Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:01:55
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Nha đầu tới gọi là Thu Nhạn, là đại nha của thôn trang, địa vị tuy thấp hơn Trương Lan, nhưng cũng chút danh dự. Đêm trừ tịch để Thu Nhạn đưa cơm đến, điều những năm qua từng xảy , hẳn là do Trương Lan bịt miệng thiên hạ, cố ý thể hiện sự quan tâm tới vị tiểu thư Tưởng gia đang bệnh tật giường .

 

Thu Nhạn đặt giỏ thức ăn xuống đồng thời nhanh chóng đ.á.n.h giá căn phòng, đây là đầu tiên nàng bước khuê phòng của Tưởng Nguyễn. Căn phòng nhỏ hẹp bao trùm khí mục nát tồi tàn, mái hiên chắp vá, tường còn hằn vết nước mưa thấm , chăn đệm giường cũng hết sức đơn bạc. Đừng là đồ vật trang trí, ngay cả đồ dùng thường nhật cũng cũ kỹ đến t.h.ả.m thương. Ở trong căn phòng âm u ẩm ướt thế , thể suy yếu mới là chuyện lạ. Nhìn nơi giống như khuê phòng tiểu thư, ngay cả nô tài hạ đẳng nhất của thôn trang, e rằng cũng đến mức khốn khổ như thế.

 

Thu Nhạn sống trong phủ lớn lâu, Trương Lan tham lam và hà khắc, nhưng nếu ý của chủ tử, bà tuyệt đối dám đối đãi với tiểu thư như . Nếu là ý của chủ tử, Thu Nhạn tất nhiên sẽ dám can thiệp.

 

“Ngươi là Thu Nhạn?” Người giường cất lời, giọng tuy còn khàn đặc, nhưng mang theo âm điệu kỳ lạ, khiến khó lòng nắm bắt.

 

Thu Nhạn ngẩng đầu, đáp. “ là nô tỳ.”

 

Bạch Chỉ và Liên Kiều, kẻ trực bên cạnh Tưởng Nguyễn, dõi theo Thu Nhạn. Ở cái thôn trang xa xôi , trừ ba chủ tớ bọn họ , bất kỳ ai khác đều khó lòng đoán tâm tư.

 

Tưởng Nguyễn mỉm . “Đêm nay là đêm trừ tịch nhỉ? Thu Nhạn tỷ tỷ mặc y phục mừng năm mới, quả thực xinh .”

 

Lời phần kỳ quái, Thu Nhạn hiểu ẩn ý, vẫn đáp. “Đều là Lan thẩm dặn dò , nô tỳ phận hèn mọn, nào dám nhận lời khen , tiểu thư thật đùa.”

 

Tưởng Nguyễn khẽ thở dài. “Lan thẩm thật là lòng. Từ xuống thôn trang, tất cả đều may y phục mới ?”

 

Giọng của nàng nhẹ nhàng, ẩn chứa niềm vui, khiến Thu Nhạn vô thức gật đầu. đột nhiên nàng phản ứng kịp, cả thôn trang đều y phục mới, nhưng chỉ ba chủ tớ mặt . Lời dù thế nào cũng thể . Đang định lấp l.i.ế.m cho qua, Tưởng Nguyễn nhẹ nhàng tiếp. “Hai nha bên cạnh thô vụng, ngay cả y phục thường ngày cũng bằng y phục của Thu Nhạn tỷ tỷ. Vả , Thu Nhạn tỷ tỷ sai , đùa . Thu Nhạn tỷ tỷ tuy chỉ là hạ nhân, nhưng dáng vẻ thoải mái dễ chịu còn hơn cả , vị chủ tử , hơn nữa cũng xinh .”

 

Lời sắc bén cùng với giọng điệu dịu dàng của tiểu thư ăn khớp, khiến Thu Nhạn cảm thấy bất an. Nàng kiềm chế mà ngẩng đầu giường. Trong ánh nến lờ mờ, nữ hài tử giường nhận lấy tách nóng Bạch Chỉ đưa tới, khói lượn lờ từ chén che khuất nửa khuôn mặt nàng. Dù thấy rõ biểu cảm, chỉ thấy hàng lông mi dài rủ xuống tạo nên độ cong duyên dáng, quả thực vô cùng xinh .

 

Giọng vui vẻ của Tưởng Nguyễn vang lên. “Thu Nhạn tỷ tỷ xinh như , trưởng thành, nhất định thể gả cho một xứng đôi. Nhị công tử nhà Mã viên ngoại bên ngoài thành tệ . Mã nhị công tử mười hai di nương , thì Thu Nhạn tỷ tỷ là thập tam di nương .”

 

Thu Nhạn ngơ ngẩn, lòng bàn chân dần dần cảm giác lạnh lẽo. Sắc diện nàng trở nên tái nhợt, c.ắ.n môi mở to mắt Tưởng Nguyễn, một câu cũng thốt nên lời.

 

Tưởng Nguyễn cũng vội vàng, chỉ đưa tách kề sát lên miệng, nhấp một ngụm nhỏ.

 

Một lúc lâu , Thu Nhạn mới cố cứng giọng, ưỡn n.g.ự.c . “Nô tỳ hiểu tiểu thư đang gì.” Nàng nửa câu đầu còn kiên định, đến nửa câu hiểu cảm giác chột .

 

“Chim khôn lựa cành mà đậu, hướng về chỗ cao, nước chảy xuống chỗ thấp, Thu Nhạn tỷ cũng chỉ như bao mà thôi. Không cần cảm thấy hổ.” Nàng nghiêng đầu bật . “Đây là chuyện , nếu như một ngày Thu Nhạn tỷ tỷ thật sự trở thành thập tam di nương, tất nhiên cũng sẽ tặng một phần lễ vật chúc mừng. Thu Nhạn tỷ tỷ xinh như , nghĩ phận cũng là do sự thông minh của Thu Nhạn tỷ tự tìm .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-3.html.]

 

Thu Nhạn nguyên tại chỗ, từ từ nắm chặt hai tay. Tưởng Nguyễn xoa mi tâm. “Chỉ chuyện một lát mà thấy mệt , thể còn khỏe, thể tự chúc mừng năm mới Lan thẩm. Làm phiền Thu Nhạn tỷ tỷ một tiếng.” Vừa dứt lời thì nàng sai Bạch Chỉ. “Còn mau tiễn Thu Nhạn tỷ tỷ.”

 

Đây rõ ràng là một lời lệnh tiễn khách, Thu Nhạn nhất thời , dĩ nhiên chỉ mong thể lập tức rời khỏi căn phòng đầy áp lực , vì nàng hốt hoảng gật đầu đồng ý, mường tượng cảm thấy một luồng áp lực vô hình bao trùm.

 

Đợi đến lúc Bạch Chỉ cùng Thu Nhạn tới cạnh cửa, Tưởng Nguyễn cất lời. “ , Thu Nhạn tỷ tỷ, y phục của hai nha đến lúc năm mới cần , cũng thấy điều gì đó mới mẻ, mong Thu Nhạn tỷ tỷ nghĩ cách, để nơi đây chút khí năm mới.”

 

Thu Nhạn c.ắ.n môi. “Tiểu thư chẳng là đang khó nô tỳ đó …”

 

“Thu Nhạn tỷ tỷ là thông minh,” Tưởng Nguyễn cắt ngang lời nàng. “Nếu thể trở thành thập tam di nương ?”

 

Sắc mặt Thu Nhạn tái mét thêm vài phần, nàng nghiến răng đáp lời. “Dạ.”

 

Đợi Bạch Chỉ đưa Thu Nhạn ngoài, Liên Kiều mới hỏi. “Tiểu thư, xảy chuyện gì? Tại Thu Nhạn liên quan đến Nhị công tử nhà Mã viên ngoại?”

 

“Nàng sớm lén lút tư thông với Mã nhị công tử, bây giờ đang trong thời điểm ân ái mặn nồng.” Tưởng Nguyễn .

 

Kiếp , vài năm Thu Nhạn vụng trộm với Mã nhị công tử thì bắt gặp, chuyện mới vạch trần. Mã nhị công tử thì chẳng tổn hao chút gì, nhưng Thu Nhạn trầm lồng heo. Trước khi ngâm xuống nước, Thu Nhạn tra tấn đến mức thần trí mơ màng, luôn miệng bản là thập tam di nương của Mã nhị công tử. Có lẽ lúc tình cảm nồng nàn thì Mã nhị công tử từng hứa hẹn với nàng như . Chỉ là cuối cùng Thu Nhạn vẫn cái mệnh thập tam di nương, tất nhiên Tưởng Nguyễn sẽ việc .

 

Liên Kiều chợt hiểu . “Khó trách nàng sợ hãi đến . Ta khinh! Thật đúng là kẻ bỉ ổi, liêm sỉ!” Dù cũng chỉ là cô nương mười mấy tuổi, lập tức nàng đỏ mặt. “ mà tiểu thư, những chuyện ?”

 

Trong lòng Liên Kiều càng nghi ngờ hơn, chỉ thế, nàng còn phát hiện Tưởng Nguyễn dường như đổi thành một khác. Người vốn nhẫn nhục chịu đựng thế mà nay trắng trợn uy h.i.ế.p Thu Nhạn, thậm chí nàng kể những chuyện dơ bẩn, mà thần sắc hề biến đổi, bình thản như đang thuật chuyện nhà thường nhật.

 

Bình thường thì cơ hội Tưởng Nguyễn ngoài còn ít hơn cả nàng và Bạch Chỉ, quanh năm suốt tháng đều sống ở trong viện , vì thể chuyện động trời ? Liên Kiều nghi hoặc trong lòng, Tưởng Nguyễn trả lời vấn đề của nàng, chỉ hỏi. “Liên Kiều, ngươi cam lòng sống cả đời ở nơi chốn ?”

 

“Dĩ nhiên là .” Tính tình Liên Kiều mạnh mẽ thẳng thắn, hề nghĩ ngợi mà . “Tiểu thư cần lo lắng, dĩ nhiên sẽ sống cả đời ở thôn trang . Chỉ qua ít ngày nữa lão gia sẽ tới đón tiểu thư hồi kinh.”

 

Tưởng Nguyễn khẽ, lúc nào thì lão gia tới đón, nàng rõ hơn ai hết. Nàng kiên nhẫn chờ đến lúc đó, càng chờ.

 

“Cần gì chờ đợi, chẳng mấy chốc Thu Nhạn sẽ đưa chúng hồi kinh.”

 

Liên Kiều sững sờ, vô thức Tưởng Nguyễn, thấy một nữ hài tử thanh tú, sống mũi cao thẳng, đôi môi hồng nhuận khẽ nhếch lên một vòng cung đầy ẩn ý.

Phạm Khắc Hiếu

 

Loading...