Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 435

Cập nhật lúc: 2025-09-28 13:47:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Một bóng hình vận quan bào đỏ thẫm chầm chậm bước . Sắc áo rực rỡ đến mức đột ngột, đối lập với đại điện âm u, mang đến cảm giác cứ như lầu gác nhân cảnh còn mà biệt tăm. Màu đỏ diễm lệ , gợi lên một sự hoài niệm cố nhân sâu xa.

 

Người nọ dừng bước mặt Ý Đức Thái hậu, vén vạt quan bào, quỳ rạp xuống đất, cất giọng sang sảng: “Thần, Lâm Úy, khấu kiến Thái hậu nương nương.”

 

Ý Đức Thái hậu gì, chỉ đăm đăm quỳ gối trong điện, đến cả Dương cô cô cũng lấy kinh hãi.

 

Lâm Úy, danh tiếng tại Đại Cẩm, đối với các quan viên văn võ trong triều hiện nay, trừ những mới tân tấn, thì chẳng ai . Thám hoa lang phong thái nhanh nhẹn, tài văn chương hùng biện kinh thiên hạ. Năm xưa khi luận bàn với các lão Hàn lâm học sĩ, tuổi còn trẻ mà hề rơi thế hạ phong, khiến đám cố chấp trong Hàn lâm viện tức đến giựt râu.

 

Điều khiến cảm thán nhất, hẳn là tình nghĩa sâu đậm giữa Lâm Úy và cố Thái tử Hồng Hi. Thái tử Hồng Hi vốn nổi tiếng lễ kính hiền, nhưng vì phận Thái tử, thể quá cận với bất kỳ ai, duy chỉ Thám hoa lang Lâm Úy là ngài thực lòng bội phục. Thuở Tiên Hoàng còn tại vị, Thái tử Hồng Hi từng thốt lên rằng: Có , Đại Cẩm thể bảo đảm hai mươi năm triều chính cần lo lắng.

 

Thám hoa lang tuấn mỹ trẻ tuổi, tiền đồ vô hạn, nhưng khi Thái tử Hồng Hi gặp biến cố, liền từ quan. Dẫu lý do đưa thích khí chốn quan trường, song sáng suốt đều thấu: Lâm Úy là vì cố Thái tử Hồng Hi. Một trẻ tuổi trọng tình trọng nghĩa, tài hoa bộc lộ rõ ràng, thể khiến tiếc nuối bóp cổ tay than thở? Đại Cẩm trăm năm khó lắm mới một nhân tài như Lâm Úy, thế nhưng kể từ khi từ quan quy ẩn, tin tức đều cắt đứt. Hoàng đế từng ngầm công khai tìm kiếm tung tích của Lâm Úy, nhưng cuối cùng đều vô công mà về. Mọi đều lo sợ rằng vị tài tử sớm còn nhân thế nữa, bởi lẽ một xuất sắc tuyệt diễm như , dù cũng sẽ mai một, thể biệt vô âm tín nhiều năm đến ?

 

Tâm tư Dương cô cô chấn động. Nhìn nam tử mắt, so với vẻ trẻ tuổi năm xưa, Lâm Úy thêm mấy phần phong sương, nhưng vì thế mà tiều tụy già nua. Trái , khoác lên một loại mị lực độc đáo: sự điềm tĩnh khi nếm trải hết thảy sự đời, sự trưởng thành của bậc nam tử. Dương cô cô thầm thấy hoảng hốt. Năm xưa khi Lâm Úy trở thành Thám hoa, nàng cũng chỉ là một tiểu cô nương, cô gái trẻ nào mà chẳng thầm ôm tâm tư với vị Thám hoa lang ? Không ngờ qua ngần năm, mặt còn lộ rõ mũi nhọn như xưa, mà bắt đầu trở nên lắng đọng. Nếu Lâm Úy là một viên minh châu ánh sáng rực rỡ, thì nay giống như một khối mỹ ngọc dịu dàng, năm tháng trui rèn trở nên ôn hòa và sâu lắng.

 

Cuối cùng Ý Đức Thái hậu cũng cất lời, nhưng lệnh cho Lâm Úy dậy, chỉ nhẹ giọng : “Hai mươi mấy năm , Lâm khanh gia vẫn còn sống.”

 

Lâm Úy khẽ đáp: “Bấy lâu nay gặp, Thái hậu phượng thể an khang, vi thần cũng yên lòng.”

 

Dương cô cô rủ mắt, tiếp tục cẩn thận xoa bóp vai cho Ý Đức Thái hậu, song trong lòng chút bồn chồn, lực đạo còn như ban nãy. Ý Đức Thái hậu hề , dời mắt sang chỗ khác, mắt híp , giọng mặn nhạt hỏi: “Nhiều năm như , ai gia từng ngóng tin tức nào về ngươi. Ngươi ?”

 

Giọng điệu của bà hề mang ý trách cứ, tựa như một cố nhân đang hỏi thăm. Lâm Úy vẫn quỳ đất, cung kính đáp: “Vi thần từng rời cả, vi thần vẫn luôn ở nơi .”

 

Hô hấp của Ý Đức Thái hậu chậm , lập tức hỏi: “Ngươi vẫn ở trong kinh thành?”

 

.” Lâm Úy đáp.

 

Ý Đức Thái hậu im lặng hồi lâu, chợt mỉm : “Thì là như . Khó trách Tiên Hoàng lục tung ngóc ngách đều tìm ngươi. Ngươi ở ngay bên cạnh thằng bé, che chở nó nhiều năm như . Lâm Úy, ngay cả ai gia mà ngươi cũng dám lừa gạt.”

 

“Vi thần chỉ phụng sự và chăm lo cho tiểu chủ tử thật ,” Lâm Úy đáp. “Ban đầu Thái tử điện hạ giao phó tiểu chủ tử cho Vương gia, cũng phó thác cho vi thần. Vi thần thề c.h.ế.t theo Điện hạ, cả đời chỉ vì tiểu chủ tử mà sống.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-435.html.]

Đại điện yên lặng hồi lâu. Rất lâu , Ý Đức Thái hậu mới mệt mỏi phất phất tay. “Lời ngươi , ai gia ban nãy tin. Nếu nó giao phó con trai cho ngươi, chính là tin tưởng ngươi. Ai gia cũng chẳng còn gì để .” Bà thở dài. “Chỉ là, quả thực thiệt thòi cho ngươi .”

 

“Vi thần hề cảm thấy thiệt thòi.” Lâm Úy nở một nụ , nụ khiến gương mặt vốn trầm mặc trở nên nhu hòa hơn. Trong khoảnh khắc đó, dường như thấy hình bóng Thám hoa lang phong thần tuấn lãng cưỡi ngựa năm xưa, chỉ là ánh sáng chợt lóe lên trong chớp mắt. Sau đó, vẻ mặt trở nên vui vẻ, an tâm. “Vi thần tiểu chủ tử lớn lên, tiểu chủ tử đầu tiên chập chững , đầu tiên té ngã gãy răng, nay còn thấy tiểu chủ tử kết hôn lập thất. Vi thần thành tâm nguyện và phó thác của Điện hạ, vi thần thật sự hề cảm thấy thiệt thòi.”

 

Lời tình chân ý thiết khiến ngay cả Dương cô cô cũng khỏi cảm thấy xúc động. Ý Đức Thái hậu khẽ khựng , chuyển sang chủ đề khác: “Vậy, hôm nay vì cớ gì ngươi nhập cung?”

 

Sau mười mấy năm, Thám hoa lang mai danh ẩn tích xuất hiện, phận hiển nhiên sẽ bại lộ. Việc đối với Lâm Úy mà , nghi ngờ gì là chuyện mất nhiều hơn , thế nhưng y vẫn lựa chọn . Thứ gì khiến y nguyện ý vứt bỏ cuộc sống an tĩnh, một nữa tiến cung cấm? Chắc chắn vì vinh hoa phú quý; nếu thật lòng vinh hoa, Lâm Úy từ quan từ nhiều năm . Mục đích thực sự là gì, kỳ thực trong lòng cả hai đều rõ.

 

“Thái hậu nương nương, năm xưa vi thần nhập sĩ là bởi vì phò tá minh quân thống nhất thiên hạ. Sau khi Thái tử điện hạ qua đời, vi thần tuy tài năng trọn vẹn, nhưng đất dụng võ. Nay minh quân xuất hiện, vi thần nguyện ý về phụ tá quân vương.”

 

“Càn rỡ!” Không đợi Lâm Úy dứt lời, Ý Đức Thái hậu lên tiếng trách mắng. “Ngươi dám , đương kim Hoàng đế minh quân ? Lâm Úy, ngươi thật to gan!”

 

Lời nếu khi Hoàng đế còn tại vị, e rằng dù Lâm Úy mười cái đầu cũng đủ để chịu chém. Ý của y chính là, trong lòng y minh quân duy nhất chính là Thái tử Hồng Hi, nên những đó lên ngôi vị đều chẳng liên can gì tới Lâm Úy cả. Y, khinh thường phụ tá!

 

Lâm Úy Ý Đức Thái hậu phẫn nộ mắng, nhưng hề xin tha. Y vẫn lặng lẽ quỳ tại chỗ, sống lưng ưỡn thẳng tắp, tỏ rõ một sự cố chấp chịu khuất phục. Hiển nhiên, y chịu thừa nhận lời là sai trái.

 

Bầu khí trong chính điện trở nên căng thẳng đến nghẹt thở. Dương cô cô bất giác nín thở. Không giằng co bao lâu, mới Ý Đức thái hậu bật lạnh lẽo: “Ngươi quả nhiên vẫn lớn gan như thuở xưa!”

Phạm Khắc Hiếu

 

Tuy Liễu Mẫn ( đồng xuất khoa cử với Lâm Úy) cũng là tính tình quật cường, nhưng so với Lâm Thám hoa năm xưa thì kém xa. Khi Tiên hoàng còn tại thế, tuy quá yêu quý Thái tử Hồng Hi, nhưng hết mực thưởng thức Lâm Úy. Lâm Úy can đảm vuốt râu hùm, nhưng đồng thời y cũng bản lĩnh khiến hùm nỡ cắn. Y là một vô pháp vô thiên, những lời nhiều đại thần dám , y dám hiên ngang mặt đế vương thốt . Mặc dù đôi lúc Lâm Úy chạm vảy ngược của Tiên hoàng, nhưng cuối cùng, qua cơn mưa to sấm lớn chuyện đều lắng xuống hết.

 

Thật Lâm Úy vô cùng thông minh. Đối với bất cứ cấp nào, điều kiêng kỵ nhất chính là bề thể thấu tâm tư của , bởi bề quá thông minh cũng là chuyện . Thế nhưng, với cái vẻ nhanh mồm nhanh miệng chút kiêng dè của Lâm Úy, trong mắt đế vương chính là kẻ cần nghi ngờ nhất. Chỉ cần thêm ba phần tài hoa, đó là hiền tài hiếm . Lâm Úy nhanh mồm nhanh miệng, vặn còn sở hữu bảy, tám phần tài hoa xuất chúng, Tiên hoàng tất nhiên hài lòng, sẽ dễ dàng trách phạt.

 

Hôm nay thấy Lâm Úy vẫn chút kiêng kỵ mà bình phẩm về Hoàng đế ngay mặt , Ý Đức Thái hậu chút run sợ. Bà dường như xuyên thấu qua nam tử đang quỳ mặt, trở về điện Kim Loan năm xưa, khi đó chuyện vẫn xảy . Bà nhắm hai mắt , trầm giọng : “Thôi, năm xưa Tiên hoàng so đo với ngươi, ai gia gì để so đo.” Bà Lâm Úy, ánh mắt chợt trở nên sắc lạnh: “Ngươi gì?”

 

“Thần, khẩn cầu Thái hậu khai ân, chuẩn tấu cho vi thần, cầm thánh chỉ của Tiên hoàng nhập sĩ ——” Lâm Úy đáp.

 

Lời thốt , Dương cô cô nhịn dừng động tác, gương mặt đầy kinh ngạc Lâm Úy.

 

“Năm xưa khi Tiên hoàng còn tại thế, từng ban cho thần một phần thánh chỉ, chỉ cần thần bằng lòng, cả đời đều là thần tử của Hoàng triều.” Lâm Úy tiếp tục . “Chỉ là đó thần từ quan quy ẩn, nhưng thánh chỉ vẫn còn. Hôm nay thần cả gan khẩn cầu Thái hậu khai ân, thần, tự xin nhập sĩ —— ”

 

“Ngươi điên . . .” Ý Đức Thái hậu khẽ lẩm bẩm.

 

Loading...