Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 219

Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:10:04
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Ánh mắt Triệu Ngọc Long ẩn chứa ý , về phía Tưởng Nguyễn. Nàng cũng chú ý tới ánh của , đáp bằng một nụ mờ nhạt. Triệu Ngọc Long là con trai trưởng của Triệu Nguyên Bằng, kế thừa vài phần khôn khéo và xảo quyệt của phụ , đối với cách xử lý sự việc của vị biểu , cũng tỏ hài lòng. Hai lặng lẽ dùng ánh mắt trao đổi xong, mỗi chuyển sự chú ý sang nơi khác.

 

Trong các tiểu thư mặt, một thầm ngưỡng mộ Triệu Ngọc Long, nhỏ tiếng cẩn thận thuật chuyện từ đầu đến cuối. Nghe xong, Triệu Ngọc Long nhíu mày, hỏi: "Nếu như , mắt tìm thấy nha mật báo và nha cận của Hạ nhị phu nhân ?"

 

"Đã cho tìm." Quận trưởng phu nhân đáp. "Có điều vẫn tìm thấy cả hai ."

 

Trong nhóm công tử cất tiếng lớn: "Việc chắc cần bàn cãi thêm nữa . Chắc chắn nha mật báo nha g.i.ế.c diệt khẩu, khi tự chuyện bại lộ, liền dứt khoát bỏ trốn, cho nên mới tìm !"

 

Lời thốt , đều trầm mặc. Quả thật khả năng là như thế, việc cũng vô cùng hiển nhiên. Ánh mắt Du Nhã cũng thêm mấy phần dò xét, khác lạ. Du Nhã giận tím mặt. Vốn dĩ chỉ cần tìm hai nha thể chứng minh sự trong sạch của bà , hoặc ít nhất thể chứng minh sai mưu hại Quách ngũ cô nương. hai cánh mà bay, lục tung ngóc ngách vẫn thấy bóng dáng. Bà nén về phía Tưởng Nguyễn, lẽ nào là biểu tiểu thư giở trò quỷ?

 

Từ lúc bước , nụ môi Tưởng Nguyễn vẫn hề tắt. Cho dù lật tung cả phủ Quận trưởng cũng tìm nha mật báo , bởi lẽ kẻ đó vốn dĩ chẳng là nha . Mặc dù Cẩm Tam là sát thủ, nhưng khả năng cải trang của y khá , ngay cả nhóm tiểu thư mặt cũng chẳng ai đem lòng nghi ngờ. Còn về phần nha của Du Nhã, đương nhiên vĩnh viễn cũng còn khả năng trở về nữa.

 

Tình hình hiện tại, Du Nhã cưỡi lên lưng hổ khó lòng xuống , Như Mi di nương hùng hổ dọa , còn Quách Mộng trúng t.h.u.ố.c mê thì chẳng bao giờ mới tỉnh. Hôm nay đúng là rước họa , ăn trộm gà còn mất cả nắm thóc. Bà vội vàng tức giận, chỉ thể cứng rắn đáp trả: "Ta hề sai hại Quách Mộng." Đáng tiếc, chẳng một ai thèm tin lời bà .

 

Trong lúc khí đang căng thẳng tột độ, chợt tới báo , truyền lời của Hạ Hầu gia gọi Du Nhã và Thân Nhu lập tức về phủ. Chắc chắn Hạ hầu gia nhận tin tức nên mới gấp gáp cho truyền lệnh như thế. Vừa nghĩ tới kết cục của Thân Nhu, trong lòng Du Nhã thấy sảng khoái tột cùng. Có điều giờ Hạ Thành Hầu nổi giận đều vô cùng đáng sợ, bản cũng khỏi cảm thấy lo lắng.

 

Tuy Như Mi Di nương là kẻ đanh đá, nhưng thị cũng tinh tường, chủ Hạ gia chính là Hạ Thành. Chọc giận Hạ Thành, lão gia nhà chắc chắn chẳng chỗ nào. Du Nhã hôm nay mặt chư vị phu nhân còn đường chối cãi. Hạ phủ là nơi thể chạy trốn, dù bỏ , trách nhiệm vẫn còn đó. Chuyện , sớm muộn gì Hạ gia cũng cho nàng một lời giải thích thỏa đáng. Nếu Hạ Thành chuyện, thị càng cần nóng vội. Hạ hầu gia vì thể diện, danh tiếng của gia tộc, thêm sự lên án từ bên ngoài, tất yếu sẽ nghĩ cách bồi thường thôi.

 

Vì thế, Như Mi Di nương cố nén bi thương, cất lời: “Thôi, lẽ Hạ hầu gia việc , mới gọi Hạ phu nhân trở về để thương lượng. Thiếp cũng là kẻ thông tình đạt lý. Giờ Mộng nhi vẫn tỉnh, cứ chờ đến khi con bé tỉnh , chúng sẽ từ từ chuyện . Đến lúc đó, mong Hạ hầu phủ thể cho Mộng nhi một câu trả lời thỏa đáng.”

 

Trong lòng Du Nhã lửa giận ngút trời, nhưng nàng vẫn uất ức chấp thuận, sai nha trong gọi Thân Nhu. Chẳng mấy chốc, Thân Nhu sắc mặt nhợt nhạt nha dìu . Hai vội vàng cáo từ Quận trưởng phu nhân, lập tức dẫn nha rời . Nhìn dáng vẻ chật vật vô cùng, nào còn chút thanh thế kiêu ngạo lúc mới đến, thậm chí còn quên bẵng Tưởng Tố Tố và Tưởng Nguyễn.

 

Có điều, hôm nay Tưởng Tố Tố và Tưởng Nguyễn trở về cùng với Hạ hầu phủ cũng thích hợp cho lắm. Xảy cơ sự như , nhưng hiện tại vẫn còn sớm, Quận trưởng phu nhân một cuộc tụ họp kết thúc trong sự gượng gạo, nên vội vàng bồi tội với , thỉnh cầu chư vị ngàn vạn đừng để chuyện trong lòng, mời cứ tiếp tục thưởng hoa vui đùa.

Phạm Khắc Hiếu

 

Mọi cũng tiện thêm gì với Quận trưởng phu nhân, nhưng sự tình xảy như thế , ai còn giữ nhã hứng như lúc ban đầu chứ? Khi bắt đầu , đề tài thảo luận còn xoay quanh hoa cỏ nữa, thậm chí cũng là chuyện " trúng" ai đó, mà là nội tình chấn động của Hạ hầu phủ—quả thực, đây là một đề tài cực kỳ để mở đầu các cuộc tán gẫu.

 

Bởi vì Quách Mộng vẫn hôn mê, Quận trưởng phu nhân sai theo sát trông nom. Như Mi Di nương thì như chịu uất ức ngập trời, cứ lóc kể lể mãi với Quận trưởng phu nhân. Quận trưởng phu nhân an ủi đến mức cảm thấy buồn bực trong lòng, mãi cho đến khi mở miệng đảm bảo phủ Quận trưởng nhất định sẽ bồi thường thỏa đáng cho Ngũ tiểu thư Quách gia, Như Mi mới thu nước mắt bi thương.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-219.html.]

Thời gian trôi qua thật nhanh, thoáng chốc trời xế chiều, thời điểm cáo từ đến. Khi Triệu Cẩn chuyện với Tưởng Nguyễn, nàng lắc đầu mà rằng: “Như Mi Di nương đúng là kẻ phép tắc. Cho dù chỉ là thất cũng vô lễ quá đỗi. Thị còn dám những lời đó với Quận trưởng phu nhân, chẳng khác nào thích nghèo khó đến vòi vĩnh tài vật, thấy cái gì cũng lấy. Cái tầm nông cạn , đúng là đầu mới thấy.”

 

Tưởng Nguyễn khẽ lắc đầu, đúng lúc bắt gặp hai Triệu Ngọc Long và Triệu Phi Châu. Thấy Tưởng Nguyễn, Triệu Phi Châu cất lời: “Đường , Đại bá mẫu bảo và Tố Tố cùng chung xe ngựa với chúng , đưa các về Tưởng phủ.”

 

Du Nhã và Thân Nhu vội vã rời , nhưng nàng và Tưởng Tố Tố vẫn trở về phủ. Tưởng Nguyễn gật đầu. Triệu Ngọc Long ánh mắt lóe lên sự hứng thú, hề che giấu mà luôn: “Đường quả nhiên thanh khiết thông minh, một loạt thủ đoạn ngày hôm nay của thật đáng để chiêm ngưỡng.”

 

“Biểu ca thật cách dệt gấm thêm hoa.” Tưởng Nguyễn hờ hững đáp lời.

 

Nghe hai mỗi một câu qua , Triệu Phi Châu mơ hồ hiểu , bất giác gãi đầu mà rằng: “Hai vị đang chuyện gì , hiểu gì hết?”

 

Triệu Ngọc Long sâu Tưởng Nguyễn: “Bất luận thế nào, cũng Triệu gia cảm tạ .” Tuy tuổi tác Triệu Ngọc Long và Triệu Phi Châu xấp xỉ , nhưng tâm tính trưởng thành hơn hẳn. Trước giờ, vẫn luôn cảm thấy tính cách Tưởng Nguyễn quá đỗi lạnh lùng, đối với phủ Tướng quân cũng chỉ mang tâm tư lợi dụng, nếu tình cảm, ngược hề thấy chút nào. hôm nay nàng tay tương trợ. Nếu nhờ Tưởng Nguyễn, e rằng cuối cùng gặp họa trong tiệc Kim Cúc chính là Triệu Phi Châu. Quách Mộng nếu thật sự bước cửa Triệu gia, chừng sẽ tạo nên sóng gió nhỏ. Tưởng Nguyễn chịu tay tương trợ, rõ nàng đối với Triệu gia vẫn chút tình cảm.

 

“Không cần đa tạ, Hạ gia vốn dĩ nhắm .” Tưởng Nguyễn đáp. Du Nhã đang yên đang lành cần gì tính kế của phủ Tướng quân? Chẳng trút hết căm giận đối với nàng lên đầu Triệu gia . Nay Tưởng Tín Chi ở nơi xa xôi, tiện tay; phận Quận chúa của nàng khiến Du Nhã kiêng kị. Ngược , một kẻ ngây thơ như Triệu Phi Châu dễ bắt nạt hơn, nên nàng mới nghĩ một kế sách nham hiểm như .

 

Triệu Ngọc Long còn tiếp điều gì đó, chợt một âm thanh chói tai truyền tới: “Tưởng Nguyễn! Triệu Phi Châu!” Khí thế hung hăng cùng thái độ chất vấn như , Quách Mộng thì còn là ai? Quách Mộng đúng là nỗi khổ thể bày tỏ, vô duyên vô cớ hủy hoại dung nhan, khi tỉnh còn những chuyện phát sinh đó. Mối thù với Du Nhã kết, thêm gì thì suy cho cùng quá muộn màng. Nàng bước thấy Tưởng Nguyễn, thể nổi điên lên chứ?

 

Tưởng Nguyễn khẽ nhướng đôi mày lá liễu. Đã qua hai canh giờ, Quách Mộng tất nhiên tỉnh giấc, chỉ là bày thái độ , quả nhiên Ngũ tiểu thư Quách gia và mẫu y như một khuôn đúc , đầu óc thật sự mấy tinh .

 

Quách Mộng lập tức xông tới mặt Tưởng Nguyễn, phẫn nộ thốt lên: “Là ngươi bày mưu tính kế, ngươi…”

 

“Câm miệng.” Một giọng nữ khác nghiêm nghị vang lên. Mọi đầu , đó chính là Đại tiểu thư Quách gia, Quách Tường.

 

“Là ngươi! Có ngươi thông đồng với bọn họ để tính kế hãm hại ?” Quách Mộng thấy Quách Tường, càng tỏ vẻ ngang ngược, lớn tiếng chất vấn. Bộ dạng thoáng qua quả thực vài phần giống Tưởng Lệ của Tưởng phủ.

 

Một tiếng ‘chát’ vang lên thật đanh. Quách Tường dứt khoát giáng xuống một bạt tai, khiến những mặt đều kinh ngạc. Nàng giữ vẻ mặt trầm tĩnh, giọng điệu lạnh lẽo thốt lên: “Bạt tai , là dạy ngươi điều gì nên , điều gì nên thốt .”

 

Quách Tường về phía Tưởng Nguyễn. Vị Đại tiểu thư Quách gia hành sự luôn khoáng đạt, khéo léo, thêm phần sạch sẽ và quyết đoán. Nàng bình tĩnh thi lễ với Tưởng Nguyễn, : “Thứ hành sự vô lễ, mong rằng Quận chúa rộng lòng bỏ qua chuyện .”

 

“Không đáng ngại.” Tưởng Nguyễn khẽ mỉm .

 

Loading...