Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 441

Cập nhật lúc: 2025-09-28 13:51:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Ngân chúc tỏa hương, khói xanh vấn vít, nơi sân viện quạnh hiu, mùi hương nồng đậm mang theo thở dị vực thoang thoảng. Hồng y nữ tử tà mị dựa nghiêng ghế, tay cầm một chiếc chuông đồng nhỏ. Tiếng chuông xa xăm truyền tới, hiển nhiên nơi là một ngôi miếu. Khói hương trong miếu thờ và hương xông trong phòng trộn lẫn , phân biệt rõ ràng.

 

Lúc đây, một đột nhiên xông tới. Người áo xám vội vàng xông , thậm chí kịp gõ cửa thỉnh an. Nữ tử hồng y giật , ngay đó phắt dậy, cả giận : “Càn rỡ!”

 

“Nguyên Xuyên tội.” Người áo xám vội vàng nhận phạt, ngay đó nghĩ đến điều gì, lập tức vội vàng hỏi: “Xin thứ cho Nguyên Xuyên xúc phạm, thật sự là tình thế cấp bách. Dám hỏi Thánh nữ, đạo Thánh chỉ cướp Tưởng Nguyễn hiện đang ở chỗ Thánh nữ ?”

 

Hôm nay xảy chuyện lớn như , dĩ nhiên Kỳ Mạn lấy Thánh chỉ giao cho Tuyên Ly. Ai ngờ bà tìm khắp nơi thấy Thánh chỉ . Lòng nôn nóng, Nguyên Xuyên gần như lập tức nghĩ đến Đan Chân. Đan Chân quanh năm tiếp xúc với ngoài, xưa nay một hai. Dù ở đây, nàng cũng tuyệt đối sẽ lệnh khác mà việc. Trước khi Kỳ Mạn hưng sư vấn tội, Nguyên Xuyên vội vã tới tìm Đan Chân hỏi rõ ràng.

 

“Phải.” Đan Chân chút nghĩ ngợi thừa nhận.

 

Nguyên Xuyên thoáng thả lỏng, vội hỏi: “Vậy bây giờ Thánh chỉ đang ở , mắt. . .”

 

“Bị đốt .” Không đợi Nguyên Xuyên hết lời, Đan Chân cắt ngang. Nguyên Xuyên ngẩn , gương mặt mặt nạ cứng ngắc. Gã ngày thường luôn giờ như hóa đá. “Thánh nữ, thật ư?”

 

“Nguyên Xuyên, từ bao giờ mà ngươi dài dòng như ?” Đan Chân cau mày .

 

Nguyên Xuyên trầm ngâm suy tính, rốt cuộc vẫn mở lời với Đan Chân. Sợ rằng dù chuyện với Đan Chân, thì Đan Chân cũng ý thức chuyện nghiêm trọng đến nhường nào. Hôm nay đột ngột thêm một phần Thánh chỉ, mà Thánh chỉ trong tay Tưởng Nguyễn lúc đó nội dung gì, bây giờ thể nào nữa. Tuyên Ly nhất định kết quả. nếu cuối cùng Đan Chân đốt rụi, tên đồng minh Tuyên Ly vốn đáng tin, nay đại kế của hỏng, ai sẽ gì Đan Chân?

 

Chỉ thể tìm Kỳ Mạn , rõ việc với Kỳ Mạn. Ít nhất Kỳ Mạn và Đan Chân đều là hoàng Nam Cương. Trước mặt Tuyên Ly, họ đều là châu chấu cùng một sợi dây thừng, lý nào giúp ngoài.

Phạm Khắc Hiếu

 

Nguyên Xuyên nghĩ , chỉ do dự giây lát, ánh mắt chất vấn của Đan Chân, gã khổ: “Chỉ là một vài chuyện nhỏ, thuộc hạ giải quyết là . Thánh nữ an tâm, gần đây nhất định chú ý an của bản .”

 

Đan Chân hừ khẽ, Nguyên Xuyên xoay rời . Chẳng qua Nguyên Xuyên còn tìm Kỳ Mạn rõ, Tuyên Ly tìm Kỳ Mạn .

 

Kỳ Mạn nam tử trẻ tuổi mặt. Vị hoàng tử trẻ tuổi Đại Cẩm tạo dựng tiếng nhiều năm, còn trẻ mỹ danh trong lòng bách tính. Luận tài học, luận phẩm hạnh đều cực kỳ . Ít nhất bề ngoài thể bắt bẻ. Đồng thời, hình như cũng địa vị cực cao trong mắt Hoàng đế. cuối cùng chiếu thư truyền ngôi mà Hoàng đế tên . Việc đủ để khiến chuyện giật .

 

Chỉ là Tuyên Ly, thế chẳng là thằng nhóc Tuyên Phái mới lớn non nớt đó ? Lời lừa phàm tục thì , qua mắt Kỳ Mạn thì dễ chút nào. Chỉ trong lòng đế vương đó ý gì. Giang sơn thiên hạ mang họ Tuyên, nhưng ban đầu vốn lên vị trí nên là Thái tử Hồng Hi. Nay lên ngôi vị Hoàng đế cũng nên là con trai của Thái tử Hồng Hi.

 

Thế nhân đều con trai Thái tử Hồng Hi c.h.ế.t trong cuộc chiến năm xưa, nhưng Kỳ Mạn , vẫn chết. Bà hận Thái tử Hồng Hi, hận Hướng Tiểu Viên, càng hận đương kim Hoàng đế hơn, và hận nhất là con trai của Thái tử Hồng Hi. Nghiệt chủng do tiện nhân và Hồng Hi Thái tử sinh , bà cốt nhục của Hướng Tiểu Viên c.h.ế.t tử tế.

 

Thái tử Hồng Hi là nam nhân thông minh, ông nhất định sẽ bảo vệ tính mạng của con . Kỳ Mạn mai danh ẩn tính ở Đại Cẩm, đổi dung mạo, thậm chí tiếc trở thành thất thất sủng trong phủ Thượng thư, ở chốn hậu viện bảo tính mạng mấy chục năm. Sau đó rốt cuộc bà tìm Tiêu Thiều, động tay động chân trong chuyện của phu thê lão Cẩm Anh Vương, lợi dụng mâu thuẫn giữa Hoàng đế và phủ Cẩm Anh Vương.

 

Đáng tiếc, phận Tiêu Thiều bại lộ. Hắn vẫn còn sống. Có điều Kỳ Mạn cảm thấy tồi, khiến cuộc đời Tiêu Thiều bộ đều đảo lộn, thế giới của tất cả đều tạo thành từ một lời dối giả tạo. Chân tướng ai cũng chấp nhận nổi, nhất là còn mất tất cả trong một buổi tối, mang tiếng của kẻ loạn thần tặc tử.

 

nào ngờ Tiêu Thiều chiêu mộ Cẩm y vệ, Kỳ Mạn dù lòng căm hận tột độ, cuối cùng cũng dần thông suốt. Thà rằng đừng bứt dây động rừng ngay lúc , chi bằng chờ Tiêu Thiều đạt tất cả, đó khiến mất thứ, há chẳng nỗi đau khổ sẽ càng sâu đậm hơn. Điều mà bà lường chính là, Tiêu Thiều kết đôi với Tưởng Nguyễn. Tưởng Nguyễn vốn là một nữ tử thâm sâu tâm kế, từ thuở còn ở phủ Thượng thư, nàng lấy phận ngoài cuộc mà quan sát màn đấu đá của đám cơ . Tưởng Nguyễn từng bước một đến vị trí ngày hôm nay. Nếu nàng quan hệ mật thiết với Tiêu Thiều, Kỳ Mạn chắc chắn thưởng thức bản tính từ thủ đoạn nào của nàng.

 

Người mà Hoàng đế ban đầu lập là Tiêu Thiều, rõ vì cuối cùng đổi thành Tuyên Phái. Thân phận thực sự của Tiêu Thiều, Kỳ Mạn định cho Tuyên Ly . Giờ đây, khi Tuyên Ly tới hưng sư vấn tội, bà chỉ nhạt đáp: “Nếu Điện hạ tới tìm để trách cứ, thì tìm nhầm . Chúng chỉ tìm một phần Thánh chỉ, còn phần Thánh chỉ trong cung , tuyệt đối do chúng .”

 

“Vậy Thánh chỉ đó hiện đang ở ?” Tuyên Ly lạnh lùng chất vấn. Phần Thánh chỉ của Tuyên Phái khiến mất hết thể diện, trở thành trò cho triều đình Đại Cẩm. Những kẻ từng quyết định phò tá , giờ đây đều ngấm ngầm bằng ánh mắt quái dị. Thậm chí, càng ngày càng nhiều bắt đầu chọn nương tựa Tuyên Phái, cứ như thể Tuyên Phái danh chính ngôn thuận ngự ngôi cửu ngũ, tương lai rộng mở vô vàn. Lúc , Tuyên Ly chỉ rõ ngọn ngành chuyện.

 

Thần sắc Kỳ Mạn khẽ biến đổi, đó khẽ cong môi : “Thật , phần Thánh chỉ cũng chẳng còn quan trọng nữa. Điều Điện hạ nên bận tâm lúc , chẳng là Hoằng An quận chúa ? Kỳ thực, trong lòng Điện hạ cũng rõ, chuyện chúng lừa gạt, Hoằng An quận chúa cố ý bày thế cờ , và nàng thành công.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-441.html.]

[]

 

Nếu Tuyên Phái nắm trong tay một phần Thánh chỉ khác, hành động giấu Thánh chỉ mang khỏi cung của Tưởng Nguyễn chính là kế sách giương đông kích tây. Nó khiến lơi lỏng cảnh giác với Tuyên Phái, đó, ngay tại khoảnh khắc Tuyên Ly đắc ý nhất, giáng cho một đòn chí mạng, mất hết mặt mũi. Đây chính là tâm tư kín đáo của Tưởng Nguyễn; ngay từ ban đầu nàng tính toán kỹ lưỡng, tự biến bản thành mồi nhử, nhằm thu hút bộ sự chú ý của Tuyên Ly.

 

Thần sắc Tuyên Ly đổi liên tục, cuối cùng bất ngờ vén rèm bước nhanh chóng. Đợi Tuyên Ly khuất, sắc mặt Kỳ Mạn mới dần dần trầm , bà đột nhiên khoác thêm chiếc áo ấm, xoay ngoài.

 

Tưởng Nguyễn đang an tọa giường, dựa lưng bàn, thản nhiên sách. Từ n.g.ự.c trở xuống chiếc bàn che khuất, ngoài thể thấy cái bụng nhô lên. Mặc dù xiêm y rộng thùng thình che phần nào, nhưng gương mặt nàng quả thực nở nang và da thịt hơn . Dẫu nàng mỗi ngày đều đây nhàn nhã sách, nhưng đó chỉ là giả vờ, trong lòng tất nhiên là suy tính những chuyện khác.

 

Mới lật chừng hai trang, cánh cửa đẩy mạnh. Tưởng Nguyễn ngước mắt, thấy vẻ mặt kinh hoảng của tỳ nữ câm, đó là Tuyên Ly với khuôn mặt âm trầm xuất hiện.

 

Tuyên Ly đến, Tưởng Nguyễn thoáng bất ngờ, nhưng ngay đó liền minh bạch. Xem đại sự thành, Tuyên Ly tới đây để hưng sư vấn tội. Mấy ngày qua giam lỏng tại nơi xa lạ, nàng rõ tình hình bên ngoài . Giờ phút đột nhiên thấy Tuyên Ly, thêm vẻ mặt đó của , nàng chuyện thành công hơn phân nửa. Khóe môi Tưởng Nguyễn bất giác cong lên, trong mắt ánh lên vẻ vui sướng khôn tả.

 

Sự vui sướng lọt mắt Tuyên Ly quả thực vô cùng chói mắt, như thể nàng đang nhạo sự thất bại của . Hắn từng bước về phía Tưởng Nguyễn, động tác mang đầy áp lực, tựa như dã thú hung mãnh đang rình mồi. Hắn tới bàn của Tưởng Nguyễn, hai tay chống xuống mặt bàn, từ cao thẳng xuống nàng, đột nhiên lạnh: “Vương phi sống thật , mấy ngày nay trông còn thêm phần phúc hậu hơn xưa.”

 

“Phật môn thanh tịnh, là nơi để tu dưỡng tính, lòng rộng mở thông suốt, tất nhiên sự đều thuận lợi.” Tưởng Nguyễn mỉm đáp lời.

 

Trong mắt Tuyên Ly thoáng qua một tia cảnh giác. “Ngươi nơi ?”

 

“Chẳng khó đoán.” Tưởng Nguyễn khẽ. “ đoán cũng thể thoát , lẽ chẳng Điện hạ còn rõ hơn ?”

 

Tuyên Ly âm trầm bất định nàng, trong những nữ nhân từng gặp, chỉ nàng là xảo quyệt và khó dây dưa nhất. Nơi là đại bản doanh của Kỳ Mạn, ai thể tìm tới. Thế mà Tưởng Nguyễn thể đoán đây là một ngôi miếu, điều đủ khiến nghi ngờ . Ai nàng thừa cơ hội mật báo cho của Tiêu Thiều . Mặc dù Kỳ Mạn đảm bảo, nhưng Tưởng Nguyễn há là kẻ dễ dàng đối phó đến ?

 

Tuy nhiên, hôm nay tới vì những chuyện . Tuyên Ly Tưởng Nguyễn, lạnh chất vấn: “Phần Thánh chỉ , là do ngươi cố ý giăng bẫy dẫn dụ .”

 

Tưởng Nguyễn chỉ khẽ nở một nụ thản nhiên.

 

Nụ trong nháy mắt chạm đến nỗi thẹn quá hóa giận trong lòng Tuyên Ly. Hắn chợt vươn tay , nắm chặt lấy cổ Tưởng Nguyễn. Bàn tay rộng lớn, đầy sức lực; chiếc cổ trắng nõn mảnh mai của nàng gọn trong lòng bàn tay . Tuyên Ly từ từ siết chặt, chiếc cổ xinh dường như sắp gãy rời. Hắn nheo mắt , chằm chằm gương mặt xinh , sáng lạn ngay mắt.

 

Thật kỳ quái, Tưởng Nguyễn quả là một nữ nhân kỳ quái. Đời từng gặp vô giai nhân, nhưng mỗi chạm mặt Tưởng Nguyễn, trong lòng đều sinh một cảm giác lạ lùng. Tuyên Ly thể cảm nhận rõ ràng, đó là một loại d.ụ.c vọng mãnh liệt... chiếm hữu nàng của riêng.

 

Hắn từng gặp vô giai nhân tuyệt sắc, ngay cả Thánh nữ Đan Chân Nam Cương cũng là một mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, nhưng trong mắt Tuyên Ly, các nàng chẳng qua chỉ là những cái xác ngu xuẩn mà thôi. Tuy nhiên Tưởng Nguyễn khác. Nữ nhân xảo quyệt, giàu tâm cơ, độc lập, ngoan tuyệt, sở hữu dung nhan kiều diễm. Nếu sánh bước cùng , quả là xứng đôi lứa. Nàng tư cách sóng vai bên . Ánh mắt Tuyên Ly thoáng qua vẻ si mê hoảng hốt, đôi tay siết chặt cổ Tưởng Nguyễn, gần như dí sát mặt nàng.

 

Tưởng Nguyễn bóp nghẹt đến mức thở nổi, đành chậm rãi nhắm mắt. Tuyên Ly bất ngờ kinh hãi, lập tức buông tay. Giữ Tưởng Nguyễn vẫn còn hữu dụng, còn cần dùng nàng để giao dịch với Tiêu Thiều; tuyệt đối thể để nàng c.h.ế.t ngay lúc . Tay buông, Tưởng Nguyễn liền ôm cổ ho khan dữ dội. Tuyên Ly dường như chợt nhớ phận của nàng. , nàng là Vương phi phủ Cẩm Anh vương, là nữ nhân của Tiêu Thiều. Nữ nhân quả thật thông minh, nhưng nàng từ đầu đến cuối đều đối đầu với , nàng chính là một mầm họa lớn!

 

“Điện hạ hiểu lầm .” Tưởng Nguyễn thở hổn hển một hồi lâu, cuối cùng cũng cất lời . Nàng vẫn còn cảm thấy khó chịu trong cổ họng, cảm giác buồn nôn cũng ập đến, nhưng nàng vẫn cố gắng . “Phần thánh chỉ là thật.”

 

“Ngươi gì?” Tuyên Ly cau mày chất vấn.

 

Tưởng Nguyễn khẽ , dù sắc mặt nàng phần tái nhợt vì siết cổ, nhưng lời nàng vô cùng mạch lạc. “Điện hạ, , phần thánh chỉ , phần thánh chỉ từng trong tay , vốn là thật. Ban đầu khi mang thánh chỉ đó khỏi cung, dùng nó mồi nhử, mà đơn giản là thật sự lấy trộm nó .” Tưởng Nguyễn vẻ mặt Tuyên Ly đang ngơ ngẩn, tiếp lời. “ Điện hạ mang chiếu thư đó ? Bởi vì phần chiếu thư truyền ngôi , cái tên bên trong là Thập Tam điện hạ, Tuyên Phái. Chính vì lẽ đó, nhất định lấy nó .”

 

“Tại hai đạo thánh chỉ?” Tuyên Ly lạnh lùng chất vấn. “Ngươi đang cố lừa gạt !”

 

“Ta cần lừa gạt ngươi, bởi lẽ đó Bệ hạ thể quyết định . Người tinh như , tất nhiên sẽ lập hai đạo chiếu thư, định giao cho hai tín trung thành khác . Thế cục trong triều thiên biến vạn hóa, nếu vạn nhất, chỉ cần tiêu hủy một phần, cầm phần còn lập tức chiếu cáo thiên hạ. Bát điện hạ, Bệ hạ là phụ hoàng của ngươi, hẳn tình cảm cha con các ngươi vô cùng thâm hậu, nhưng bản tính đa nghi cố hữu của Người, ngươi há rõ?”

 

Loading...