Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 248
Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:12:49
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu Thiều rời khỏi hoàng cung, nhảy lên tuấn mã, chợt thấy Cẩm Nhị vội vã chạy đến mặt . Trên gương mặt vốn bất cần đời nay mang theo vẻ nghiêm trọng hiếm thấy. “Không xong , chủ tử, Tưởng tiểu thư bắt thiên lao .”
Đồng tử Tiêu Thiều trầm xuống. “Xảy chuyện gì?”
“Tứ hoàng tử và vài cung nữ tận mắt chứng kiến Tưởng tiểu thư g.i.ế.c Hòa Di quận chúa, đó hô hoán đến. Chứng cớ xác thực, Thục phi giận dữ, đang tấu xin Hoàng thượng chủ trì công đạo. Hoàng hậu còn cách nào khác, chỉ thể tạm thời hạ lệnh cho Hình bộ giam giữ Tưởng tiểu thư.”
“Chuyện xảy lúc nào?” Tiêu Thiều nhíu mày hỏi.
“Buổi trưa.” Cẩm Nhị đáp. Tiêu Thiều bận xử lý việc ở một nơi khác, đợi đến khi xuất cung Cẩm Nhị mới thể bẩm báo, cách thời gian Tưởng Nguyễn bắt qua ba canh giờ. E rằng tình hình hiện tại vô cùng nguy cấp. Sự việc nghiêm trọng hơn những chuyện nhiều. Hòa Di quận chúa là cô con gái út Hoàng đế thương yêu nhất, mặc dù ngày thường tính tình nàng ngang ngược, nhưng tình phụ tử vẫn nồng đậm đổi. Tưởng Nguyễn g.i.ế.c Hòa Di quận chúa, tội danh đủ để Hoàng đế trong cơn thịnh nộ hạ lệnh xử tử nàng.
Tiêu Thiều lập tức đầu ngựa. “Tới Hình bộ.” Hắn kịp giơ roi, thấy một giọng khác vang lên: “Chủ tử!”
Cẩm Tam vội vã chạy từ bên ngoài , quanh một lượt thấp giọng bẩm báo: “Thiên Trúc gặp ngài.”
Thiên Trúc là nha cận của Tưởng Nguyễn, Cẩm Nhị và Cẩm Tam . Tính tình của Tưởng Nguyễn bọn họ thấu rõ, là dạng chịu thiệt thòi, ắt hẳn lường sự việc hôm nay, chừng còn cố tình . Nay Thiên Trúc tìm tới, lẽ là để truyền lời.
Tiêu Thiều trầm ngâm một lát, lệnh: “Bảo nàng tới Dịch Bảo các.”
Ngoại giới lắm tai nhiều mắt, Thiên Trúc là nha của Tưởng Nguyễn, nếu để kẻ tâm thấy, ắt sẽ khó tránh khỏi việc kẻ khác lợi dụng đặt điều gây chuyện. Tiện thể cũng thể dò hỏi thêm tin tức ở Dịch Bảo các.
Cẩm Tam lĩnh mệnh lui .
Sau độ một nén nhang, Tiêu Thiều trong Ám thất Dịch Bảo các, Thiên Trúc quỳ mặt . “Bái kiến Chủ tử.”
“Nàng gì?” Tiêu Thiều hỏi.
“Cô nương truyền lời gì cả.” Thiên Trúc đáp.
Con ngươi Tiêu Thiều thoáng xẹt qua một tia sáng lạ, mím môi, rủ mắt xuống . Cẩm Nhị và Cẩm Tam kinh hãi, vốn tưởng rằng Tưởng Nguyễn sai Thiên Trúc tới truyền tin, nay chẳng lời nào là ý gì đây? Chẳng lẽ Tưởng Nguyễn chuyện gì cần truyền đạt tới Tiêu Thiều ?
“Cô nương sớm liệu sự tình hôm nay.” Thiên Trúc đợi Tiêu Thiều hỏi, tự bẩm báo. “Cái c.h.ế.t của Hòa Di quận chúa cũng do cô nương một tay sắp đặt, song tay hạ sát nàng. Kẻ g.i.ế.c Hòa Di là khác, hôm nay kẻ bày mưu đổ tội lên đầu cô nương. Nàng bố trí thỏa đáng, đó sai thuộc hạ giao một phong thư cho Quốc sư Tuệ Giác, đó chính là hậu chiêu của nàng, xin Chủ tử cần quá mức lo lắng.”
Tiêu Thiều trầm ngâm hồi lâu, : “Ngươi kể chi tiết tất cả những việc xảy mấy ngày qua cho .”
“Chủ tử giúp cô nương một phần sức lực?” Thiên Trúc ngẩng đầu lên hỏi.
Tiêu Thiều ngước mắt nàng, đáp: “ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-248.html.]
“Chủ tử nên can dự.” Thiên Trúc dứt khoát . “Việc cô nương định đoạt đấy, Chủ tử nhất nên nhúng tay .”
Cẩm Nhị và Cẩm Tam chau mày, đối với một Cẩm Y Vệ mà , việc can thiệp quyết định của chủ tử là đại kỵ, hành động của Thiên Trúc vượt quyền, thậm chí thể là bất kính với Tiêu Thiều. Nàng từ lúc gia nhập Cẩm Y Vệ Tiêu Thiều đích huấn luyện, độ trung thành cần bàn cãi, mà hôm nay thái độ như , thật khiến kinh ngạc.
“Nàng là Vương phi của Cẩm Anh vương phủ, Bổn vương sẽ án binh bất động, cũng sẽ để bất kỳ kẻ nào ức h.i.ế.p nàng.” Tiêu Thiều lạnh nhạt , giọng mang theo hàn ý thấu xương.
“Khải bẩm Chủ tử,” Thiên Trúc nhận thái độ của Tiêu Thiều, nhưng chỉ do dự đôi chút vẫn tiếp. “Chẳng lẽ Chủ tử cho rằng cô nương thể tự giải quyết thỏa chuyện ? Xin Chủ tử thứ tội cho thuộc hạ lời vượt phận, nay mai Chủ tử rời kinh, khi Người còn tại kinh thành, tất nhiên thể che chở cho cô nương. nếu Chủ tử thì ? Chẳng lẽ lúc đó tất cả minh thương ám tiễn sẽ đồng loạt biến mất? Dẫu cho cô nương ở trong Cẩm Anh vương phủ, cũng chắc vạn sự suôn sẻ, kẻ nhắm Vương phủ nhiều kể xiết, cuộc sống của cô nương há thể nhẹ nhàng thoải mái?”
“Ý ngươi là, Bổn vương ngay cả khả năng bảo vệ nàng cũng ?” Tiêu Thiều híp mắt , lời chậm rãi nhưng chứa đầy hàn ý lạnh lẽo. Cẩm Nhị và Cẩm Tam vội vã đưa mắt hiệu cho Thiên Trúc, tâm trạng của Tiêu Thiều vốn chẳng mấy , nàng như chẳng khác gì tự rước họa ?
Thiên Trúc phớt lờ ám chỉ của Cẩm Nhị và Cẩm Tam, tiếp tục: “Chẳng lẽ Chủ tử mong cạnh là một kẻ trói gà chặt, một tiểu thư khuê các chỉ đợi Chủ tử che chở? Nếu thật sự như , sợ rằng Cẩm Anh vương phủ nuôi nổi đoá kiều hoa yếu ớt đó. Vương phủ cần là một nữ tử cứng cỏi, thể chống chọi đao thương kiếm sắt, chứ một chiếc gối thêu hoa vô dụng!”
“Những ngày qua thuộc hạ luôn theo sát cô nương, tận mắt thấy rõ, nàng tuyệt đối khuê nữ yếu đuối cần khác bảo vệ, nàng kiên cường hơn bất kỳ nữ tử nào thuộc hạ từng gặp. Trong lòng Chủ tử cũng rõ, cô nương thích để khác nhúng chàm việc riêng của . Đặc biệt là chuyện đối phó với kẻ thù, cô nương thích tự tay giải quyết.”
Tiêu Thiều rủ mắt, như đang suy nghĩ điều gì, cổ tay áo của . Tính tình Tưởng Nguyễn thế nào, trong việc báo thù gần như mang một sự cố chấp điên cuồng, điểm sâu sắc hiểu rõ. Tưởng Nguyễn thích khác can thiệp những chuyện , cũng , Thiên Trúc quả thực hề sai.
“Cô nương sớm an bài và tính toán, kẻ chịu tổn thương cô nương, mà chính là đối phương. Nếu Chủ tử thật tâm yêu thích cô nương, nên nảy sinh ý định khống chế. Cô nương tuyệt đối cam tâm chịu sự khống chế của kẻ khác. Nàng tự đối phó Hòa Di quận chúa, và cả kẻ màn giật dây. Chủ tử cô nương mai trở thành Vương phi Cẩm Anh vương phủ, thì học cách bên cạnh nàng, ủng hộ nàng.”
Thiên Trúc thêm: “Thuộc hạ cả gan suy đoán tâm tư cô nương, khẩn cầu Chủ tử đừng can dự chuyện . Xin Chủ tử giáng tội trách phạt.”
Tiêu Thiều thuộc hạ đang quỳ đất, chau mày, im lặng hồi lâu, mới cất lời: “Ngươi dậy .”
Lần thứ ba trong ngày Cẩm Nhị và Cẩm Tam ngây dại, còn Thiên Trúc bình an vô sự. Tiêu Thiều thậm chí chút tức giận, ngược tâm trạng còn hơn nhiều so với lúc ban đầu. Chẳng lẽ chủ tử là kiểu thích khác chỉnh sửa?
Thiên Trúc thoáng dừng , dậy, vẫn cúi đầu, Tiêu Thiều : “Trả lệnh bài cho Dạ Phong.”
“Chủ tử!” Thiên Trúc kinh hãi thốt lên. Giao trả lệnh bài Cẩm Y Vệ cho Dạ Phong, tức là kể từ nay về , cô xóa tên khỏi danh sách tinh nhuệ, vĩnh viễn còn cơ hội trở Cẩm Y Vệ.
Cẩm Nhị và Cẩm Tam cứng đờ tại chỗ, vốn tưởng Tiêu Thiều tức giận, kết quả họ lầm ư? Chẳng những Tiêu Thiều tức giận, mà cơn giận còn lớn.
Tiêu Thiều vẻ mặt buồn bã của Thiên Trúc, nhàn nhạt : “Lòng trung thành của ngươi còn đặt ở Cẩm Y Vệ nữa, chiếu theo lệ cũ, giao lệnh bài.” Hắn trầm mặc giây lát, : “Từ nay về , ngươi chỉ duy nhất một chủ tử là Tưởng Nguyễn. Hãy bảo vệ nàng thật .”
Phạm Khắc Hiếu
Thiên Trúc ngẩn , ngẩng đầu Tiêu Thiều, nhưng phát hiện biểu cảm của Tiêu Thiều hề là tức giận, thậm chí cũng vẻ lãnh đạm xa cách khác vạn dặm như thường ngày, mà là một lời dặn dò đầy lòng tin, là một sự tôn trọng ngang hàng.
Hắn giao quan trọng của bản cho . Đây lời dặn dò của chủ tử đối với thuộc hạ, mà là dùng phận ngang hàng để trao đổi, một sự tín nhiệm sóng vai.
Mắt Thiên Trúc rưng rưng, suýt nữa thì rơi lệ. Từ thuở bé thơ, nàng gia nhập Cẩm Y Vệ, Tiêu Thiều là nàng tôn kính nhất, là chủ tử của nàng. Cẩm Y Vệ ban cho nàng cái mạng thứ hai, nàng từng cho rằng cả đời đều sẽ trung thành với Cẩm Y Vệ, nguyện vì Cẩm Y Vệ chảy tới giọt m.á.u cuối cùng, ngờ sẽ một ngày, Tiêu Thiều lệnh thu hồi lệnh bài của .