Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 415

Cập nhật lúc: 2025-09-28 13:47:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kính mời Quý độc giả tiếp nội dung bộ chương truyện ở phía !

 

Lộ Châu lắc đầu. “Hiện tại bận tâm, nhưng chung quy sẽ ngày để tâm. Ta ngày hối hận, đến lúc đó hai chúng e rằng chẳng còn mặt mũi . . .” Dù là cô gái kiên cường đến , khi nam nhân thương mến, ai nấy cũng đều hèn nhát và thiếu tự tin. Luôn hy vọng bản thể hơn một chút, hơn một chút nữa, dùng dáng vẻ mỹ nhất để xuất hiện mặt thương. Đây vốn là lẽ thường tình. Khi trót yêu sẽ luôn sợ hãi rụt rè, đạo lý là như .

 

“Ta tuyệt đối sẽ hối hận,” Cẩm Nhị dẹp nụ đùa cợt, nghiêm nghị Lộ Châu . “Ta thừa nhận bản quả thực đáng tin cậy, luôn chọc giận , thích bắt nạt . Lộ Châu , từ bé đến giờ, con gái đầu tiên để mắt. Ta diễn tả thế nào, nhưng mỗi ngày tức giận, mỗi bắt nạt , mới cảm thấy chú ý đến , mới chịu chuyện cùng .” Một vị phong lưu công tử vang danh chốn thanh lâu, đến một ngày gặp gỡ cô nương luôn xem thường , điều khiến khác càng thêm sốt ruột là phát hiện trót si mê cô nương , đành dùng những cách thức ngây ngô nhất để thu hút sự chú ý của nàng. Hắn tiếp lời. “Thứ yêu thích, chính là nội tâm của , là dung mạo. Dung mạo sẽ ngày phai tàn, dù diễm lệ đến mấy cũng khó lòng chống dấu vết của thời gian. Huống hồ chi là vết sẹo lưng, dẫu nó ngay gương mặt , thì trong lòng , vẫn là cô gái xinh nhất. Còn về chuyện ‘môn đăng hộ đối’ mà nhắc đến, hiện giờ chúng quả thực xứng đôi ? Hay là, cầu xin chủ tử một ân điển, thu nô tài trong Vương phủ luôn nhé?”

 

Lộ Châu vốn đoạn cảm thấy vô cùng xúc động, nhưng khi đến đoạn , nén nổi kinh ngạc. Nàng lập tức ngẩng đầu Cẩm Nhị. “Chàng điên ?” Đập mắt nàng là nụ cà rỡn của Cẩm Nhị, Lộ Châu đang cố tình trêu đùa , nàng giận dỗi thốt lên: “Chàng dám lừa gạt !”

 

“Cẩn thận!” Cẩm Nhị đỡ lấy bả vai nàng. “Đừng để động đến vết thương. Ta bôi t.h.u.ố.c cho , nếu trút giận, hãy đợi lát nữa hẵng đánh. Chờ bôi t.h.u.ố.c xong xuôi, mỗi ngày đều sẽ đến phòng , để đ.á.n.h cho hả .”

 

Tên bắt đầu giở thói miệng lưỡi trơn tru , song , Lộ Châu tranh cãi với . Nàng chỉ lặng lẽ xoay , gò má ửng hồng, nhỏ giọng lầm bầm. “Đăng đồ tử.” Dù trong lòng còn nhiều khúc mắc, nàng vẫn thể thốt lời từ chối.

 

Cẩm Nhị vì lo sợ mất nàng mà lòng kinh hãi, thì lẽ nào nàng ? Trong khoảnh khắc đối mặt với sinh tử, từng hình ảnh quá khứ vụt qua tâm trí, những ân oán và so đo, bỗng nhiên còn quá mức quan trọng nữa. Bởi lẽ, mất mới thấu hiểu trân trọng, sinh mệnh đáng quý bao. Những chuyện vụn vặt , cứ để mặc cho thuận theo tự nhiên thôi.

 

 

Trong cung, sắc mặt ai nấy đều nặng nề khi thực hiện công việc của , ngay cả tiểu thái giám vốn ngày thường lanh lợi nhất cũng mang vẻ mặt âm thầm đau khổ, dám thở mạnh, sợ hãi bản vận rủi đeo bám.

 

Từ khi Hoàng đế lâm bệnh, chuyện trong cung đều thuận buồm xuôi gió, sóng gió liên tiếp nổi lên. Đầu tiên là Lý công công đột tử, giờ đến Cẩm Anh Vương phi mất tích. Dù Cẩm Anh Vương phi xuất Tiêu gia, nhưng khi xuất giá nàng vốn là quận chúa cành vàng lá ngọc của Hoàng gia, Ý Đức Thái hậu yêu thương nhất. Lần Tưởng Nguyễn gặp nạn, Phủ Tướng quân cứ cách dăm ba bữa đến diện kiến Thái hậu để bàn bạc chuyện . Ý Đức Thái hậu giận dữ kìm , phái các đội tinh nhuệ truy tìm tung tích của Tưởng Nguyễn, đáng tiếc đều thu hoạch gì mà về. Nghĩ đến đây, tiểu thái giám cảm thấy đầu óóc choáng váng.

 

Bước thêm mấy bước, đúng lúc thấy Trần công công đang phe phẩy phất trần, phân phó công việc cho mấy thái giám khác. Thấy tới, cất lời hỏi. “Ngươi đấy?”

 

“Đi Ngự thiện phòng sắc t.h.u.ố.c cho Tu Nghi nương nương ạ.” Tiểu thái giám tươi , hết lời lấy lòng Trần công công. Quả thực, gặp gỡ quả là thể cầu, mới nửa tháng , vị Trần công công cũng chỉ là một tiểu thái giám như , địa vị thấp kém nhất trong cung. Ăn vụng về, tầm hạn hẹp, thường xuyên sai việc. Nếu nhờ Lý công công che chở phía , e rằng c.h.ế.t bao nhiêu . Kết quả, Lý công công chết, tiểu Trần tử lập tức mượn thế thăng thiên. Bởi vì sự hiếu thảo và nghĩa tình của đối với Lý công công thấy, cuối cùng Đổng Tu nghi, đang tạm thời quản lý hậu cung, cất nhắc thẳng lên chức Đại tổng quản. Ý Đức Thái hậu cũng hề dị nghị. Nói ghen tị là giả, nhưng trong lòng tiểu thái giám hiểu rõ, hiện tại bản dám đắc tội với , chỉ thể dốc lòng lấy lòng. Nghĩ thầm thở dài, đời thường “Nhất triều thiên tử, nhất triều thần”. Nay Hoàng thượng bệnh nặng, Lý công công cũng chết, đó là một Trần công công, liệu ngôi vị Trữ quân của Đại Cẩm triều cũng sẽ đổi theo .

 

Đang miên man suy nghĩ, thấy giọng chói tai của Trần công công truyền tới. “Đi .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-415.html.]

 

Tiểu thái giám vội vàng quệt mồ hôi lạnh, xách đồ về phía tẩm điện của Đổng Tu nghi. Khi đến tẩm điện, thấy bóng dáng nàng , chỉ mấy cung nữ. Tiểu thái giám hỏi. “Các tỷ tỷ, Tu Nghi nương nương xuất hành ?”

 

“Nương nương ngoài .” Cung nữ thấy giỏ t.h.u.ố.c trong tay tiểu thái giám, thuận tay nhận lấy. “Đây là t.h.u.ố.c đúng ? Ta sẽ bẩm báo với Nương nương , ngươi lui về .”

Phạm Khắc Hiếu

 

Tiểu thái giám xong chút ấm ức. Chuyện vốn là nó bỏ một cây trâm bạc để tranh giành từ tay khác, chỉ mong Đổng Tu Nghi chú ý. Phải hiện giờ Đổng Tu Nghi đang quyền quản lý hậu cung. Nếu lọt mắt xanh của nàng , chừng nó cơ hội thăng tiến. Thế nhưng tình hình hiện tại e là vô vọng. Tiểu thái giám chán nản, song vẫn giữ nụ nhiệt tình, giao tiếp vài câu xã giao với cung nữ mới cáo lui.

 

Lúc , Đổng Doanh Nhi đang tại một hành lang dài trong cung, chỉ nha bên cạnh hầu hạ. Quyền lực nàng nay khác xưa, quyền sắp xếp việc hầu hạ của Hoàng đế, bởi Mục Tích Nhu căn bản còn can dự. Nếu Ý Đức Thái hậu trấn giữ, nàng thể một tay che trời ở hậu cung . Nàng mặc y phục hoa lệ, trang điểm tinh xảo, nhưng tâm tư hề đặt ở hậu cung. Mục đích của nàng từ đến nay từng đổi. Nàng đến đây, chỉ để chờ đợi một .

 

Chẳng mấy chốc, một ảnh vội vã bước đến từ phía đầu hành lang bên . Khi mặt, Đổng Doanh Nhi mới khẽ mỉm , tiến lên nghênh đón, cất lời: “Đã lâu gặp, Tưởng tướng quân.”

 

Người nọ thoáng khựng, dừng bước, ánh mắt nghi hoặc nàng , dường như đang cố nhớ là ai. Chỉ một ánh , lập tức khiến lòng Đổng Doanh Nhi đau nhói. Hóa , trong tâm trí , hề tồn tại, từng lưu bất kỳ dấu ấn nào ?

 

Nàng c.ắ.n chặt môi. Tưởng Tín Chi lúc dường như nhớ , gật đầu đáp: “Đổng Tu Nghi nương nương.”

 

Giọng điệu khách khí, khắc chế lễ độ càng khiến lòng Đổng Doanh Nhi quặn đau. Nàng ngắm nam nhân mắt, mà nàng ngày đêm mong nhớ. So với thuở , càng thêm trưởng thành, phong độ. Sự nho nhã và khí chất cương nghị hòa quyện , tạo nên một loại mị lực khó cưỡng. So với Hoàng đế, một lão nam nhân tuổi tác đủ để phụ nàng , thì mang theo một sức hấp dẫn cùng sức sống của tuổi thanh xuân. Đổng Doanh Nhi nhận , dù thời gian trôi qua lâu như , khi gặp nam nhân , trái tim nàng vẫn rung động, vẫn đập loạn nhịp vì như thủa nào.

 

“Tướng quân còn nhớ ?” Nàng mỉm dè dặt hỏi. “Quan hệ của và Nguyễn vô cùng thiết.”

 

Tưởng Tín Chi thoáng nghi hoặc. Hắn là thiếu niên mới lớn vô tri, dĩ nhiên nhận ánh mắt Đổng Doanh Nhi phần cổ quái, mà giờ nàng cố ý như , càng khiến thêm phần phản cảm. Tưởng Tín Chi hiểu Tưởng Nguyễn là như thế nào. Dù bề ngoài vẻ lạnh lùng, nhưng thực tế, nàng luôn đối đãi nồng hậu với những thật lòng. Lâm Tự Hương và Triệu Cẩn đều là tri kỷ của Tưởng Nguyễn, nàng thường nhắc đến họ, thậm chí còn âm thầm chỉ điểm cho họ đôi điều, nhưng về Đổng Doanh Nhi , Tưởng Nguyễn từng nhắc đến nửa lời. Với quyết định của , Tưởng Tín Chi từng nghi ngờ, bởi lời lẽ của Đổng Doanh Nhi lập tức khiến bất mãn. Huống hồ, đối với Đổng Tu Nghi, đích thực chút ấn tượng nào. Thế nên Tưởng Tín Chi chỉ lạnh nhạt đáp: “Nương nương quá lời. Là tại hạ trí nhớ kém cỏi mà thôi.”

 

Lòng Đổng Doanh Nhi đau nhói, tự hỏi cớ Tưởng Tín Chi thể hờ hững thốt những lời ? Nói như , chẳng đang thừa nhận căn bản hề nhớ đến ? Tại khiến khó chịu đến mức . Những cảm xúc phức tạp, mãnh liệt trào dâng trong tâm trí Đổng Doanh Nhi. Nàng hôm nay Tưởng Tín Chi cung là để thương lượng với Ý Đức Thái hậu về việc Tưởng Nguyễn bắt cóc, nên mới cố ý đây đợi . Nàng để Tưởng Tín Chi thấy , để còn xem nhẹ như năm xưa. Thế nhưng giờ đây, là nương nương cao cao tại thượng, trong cung ai ai cũng sợ hãi, tôn kính, nhưng vì nam nhân vẫn xem thường như thế? Tại ? Có ... là bởi vì nữ nhân ?

 

Đổng Doanh Nhi cố nén cảm xúc ác liệt đang cuộn trào, cố giữ cho biểu cảm của trở nên dữ tợn. Nàng lên tiếng: “Nghe Tưởng tướng quân… sắp sửa kết cùng tiểu thư Triệu gia?”

 

Loading...