Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 264

Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:13:05
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Thánh chỉ tứ hôn của Ý Đức Thái hậu ban xuống, thể trọng vọng. Dẫu Tiêu Thiều sắp xuất chinh, hôn sự cũng định đoạt . Tuy Tưởng Nguyễn vẫn mãn tang kỳ nên thể bái đường, nhưng danh nghĩa, nàng của Tiêu Thiều.

 

Dân chúng bình thường tất nhiên thể thấu những mối quan hệ phức tạp bên trong, chỉ âm thầm hâm mộ Thượng thư phủ thật phúc lớn, sinh một cô con gái thể gả Cẩm Anh vương phủ. Tuy tiếng tăm Cẩm Anh vương mấy , nhưng dân chúng nào quan tâm đến việc , họ chỉ tập trung một điều: vị Vương gia Tiêu họ, kẻ gọi là loạn thần tặc tử, thật là một địa vị trọng yếu trong triều. Ở tuổi còn trẻ mà nắm quyền lực to lớn như , Tiêu Thiều chính là đầu tiên.

 

Tưởng Thượng thư sinh ba cô con gái khuynh nước khuynh thành. Dù cô con gái lớn (Tưởng Nguyễn) nuôi nấng nơi thôn trang, nhưng giấu nổi vẻ xuất chúng hơn . Chẳng bao lâu , nàng may mắn trở thành Quận chúa, giờ gả nhà cao quý. Danh tiếng của Phủ Thượng thư cũng nhờ nâng lên bội phần.

 

Viên ngọc quý Tưởng Nguyễn , khiến liên tưởng đến Tưởng Tố Tố. Nói thật, từ xưa đến nay, Tưởng Tố Tố mang danh mỹ nữ tuyệt sắc kinh thành, tài danh vang xa. Nếu Hạ Nghiên xảy chuyện, e rằng cửa nhà đến cầu đạp nát. Bởi vì một sống thể thống gì, nên Tưởng Tố Tố liên lụy. Những gia đình đắn coi trọng ả. Kẻ thèm sắc của ả thì Tưởng Quyền coi thường vì quyền thế thấp bé. Cho đến tận nay, hôn sự của ả vẫn luôn trì hoãn.

 

Bất luận thế nào, ý chỉ của Thái hậu truyền xuống, dù Tưởng Quyền bao nhiêu bực bội, vẫn giữ vẻ tươi ngoài mặt. Không chỉ , lão còn khiến khác tìm bất kỳ sai nào, vì của Ý Đức Thái hậu luôn chằm chằm, nào sơ hở để lão thể giở trò. Cũng may lão một đóa kiều hoa (chỉ Hồng Anh). Hồng Anh ôm đồm hôn sự của Tưởng Nguyễn, việc lớn nhỏ bên trong ngoài đều do nàng phụ trách, ngoài Đại di nương hỗ trợ, nên cấp bậc lễ nghi đều thiếu sót. Vì thế, Tưởng Quyền hết sức hài lòng với Hồng Anh. Bởi lẽ Hồng Anh còn đang m.a.n.g t.h.a.i cốt nhục của Tưởng gia, nên lão càng thêm quan tâm săn sóc hơn.

 

Hồng Anh quả thật suy nghĩ thấu đáo. Từ lúc Thái hậu hạ chỉ đến nay, Tiêu Thiều từng đến Tưởng phủ thăm hỏi. Điều đúng quy củ, nhưng vì Tiêu Thiều còn phụ mẫu đời, nên thể để trưởng bối tới. Việc đích Vương gia một chuyến, dựa tính tình của Tiêu Thiều, càng thấy khả năng. Tiêu Thiều chậm chạp đến, dựa phẩm cấp của Tưởng Nguyễn, nàng cũng thể mở miệng gì.

 

Lúc Hồng Anh nhắc đến chuyện , nàng chỉnh sửa cổ áo cho Tưởng Quyền . “Bất luận thế nào, Cẩm Anh vương đều nên đến phủ chúng một chuyến. Thiếp nghĩ, dù Vương gia tới , lễ nghi tối thiểu cũng chu . Chi bằng gửi thiệp thỉnh mời , mời đích tới phủ một để bàn bạc chuyện hôn sự của Đại tiểu thư, lão gia thấy ý ?”

Phạm Khắc Hiếu

 

Cứ nhắc đến mối hôn sự , Tưởng Quyền liền cảm thấy phiền não nhức óc, nhưng là chuyện bất đắc dĩ thể đắc tội. Hắn gượng gạo đáp: “Nàng cứ liệu tình mà .”

 

“Lẽ chuyện do Chính phu nhân xử lý,” Hồng Anh cúi đầu, giọng nhu mì. “ nay phu nhân đang dưỡng bệnh ở trang viên, tiện quấy rầy . Thiếp chỉ sợ Cẩm Anh vương chê xuất thấp kém, nghĩ Tưởng phủ chúng hiểu lễ nghĩa, ô danh mà thôi.”

 

“Thấp kém nỗi gì?” Vừa nhắc đến Hạ Nghiên, Tưởng Quyền liền nhớ đến những chuyện , tâm tình càng thêm cáu bẳn. Hắn gằn giọng: “Hiện giờ nàng chính là nữ chủ nhân đương nhiệm trong phủ. Người mà Tiêu Thiều kết hôn là cốt nhục của Tưởng gia, Tưởng Nguyễn vẫn mang họ Tưởng, tất tuân theo quy tắc của Tưởng phủ. Nàng cứ việc gửi thiệp, đến cũng chẳng , truyền ngoài, kẻ thất lễ chính là . Dẫu thưa kiện tới chỗ Thái hậu, vẫn là kẻ đuối lý.”

 

“Lão gia chớ nên động nộ.” Hồng Anh dịu dàng khuyên giải. “E rằng Cẩm Anh vương là kẻ vô lễ. Thiếp sẽ sắp xếp thỏa. Đợi vài ngày nữa nếu Vương gia chịu hạ cố đến, cũng mong thể tiếp đãi chu . Dù gì đây cũng là hôn sự của Đại tiểu thư, thể sơ suất, Thái hậu nương nương còn đang dõi theo.”

 

“Đều là chuyện nhỏ nhặt, đáng bận tâm.” Tưởng Quyền nhíu chặt đôi mày, dây dưa thêm chuyện của Tưởng Nguyễn, vội vàng dặn dò Hồng Anh. “Nếu nàng nhàn rỗi như , chi bằng chú tâm nhiều hơn đến hôn sự của Tố Tố. Tố Tố đến tuổi cập kê. Hiện giờ việc đối ngoại giao tiếp trong phủ đều do nàng phụ trách. Nàng hãy để ý hỏi thăm xem những thanh niên tài giỏi nào đến tuổi, chọn cho Tố Tố một mối hôn sự môn đăng hộ đối.”

 

“Dạ, lão gia.” Hồng Anh ngoài mặt tươi lời, nhưng trong lòng mỉa mai, e rằng tâm tư của Tưởng Quyền đổ sông đổ bể. Tưởng Tố Tố kẻ tầm thường, thanh niên tài giỏi tuấn nào cũng chẳng thể sánh bằng Tiêu Thiều trong mắt nàng . Giờ Tưởng Tố Tố nhất tâm nhất ý trèo lên giường tỷ phu. Thế thì cũng , nàng càng dễ dàng hành sự.

 

Khi thiệp mời của Tưởng phủ đưa đến tay Tiêu Thiều, Lâm quản gia cố ý quan sát sắc mặt . Thấy Tiêu Thiều hề biểu lộ cảm xúc gì, ông cẩn thận hỏi: “Thiếu chủ, thiệp mời nên nhận lời ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-264.html.]

“Có gì khác biệt ?” Tiêu Thiều xuống bàn, mặt là bản đồ thành trì nước Thiên Tấn, dày đặc các ký hiệu quân sự. Sắp sửa xuất chinh, lo sợ sự việc sẽ phát sinh biến cố, nên sự đều chuẩn sẵn sàng.

 

“Ôi chao Thiếu chủ ơi, khác biệt một trời một vực.” Lâm quản gia vội vã lên tiếng. “Tuy rằng hôn sự là ý chỉ của Thái hậu nương nương, Thiếu phu nhân chắc chắn sẽ là chủ mẫu của phủ chúng , nhưng lễ nghĩa thể bỏ qua. Nếu phu nhân còn tại thế, giờ đến Thượng thư phủ để bàn bạc chuyện thông gia . Có điều phủ chúng còn trưởng bối. Vậy nên nhất vẫn là Thiếu chủ đích hạ cố đến đó một chuyến.”

 

Thấy Tiêu Thiều ngước mắt , Lâm quản gia càng thêm cố gắng thuyết phục. “Nếu ngài , sẽ minh chứng cho điều gì? Là minh chứng Thiếu chủ hết mực coi trọng Thiếu phu nhân. Giờ Thiếu phu nhân đang ở Thượng thư phủ, ngoài sẽ kính trọng nàng hơn, dám tùy tiện bắt nạt nàng nữa. Thiếu chủ, lão nô xin một câu chân thành, phàm là nữ nhân đều cần yêu chiều, dỗ dành. Phải chăng Thiếu chủ cảm thấy Thiếu phu nhân đối với ngài nhiệt tình? Ấy là do Thiếu chủ đúng phép. Nam nhân chúng , luôn chủ động đôi chút. Thiếu chủ chuyến , chính là tạo cho Thiếu phu nhân một chỗ dựa vững chắc. Thiếu phu nhân thấy ngài như , tất nhiên sẽ cảm động khôn nguôi. Thiếu chủ nhân cơ hội thủ thỉ vài lời, dỗ cho nàng vui vẻ, còn sợ giữ trọn trái tim của Thiếu phu nhân ?”

 

Những lời Lâm quản gia đ.á.n.h động đến tâm tư Tiêu Thiều. Hắn khẽ nhíu mày, trầm ngâm bản đồ, nhưng gương mặt hiện lên vẻ đang suy tính chuyện khác. Yên lặng một hồi lâu, mới khẽ gật đầu : “Hãy phúc đáp , ba ngày , Tiêu Thiều sẽ đích tới cửa bái phỏng.”

 

“Được! Được!” Lâm quản gia xong những lời , thấy Thiếu chủ nhà hiếm khi tỏ sáng suốt như , tất nhiên là cực kỳ vui mừng, thầm mấy câu 'quả nhiên là trẻ nhỏ dễ dạy', vội vàng chạy tìm một tấm thiệp thật để phúc đáp.

 

“Chủ động đôi chút?” Hắn cúi đầu lầm bầm, khóe mi cong cong, khẽ nở nụ đầy ẩn ý.

 

Chuyện Thượng thư phủ và Cẩm Anh vương phủ qua bái , Tưởng Nguyễn . Mấy ngày ở Tưởng phủ, nàng hưởng sự thanh nhàn hiếm thấy. Không rõ Tưởng Quyền cố ý dặn dò , đám hạ nhân đều như chuyện nàng và Tiêu Thiều đính hôn. Chúng chúc mừng, cũng chẳng thăm hỏi, giống như cố tình lạnh nhạt với nàng .

 

Mỗi nhắc đến chuyện , Bạch Chỉ và Liên Kiều đều tức đến nghiến răng nghiến lợi. Nói gì thì , Tưởng Nguyễn vẫn là con ruột của Tưởng gia, mà Tưởng Quyền thể đến nước , thật sự khiến khinh bỉ. Liên Kiều chải đầu cho Tưởng Nguyễn : “Nghe mấy ngày nay Nhị tiểu thư ngày nào cũng đến viện Ngũ di nương, tới là liền một buổi. Chẳng rõ hai kẻ kết giao từ khi nào. Ngũ di nương quả là loại qua cầu rút ván, giờ trở mặt nhận quen. Ý chỉ của Thái hậu nương nương ban xuống lâu như , mà chẳng thấy mụ đến hỏi han lấy một tiếng. Chuyện hồi môn chẳng chuẩn đến .”

 

Những lễ nghi ngày xuất giá, vốn dĩ đều do đương gia chủ mẫu chuẩn . Nếu Triệu Mi còn tại thế, những ngày qua hẳn bận rộn chạy ngược chạy xuôi. Thế mà Hồng Anh thanh nhàn đến lạ, mãi đến tận hôm nay vẫn hề hỏi thăm một tiếng nào. Lại càng thể để một nữ tử sắp xuất giá tự mở miệng hỏi chuyện hồi môn .

 

“Nàng nào sai sót gì. Chỉ là một thất, hôn sự của đích nữ vốn đến lượt nàng nhúng tay , thế nên thế nào cũng thể bắt bẻ .” Tưởng Nguyễn lãnh đạm đáp. “Vả , nếu bất kỳ sai sót nào, Thái hậu sẽ chẳng thể ngơ. Nàng hiểu rõ điểm , nên mới cố ý tỏ vẻ hề .”

 

Dẫu nữa, Ý Đức Thái hậu đích chuẩn , Hồng Anh tất nhiên sẽ cái chuyện tốn công khác ghi nhớ. Giờ quyền chưởng quản gia sự lọt tay ả, ả xuất bạc chuẩn đồ cưới cho , Hồng Anh chắc chắn sẽ cam tâm. Đã nếm trải mùi vị quyền lực, thể dễ dàng buông tay? Hồng Anh quen hưởng thụ cảm giác quyền uy, một đích nữ phẩm cấp cao hơn , thể vui vẻ cơ chứ?

 

“Nói tóm , Ngũ di nương thật sự quá đỗi bạc bẽo. Sao thử nghĩ mà xem, nếu lúc đầu tiểu thư giúp đỡ, nàng thể sống yên trong phủ, càng chẳng dám mơ tới cuộc sống vinh hoa phú quý hiện tại. Thật sự ả cho rằng bản . . .”

 

“Liên Kiều,” Tưởng Nguyễn cắt ngang. “Ngươi quá nhiều .”

 

Liên Kiều sững sờ trong chốc lát, tự lỡ lời, vội vàng đáp. “Là nô tỳ sai.”

 

Tưởng Nguyễn lắc đầu. “Không , chỉ cần đừng để khác thấy là . Ngươi chọn một ít gấm vóc trong những thứ cung đình ban tặng, đó cùng Bạch Chỉ may một vài chiếc túi gấm. Mấy ngày gần đây trong cung thường lui tới, chúng thể chuẩn vật phẩm để ban thưởng cho họ.”

 

Loading...