Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 220

Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:10:05
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Sau yến tiệc Kim Cúc, sự dường như trở về quỹ đạo bình thường. Hôm , Tưởng Tố Tố cùng Diêu thị xe ngựa hồi phủ, nàng một vị công tử nhường xe ngựa, ngỏ ý đưa nàng về. Không rõ vì Tưởng Tố Tố đồng ý, nhưng sự chú ý và lời bàn tán của thiên hạ hôm nay đều đổ dồn Hạ phu nhân, thành thử chẳng còn ai để tâm đến nàng nữa.

 

Trên đường hồi Tưởng phủ, qua lời Triệu Phi Châu, Diêu thị bộ sự tình. Bà một nữa cảm ơn Tưởng Nguyễn, nhưng trong lòng vẫn thấy kỳ lạ, bèn hỏi: “Vậy hai nha đưa ?”

 

Quả nhiên vẫn thể tìm nha cận của Du Nhã và nha mật báo. Tưởng Nguyễn đáp: “Nha mật báo vốn là của . Còn tỳ nữ hầu cận của Hạ Nhị phu nhân, tạm thời đưa đến thôn trang, qua ít ngày nữa sẽ trục xuất khỏi kinh thành.”

 

Diêu thị gật đầu, lòng thấy an . Triệu Ngọc Long thì tin tưởng. Tưởng Nguyễn xưa nay việc gọn gàng, triệt để, lẽ nào giữ sơ hở nào. Việc giữ tỳ nữ của Du Nhã chẳng khác nào để một tai họa ngầm, một ngoan tuyệt như Tưởng Nguyễn, thể yên tâm dưỡng một mối họa bên ? E rằng nàng chỉ nửa thật nửa giả đáp cho qua chuyện. Triệu Ngọc Long tìm chứng cứ, đành giữ sự ngờ vực trong lòng.

 

Sau khi hồi phủ, Tưởng Quyền vẫn về. Ánh mắt các vị phu nhân, tiểu thư Tưởng Nguyễn đều hàm chứa vẻ khác lạ. Một bà ma ma chút dám dạn hơn còn kéo Lộ Châu hỏi khẽ: “Đại tiểu thư Hạ gia thực sự là cốt nhục của Hạ Nhị gia ?”

 

Lộ Châu qua loa đáp lời lấy lệ theo Tưởng Nguyễn về Nguyễn Cư. Vừa phòng, cửa lập tức đóng . Liên Kiều và Bạch Chỉ tiến nghênh đón. Liên Kiều lanh lợi, nhanh miệng : “Cô nương, chuyện của Hạ gia hôm nay lan truyền khắp kinh thành. Lão gia cũng chuyện , lúc đụng Nhị cô nương mới về tới cửa, chỉ vài câu xảy tranh chấp. Ngài bảo Nhị cô nương về phòng tĩnh tâm tự kiểm điểm, đó Lão gia giận dữ đùng đùng bỏ ngoài.”

 

Tưởng Nguyễn nhướng mày. Đến giờ phút , Hạ gia xảy sự cố lớn như , Tưởng phủ quan hệ thông gia, tất nhiên khó tránh khỏi dân chúng soi xét. Thế mà Tưởng Tố Tố vẫn điều lợi hại trong đó, vui vẻ xe ngựa của công tử nhà hồi phủ, chẳng là tự phơi bày sơ hở cho trăm họ nghị luận ? Người đời ắt sẽ đàm tiếu rằng kẻ xuất từ Hạ gia, ngay cả Tưởng phủ, từ trong cốt tủy đều là hạng vô liêm sỉ, tuân thủ phép tắc. Hành động của Tưởng Tố Tố lúc chẳng khác nào đích đẩy Tưởng phủ chỗ ngọn lửa tranh luận. Hiện giờ Tưởng phủ còn địa vị và vinh hoa như thuở , chỉ phép tiến chứ phép thoái, nào thể chịu thêm lời nhạo báng, phê phán của thế nhân. Dù Tưởng Quyền cưng chiều Tưởng Tố Tố đến , cũng thể kiềm chế cơn giận .

 

Bạch Chỉ tiếp lời: “Hôm nay Hạ gia thể mất hết danh dự, e rằng Đại tiểu thư Hạ gia cũng sẽ triều đình gạch tên khỏi danh sách tú nữ sắp tới.”

 

Đứa nghiệt chủng do thúc tẩu tư thông mà sinh , bản chất nhân phẩm trong sạch, hiển nhiên thể tiến cung. Tưởng Nguyễn rũ mắt. Kiếp ở trong cung, Hạ Kiều Kiều nhờ Hạ Thành chống lưng, sủng ái. Cùng là phẩm cấp Mỹ nhân như , nhưng cuộc sống của Hạ Kiều Kiều và nàng khác biệt một trời một vực. Dù nàng hề tạo thành uy h.i.ế.p gì, Hạ Kiều Kiều vẫn tìm đủ cách quấy nhiễu nàng. Vị cô nương xưa nay luôn tự cho là Đại tiểu thư cành vàng lá ngọc của Hạ gia, nay phận thực của chỉ là một nghiệt chủng, nàng sẽ cảm thấy thế nào đây?

 

……

 

Bên trong Hạ Hầu phủ, Thân Nhu và Hạ Thiên Tài đang quỳ rạp đất. Sắc mặt Hạ Thiên Dật xanh mét, gã hung tợn đá Thân Nhu một cước gầm lên: “Tiện nhân!” Ánh mắt gã Hạ Thiên Tài cũng chứa đầy sự oán độc.

 

Hạ Thành cầm roi gia pháp trong tay. Cây roi da to bản, đen nhánh, vì ngâm trong nước t.h.u.ố.c nhiều năm nên vô cùng bền chắc. Mỗi cú vung roi quất khí đều phát tiếng ‘chát chát’ rợn . Và mỗi tiếng roi đó, thể mềm mại của Thân Nhu lập tức hứng chịu thêm một vết thương, huyết dịch thấm đẫm y phục.

 

[]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-220.html.]

 

“Đừng đánh, đừng đ.á.n.h nữa.” Thân Nhu gào , y phục sớm tả tơi vì roi vọt, làn da mềm mại trắng nõn giờ đây chi chít vết máu, thương tích chồng chất khiến dung nhan mỹ lệ thường ngày tan biến, khỏi ghê sợ. Hạ Thành thở dốc dừng roi, lão thấy chút mệt mỏi khi quất liền mười mấy roi. Hạ Thiên Tài và Thân Nhu qua nhiều năm, thấy Thân Nhu chịu khổ, nhất thời động lòng thương hương tiếc ngọc, bèn với Hạ Thành: “Phụ , chuyện liên quan tới Nhu nhi, đều là con gây , xin đừng đ.á.n.h Nhu nhi nữa!”

 

Lời thốt , càng khiến Hạ Thành giận đến chỗ trút. Nghĩ tới chính đứa nghịch tử và con dâu lớn cùng chuyện bại hoại luân thường, khiến Hạ gia thiên hạ chê , lão cảm thấy hối hận chỉ ước gì từng sinh đứa con trai Hạ Thiên Tài . Lão lập tức vung roi lên, quất thẳng về phía Hạ Thiên Tài.

 

Phạm Khắc Hiếu

“Lão gia đừng mà!” Bên cạnh truyền tới một tiếng thét kinh hãi, Hạ phu nhân nhào qua cản, níu lấy tay Hạ Thành, : “Thiên Tài là con trai ruột của ngươi, ngươi nỡ lòng nào đ.á.n.h nó? Đều là do tiện tỳ quyến rũ Thiên Tài, nếu hôm nay Thiên Tài xảy bất trắc, cũng sống nổi. Ngươi nhất quyết đánh, chi bằng đ.á.n.h c.h.ế.t luôn !”

 

Hạ Thiên Dật tính tình cứng nhắc, linh hoạt thông minh như Hạ Thiên Tài. Song, Hạ Thiên Tài là kẻ trăng hoa lão luyện, miệng lưỡi tất nhiên cũng dẻo như đường, ngày thường dỗ ngọt Hạ phu nhân đến vui sướng. Hạ phu nhân yêu thương nhất là con trai nhỏ của , mặc dù cũng giận Hạ Thiên Tài chuyện vô liêm sỉ, nhưng lúc thấy Hạ Thiên Tài đ.á.n.h sốt ruột, tất nhiên bảo vệ.

 

Hạ Thành thấy cảnh , trong lòng giận dữ: “Mẹ hiền con hư! hiền sinh đứa con hư hỏng!”

 

Thấy Hạ Thiên Tài bảo vệ Thân Nhu như , Du Nhã vốn đang đúng xem trò vui lập tức bất mãn, bất quá chỉ là một tiện nhân, lâm cảnh còn Nhị thiếu gia thương tiếc, bà chỉ tiếc Hạ Thành đ.á.n.h c.h.ế.t ả.

 

Hạ Thiên Dật tất nhiên cũng rõ từng hành động của nhị , cơn giận ngất trời. Nếu một bình thường tính tình âm trầm cứng nhắc thật sự lòng oán độc, kết cục thế nào ai thể đoán .

 

Du Nhã bi thiết : “Mẹ như , thế thì quá bất công với Đại ca ? Đại ca mới là chịu khổ chịu thiệt, hỏi tới câu nào?”

 

Hạ phu nhân cứng họng, Hạ Thành chút áy náy con trai lớn. Tạm chuyện ảnh hưởng gì tới Nhị phòng, chỉ riêng Đại phòng, đối với Hạ Thiên Dật mà nó giống như tai họa giáng đầu. Người vợ hết mực yêu thương nhiều năm thật sớm tư thông lén lút, đội lên đầu phu quân chiếc nón xanh nhục nhã, gian phu chính là nhị của , còn khác nuôi con gái nhiều năm như . Đủ chuyện gộp , đối với một nam nhân mà , chính là một nỗi nhục lớn gì sánh bằng. Nếu đổi là Hạ Thành, e rằng lão sớm một kiếm g.i.ế.c c.h.ế.t đôi cẩu nam nữ , để hạ nỗi hận trong lòng .

 

Hạ Thiên Dật hề phong lưu như Hạ Thiên Tài, việc xử sự mặc dù bình thường nhưng thỏa, từ nhỏ đến lớn từng rước chút phiền phức gì cho Hạ Thành. Điểm duy nhất khiến Hạ Thành cảm thấy hài lòng chính là quá thương yêu Thân Nhu. Dù Thân Nhu chỉ sinh cho Hạ Thiên Dật một đứa con gái, nhưng Hạ Thiên Dật cũng chẳng thèm lấy thêm thất, chỉ lúc đầu khi Thân Nhu mang thai, thấy nàng vẻ ngoài biến thì tự chủ trương nạp hai thông phòng, đến nay vẫn chỉ là thông phòng. Mà chính kiều thê Hạ Thiên Dật hết mực thương yêu, đội cho cái nón xanh lớn như , thể tưởng tượng hiện tại tâm trạng của đang tồi tệ đến mức nào. Hạ Thành tuyệt đối thể nào để Hạ Thiên Dật g.i.ế.c Hạ Thiên Tài, rằng thật quá với con trai lớn, chỉ thể hung tợn quất roi Hạ Thiên Tài một trận, hòng nguôi ngoai cơn phẫn nộ của Hạ Thiên Dật.

 

Lão đang tay, thấy từ sảnh truyền tới một tiếng gọi to của thiếu nữ: “Mẹ! Người !”

 

Hạ Kiều Kiều và Nhị bá đang Hạ Thành dùng gia pháp, mới đầu còn tin nghĩ rằng hầu bậy. Bởi vì ở Hạ gia Thân Nhu cưng chiều, chuyện phạt lý do. Lòng nghi ngờ nên tới thử, mà suýt chút sợ tới hồn xiêu phách tán. Thân Nhu đ.á.n.h m.á.u chảy đầm đìa, thoi thóp đất. Mà cha chồng nay luôn yêu thương , lạnh nhạt yên một bên, dáng vẻ chút đau lòng.

 

Nhìn qua Hạ Thiên Tài, cũng còn bộ dạng phong lưu ngày thường, chăng so với Thân Nhu khắp là vết thương thì hơn nhiều. Hắn chật vật quỳ đất, cũng vài vết thương. Trong tay Hạ Thành cầm một cây roi, ánh mắt như ăn tươi nuốt sống khác. Hạ Kiều Kiều mà sợ hãi, ba bước thành hai vội chạy đến cạnh Thân Nhu, : “Mẹ, ?”

 

Loading...