Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 272

Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:13:14
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Thế gian bức tường nào lọt gió, huống hồ là chuyện một quý tiểu thư đám đông thấy bộ cơ thể. Ngày đó, lời đồn truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ. Quả thực là họa vô đơn chí, chỉ một chuyện đó thôi vẫn đủ, dường như trời cao ngại Tưởng phủ gặp phiền phức đủ, một tin đồn khác cũng lan truyền .

 

Tại Cẩm Anh vương phủ, an tọa nhấp . Trà Cổ Chữ Tử Duẫn thượng hạng, kết hợp cùng cao mẫu đơn nhân đậu, vị ngọt hề gây ngấy. Các đầu bếp của Cẩm Anh vương phủ quả thực là bậc nhất. Món ăn họ tuy đơn giản mà vô cùng tinh xảo, ngay cả Ngự Thiện phòng trong hoàng cung cũng chắc . Người trong phủ với Lộ Châu rằng, Cố lão Cẩm Anh vương xưa cực kỳ chú trọng việc hưởng thụ cuộc sống, những đầu bếp đều là do lão tìm kiếm từ khắp nơi về. Chẳng qua khi vợ chồng lão Cẩm Anh vương qua đời, Tiêu Thiều tính tình lạnh lùng, việc ăn uống đều lấy sự đơn giản đầu, khiến nhóm đầu bếp thành hùng đất dụng võ. Khó khăn lắm mới Thiếu phu nhân, dĩ nhiên họ dốc hết vốn liếng để nàng vui vẻ, chỉ mong thể chinh phục khẩu vị của Tưởng Nguyễn, để ngày bản thêm nhiều cơ hội biểu diễn tài nghệ nấu nướng của .

 

Dù lý do phần khôi hài, nhưng khiến Lộ Châu an lòng bội phần, bởi qua đó cho thấy của Cẩm Anh vương phủ thật tâm xem Tưởng Nguyễn là Thiếu phu nhân tương lai, bằng tốn nhiều tâm tư đến . Điều các nha lo lắng nhất chính là việc Tưởng Nguyễn kết hôn với Cẩm Anh vương xem là trèo cao, Tiêu Thiều tuy gì, nhưng khó tránh khỏi nô tài trong phủ sinh lòng khi chủ. Giờ đây, thấy hầu trong phủ đều một lòng cung kính đối với Tưởng Nguyễn, xét từ Cẩm Anh vương phủ đến Tiêu Thiều, quả thực thể tìm bất kỳ điểm nào sơ suất.

 

Tưởng Nguyễn đang nhấp , thấy Liên Kiều từ bên ngoài bước , rạng rỡ gọi: “Cô nương.” Nàng đáp một tiếng. Liên Kiều lấy những đóa hoa mới cắt cắm bình Kim Phượng. Cẩm Anh vương phủ tuy hoa lệ cao quý, nhưng lẽ vì bản tính Tiêu Thiều quá đỗi lạnh lùng, nên gian luôn cảm giác thiếu sự tô điểm, trông tiêu sơ. Vốn dĩ Tiêu Thiều một thì , nhưng ngày Tưởng Nguyễn sẽ bước chân Cẩm Anh vương phủ, Liên Kiều thầm nghĩ hẳn thêm chút màu sắc. Dẫu tâm tư nữ nhân và nam nhân khác biệt, hái hoa cắm bình, cũng thấy ấm áp hơn ít, ?

 

“Cô nương,” Liên Kiều cắm hoa cất lời. “Lúc ở bên ngoài, nô tỳ một chuyện động trời. Cô nương đoán thử xem là chuyện gì?” Dù cố tỏ bình tĩnh, nhưng nàng vẫn giấu vẻ phấn khởi, đôi mắt ánh lên vẻ tinh nghịch. Tưởng Nguyễn liếc nàng một cái, bình thản : “Hẳn là Hồng Anh xảy chuyện?”

 

“Cô nương thật tài giỏi,” Liên Kiều kinh ngạc thốt lên, nhanh nhẹn chạy đến mặt Tưởng Nguyễn, tròn mắt . “Còn ! Hôm nay nô tỳ khỏi cửa , khắp phố lớn ngõ nhỏ đều đang bàn tán về chuyện , Lão gia tung một cước khiến Hồng di nương sảy thai!” “Sảy thai?” Tưởng Nguyễn nhướng mày. “Chuyện kể thì dài dòng.” Liên Kiều xuống chiếc ghế nhỏ, vô cùng hứng thú khi thuật chuyện , phong thái suýt thể sánh kịp thuyết thư lâu. Nàng kể: “Nghe hôm qua Ngũ di nương bôn ba cả ngày, Lão gia liền mời Ngự y trong cung đến bắt mạch cho Ngũ di nương. Ban đầu chuyện vẫn thỏa, nhưng đúng lúc Ngự y sắp đến nơi, Ngũ di nương đột nhiên kêu khó chịu trong , ngủ một giấc. Lão gia , cũng là từng trải, cảm thấy tình hình bất , liền nổi giận tranh chấp với Ngũ di nương, ai ngờ—” Liên Kiều cố tình ngắt lời, vốn định khơi gợi sự hiếu kỳ của Tưởng Nguyễn. Nàng ngẩng đầu lên thấy sắc mặt Tưởng Nguyễn vẫn tĩnh tại như thường, như sớm liệu chuyện , nàng đành giận dỗi sờ mũi, tiếp tục . “Ai ngờ, từ bụng Ngũ di nương rơi hai cái gối độn bông!”

 

Liên Kiều tới đây, mặt mày hớn hở, tươi rói như hoa. “Ngay lúc đó, Lão gia phát hiện lừa gạt, sự việc xảy chỉ trong nháy mắt, lão liền tung chân đá một cước, đó—” Liên Kiều ho khan hai tiếng. “Cước đá trúng chỗ hiểm. Ngũ di nương kêu lên một tiếng t.h.ả.m thiết, ai oán : ‘Ngươi là kẻ lương tâm, thể đối xử với như thế?’ Lão gia đáp : ‘Anh nhi, thật lòng thật đối đãi với ngươi, ngươi dám lừa gạt ! Ta—quá đau lòng!’” “Thôi, thôi, thôi—” Tưởng Nguyễn xoa trán. Liên Kiều kể chuyện sinh động đến mức, nếu còn nghĩ nàng tận mắt chứng kiến. Nếu còn để nàng kể thêm lát nữa, lẽ nàng sẽ kêu thêm hầu trong Cẩm Anh vương phủ tới bình luận, đỡ tốn tiền thuê thuyết thư . Nàng : “Không cần kể những lời .”

 

Không thể phát huy thiên phú kể truyện của , Liên Kiều lấy tiếc nuối, đành nghiêm chỉnh : “Sau khi Lão gia tung cước, Ngũ di nương thấy máu. lúc Thái y tới, bắt mạch thử, thì cước đá của Lão gia thật sự lợi hại, đá mất luôn đứa bé trong bụng Ngũ di nương. Đó là cốt nhục thật, nhưng đầy ba tháng tuổi.”

 

Tưởng Nguyễn trầm ngâm nửa khắc mới cất lời: “Thì .” Quả nhiên, ngày mắt thấy Thái y sắp sửa tới nơi, Hồng Anh dù bình tĩnh đến mấy cũng hoảng hốt. Con một khi lâm hoảng loạn thì dễ dàng trở nên ngu ngốc. Nếu là ngày thường, Hồng Anh cũng coi là thông tuệ, sẽ phạm sai lầm sơ đẳng như . Hôm qua, nàng hẳn vì khẩn trương luống cuống, mới viện cớ vụng về đến thế. Tưởng Quyền tuy sủng ái Hồng Anh, nhưng nghĩa lão là kẻ ngu mặc lừa gạt. Hơn nữa, chuyện của Hạ Nghiên, Tưởng Quyền càng thêm mẫn cảm với chuyện con nối dõi. Một khi sinh nghi thì vô cùng đáng sợ. Giữa lúc tranh chấp, Hồng Anh vạch trần, Tưởng Quyền phẫn nộ cho . Liên tiếp nữ nhân của đùa bỡn, Tưởng Quyền nuốt trôi khẩu khí . Dù cho xưa lão sủng ái Hồng Anh đến mức nào chăng nữa, hiện tại trong mắt lão, Hồng Anh phạm tội thể dung thứ.

 

Ai ngờ, trời xui đất khiến, Hồng Anh hề rằng m.a.n.g t.h.a.i thật từ lúc nào. Hẳn là nàng còn âm thầm ôm ý nghĩ may mắn, khi m.a.n.g t.h.a.i giả sử dụng Cao Hổ Lang, và trớ trêu , chính loại cao phát huy hiệu dụng lúc . Hồng Anh m.a.n.g t.h.a.i thật, Tưởng Quyền một cước đá mất cốt nhục.

 

Thái y chẩn bệnh cho Hồng Anh vốn là thích đàm tiếu, hoặc lẽ cảm thấy chuyện nhà họ Tưởng quá đáng giá để đề tài mua vui, liền kể cho đồng liêu. Trong cung nhiều Thái y, qua thiết với quý nhân, kẻ xuất bần hàn. Chính vì thế, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, tin tức Lão gia Tưởng Quyền tung cước đá sảy thai thất truyền từ cửa nhà Huân quý cho tới bách tính trăm họ. Không ai , hiểu, quả thật là chấn động cả kinh đô.

 

Tưởng Nguyễn cúi mi. Kiếp , lúc Hồng Anh Hạ Nghiên chèn ép đến khó lòng chống đỡ, càng đừng tới chuyện con cái. Nếu đời nàng quá tham lam, lẽ ngày sẽ một cuộc sống an . Giờ đây hy vọng nửa đời tan tành, Tưởng Quyền đối với một nữ nhân khiến lão trở thành trò tuyệt đối sẽ nương tay, kết cục của Hồng Anh thể dễ dàng đoán . Có điều, hiện tại thống khổ nhất chính là Tưởng Quyền, giữa Tưởng Siêu và lão xuất hiện một lớp màng ngăn cách vô hình. Con cháu Tưởng gia vượng, Tưởng Quyền coi trọng đứa bé trong bụng Hồng Anh đến , nay tự tay g.i.ế.c chết, đối với loại như Tưởng Quyền mà , nghi ngờ gì là một đả kích chí mạng.

 

Liên Kiều tiếp. “Cô nương tiếp , Nhị tiểu thư còn t.h.ả.m hại hơn. Bắt đầu từ xế trưa hôm qua nhiều kẻ vây ở cửa, lớn tiếng đòi cưới Nhị tiểu thư, chúng rằng hết cơ thể của Nhị tiểu thư nên phụ trách. Đám đó đuổi thế nào cũng chịu , tìm thị vệ tới đuổi thì chúng liền vạ ngay cổng, kêu gào Tưởng phủ coi mạng như cỏ rác. Lão gia giận dữ, mặt đám đông mà vái chào một cái, tuyên bố sẽ đưa Nhị tiểu thư tới miếu để xuống tóc tu hành. Nhị tiểu thư thì hôn mê bất tỉnh, đó cãi vã lớn tiếng với Lão gia. Lão gia quyết tâm mặc kệ, hôm nay đích đưa Nhị tiểu thư đến ngôi miếu cách kinh thành trăm dặm, là định thật sự cắt tóc ni cô.”

 

“Làm ni cô thì đúng là tiện nghi cho ả .” Liên Kiều tức giận . “Lẽ để ả gả cho đám mới . xưa nay Lão gia thương yêu Nhị tiểu thư đến , hành động nghi ngờ gì là phá hủy cả đời Nhị tiểu thư, thật khiến kinh ngạc.”

 

“Sao ngươi ?” Tưởng Nguyễn lạnh nhạt đáp. Liên Kiều hàm ý khác, ngước mắt , ánh mắt sắc lạnh của Tưởng Nguyễn cho giật , chỉ Tưởng Nguyễn : “Lão đang phí hết tâm tư lót đường cho Nhị đó thôi.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-272.html.]

Lẽ nào ư? Nếu Tưởng Tố Tố thật sự gả cho đám côn đồ đầu đường xó chợ, đời xác định sẽ hủy hoại. nếu xuống tóc tu, sẽ bảo mặt mũi cho Tưởng gia, tìm cho Tưởng Tố Tố một bậc thang để nàng đến nỗi luôn khác chà đạp. Cách xa kinh thành thế tục, dần dần Tưởng Tố Tố sẽ lãng quên, đợi một thời gian tìm cơ hội để Tưởng Tố Tố hồi kinh nữa. Mà lúc nào Tưởng Tố Tố mới thể hồi kinh nữa? Dĩ nhiên là khi trận chiến đoạt Trữ hạ màn, Tiên Hoàng băng hà, Tân Hoàng tại vị, nghiệp lớn của Tuyên Ly đại thành.

 

Khi đó, Tưởng Quyền sẽ phong thưởng, danh lợi và quyền thế đảm bảo, những chuyện xưa của Tưởng Tố Tố, ai để ý? Tưởng Quyền một nước cờ tuyệt vời, kiếp lẫn kiếp , lão đều vì đứa con gái trải sẵn đường êm, bảo hộ ả một đời bình an thuận lợi.

 

Kiếp Tưởng Tố Tố từng , trong mắt ả chứa nổi một hạt bụi. Nào ngờ kiếp đối với , Tưởng Tố Tố cũng chỉ là một hạt bụi mà thôi. Đời ác độc vô tình, thể nổi cảnh kẻ khác phụ từ tử hiếu, Tưởng Quyền hạ một bàn cờ , nhưng tác thành.

 

“Liên Kiều, ngươi ngoài với Cẩm Nhị,” Tưởng Nguyễn cúi mi. “Ta nhờ giúp một việc.”

 

Ám vệ Cẩm Nhị, Cẩm Tam thể cách Tưởng Nguyễn quá xa. Liên Kiều lên tiếng đáp, hỏi: “Cô nương giao cho Cẩm Nhị chuyện gì?”

 

 

Liên Kiều tìm hồi lâu thấy Cẩm Nhị, nhưng thấy một thị vệ khác, quen mắt. Liên Kiều nhớ gặp qua ở , tóm chính là thủ hạ của Tiêu Thiều. Nàng liền tiến lên dò hỏi: “Vị đài , xin hỏi Cẩm Nhị đang ở nơi nào ?”

 

Người nọ , mày kiếm mắt sáng, cũng coi như tuấn, chằm chằm Liên Kiều hồi lâu. Liên Kiều đến mức bực , đôi mày liễu dựng lên, cay cú : “Nhìn cái gì!”

 

“Vừa ngươi ở bên trong kể chuyện.” Nam tử , thần sắc đổi, trong lời mang theo ba phần chế nhạo.

 

Liên Kiều ngẩn , tức giận : “Mắc mớ gì đến ngươi! Tự dưng lén, sẽ với cô nương, Vương gia mà , đợi xem xử lý ngươi !”

 

Nam tử ai khác, mà là Dạ Phong. Mấy năm nay y luôn Tiêu Thiều sai tới Dịch Bảo các gom góp tình báo, cuộc sống khô khan nhàm chán, nhưng chủ tử lên tiếng thì thể tự ý đổi nơi. Ngờ gần đây Tiêu Thiều triệu y về, hình như sắp xuất hành, phân phó y một vài chuyện. Vừa ở ngoài thấy Liên Kiều kể chuyện của Tưởng phủ cho Tưởng Nguyễn, y kinh ngạc nha nhà ai mà mồm miệng lanh lợi đến thế. Nếu lúc thi hành nhiệm vụ kẻ dở như ở bên cạnh, nhất định sẽ hề cảm thấy nhàm chán.

 

Nghe Liên Kiều nhắc tới Tưởng Nguyễn, lông mày Dạ Phong nhíu . Lần cũng chỉ vì đoán sai , Tiêu Thiều vì Tưởng Nguyễn mà điều y tới chốn thâm sơn cùng cốc mấy năm trời. Nay phận Tưởng Nguyễn cao hơn một bậc, sắp trở thành Thiếu phu nhân Cẩm Anh Vương phủ, nếu chọc giận nàng, , dù chỉ là chọc giận nha bên cạnh Thiếu phu nhân, dựa theo cái tính che chở thê tử của Tiêu Thiều, sợ rằng sẽ tha cho y. Dạ Phong lập tức : “Là thất lễ . Ngươi tìm Cẩm Nhị gì?”

 

“Thiếu phu nhân chuyện .” Tính tình Liên Kiều thẳng thắn, so đo, nếu Dạ Phong lời xin , nàng cũng cần c.ắ.n chặt buông.

 

“Hắn nhiệm vụ , tạm thời mặt trong phủ.” Dạ Phong đáp.

 

Liên Kiều nhíu mày: “Vậy lúc nào mới về phủ?”

 

Phạm Khắc Hiếu

“Chắc là tối ngày mai.” Dạ Phong . “Sao , chuyện gấp gì ?”

 

Loading...