Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 258
Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:12:59
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tại nhã gian Đông Phong Lâu, Tiêu Thiều, Mạc Thông và Hạ Thanh đang vây quanh một bàn. Mạc Thông vẻ từ ngoài chạy tới, dáng vẻ xốc xếch. Y đặt m.ô.n.g xuống, rót cho một chung , uống cạn một dài như trâu gặm mẫu đơn. Uống xong, y thở hổn hển với Tiêu Thiều: “Tam ca, chuyện đều sắp xếp thỏa đáng, bên phía Tuyên Ly cũng bố trí kỹ càng. Tuyệt đối sẽ xảy sai sót nào, cứ an tâm chờ ngày rước giai nhân về .”
Hạ Thanh mà ngu ngơ, vội hỏi: “Gì mà rước giai nhân về? Tam ca ý trung nhân ? Là tiểu thư nhà nào? Tại liên quan tới Tuyên Ly?”
“Tên ngốc nhà ngươi.” Mạc Thông gõ đầu Hạ Thanh. “Ngươi chẳng thèm quan tâm tới đại sự của Tam ca. Chẳng ngươi Tam ca cuối cùng cũng khai thông đầu óc ? Đáng tiếc 'hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình'. Nương tử nhà lạnh lùng lắm, Tam ca tìm cách để gia tăng hảo cảm. Có điều, nàng quả thực dung mạo xinh , đại ca (Tưởng Tín Chi) nắm binh quyền, nên Tuyên Ly mới nhắm tới. Tam ca vì hồng nhan mà nổi trận lôi đình, ngáng chân Tuyên Ly một phen.”
Mạc Thông châm chọc trêu ghẹo, Tiêu Thiều vẫn thản nhiên uống , chẳng hề để tâm, nhưng vẻ xuất thần, đang trầm ngâm điều gì.
Phạm Khắc Hiếu
Hạ Thanh khoa trương kêu lên: “Cái gì? Trời ạ, còn 'hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình' nữa chứ! Tam ca 'canh bế môn' ? Thất sư , ngươi đừng đùa đấy!”
Tiêu Thiều là nhân vật thế nào cơ chứ? Thời thiếu niên, y từng cưỡi ngựa qua khắp đường lớn ngõ nhỏ kinh thành, thể là một đường đạp hương thơm mà tiến bước—– vô khuê tú phố lớn ngõ nhỏ xem tiếc ném túi thơm, hoa gấm về phía y. Dĩ nhiên, kết cục cùng đều là vật cưỡi của Tiêu Thiều nhuốm đầy hương hoa. Sau đó, khi y tới núi Già Nam, càng vô cô nương ôm tâm tư khác, la hét lên núi Già Nam bái sư học nghệ. Điều đó tất nhiên là thể, bởi núi Già Nam Bát Kỳ bố trí trận pháp, một khi rơi , nguy cơ tứ phía rình rập. Khi , bao nhiêu khuê tú trông mong Tiêu Thiều thương hương tiếc ngọc mà cố ý 'xông ' trận pháp, nhưng Tiêu Thiều đều mặc kệ, chẳng hề đoái hoài. Đám sư đồng môn bọn họ còn đích giải quyết hậu quả cho Tiêu Thiều.
Việc vớt đành, kẻ cứu còn tỏ vẻ vô cùng thất vọng khi thấy họ, điều đó quả thực trở thành ác mộng kinh hoàng đối với đám tử núi Già Nam —— tự ái tổn thương nặng nề lắm !
Phải rằng trong các sư , mỹ nam tử cũng hiếm, nhưng khí chất Tiêu Thiều quá đỗi thành thục, cả toát vẻ lãnh đạm vượt trội. Đứng giữa đám thiếu niên mới lớn, tựa như hạc giữa bầy gà, mang theo một sức hút lạ thường. Khi những khác còn đang tuổi tò mò về giai nhân tuyệt sắc, chỉ duy Tiêu Thiều vẫn thản nhiên vô cảm, dáng vẻ siêu phàm thoát tục. Lúc ai, các sư đều từng đồn đoán với rằng, Tiêu Thiều chắc chắn mai sẽ xuống tóc quy y cửa Phật.
Không ngờ hôm nay Mạc Thông lời , khiến Hạ Thanh thất kinh. Trong lòng rõ là cảm giác gì, chỉ là từng nghĩ đến ngày hôm nay, vị tiền bối mỹ trong mắt ngày rơi khỏi thần đàn, thậm chí còn vấp trắc trở tình trường. Ngay cả Hạ Thanh với gương mặt trẻ thơ, bản tính thuần lương, cũng nhịn thầm nỗi đau của khác. Quả thực là phong thủy luân phiên, thiên đạo tuần , ngẩng đầu lên, xem ai thể thoát khỏi lưới trời.
“Ồ, hôm nay ngươi cũng diện kiến đó,” Mạc Thông nét mặt của Hạ Thanh, y đang suy tính điều gì, bèn ranh mãnh . “Chính là thoát khỏi kiếp nạn nhờ ngươi đến nghiệm thi, Hoằng An quận chúa, ngươi thấy đấy, chính là vị cô nương vu oan .”
“Chính là nàng!” Hạ Thanh sửng sốt. Y nhớ thiếu nữ mặc tù y nhưng khí chất ngời ngời Kim Loan điện, dung mạo quả thực xinh quyến rũ, nhưng dáng vẻ ung dung bình tĩnh khiến Hạ Thanh thoáng rụt rè. Hạ Thanh trầm ngâm chốc lát, nghiêm túc : “Thì Tam ca thích mẫu xinh quyến rũ như . Ta , về sẽ thư báo cho Tứ ca .”
Mạc Thông lườm một cái, chuyện Tiêu Thiều lòng một cô nương nhất định loan tin cho . Không Bát Kỳ khi chuyện sẽ vẻ mặt thế nào. Hắn Tiêu Thiều, thu vẻ đùa cợt, nghiêm túc hỏi: “Sau khi tứ hôn, sẽ tới biên ải chinh phạt Thiên Tấn ?”
“Ừm.” Tiêu Thiều rũ mi. “Lúc , ngươi ở kinh thành hết sức cẩn trọng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-258.html.]
“E rằng Tuyên Ly chắc chắn sẽ âm thầm giở trò.” Mạc Thông trầm ngâm. “Dù bố trí , nhưng chiếm ưu thế ở kinh thành. Ba mươi vạn Cẩm Y Vệ, định phân bổ ?”
“Mười vạn theo xuất chinh. Mười vạn giữ nguyên vị trí, mười vạn còn trấn giữ kinh thành.” Tiêu Thiều đáp. “Tây Nhung cũng hề an phận, e rằng sẽ xuất hiện tình huống giáp công . Nếu Tuyên Ly hành động, tất nhiên sẽ nhân cơ hội mà tay.” Hắn ngừng một lát mới tiếp lời: “Ngươi ở kinh thành, bảo vệ nàng thật chu .”
“Nàng” tất nhiên đang chỉ Tưởng Nguyễn. Mạc Thông rõ trong lòng cảm thấy thế nào, chỉ trầm giọng : “Ta rõ . Huynh cũng tự bảo trọng.”
“Tây Nhung, Nam Cương, cùng Thiên Tấn, và cả nội gián trong triều. Nếu thể một lưới bắt hết, tất sẽ sinh vô vàn phiền phức . Ta thư triệu hồi Tề Tứ, hai ngươi ở kinh thành, khi rời , trong triều ắt biến động lớn, các ngươi chỉ cần phụ tá thỏa là . Ta cố ý chừa Tuyên Ly là để câu cá lớn, nhưng nếu thật sự mất trí, cứ việc trực tiếp g.i.ế.c .” Giữa đôi mày Tiêu Thiều lướt qua một tia sát khí lạnh lẽo. “Nếu bất trắc gì xảy , sẽ gánh vác.”
Hạ Thanh sửng sốt: “Hai đang bàn luận chuyện gì , lọt tai chút nào?”
“Hạ Ngũ, ngươi cũng nên lưu kinh thành. Hôm nay ngươi cung, khó tránh khỏi việc Tuyên Ly để mắt đến. Về Kim Lăng bây giờ còn an , ở kinh thành ít nhất còn che chở cho ngươi. Ta sẽ sắp xếp một đội nhân thủ bảo vệ. Có ngươi ở đây, cũng tiện chăm sóc Tưởng Nguyễn.” Tiêu Thiều Hạ Thanh căn dặn.
“Hả?” Hạ Thanh sờ sờ mũi. “Ta là thần y, chứ y sư trong phủ của , thể đặc cách xem bệnh cho một ? Hơn nữa, cớ gì Bát hoàng tử để mắt đến ? Đệ giúp nghiệm thi, hành sự đường đường chính chính mà...”
Thấy Hạ Thanh còn định tiếp, Mạc Thông quát: “Câm miệng! Nếu ngươi tìm chết, bây giờ cứ việc về Kim Lăng . Tam ca vì lo lắng cho ngươi, đến lúc đó nếu ngươi c.h.ế.t bất đắc kỳ tử, đừng trách niệm tình sư đồng môn.”
Hạ Thanh vốn chỉ là một y si đơn thuần lương thiện, dọa như liền im bặt, vội lời : “Ta chỉ thuận miệng thôi, sẽ theo Tam ca là .”
…
Tội danh g.i.ế.c tưởng chừng thể chối cãi của Tưởng Nguyễn đột nhiên bước ngoặt. Sự xuất hiện của Thái tử và Thập Tam hoàng tử mang đến đổi lớn cho vụ án. Thánh thủ Kim Lăng (ý chỉ Hạ Thanh) tìm điểm bất thường bên trong. Qua Ngự tiền thẩm (xét xử mặt Hoàng đế), cuối cùng phát hiện nhiều điểm đáng ngờ, Tưởng Nguyễn minh oan vô tội, còn Tứ hoàng tử Tuyên Lãng trở thành nghi phạm g.i.ế.c .
Mấy ngày , Hoàng đế mở Ngự tiền thẩm thêm một nữa. Không rõ vì , Tuyên Lãng chủ động nhận tội. Hơn nữa, qua tra xét, phía Hình bộ cũng phát hiện đầy đủ tội chứng, nhân chứng vật chứng rành rành, Tuyên Lãng còn thể biện hộ thế nào? Y lập tức tống Thiên lao. Ai ai cũng suy đoán Tuyên Lãng sẽ xử lý , dẫu Hòa Di quận chúa cũng Hoàng đế yêu thương, Thục phi tuyệt sẽ để con gái c.h.ế.t oan uổng, tất nhiên sẽ dốc lực đẩy Tuyên Lãng tử lộ.
Phán quyết còn kịp ban , Tuyên Lãng tự vẫn trong Thiên lao. Y uống t.h.u.ố.c độc tự sát. Thiên lao trọng binh canh giữ, đương nhiên thể kẻ nào dám g.i.ế.c diệt khẩu, nhưng Tuyên Lãng đột ngột tử vong, quả thực khiến nghi ngờ. Song, dù hoài nghi thế nào nữa, khuất là khuất, tìm chứng cứ thì đành chịu. Dưới cơn thịnh nộ của Hoàng đế, Tuyên Lãng gạch tên khỏi Ngọc điệp hoàng gia, biếm thứ dân, c.h.ế.t chôn cất tại Hoàng lăng.