Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 209
Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:09:53
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kính mời Quý độc giả chuyển đến phía để tiếp tục bộ nội dung chương truyện!
Thấy Tưởng Nguyễn hề tỏ vẻ khinh thường, bà mới mạnh dạn tiếp: “Nếu chuyện như xảy với phủ chúng , hẳn nhiên cũng thể dễ dàng bỏ qua. Với Thường gia, lẽ dĩ nhiên cũng tương tự. Sau khi từ hôn, chuyện truyền ngoài, đến tuổi của Doanh Nhi sớm là lúc bàn chuyện hôn gả, nay ồn ào đến mức , những nhà ý định kết với Doanh Nhi lúc đầu đều dập tắt suy nghĩ đó. Lão gia thấy Doanh Nhi còn định thì ngày đó vẫn còn đời bàn tán, trong cơn giận dữ sai vẽ chân dung của nàng đưa cung tham gia tuyển tú.”
“Doanh Nhi tỷ chấp thuận?” Tưởng Nguyễn hỏi.
“Đương nhiên là chấp thuận.” Vẻ buồn rầu mặt Đổng phu nhân càng thêm nặng nề. “Sau khi Doanh Nhi tin, liền cãi một trận lớn với lão gia. Lão gia vốn là tính tình cố chấp, cũng quyết đấu tới cùng với con gái , nhốt Doanh Nhi trong phòng, mỗi ngày sai nha canh chừng việc ăn uống của nó, dọa rằng nếu nó dám tự tổn thương bản , sẽ g.i.ế.c sạch đám nha hầu hạ nó. Doanh Nhi còn cách nào khác, mỗi ngày vẫn ăn cơm đều đặn, nhưng tình trạng ngày càng ưu sầu hơn.” Bà Tưởng Nguyễn, khẩn thiết: “Đứa bé ngoan, quan hệ của ngươi và Doanh Nhi thiết, lời ngươi nó sẽ theo. Ngươi hãy khuyên nhủ nó, buông bỏ những ảo vọng thực tế , giúp nó còn chìm đắm trong đó nữa.”
Tưởng Nguyễn mỉm : “Đương nhiên là . Nguyễn nương thể cho hỏi một câu , mà Doanh Nhi tỷ yêu, rốt cuộc là ai?”
Lời , sắc mặt Đổng phu nhân liền biến đổi. Bà khó nhịn sự bối rối, cúi đầu xuống, chậm rãi dám đối diện với Tưởng Nguyễn. Phải mất một lúc lâu, bà mới khó khăn nặn mấy chữ từ kẽ răng: “Là đại ca của Quận chúa... Tưởng phó tướng.”
…
Phạm Khắc Hiếu
Nha vén rèm, Đổng Doanh Nhi thiếu kiên nhẫn : “Ngươi lui , yên tĩnh một .”
“Thưa cô nương, Hoằng An quận chúa tới thăm ngài.” Nha nhỏ giọng thưa, gật đầu với Tưởng Nguyễn. Tưởng Nguyễn hiệu bảo nha lui . Nha liền đóng cửa rời .
Đổng Doanh Nhi vốn đang ghế mềm, thì sững sờ, dường như rõ ‘Hoằng An quận chúa’ mà nha nhắc đến là ai. Mãi một lúc mới kịp phản ứng, vội vàng sang, quả nhiên thấy Tưởng Nguyễn đang tiến về phía .
“Nguyễn !” Đổng Doanh Nhi kinh ngạc bật dậy. Sau khi Tưởng lão phu nhân qua đời, vốn dĩ nàng nên cùng mẫu đến Tưởng gia chia buồn, nhưng Đổng đại nhân nhốt nàng trong phòng, cho phép ngoài, nên nàng thể gặp mặt Tưởng Nguyễn. Tính đến nay, hai nhiều ngày gặp, mấy ngày qua Đổng Doanh Nhi cũng từng thấy mặt ngoài, đột nhiên trông thấy Tưởng Nguyễn, trong lòng khỏi dâng lên niềm vui mừng khôn xiết.
Đổng Doanh Nhi chăm chú quan sát Tưởng Nguyễn. Vì đang trong kỳ thủ hiếu, nàng thể vận hồng y, chỉ khoác chiếc áo khoác mỏng màu xanh, bên trong là y phục trắng tinh khôi, trông nàng vài phần thanh thoát, thoát tục hơn vẻ thường ngày. Nhìn vẻ ngoài, nàng cũng tinh thần, hề bi thương quá độ vì sự của Tưởng lão phu nhân.
“Nguyễn , vẫn chứ? Hôm đó tin bắt nhà lao, tiếc rằng thể khỏi phủ, ức h.i.ế.p gì ?” Đổng Doanh Nhi ân cần hỏi han.
Tưởng Nguyễn khẽ lắc đầu, ánh mắt dừng khuôn mặt Đổng Doanh Nhi. Xưa nay, Đổng Doanh Nhi luôn hoạt bát, tươi vui, Đổng đại nhân bảo bọc , giờ vẫn luôn mang vẻ vô ưu vô lo. Ấy mà giờ đây, nét vui vẻ thường trực biến mất, chỉ còn nồng đượm sầu bi.
Đổng Doanh Nhi nhận ánh mắt quan sát của Tưởng Nguyễn, nàng lúng túng cúi đầu, thấp giọng hỏi: “Nguyễn , vì đến thăm ?”
Triệu Cẩn, Lâm Tự Hương, Văn Phi Phi từng đến thăm, nhưng đều Đổng đại nhân lấy cớ nàng bệnh nặng mà đuổi về. Tưởng Nguyễn thể Đổng đại nhân cho phép nhập phủ, chắc chắn nguyên do.
“Đổng phu nhân thỉnh đến.”
“Mẫu ?” Đổng Doanh Nhi nghi hoặc. “Người tìm đến đây mục đích gì?”
Tưởng Nguyễn im lặng nàng, đáp lời. Đổng Doanh Nhi lặng thinh một hồi lâu, cuối cùng mới lên tiếng: “Muội rõ chuyện , ?”
“ .” Tưởng Nguyễn đáp. “Ngươi sắp nhập cung .”
“Ta nhập cung!” Đổng Doanh Nhi điên cuồng lắc đầu. “Ta đưa chốn thâm cung đó, Nguyễn , hãy giúp !”
“Nếu , ngươi bằng lòng gả Thường gia ư?” Tưởng Nguyễn hỏi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-209.html.]
“Không, cũng gả Thường gia. Thường Tam công tử là chính trực, thể lừa dối .” Đổng Doanh Nhi lầm bầm. “Trong lòng ý trung nhân, thể gả cho kẻ khác.” Nàng siết chặt vạt áo. “Phụ đưa nhập cung, chẳng màng tới tâm nguyện của , gì cũng lọt tai.”
[]
“Đổng đại nhân hề sai.” Tưởng Nguyễn tỉnh táo đáp, hề lời của Đổng Doanh Nhi lay động.
Nghe Tưởng Nguyễn thế, Đổng Doanh Nhi kinh ngạc nàng, khó mà tin . “Muội cho rằng Phụ đúng? Không, chỉ dùng để đổi lấy vinh hoa phú quý cho cả phủ thôi, sợ hỏng danh tiếng của phủ Kinh Triệu Doãn. Phụ căn bản hề nghĩ cho ! Nguyễn , Tưởng Thượng thư đối xử với tệ bạc như thế, chẳng lẽ oán hận ư? Sao thể Phụ đúng? Hành động của bây giờ và cách Tưởng Thượng thư đối đãi với gì khác biệt ? Nguyễn , thể thốt lời ?” Trong giọng tràn đầy oán trách và cố chấp, chẳng còn sót chút vẻ tươi sáng, rạng rỡ thuở ban đầu.
Tưởng Nguyễn lẳng lặng thiếu nữ mặt. Quả nhiên, thời gian trôi qua, ái tình tựa như một liều độc dược, khiến Đổng Doanh Nhi hóa thành một con khác, ngay cả ruột thịt là Phụ nàng cũng thể đối xử như . Kinh Triệu Doãn Đổng đại nhân và Tưởng Quyền đương nhiên là giống . Thứ Tưởng Quyền khao khát là phú quý tột đỉnh, dùng mạng của nàng và Tưởng Tín Chi để lót đường cũng hề tiếc. Còn Kinh Triệu Doãn, ông chỉ đứa con gái si mê của tỉnh ngộ một chút thôi, chỉ tiếc khổ tâm của ông đều trở nên uổng phí. Đổng Doanh Nhi những chẳng thể tỉnh ngộ, mà ngay cả cha , nàng cũng sang oán hận.
Đổng Doanh Nhi chợt ngẩng đầu chằm chằm Tưởng Nguyễn, đột ngột ngã nhào từ ghế xuống, quỳ rạp chân Tưởng Nguyễn. Hai hàng lệ nóng hổi lăn dài gò má, nàng van xin: “Nguyễn , hãy giúp , hãy giúp ! Trong lòng chỉ duy nhất Tưởng Phó tướng, đời quyết gả cho ai khác. Muội giúp khuyên nhủ Phụ , Nguyễn , thông minh như thế, nhất định sẽ cách vẹn .”
Nàng tóc tai xốc xếch, giọng điệu ti tiện hèn mọn, tựa như cỏ rác phục chân Tưởng Nguyễn. Hai tay nàng ôm chặt lấy chân Tưởng Nguyễn, đôi mắt đẫm lệ, m.ô.n.g lung như thể rơi bước đường cùng.
Tưởng Nguyễn khẽ thở dài, nàng cúi xuống, nhẹ nhàng gỡ từng ngón tay đang ôm chặt lấy chân của Đổng Doanh Nhi . Nàng Đổng Doanh Nhi với ánh mắt thương hại: “Cớ gì giúp ngươi?”
Đổng Doanh Nhi sững sờ, nàng hiểu lời Tưởng Nguyễn hàm ý gì.
Vẻ mặt Tưởng Nguyễn ôn hòa, giọng êm ái, nhưng lời thốt lãnh khốc đến tột cùng. “Đại ca đối với ngươi vô tình, việc ngươi si mê , thì liên quan gì tới ?”
“Ta…” Đổng Doanh Nhi cứng họng. Quả thực, Tưởng Tín Chi và nàng chỉ là thoáng gặp gỡ vài , Tưởng Tín Chi cũng hề ý gì với nàng. Nàng chỉ đơn phương yêu mến , nhưng kịp rõ thái độ của thì Tưởng Tín Chi dẫn binh xuất chinh. Nàng tự lừa dối bản , giờ đây Tưởng Nguyễn phơi bày chân tướng trần trụi, Đổng Doanh Nhi nhất thời chỉ thấy trong lòng khó chịu vô bờ bến.
“Ngươi nguyện nhập cung, cũng cam lòng gả Thường gia, nhưng cũng vĩnh viễn thể gả cho Đại ca .” Tưởng Nguyễn nhẹ nhàng kết luận.
“Vì ?” Giọng Đổng Doanh Nhi nức nở, ánh mắt Tưởng Nguyễn tựa như đang một kẻ xa lạ.
Vì ? Tưởng Tín Chi trong triều đang thăng tiến vượt bậc, tương lai tất nhiên thể nhập phe phái Bát hoàng tử. Mà Kinh Triệu Doãn trong triều duy trì thái độ trung lập, đắc tội Bát hoàng tử Tuyên Ly, cũng đắc tội Ngũ hoàng tử. Ngày nếu Tưởng Tín Chi thật sự cưới Đổng Doanh Nhi, Tuyên Ly sẽ nhân cơ hội lấy Kinh Triệu Doãn để uy h.i.ế.p Tưởng Tín Chi, buộc đeo thêm một khúc xương sườn mềm, vĩnh viễn khác chèn ép, gây khó dễ.
Nếu Tưởng Tín Chi thật lòng ái mộ Đổng Doanh Nhi, thì chuyện hiển nhiên còn là vấn đề. Đáng tiếc, cho đến nay, Tưởng Tín Chi vẫn từng tỏ chút tình ý nào với nàng .
“Bởi vì đại ca hề ưa thích ngươi.” Lời Tưởng Nguyễn thốt đập tan tia vọng tưởng cuối cùng của Đổng Doanh Nhi. Nàng ngơ ngác Tưởng Nguyễn, khó nhọc cất tiếng: “Ngươi... tại đối xử với tuyệt tình đến ?”
“Chuyện nhân gian, chỉ tình cảm là thể miễn cưỡng.” Tưởng Nguyễn gật đầu. “Doanh Nhi tỷ thích đại ca là chuyện riêng của Doanh Nhi tỷ. Tỷ cho rằng tâm tính kiên định,” nàng thản nhiên đáp, “thế nhưng đến ngày đại ca thành hôn, tỷ còn giữ vững tâm trí hề hối hận như hôm nay nữa chăng.”
“Nguyễn , ngươi quả thực tuyệt tình đến mức ?” Đổng Doanh Nhi thốt lên đầy khó khăn.
Tưởng Nguyễn sở hữu dung nhan diễm lệ, nhưng vẻ mặt nàng vẫn bình thản chút gợn sóng, lạnh nhạt đáp: “Phải.”
Lời tác giả: Tưởng Đan là kẻ chủ mưu cuối cùng. Kẻ hiện tại lộ diện, đến những chương mới xuất hiện. Tưởng Đan chỉ là dạng nhân vật phụ nhỏ bé, thể nên chuyện lớn, đừng quá lo lắng.
Lời biên tập: là đỡ lo ? trong chương , tuy Doanh Nhi đáng thương, vẫn thể đồng tình nổi! Nếu là Tưởng Nguyễn, cũng sẽ hành động như , một quan trọng, liên quan thì việc gì kéo trưởng ruột của ?