Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 41
Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:03:54
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kính mời Quý độc giả tiếp tục thưởng thức bộ nội dung chương truyện!
Sáng sớm ngày hôm , Liên Kiều gọi Tưởng Nguyễn dậy từ sớm. Tưởng Nguyễn sai Bạch Chỉ chăm sóc Chu ma ma, bởi hôm nay chỉ Liên Kiều và Lộ Châu cùng nàng ngoài. Lộ Châu hầu hạ Tưởng Nguyễn dùng bữa sáng, còn Liên Kiều sốt ruột chờ , cứ giúp Tưởng Nguyễn xiêm y. Lộ Châu : “Nhìn Liên Kiều tỷ gấp gáp như , ngoài còn tưởng hôm nay tỷ là khách mời chứ.”
“Đừng bậy, coi chừng xé rách miệng ngươi.” Liên Kiều trừng mắt: “Tiểu thư của bao lâu mặc y phục đẽ. Ta từ lâu, tiểu thư của chúng là một đại mỹ nhân, chỉ cần nghĩ đến chốc lát nữa tiểu thư bước ngoài, khiến cho đám đến trợn tròn mắt, cảm thấy cực kỳ vui vẻ .”
Tưởng Nguyễn mỉm : “Mỹ nhân chân chính của Tưởng gia nào là .”
“Có tiểu thư đến Nhị tiểu thư ?” Liên Kiều là thẳng thắn, nàng hề kiêng dè mà : “Dung mạo Nhị tiểu thư cũng khá , nhưng quá nhạt nhòa, giờ còn nhỏ tuổi nên cũng tạm. Nếu lớn thêm chút nữa, cứ tiếp tục mộc mạc như thì sẽ thành vô vị, nhàm chán. Nhan sắc thể sánh với vẻ động lòng của tiểu thư chúng .”
Tưởng Nguyễn bật : “Ngươi cũng hiện nay trong kinh đang thịnh hành kiểu mỹ nhân thanh tân thoát tục, như coi là tầm thường, phàm tục .”
Lộ Châu đang thu dọn đồ đạc bàn, thì nhịn mà lên tiếng: “Tiểu thư thế thì sai . Mặc dù đám văn nhân thi sĩ đều thích hoa sen ‘gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn’, thế nhưng đời , vẫn sẵn lòng dùng một đống bạc để rước về một chậu Mẫu đơn Lạc Dương giá trị ngàn vàng, chứ từng thấy ai bỏ ngần kim ngân chỉ để một chậu hoa sen trong ao!”
Liên Kiều cũng gật đầu lia lịa: “Chính là ý đó!”
Tưởng Nguyễn lắc đầu, thêm gì nữa. Lộ Châu rửa sạch tay, nàng đỡ Tưởng Nguyễn ngay ngắn gương. “Tiểu thư chải kiểu tóc gì ạ?”
“Tùy ngươi quyết định.” Tưởng Nguyễn đáp: “Chỉ cần thất lễ là .”
Phạm Khắc Hiếu
Chớp mắt một cái, thời gian qua một nén nhang. Ngoài cửa Tưởng phủ, hai cỗ xe ngựa chờ sẵn. Một cỗ dùng để chở Hạ Nghiên phu nhân, Tưởng Nguyễn và Tưởng Tố Tố. Cỗ còn dành cho Tưởng Đan và Tưởng Lệ. Hai cỗ xe đồng loạt xuất phát, hướng đến Thẩm phủ. Thẩm thị lang và Tưởng Quyền quan trường vẫn luôn hỗ trợ lẫn , nên mối quan hệ giữa hai nhà xưa nay vô cùng thiết.
Chờ đến lúc Liên Kiều và Lộ Châu theo Tưởng Nguyễn bước cửa lớn, thấy Tưởng Lệ và Tưởng Đan đến , đang trò chuyện bên cạnh Hạ Nghiên và Tưởng Tố Tố. Tưởng Lệ thấy Tưởng Nguyễn liền cất tiếng khẩy: “Đại tỷ quả nhiên là quý giá, để mẫu và chúng đợi lâu đến thế .”
“Là của Tưởng Nguyễn .” Nàng mỉm : “Dù đây cũng là đầu tiên Thẩm phủ, nên thỉnh giáo ma ma trong viện về một lễ nghi cần thiết, tránh sơ suất mất quy củ, khiến ngoài chê gia phong Tưởng phủ chúng .”
Hạ Nghiên ôn hòa, thiện: “Thôi , đừng câu nệ gì. Hôm nay Nguyễn Nương ăn vận như thế quả thực khiến bằng con mắt khác, thật sự xinh .”
Trong mắt Tưởng Lệ và Tưởng Tố Tố đồng thời thoáng qua sự kinh ngạc khác lạ. Nàng khoác chiếc áo gấm đỏ rực, trăm con bướm thêu chỉ vàng tựa như đang lượn nền hoa thêu dày đặc; bên là chân váy lụa phi thúy thêu hoa, cùng với đôi hài thêu vân hồng sắc đỏ rực rỡ. Ban đầu, các nàng cho rằng Tưởng Nguyễn thể nào cân xứng với bộ y phục quá mức rực rỡ phô trương , chắc chắn sẽ vẻ chói lòa đó nuốt chửng khí chất. Ai ngờ, Tưởng Nguyễn hợp với nó một cách kinh , tựa như bộ y phục may đo riêng cho nàng. Không hề vẻ thô tục, trái , màu đỏ nóng bỏng trung hòa, hóa thành một vẻ quý phái trầm tĩnh. Nàng toát một sự quyến rũ nhàn nhạt, khiến bất giác đến sững sờ. Mọi chỉ cảm thấy vẻ khí thế bức , vị đại tiểu thư từng dễ chèn ép mặt , nay trở nên xa lạ.
Tưởng Nguyễn khẽ: “Các cũng là tuyệt sắc giai nhân. Mẫu quá khen, lời lẽ chỉ khiến Tưởng Nguyễn sợ hãi mà thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-41.html.]
Trò chuyện thêm một lát, liền tự động lên cỗ xe của . Vừa lên xe, Tưởng Tố Tố liền ngả lòng Hạ Nghiên, đôi mắt vẫn ngừng liếc Tưởng Nguyễn. Vốn nàng nghĩ rằng ba cùng trong một gian chật hẹp, Tưởng Nguyễn sẽ cảm thấy ngột ngạt, khó chịu, nào ngờ nàng cầm một cuốn ký sự du hành , vẻ mặt bình thản, khiến Tưởng Tố Tố mở miệng chuyện mà cũng tìm cơ hội.
Dọc đường thuận lợi, qua bao lâu, xe ngựa dừng cổng Thẩm phủ. Mấy bước xuống, tiểu tư dẫn đường của Thẩm phủ lập tức đón. Hạ Nghiên đưa bái , lâu một lão ma ma phúc hậu từ bên trong bước , : “Tưởng phu nhân hạ cố quang lâm, phu nhân nhà đang đợi ngài đến.”
Hạ Nghiên đáp lễ. Chỉ một lát dẫn chính sảnh, quả nhiên Thẩm phu nhân đang chờ, thưởng . Thấy Hạ Nghiên, bà tỏ vẻ cực kỳ mật, : “Mấy ngày nay thấy tỷ tỷ đến thăm, nếu sinh thần của , e rằng còn mỏi mắt ngóng trông tỷ đến đây mất.”
Hạ Nghiên cũng : “Mấy ngày nay Nguyễn Nương trở về, bận bịu sắp xếp trong phủ, cũng đừng trách tỷ thất lễ.”
Thẩm phu nhân đầu , ánh mắt sắc sảo chằm chằm Tưởng Nguyễn, chợt thoáng qua một chút kinh ngạc: “Đây chính là Tưởng đại tiểu thư , quả là một mỹ nhân trời sinh.”
Tưởng Nguyễn tiến lên hành lễ. Nghe xong lời đ.á.n.h giá thẳng thừng của Thẩm phu nhân, nàng chút gợn sóng, tự nhiên hào phóng đáp lời: “Thẩm phu nhân quá lời.”
Ánh mắt Thẩm phu nhân giống như đang dò xét một món đồ vật quý hiếm. Trong lòng Liên Kiều và Lộ Châu nổi lên sự bất mãn, hai hầu liền chút biến sắc nghiêng , che khuất tầm dò xét của Thẩm phu nhân.
Trong mắt Tưởng Lệ thoáng qua vẻ oán giận khó che giấu, nhưng vẫn cam lòng tiến về phía Thẩm phu nhân, ngọt ngào : “Bái kiến phu nhân.”
Thái độ Thẩm phu nhân đối với Tưởng Lệ khá lãnh đạm, chỉ đáp một tiếng chuyển ánh mắt sang Tưởng Tố Tố, : “Tố Nương càng ngày càng xinh rạng rỡ, tựa như tiên nữ hạ phàm , khiến cũng ghen tị đến đỏ mắt.”
“Nương, lời ghen tị gì .” Lời còn dứt, thấy một giọng ngọt ngào nũng nịu truyền từ bên ngoài . Tiếp đó, một thiếu nữ vận y phục màu hồng phấn bước , thấy Tưởng Tố Tố thì vui mừng, nhanh nhẹn bước qua: “Tố nhi tỷ!”
Tưởng Tố Tố cầm tay nàng: “Minh Trân .”
Thẩm Minh Trân là thiên kim bảo bối của Thẩm thị lang phủ. Thẩm thị lang ba con trai, duy chỉ nàng là con gái độc nhất. Tưởng Nguyễn chỉ nhớ kiếp Thẩm Minh Trân là bạn thiết của Tưởng Tố Tố, nhưng hiểu vì nàng luôn tràn đầy ác ý đối với chính . Mỗi Tưởng Nguyễn và Thẩm Minh Trân xảy xung đột, Tưởng Tố Tố đều hòa giải. Những lời rằng nàng là mỹ nhân bao cỏ, rằng chỉ vũ cơ thấp kém mới thể đàn hát nhảy múa như , Thẩm Minh Trân cũng góp một phần công lao nhỏ.
Ở kiếp , Tưởng Nguyễn tài nào hiểu nổi, nàng hề trêu chọc Thẩm Minh Trân, tại nàng cứ luôn chống đối . Giờ đây, suy ngẫm liền sáng tỏ việc. Kẻ thù kiếp quả thực mặt khắp nơi. Trải qua sinh tử, nay gặp vị cố nhân , thời gian chợt ngược, trở về thời điểm tất cả chuyện đều xảy . Cũng kiếp , Thẩm Minh Trân sẽ kết cục như thế nào.
Dường như cảm nhận ánh mắt của Tưởng Nguyễn, Thẩm Minh Trân , thấy dung mạo nàng liền kinh ngạc thất thần. Ngay đó, nàng liền lập tức nổi giận vô cớ, cất tiếng hỏi: “Nàng là ai?”
Những xung quanh còn kịp mở lời, thấy Tưởng Nguyễn khẽ mỉm , khóe mắt thoáng qua một tia cảm xúc khó đoán, lạnh nhạt cất lời: “Tưởng gia, Tưởng Nguyễn.”