Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 229

Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:10:14
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

“Có lẽ Quận chúa quá am tường chuyện triều đình.” Tuyên Lãng thấy , khéo léo giải thích. “Ngô tướng quân vốn là danh tướng, trướng là tướng tài, Ngô gia quân là tinh binh thiện chiến. Trước đây trấn thủ Tây Nhung, nhưng mấy năm Tây Nhung cúi đầu xưng thần, Ngô gia quân mới rút quân từ Tây Nhung về. Những năm Ngô tướng quân dẫn binh nào nữa, vẫn đang sầu lo hùng đất dụng võ. Nếu Ngô gia quân tương trợ, Ngô tướng quân nữa rời núi, nghĩ đến công phá nước Thiên Tấn, hẳn là việc trong tầm tay.”

 

Tưởng Nguyễn rủ mắt. Ngô tướng quân, tất nhiên nàng Ngô tướng quân. Kiếp , Tuyên Ly lên ngôi, từng bước tiêu trừ các thế lực thuộc phe . Hắn chèn ép Triệu gia khắp nơi, đồng thời cũng sức cất nhắc Ngô gia . Ngô gia và Triệu gia cùng là lão công thần theo tiên hoàng đ.á.n.h hạ giang sơn, chẳng qua khi Ngô lão tướng quân chết, tiểu Ngô tướng quân là kẻ cố chấp, kiêu căng tự phụ. Dã tâm cực lớn, vọng tưởng đoạt lấy ngôi vị chí tôn của Đại Cẩm triều. Thời điểm chèn ép Triệu gia, càng dốc hết tâm sức.

 

Đời , thời điểm nàng giam đại lao, mơ hồ , lúc dẫn bắt phủ Triệu gia, chính Ngô tướng quân đích dẫn binh.

 

Tưởng Nguyễn cúi đầu rõ đang suy nghĩ gì, Tuyên Lãng chằm chằm nàng, Tưởng Nguyễn ngẩng đầu lên . “Tứ điện hạ chí , chẳng qua vì để ông ngoại cùng các vị cữu cữu dẫn viện quân chi viện? Chẳng như sẽ càng thêm thuận lợi ?”

 

“Binh lực của Triệu lão tướng quân đang gánh vác việc phòng vệ kinh thành, thể phân tán ?” Tuyên Lãng lắc đầu. “Huống hồ, dựa mối quan hệ giữa Tưởng phó tướng và Triệu tướng quân... e rằng Phụ hoàng sẽ cho phép Triệu gia xuất binh.”

 

Đây chính là đang cố ý khích bác ly gián! Hắn bọn họ nảy sinh hiềm khích với Hoàng đế? Khóe môi Tưởng Nguyễn khẽ nhếch lên nhanh chóng biến mất. Nàng thoáng chốc lộ vẻ mờ mịt, hỏi: “Vậy... bây giờ?”

 

“Chớ lo âu,” Tuyên Lãng giả vờ trầm ngâm, chần chờ đáp: “Mối giao tình giữa Bát và Ngô tướng quân cực kỳ , nếu Bát thể mở lời. . .”

 

“Bát hoàng tử?” Tưởng Nguyễn kinh ngạc, vội vã hỏi: “Liệu thể thỉnh Bát hoàng tử giúp đỡ thuyết phục Ngô tướng quân chăng?”

 

“Việc cuối cùng vẫn xem quyết định của Phụ hoàng.” Tuyên Lãng tỏ vẻ bất lực, lắc đầu: “Huống hồ, Phụ hoàng hận nhất chính là bề kết bè kết phái cậy thế. Nếu Bát lỗ mãng tới thỉnh cầu, e rằng sẽ khiến Phụ hoàng hiểu lầm.”

 

“Vậy nên thế nào?” Giọng Tưởng Nguyễn chút thất vọng.

 

Tuyên Lãng nàng một cái, đột nhiên sát gần . “Quận chúa, một chuyện, nên trình bày cùng nàng chăng.”

 

“Ngươi cứ .” Tưởng Nguyễn .

 

“Kỳ thực, cũng biện pháp.” Tuyên Lãng đáp.

 

“Biện pháp nào?” Đôi mắt Tưởng Nguyễn bừng sáng, nàng gấp gáp hỏi.

 

“Hiện giờ Bát đến lúc cưới chính phi. Ban đầu, vì chuyện của Quý phi, Phụ hoàng chút thành kiến với . May mắn , mấy hôm Người hỏi đến hôn sự của Bát . Đệ từng thổ lộ cùng , trong lòng thương.” Hắn Tưởng Nguyễn, thấy Tưởng Nguyễn vẻ gì là tức giận mới tiếp. “Nếu Bát và Quận chúa thành hôn, việc triều Đại Cẩm nay cũng từng tiền lệ. Đến khi , Quận chúa thuận thế mở lời về chuyện viện quân. Thân là phu quân, Bát giúp đỡ Quận chúa là chuyện thiên kinh địa nghĩa, việc đề cử Ngô tướng quân với Phụ hoàng sẽ thành lẽ hiển nhiên.”

 

“Ta… cùng Bát điện hạ ?” Tưởng Nguyễn hỏi.

 

Tuyên Lãng gật đầu, như chút khó xử . “Ý kiến quả thực ho gì, chẳng qua mắt còn cách nào vẹn hơn. Nếu Quận chúa cứu Tưởng phó tướng, đây chính là phương pháp nhanh chóng nhất. Bát đối với Quận chúa là một mảnh si tình, Quận chúa , lẽ nàng sẽ một cuộc sống an bên Bát .”

 

“Hôn nhân đại sự là chuyện theo lời phụ mẫu và bà mai mối, thể tự quyết định ?” Tưởng Nguyễn hỏi.

 

“Việc càng đơn giản hơn.” Tuyên Lãng . “Bát chỉ cần thỉnh Phụ hoàng hạ chiếu tứ hôn là .”

 

Trong lòng Tưởng Nguyễn nhạt. Nói thì dễ dàng, nhưng chiếu chỉ tứ hôn , cuối cùng vẫn vượt qua cửa ải của Ý Đức Thái Hậu. Nếu nàng cam tâm tình nguyện, Ý Đức Thái hậu tuyệt sẽ miễn cưỡng. Chính bởi vì nguyên nhân , Tuyên Ly mới sai Tuyên Lãng tới thuyết phục, xác nhận rằng nàng sẽ cự tuyệt.

 

Nàng còn đang suy nghĩ Tuyên Lãng vòng vo tam quốc bấy lâu rốt cuộc nhằm mục đích gì, ngờ tính toán đặt lên đầu nàng. Quả là một nước cờ ho.

 

Cùng nàng thành , đó thâu tóm Triệu gia tay. Tưởng gia vốn dĩ của , Tưởng Tín Chi há chẳng sẽ mặc sức để sai khiến? Ngay cả việc phái Ngô tướng quân xuất binh cũng lấy danh nghĩa vì nàng. Cuối cùng, nếu trận chiến thật sự thắng lợi, bộ chiến công hiển hách há chẳng đều đổ về tay Tuyên Ly? Quả thật là một giao dịch bách chiến bách thắng!

 

Chẳng qua… Nếu Tuyên Ly thật sự để Ngô tướng quân xuất binh giúp Tưởng Tín Chi, nàng tuyệt tin tưởng kẻ . E rằng Tưởng Tín Chi chỉ cần lộ một chút thái độ chịu quy phục Tuyên Ly, tên Ngô tướng quân đó sẽ chẳng hề do dự mà đ.â.m một nhát d.a.o lưng. Cho dù Tưởng Tín Chi thể hiện ý đó, lấy bản tính hẹp hòi và đố kỵ của Ngô tướng quân, thấy Tưởng Tín Chi tuổi trẻ lập chiến công hiển hách, khó mà bảo nảy sinh tâm tư khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-229.html.]

 

Tuyên Lãng tự cho rằng lời lẽ của chu , chút sơ hở nào. Hắn thừa Tưởng Tín Chi chính là điểm yếu mềm, là khúc xương sườn quý giá của Tưởng Nguyễn. Tình cảm họ sâu đậm, mà Tưởng Nguyễn cho cùng cũng chỉ là một nữ nhi, dễ tình cảm chi phối. Vừa thấy chuyện liên quan đến Tưởng Tín Chi, chẳng nàng lo lắng đến mức quên hết trái đúng sai ? đợi mãi thấy Tưởng Nguyễn đáp lời, bất giác sinh lòng nóng nảy. Tưởng Nguyễn chậm rãi ngẩng đầu, biểu cảm gương mặt nàng hề hoảng hốt như Tuyên Lãng dự đoán. Thần sắc nàng lãnh đạm, bình tĩnh, đôi mắt phượng quyến rũ xếch lên hiển lộ sự chế giễu, khiến khác gần như bối rối hoảng loạn ánh đó.

 

“Quận chúa...” Hắn định thêm.

 

“Thì Tứ điện hạ tinh thông việc triều chính đến nhường .” Tưởng Nguyễn khẽ mỉm , chỉ một câu khiến sắc mặt Tuyên Lãng đại biến. Nàng như , ánh mắt sắc như d.a.o thẳng Tuyên Lãng. “Tài ăn của Tứ điện hạ, nắm rõ từng chuyện lớn nhỏ của triều đình, hiển nhiên trình tấu để Bệ hạ mới .”

 

Nàng chúm chím, nhưng nụ tựa hồ ẩn chứa sự thở dài mỉa mai, lập tức khiến Tuyên Lãng đổ mồ hôi lạnh.

 

Hắn là ai chứ? Hoàng tử tầm thường, vô năng nhất trong triều Đại Cẩm. Ai cũng thể khinh rẻ . Chính bởi vô năng nhất, mới là an nhất. Trước đây, vài vị hoàng tử c.h.ế.t bất đắc kỳ tử, cớ gì chỉ duy nhất còn sống? Không may mắn, mà bởi vì ngu xuẩn! Cho dù sự ngu xuẩn , là do cố tình giả vờ!

 

Thực tế, tuy tầm thường, hùng tài đại lược, nhưng tuyệt kẻ ngu xuẩn hèn yếu như vẫn nghĩ. Những thông minh, nhạy bén hơn cuối cùng kết cục gì? Chẳng đều biến thành một nắm đất bụi mờ . Hoàng đế cho rằng đủ năng lực gánh vác đại sự, triều thần cũng nghĩ vô dụng. Trong vòng xoáy tranh quyền đoạt vị , vứt ngoài lề. Hắn cam chịu hạ , tỏ yếu thế, và cuối cùng chọn Tuyên Ly trong các .

 

Bề ngoài, lui tới gần gũi Thái tử, nhưng thực chất của Tuyên Ly. Cho dù một vô năng đến , thể giả vờ ngu độn suốt mười mấy năm, thì là hoàng tử, ai mà chẳng khát vọng quyền lực như ? Mặc dù thể tranh đoạt ngôi vị chí tôn, nhưng nếu đoạt địa vị cao hơn hiện tại, dù chỉ là một chút thôi, thì cũng mãn nguyện .

 

Tuyên Ly một tấm mặt nạ quân tử dịu dàng, Tuyên Lãng ? Chỉ là tấm mặt nạ đeo đẽ bằng của Tuyên Ly mà thôi. Hắn hèn mọn, thấp kém, nhát gan như chuột nhắt. giống như rắn độc kiến càng đang ẩn nấp trong bóng tối, bắt mắt, thể ngay thời khắc mấu chốt cho kẻ địch một đòn trí mạng. Hắn chính là thanh kiếm vô hình ẩn giấu trong hoàng cung của Tuyên Ly.

 

Rốt cuộc những lời Tưởng Nguyễn ý gì? Nàng để Hoàng đế quan tâm chuyện triều chính như , rằng dáng vẻ ngây ngô, ngu xuẩn ngày thường chỉ là giả dối ? Thế chẳng chuyện sẽ đổ bể hết ? Một khi sự việc bại lộ, ngay cả Tuyên Ly cũng sẽ bỏ qua cho .

 

Tuyên Lãng gượng gạo. “Quận chúa, tài hèn sức mọn...”

 

Phạm Khắc Hiếu

“Nào chứ,” Giọng điệu Tưởng Nguyễn nhẹ nhàng, chứa đựng sự mỉa mai sắc lạnh. “Tứ điện hạ rõ ràng là tai thính mắt sáng, ứng đối vô cùng đúng mực. Nếu Thái tử Điện hạ bên cạnh thông minh tuyệt đỉnh như , há chẳng ngay cả Thái phó cũng biến thành dư thừa ?” Nàng mỉm biểu cảm kinh hoảng tột độ của Tuyên Lãng. “E rằng Ngũ điện hạ tài hoa như thế, cũng sẽ mừng rỡ lắm.”

 

Nghe giọng điệu đối diện, cùng với thái độ ung dung, nụ chúm chím , chẳng còn sót chút kinh hoảng nào như nãy. Nếu đến tận lúc Tuyên Lãng vẫn hiểu thì đúng là kẻ ngu si. Hắn hiểu, nãy Tưởng Nguyễn lừa , nàng căn bản hề lo lắng cho Tưởng Tín Chi. Nữ nhân !

 

Tưởng Nguyễn khanh khách , vạt váy lụa gió thổi nhẹ bay lên. Đôi mắt nàng như suối trong long lanh, nhưng ẩn chứa những thứ khiến lòng rợn lạnh. Hắn chợt cảm thấy lạnh lẽo như đang giữa trời đông, gió rét thổi thấu tâm can, kết thành một khối hàn băng, đông cứng , còn chút ấm.

 

Tuyên Lãng khó khăn lắm mới mở miệng. “Quận chúa. Có vì trong lòng , nên cùng Bát kết thành chim liền cánh?”

 

Tưởng Nguyễn khẽ mỉm , đôi mắt lộ vẻ kinh ngạc tột độ. “Lời ngươi , là thứ đồ chơi gì ?”

 

Tuyên Lãng ngây .

 

Thiên Trúc yên động đậy, Lộ Châu thần sắc nghiêm túc, Tưởng Nguyễn nhàn nhạt . Nàng rõ từng câu từng chữ hôm nay, tất thảy đều sẽ truyền tới tai kẻ . Hắn đích dựng lên một vở kịch cho nàng thưởng thức, nàng cũng thể vì thế mà ngăn cản xuống sân khấu .

 

Tính toán chi ly, ai mà ?

 

“Đại ca đang ở tiền tuyến dũng g.i.ế.c địch, ở kinh thành, thể cam tâm thành lúc ? Cho dù thành , phu quân cũng nhất định là một nam tử hán đường đường chính chính. Đại Cẩm triều càng cần một nữ nhi bảo vệ đất nước. Ngay cả còn hiểu rõ đạo lý , Bát ngươi thể ? Thế nhưng, ngay cả việc thỉnh cầu Thánh thượng xuất binh trợ giúp, bảo vệ trăm họ Đại Cẩm triều dám quang minh chính đại , thể cam đảm giao cho một như thế? Một kẻ ngay cả giang sơn xã tắc cũng dám bảo vệ, đến một ngày nào đó ngay cả cũng thể bảo vệ ?”

 

“Nam nhân sẽ gả, tuyệt đối thể là một kẻ nhát gan .” Tưởng Nguyễn .

 

Những lời khiến Tuyên Lãng á khẩu, thốt nên lời. Tuy nhiên, mồ hôi lạnh trán càng lúc càng túa nhiều hơn. Những lời hôm nay truyền tới tai Tuyên Ly, Ngũ điện hạ thể nổi cơn thịnh nộ? Cuối cùng cơn giận sẽ trút hết lên , chẳng khác nào trút giận cá c.h.é.m thớt?

 

“Lời của Quận chúa quả thực quá nặng nề.” Tuyên Lãng đáp. “Vị điện hạ e rằng cũng chẳng nên thế nào cho lòng nàng.”

 

“Quan hệ giữa Tứ điện hạ và Bát điện hạ quả là thâm tình.” Nàng lạnh nhạt. “Ngươi hãy về chuyển lời với chủ tử của ngươi: những kẻ vọng tưởng hão huyền, đời vẫn gọi là kẻ mơ giữa ban ngày!”

 

Loading...