Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 412
Cập nhật lúc: 2025-09-28 13:47:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mời quý độc giả tiếp tục theo dõi nội dung chương truyện!
Tiêu Thiều thư án, ánh đèn dầu hiu hắt cũng chẳng thể xua gương mặt lạnh lùng, băng giá của . Khí thế lãnh đạm, cự tuyệt ngoài vạn dặm của năm xưa dường như trở —cái thời mới tiếp quản Cẩm Y Vệ, tàn khốc, tanh tưởi mùi máu, và vô tình. Giờ đây, sưởi ấm trái tim bỗng nhiên biến mất, trong lòng chỉ còn sự ảo não và dằn vặt.
Khung cảnh sáng nay Tưởng Nguyễn nhón chân chỉnh sửa cổ áo cho vẫn còn hiện rõ trong tâm trí. Hắn rằng đêm nay về sẽ cùng nàng tản bộ, nàng cũng vui vẻ đồng ý. Thế nhưng, khi trở về, nơi đây trống .
Đây đích thị là kế hoạch nàng dự tính từ , một âm mưu giương Đông kích Tây để đ.á.n.h lạc hướng đối phương, nhưng chủ đạo tất cả chính là Tưởng Nguyễn. Tiêu Thiều rủ mắt xuống, ngóng tin tức từ phía Thiên Trúc, lập tức hiểu dụng ý của nàng. Nàng lợi dụng chính mồi nhử, dẫn dụ Tuyên Ly xuất đầu lộ diện. Nàng tính toán kỹ lưỡng thứ, thậm chí ngay sáng nay, nàng ý thức buổi chiều thể xảy biến cố, mà vẫn vờ như chẳng chuyện gì, thản nhiên lời từ biệt với .
Nàng thật... Tiêu Thiều mặt mày tái mét, nắm c.h.ặ.t t.a.y thành quyền, hành động quả thực là khiêu khích quá mức! Thật là to gan! Quá xằng bậy! Không ý thức của một thê tử! Căn bản hề xem phu quân gì! Chớp mắt, vô vàn suy nghĩ hỗn độn lướt qua tâm trí Tiêu Thiều, nhưng điều cuối cùng còn đọng , chỉ là nỗi đau và sự áy náy. Đau lòng vì nàng cố chấp lấy bản mạo hiểm; áy náy vì là phu quân, hề nhận gì, rõ ràng thề sẽ bảo vệ nàng cả đời nhưng vẫn thể trọn lời hứa.
Hắn nhắm hai mắt, hàng mi dài khẽ rung động, đổ bóng mờ gò má tuấn mỹ, lộ rõ vẻ mệt mỏi cùng uể oải. lúc , cửa phòng chợt đẩy . Hắn mở choàng mắt, ánh sắc lạnh như kiếm chĩa thẳng về phía cửa, thấy rõ Tề Phong đang bước .
“Chuyện gì?” Hắn chỉnh đốn tư thế, thẳng . Hôm nay tâm trạng , nên khi chuyện với Tề Phong, giọng điệu khó tránh khỏi sự lạnh nhạt và cộc cằn. Tề Phong hề để tâm. Do mối quan hệ đặc biệt với Tiêu Thiều, các thị vệ ngăn cản, nên tự tiện , thản nhiên xuống đối diện Tiêu Thiều, tự rót cho một chén . Hắn thẳng đôi mắt lạnh băng của Tiêu Thiều, cất giọng bình thản: “Ta tới để với chuyện của Tam tẩu.”
Sắc mặt Tiêu Thiều khẽ biến, ánh mắt chợt trở nên sắc bén như lưỡi kiếm, b.ắ.n thẳng về phía Tề Phong, lạnh lùng hỏi: “Ngươi sớm ?” “Phải.” Tề Phong dứt lời, lập tức cảm nhận ánh mắt Tiêu Thiều càng thêm bất mãn, gần như xé xác . Thân là đồng môn sư , từng chứng kiến dáng vẻ đáng sợ của Tiêu Thiều, nhưng ngay cả lúc g.i.ế.c , Tiêu Thiều vẫn luôn giữ vẻ lạnh lùng, bộc lộ chút cảm xúc nào. Giờ đây, hề che giấu sự vui của với Tề Phong, nhất thời khiến Tề Phong cảm thấy áp lực tột độ, đành khổ mà đáp: “Thật , đó, Tam tẩu đích đến tìm một , chính là để bàn bạc chuyện .”
Tiêu Thiều vẫn im lặng, chỉ lạnh lùng chằm chằm Tề Phong. Tề Phong đành tự trình bày: “Tam tẩu sớm lợi dụng việc để thu hút sự chú ý của Tuyên Ly và thế lực Nam Cương. Tuy nhiên, mục đích tối quan trọng của tẩu là vì Thập Tam hoàng tử. Chỉ khi như , Tuyên Ly mới dồn sự chú ý lên tẩu , cho rằng đoạt thánh chỉ. Khi sự giám sát đối với Thập Tam hoàng tử nới lỏng, sẽ an hơn nhiều, và chúng cũng tranh thủ một chút thời gian quý báu.” Ngừng một lát, Tề Phong tiếp lời: “Ta từng hỏi Tam tẩu rằng, việc giả mạo thánh chỉ quá đỗi mạo hiểm, nếu bại lộ, đó chính là tội tru di. Tam tẩu khẳng định, tẩu thánh chỉ thật, chỉ là bản mật chỉ thôi. Ta rõ bên trong ẩn chứa bao nhiêu hiểm nguy, Tam tẩu cũng kể lể thêm, nhưng luôn miệng cam đoan rằng sẽ xảy vấn đề gì. Kế sách tuy mạo hiểm, nhưng quả thực là phương pháp nhất. Nhờ đó, việc sẽ đơn giản hơn, khi Tuyên Ly vẫn còn đang trong cơn mê , sập bẫy của Tam tẩu.”
Tiêu Thiều đăm chiêu, sự sững sờ của vì Tưởng Nguyễn bàn bạc chuyện với Tề Phong, mà là mấu chốt ẩn chứa trong lời của Tề Phong. Tề Phong thánh chỉ Tưởng Nguyễn tìm là thánh chỉ giả. Nếu đ.á.n.h lừa tai mắt của Tuyên Ly, chỉ giả suông là điều thể. Tưởng Nguyễn cho Tề Phong nguyên nhân bên trong. Nếu thực sự thương lượng, nàng hẳn gì giấu giếm. Trừ phi, đó là một việc tối trọng đại, thể tiết lộ cho Tề Phong . Rốt cuộc là chuyện gì? Trong lòng Tiêu Thiều tự lời giải đáp— đó chính là thế của . Như , phần thánh chỉ cũng quá rõ ràng: nó chính là thánh chỉ lập trữ quân.
Hoàng đế vẫn một mực lên vị trí Chí Tôn . Tiêu Thiều rõ ràng luôn biểu lộ ý chí màng giang sơn , song Hoàng đế cố chấp, nhiều năm vẫn chịu buông tha. Tiêu Thiều ngờ, Hoàng đế tiếc dùng sinh mạng của để ép buộc kế vị, thậm chí còn bí mật giấu một phần thánh chỉ. Phần mật chỉ đó đối với Tiêu Thiều mà , quả thực nóng như than hồng, một khi kẻ khác phát giác, thế của sẽ bại lộ—đây là điều thấy nhất. Giữ cách với hoàng thất, cách ly khỏi dòng nước ngầm triều đình, đó là điều Cẩm Anh Vương lão nhân gia hằng mong mỏi ở . Dẫu mối quan hệ phụ tử ruột thịt, nhưng ân triêm dạy dỗ của ông, Tiêu Thiều từng dám lãng quên.
[]
Nhiều năm như , đối phó với Nam Cương, đương đầu vạn hiểm, một lòng tránh xa kinh thành, chính là vì cuốn vòng xoáy triều chính. Hắn vốn ưa giải quyết nhanh gọn, chuộng những ám tiễn âm hiểm lưng. Tưởng Nguyễn , một mặt là để Tuyên Ly từ bỏ sự chú ý đối với Tuyên Phái, mặt khác, là vì .
Vì để còn nỗi lo về , vĩnh viễn diệt trừ hậu hoạn, khiến hoàng mệnh chấm dứt tay Tuyên Ly, đây là quyết định nàng giúp đưa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-412.html.]
Khó trách, đêm đó, Tưởng Nguyễn hỏi : “Huynh Hoàng đế ?” Ra là ý . Nàng sớm Hoàng đế lập một phần thánh chỉ dành cho , và nàng đang dùng cách thức của giúp giải quyết những phiền phức .
Cho đến nay, tất cả đều cho rằng Tưởng Nguyễn là tánh tình lạnh lùng, mặt nóng trong lạnh, so thì Tiêu Thiều khi thành trở nên nhân tình vị hơn, nhưng Tưởng Nguyễn vẫn độc nhất vô nhị như xưa. Dẫu , Tiêu Thiều hiểu rõ, nàng chỉ là quen biểu đạt. Ví dụ như giờ phút , nàng đang dùng phương thức của riêng để lặng lẽ hy sinh.
Nhìn thấy vẻ mặt suy tư, con ngươi Tiêu Thiều biến ảo ngừng, Tề Phong nén nổi khổ sở. Hắn hắng giọng, : “Sở dĩ Tam tẩu tìm đến bàn bạc, chỉ vì rằng sẽ đồng ý để tẩu lấy mạo hiểm. Thà để phòng , chi bằng hạ thủ . Tin tức thủ hạ của Tuyên Ly lấy , đều là do cố ý tiết lộ cho chúng.”
Tiêu Thiều Tề Phong, lời nào, lên ngoài. Tề Phong cũng theo, kéo , hỏi: “Huynh gì?”
“Buông tay.” Tiêu Thiều giật mạnh tay áo .
Tề Phong ghì bả vai : “Huynh điều lệnh Cẩm Y vệ đúng ? Đừng !”
Tiêu Thiều lạnh lùng , Tề Phong vội hét lên: “Huynh nghĩ rõ ràng, rốt cuộc Tam tẩu vì cớ gì như , tẩu sâu hiểm cảnh, cũng vì ? Nếu bây giờ điều động Cẩm Y vệ, Tam tẩu cứu , nhưng khổ tâm của tẩu đều trở nên uổng phí, khiến Tuyên Ly phòng . Cứ , há chẳng cái mất nhiều hơn cái !” Thấy Tiêu Thiều trả lời, Tề Phong thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục : “Ta đành lòng, cũng . Ta cũng thể hiểu , nhưng tỉnh táo. Nay Tam tẩu ở đây, chỉ thể tiếp tục kế hoạch của tẩu . Nếu cũng rối loạn, phủ Cẩm Anh Vương sẽ rối loạn theo. Tam tẩu thấy thể tức giận?”
Hắn một , lúc mới phát hiện cảm xúc của quá kích động, nhất thời lúng túng. Tâm tư của đối với Tưởng Nguyễn sáng suốt đều đôi chút, mặc dù bản việc gì quá đáng, lúc đối mặt với Tưởng Nguyễn cũng đúng mực, nhưng mỗi đối diện với đôi mắt lạnh nhạt của Tiêu Thiều, cảm thấy chột . Tiêu Thiều rõ ràng gì, gì, nhưng Tề Phong vẫn cảm giác , Tiêu Thiều hết sức bất mãn với sự cận của Tưởng Nguyễn và . Nam nhân lạnh lùng dửng dưng , ham chiếm hữu cực mạnh, khác nghĩ trong lòng thôi cũng .
Tiêu Thiều một cái, trong con ngươi đen nhánh tâm tình gì, đạm nhạt : “Ta nghỉ ngơi.” Dứt lời Tề Phong thêm, cất bước ngoài.
Tề Phong bỏ sửng sốt hồi lâu, mới ngượng ngùng sờ mũi khổ. Tiêu Thiều khoang dung, quả nhiên trong lòng vẫn vui, đây là đang phát tiết bất mãn với . Chẳng điều ngây thơ ?
Phạm Khắc Hiếu
Tiêu Thiều lưng về phía Tề Phong nhà, lòng dần bình tĩnh . Hắn Tề Phong sai, mặc dù đau lòng, nhưng càng nhiều hơn là tôn trọng. Tưởng Nguyễn lấy an của bản để tạo cơ hội , mạnh bạo cho Tuyên Ly một đả kích. Trước mắt đây là biện pháp nhất, mới lãng phí khổ tâm của nàng. Nàng lòng tin với , cũng tin tưởng nàng mới .
Chẳng qua. Nghĩ đến lời Tề Phong khi nãy, con ngươi Tiêu Thiều trầm xuống. Tưởng Nguyễn cứ gần gũi Tề Phong như thế gì? Tiểu tử Tề Phong ôm tâm tư , riết khiến phát ghét. Không vì lọt tầm mắt của Tưởng Nguyễn, nếu thật sự thương lượng, thể tìm Hạ Thanh thương lượng mà, hơn nữa tại nàng cứ chắc chắn nhất định sẽ đồng ý với ý tưởng của nàng , rõ ràng xưa nay thông tình đạt lý.
Tiêu Thiều quên, Hạ Thanh thẳng tính như , thể nào cùng Tưởng Nguyễn nghĩ đối sách gì . Về phần Tiêu Thiều, càng sẽ luôn lấy an của Tưởng Nguyễn đầu, công tâm bình xét. Chỉ Tề Phong là đối tượng phù hợp. Tuy nhiên mắt Tiêu Thiều đối với Tề Phong đều là ngang. Hắn khó chịu vì Tưởng Nguyễn tự quyết định chuyện , lòng âm thầm hạ quyết tâm, đợi Tưởng Nguyễn trở , sẽ trừng phạt một phen, trọng chấn phu cương.