh ngạc. Nàng lĩnh hội thái độ lạnh lùng của Tuyên Ly. Tuy nhiên, vì bày tỏ sự ân hận như lẽ thường, Đan Chân lập tức nghĩ cách thoái thác trách nhiệm. Sự phẫn nộ trong lòng nàng thậm chí còn dâng trào mãnh liệt hơn.

 

Nàng cất lời, giọng mang theo vẻ thách thức: “Chẳng lẽ điện hạ tới đây để hưng sư vấn tội ư?” Dù Nam Cương Đại Cẩm tiêu diệt từ lâu, nhưng đối với vị thánh nữ xuất hoàng tộc như Đan Chân, nàng vẫn giữ địa vị và sự tôn kính cực cao. Bởi , nàng quen với việc ai dám chất vấn phản kháng. Thậm chí, vì nước mất, càng đối xử khách khí hơn với nàng . Khí chất của Đan Chân thấm sâu tận xương tủy, khiến nàng khinh miệt bất cứ ai địa vị thấp hèn hơn . Ở trong mắt nàng , Tuyên Ly chỉ là một hoàng tử vẫn leo lên ngôi vị Đế vương mà thôi. Dám dùng thái độ hưng sư vấn tội đầy khó chịu để chuyện với nàng , đó chính là đại bất kính. Nàng lập tức bày tư thái cao cao tại thượng. “Ban đầu khi điện hạ sai bọn cướp thánh chỉ, cũng hề rằng đó ghi tên của . Thế nào, bây giờ trách tội ư? đốt chiếu thư truyền ngôi đó thì ? Vả , thánh chỉ từng xem qua, chắc chắn đó là tên ? Hay là, trúng kế của kẻ khác?”

 

“Trúng kế của khác?” Tuyên Ly chậm rãi hỏi ngược .

 

thế!” Đan Chân bỗng chốc trở nên hăng hái, tuôn một tràng dứt. “Nói chừng từ lúc đầu, thánh chỉ mà sai bọn đoạt trong kế hoạch của kẻ khác. Điện hạ khăng khăng tới đây hưng sư vấn tội, tự bản ? Chuyện do chính bày . Chính ngu xuẩn, phạm sai lầm, rơi bẫy rập của khác, tự tay đốt thánh chỉ của , cắt đứt con đường danh chính ngôn thuận lên ngôi Đế vương của bản . Ta chỉ theo lời sai bảo, liên quan gì đến ? Kẻ đáng trách thật sự, là chính !”

 

Đan Chân nóng lòng rút bản khỏi vũng lầy, một đổ hết sai lầm cho Tuyên Ly. Lời nếu lúc bình thường thì cũng , nhưng bây giờ từng lời nàng chẳng khác nào những mũi kim đ.â.m thẳng chỗ đau của Tuyên Ly. Chuyện đúng là ngay từ đầu Tuyên Ly trúng kế của khác, tự cho là đúng nên phán đoán sai lầm, coi chiếu thư truyền ngôi của thành chiếu thư truyền ngôi của Tuyên Phái. Tuyên Ly vốn cực kỳ tự phụ, cho phép bất kỳ vết nhơ nào, càng cho phép khác nghi ngờ năng lực của . Từng lời Đan Chân chẳng khác nào những cái tát thẳng mặt , Tuyên Ly thể nhịn nhục? Vả , chuyện vốn dĩ còn thể vãn hồi, chỉ cần lấy chiếu thư truyền ngôi là xong. Ai ngờ, Đan Chân ngu , một mồi lửa đốt sạch thánh chỉ. Không những nửa phần hối hận, nàng còn bày dáng vẻ hùng hổ dọa .

 

Trong lòng Tuyên Ly, đột nhiên dâng lên luồng cảm giác nóng nảy thể kiềm chế.

 

Hắn Đan Chân, từ từ : “Ngươi sai.”

 

Phạm Khắc Hiếu

Đan Chân vốn cũng chỉ nhất thời tính khí ngày thường phát tác, ngờ Tuyên Ly thừa nhận sai nhanh như , lòng cảm thấy kỳ quái. Có điều Tuyên Ly luôn khẩu phật tâm xà, rành tỏ vẻ hòa khí bề ngoài với khác, nên nàng nghĩ nhiều, : “Thật thì cũng trách ngươi, chẳng qua ngươi quả thực đúng khi đổ tội việc lên . . .”

 

[]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-443.html.]

 

Nàng còn dứt lời, đột nhiên cảm thấy lồng n.g.ự.c lạnh buốt, một cơn đau đớn xa lạ từ đó lan nhanh khắp tứ chi bách hài. Nàng sững sờ cúi đầu xuống phần n.g.ự.c . Ở đó, một thanh đoản đao cắm sâu, mà cán đao đang gọn trong tay Tuyên Ly. Tuyên Ly mỉm nàng , sự nóng nảy trong mắt chợt tăng thêm. Hắn cố ý vặn đoản đao một vòng, gần như thể tiếng da thịt xé toạc.

 

“Nếu nên trách ngươi, thì nên cảm tạ ngươi bằng cách tiễn ngươi một đoạn đường chăng?” Giọng Tuyên Ly nhẹ nhàng, nhưng mang theo hàn khí khiến rùng . Đan Chân thể tin chằm chằm vết thương lồng ngực. Nàng kêu cứu, gọi Nguyên Xuyên, gọi Kỳ Mạn, gọi hầu bên ngoài, nhưng một âm tiết cũng thể phát . Cơ thể nàng lạnh lẽo lạ thường, miệng há hốc, còn chút sức lực nào.

 

Trên đao bôi độc. Tuyên Ly nhanh chậm rút d.a.o từ n.g.ự.c Đan Chân . Khoảnh khắc , m.á.u tươi b.ắ.n tung tóe. Tuyên Ly móc khăn tay trong n.g.ự.c lau sạch m.á.u đao, bỏ đao vỏ. Hắn cúi đầu nữ nhân c.h.ế.t nhắm mắt đất, như thưởng thức một bức họa t.h.i t.h.ể hồi lâu, mới từ từ nhếch môi : “Từ lúc bắt đầu nên g.i.ế.c ngươi , đồ ngu xuẩn.”

 

Hắn xoay khỏi phòng.

 

Thi thể Đan Chân lạnh lẽo mặt đất, m.á.u tươi trào từ n.g.ự.c nhuộm đỏ nền nhà. Đến lúc chết, Đan Chân cũng thể ngờ Tuyên Ly tay với nàng . Có lẽ nàng căn bản hề ý thức , phạm sai lầm lớn cỡ nào, càng hề rằng Tuyên Ly tàn nhẫn hơn những gì nàng tưởng. điều nàng ý thức nhất, chính là bản nàng vốn quan trọng như nàng nghĩ. Nàng sợ hãi vì cho rằng Tuyên Ly cần liên minh với Nam Cương để mượn lực. Song, nàng quên mất rằng thể quyết định thế cục Nam Cương chỉ một nàng . Nàng là thánh nữ, nhưng Nam Cương vẫn còn Công chúa Kỳ Mạn – thông minh hơn, ẩn nhẫn hơn, và càng giỏi cách giao dịch với Tuyên Ly hơn. Khi một còn là lựa chọn duy nhất, thậm chí vật thế hơn, thì việc xóa bỏ nàng , chỉ là một chuyện vô cùng đơn giản.

 

Đan Chân đến c.h.ế.t cũng ngờ, vận mệnh của nàng chấm dứt chớp nhoáng đến thế. Nàng vẫn thấy Tưởng Nguyễn sống bằng chết, thấy Tiêu Thiều từ nay về chỉ thể quỳ gối thần phục nàng . Cứ như c.h.ế.t trong tay Tuyên Ly, chỉ vì một đạo thánh chỉ, nỗi cam tâm bao nhiêu. Có lẽ đến lúc c.h.ế.t nàng mới đột nhiên nhận , vì Tưởng Nguyễn những lời đó với , lừa gạt , khiến nghĩ rằng thánh chỉ tên truyền ngôi cho Tuyên Phái, đơn giản vì mượn tay nàng đốt phong thánh chỉ . Sau đó, lợi dụng bản tính tự cao của nàng để xé rách mặt với Tuyên Ly. Có lẽ, ngay cả phản ứng của Tuyên Ly Tưởng Nguyễn cũng dự liệu , Tuyên Ly bản tính nhạy cảm cho bất kỳ kẻ nào chạm vảy ngược của , nhất định sẽ mạng nàng .

 

Lúc Đan Chân còn ở Nam Cương, từng Tưởng Nguyễn là một kẻ giỏi đo lường lòng . Đan Chân xem thường, cuối cùng sự xem thường hủy tính mạng nàng . Từ lúc bắt đầu, Tưởng Nguyễn bày sẵn thế cục. Nàng hủy hoại nghiệp lớn của Tuyên Ly, cũng mạng Đan Chân. Nàng cần gì cả, chỉ nhẹ nhàng kích thích cảm xúc của Đan Chân, liền tạo nên cục diện thể vãn hồi. Nàng quả thực là nữ nhân giỏi mưu tính lòng , một nữ nhân đáng sợ.

 

Chẳng qua khoảnh khắc hiểu là lúc tính mạng nàng tiêu tán đất Đại Cẩm. Việc chinh phục hùng ưng bầu trời, cô lang thảo nguyên, vốn dĩ là điều thể.

 

Cửa mở , giọng Nguyên Xuyên vang lên. “Thánh nữ. . .” Gã kịp hết câu khựng , ánh mắt lập tức dán chặt t.h.i t.h.ể bất động đất.

 

Nguyên Xuyên ngây dại, dám tiến tới. Mãi một lúc lâu, gã mới như bừng tỉnh, lập tức bước nhanh tới, quỳ xuống ôm Đan Chân lòng. Trong n.g.ự.c gã chỉ còn một t.h.i t.h.ể lạnh băng, nửa phần tức giận, Nguyên Xuyên ngẩn ngơ.

 

“Sao thể. Sao thể. . .” Nguyên Xuyên lẩm bẩm, thấp giọng kêu gọi. “Thánh nữ, Thánh nữ!”

 

Trả lời gã chỉ một mảnh tĩnh mịch. M.á.u của Đan Chân nhuộm đỏ vạt áo gã, vết m.á.u dần hóa đen. Gã đột nhiên ôm đầu Đan Chân n.g.ự.c , đau đớn nghẹn ngào.

 

Nếu giờ phút Nam Cương ngang qua, nhất định sẽ kinh ngạc biểu cảm của Nguyên Xuyên. Gã nam nhân thần bí với khuôn mặt đặc biệt , xưa nay tay vô cùng tàn nhẫn. Bất kỳ thủ hạ nào việc tay gã đều sinh sự sợ hãi từ tận đáy lòng, bởi vì nam nhân vui giận bất thường, gã cứ như chỉ đơn thuần thích thú với việc g.i.ế.c và thấy máu. Một nam nhân ma quỷ như thế, cũng sẽ vì khác mà thất thanh, qua vô cùng bi thương.

 

Gã thầm thì gọi: “Người chẳng là thuộc hạ trung thành nhất , là thanh đao dùng đắc lực nhất . Ta giúp thành tâm nguyện, tại bỏ nhanh đến . . .”

 

Ánh mắt Nguyên Xuyên trở nên si dại, gã điên cuồng hôn lên gương mặt trong lòng, thần sắc hóa thành cuồng loạn. Gã luôn rõ vị trí của , mặt Đan Chân, bản chính là một con ch.ó c.ắ.n . Trong lòng Đan Chân ai gã rõ, nhưng dù coi bản thành ch.ó thì , tóm Đan Chân gã c.ắ.n ai, gã c.ắ.n kẻ đó ngay! Trên đời một bộ sự tận trung của gã, dù trong lòng nữ tử gã chẳng một chút xíu địa vị nào cả, gã cũng như đang ăn mật ngọt.

 

Cô gái là thánh nữ từ trời hạ xuống cứu rỗi tội nhân, mà gã là tội nhân dơ bẩn hèn mọn nhất. Thánh nữ cũng là , cũng thất tình lục dục, nhưng thể giải bày. Gã bằng lòng cây đao trong tay thánh nữ, nếu nhuốm m.á.u tanh bẩn thỉu, thì cứ để gã bẩn tay thôi. Gã sẽ diệt hết tất cả cản trở con đường của , còn cô gái chỉ cần một thánh nữ thánh khiết trong sáng là .

 

hôm nay, trong n.g.ự.c chỉ còn là một thi thể, lạnh băng. Tín ngưỡng cả đời và thương của gã còn. Nguyên Xuyên từ từ thả trong n.g.ự.c xuống, đưa tay gỡ xuống mặt nạ. Nửa gương mặt lớp mặt nạ lồi lõm đầy vết sẹo chằng chịt, vẫn lờ mờ thấy hình dạng vết thương ban đầu. Đặc biệt hơn, nửa khuôn mặt còn , thể nhận một chữ ‘Tù’ ấn bằng sắt nung.

 

Đó là tội lớn gã từng phạm , quất roi, sắt nung ấn lên mặt chữ ‘Tù’. Khi sắt nung sắp ấn bên mặt còn , chợt một giọng kỳ ảo vang lên. “Dừng tay.”

 

Cuộc hành hạ đau đớn chợt ngừng. Gã ngẩng đầu lên, thấy một cô gái mặc đồ đỏ, đôi mắt lạ thường, nữ tử như tiên giáng trần, tư thái yểu điệu, cất lời. “Cũng tội thể tha, tha cho .”

 

Gã vốn phạm tội lớn gì, chỉ đắc tội quý nhân. Nữ tử cứu gã , về , Nguyên Xuyên thể nào quên nữ tử , rốt cuộc tìm một cơ hội gặp , bày tỏ bằng lòng dùng cả đời theo cung phụng.

 

Nguyên Xuyên thông minh, tàn nhẫn, am hiểu ý , Đan Chân thích dùng gã. Những năm qua, gã và Đan Chân sống nương tựa lẫn . Gã coi Đan Chân như sự cứu chuộc của . Thế giới quá bẩn thỉu đen tối, chỉ cô gái đến giống thường , mới thể khiến cho thế giới bớt xí hơn. Gã chứng kiến Đan Chân cô độc và tịch mịch, linh hồn trở nên vặn vẹo. Gã ác quỷ cũng , gã từng hối hận.

 

Loading...