Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 193

Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:08:33
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Nàng lạnh. “Ta cũng xem thử, trong cúng bái sắp đến, rốt cuộc thì con hươu đó sẽ c.h.ế.t tay ai.”

 

….

 

Sau khi rời khỏi Hoằng An quận chúa, Vương mỹ nhân trở về tẩm cung nghỉ ngơi chốc lát, cố ý vẻ vô tình, rảo bước đến điện Tư Mộng. Cung nữ dẫn thị , Vương mỹ nhân thấy Trần quý phi đang tựa ghế dài, t.h.ả.m lông dê ấm áp, tay nàng đang nhàn nhã đan một chiếc túi nhỏ.

 

Vương mỹ nhân lấy lạ, dựa mà Trần quý phi thể an vị nơi vị trí cao như thế, lẽ nào chỉ cần nhàn nhã đan túi như ? giờ xem , nàng dường như hiểu đôi chút lý do vì Hoàng đế sủng ái Quý phi đến thế. Quả thực, bất kỳ nam nhân nào khi bước điện Tư Mộng, thấy một nữ tử hiền dịu thêu thùa may vá như một thiếu phụ nhà thường dân, phiền não và rối bời trong lòng dường như đều tan biến, chỉ còn sự yên tĩnh, thanh nhã, mang theo chút bình yên của vùng Giang Nam êm đềm.

 

Dẫu , trong con ngươi Vương mỹ nhân thoáng qua một tia trào phúng. Nữ nhân trong mắt nam nhân và nữ nhân trong mắt nữ nhân vốn là hai hình thái dị biệt. Điều Hoàng đế thấy ở Trần quý phi là khí chất thanh nhã, là bản tính ôn hòa, uyển chuyển khéo léo, dường như chẳng hề màng tranh đoạt quyền thế. trong mắt Vương mỹ nhân, vị Quý phi là kẻ dã tâm hừng hực, đáng sợ đến tột cùng.

 

“Tới đó , .” Trần quý phi chỉ chỗ bên cạnh , dáng vẻ thiết mười phần.

 

“Thiếp dám.” Vương mỹ nhân cũng , chỉ . “Bộ xiêm y đưa qua cho quận chúa .”

 

“À.” Trần quý phi ngẩng đầu, vẫn chuyên chú đan, mười ngón tay thoăn thoắt tung bay. “Cảm thấy Hoằng An quận chúa là như thế nào?”

 

“Quả là một khó tiếp cận.” Vương mỹ nhân trầm ngâm đáp. “Thiếp gần gũi với nàng đôi chút, nhưng quận chúa cau mày với . Do đành cáo từ sớm, sắc mặt nàng khi quả thực khiến thấy sợ hãi.”

 

Nghe Vương mỹ nhân xong, Trần quý phi lúc ngẩng đầu lên, kinh ngạc Vương mỹ nhân, . “Lạ thật đấy, từ đến nay Hoằng An quận chúa vẫn nổi tiếng là dịu dàng, thể vô duyên vô cớ lạnh nhạt với khác? Nếu nàng hiểu lễ nghĩa, đối đãi với như ? Hay là, Vương vô ý điều gì sai sót, mới khiến cho vị quận chúa của chúng , cảm thấy vui vẻ.”

 

Vương mỹ nhân . “Có lẽ là , là do ngu dốt.” Nàng thầm nghĩ trong lòng, nếu Hoằng An quận chúa bề ngoài dịu dàng, thì vị mặt mới đích thực là kẻ nham hiểm đáng sợ. Ngày thường như ấm áp vô hại, nhưng thực chất bao nhiêu mạng , bao nhiêu phi tần thất bại tay nàng tại chốn hậu cung .

 

Trần quý phi mỉm thỏa mãn. “Thôi , vất vả cho Vương . Muội ngày ngày tận tâm tận lực, đợi khi diện kiến Bệ hạ, sẽ cho mặt ngài.”

 

“Thiếp đa tạ tỷ tỷ.” Vương mỹ nhân mỉm chuyện với Quý phi, trong lời chứa đầy sự vui vẻ hồn nhiên mà mất vẻ cung kính. Quả thật, chỉ chốc lát khiến Quý phi vô cùng thích thú. Phải đến khi trời tối hẳn, Vương mỹ nhân mới dậy cáo lui.

 

Sau khi Vương mỹ nhân khuất bóng, Trần công công bước tới mặt Trần quý phi, khẽ khàng bẩm báo: “Nương nương, nô tài thám thính , Hoằng An quận chúa nhận bộ xiêm y đó, phát hiện điều gì bất thường.”

 

“Tốt lắm.” Trần quý phi nâng bàn tay trắng nõn, mười ngón sơn son đỏ tươi lên ngắm . “Ta cứ xem thử, rốt cuộc là ai thể cứu đây.”

 

“E rằng ngày Triệu gia sẽ gây chuyện thị phi.” Trần công công cẩn thận nhắc nhở.

 

“Còn Vương Di ả ngu xuẩn gánh vác.” Trần Quý phi hờ hững . “Tất cả chuyện , nào quan hệ gì đến chúng .”

 

….

 

Đêm hôm đó, trong cung bao thao thức, nhưng Tưởng Nguyễn chìm giấc ngủ sớm. Dương cô cô hầu hạ bên cạnh Thái hậu đích đến một , thông báo các sự việc cần chú ý khi cử hành đại lễ cúng tế. Tưởng Nguyễn ứng đối xong xuôi, Dương cô cô cẩn thận dặn dò Thiên Trúc và Lộ Châu, mới trở về cung Từ Ninh.

 

Khâm thiên giám chưởng quản việc xem thiên tượng tính quẻ cát hung. Đây là đầu tiên họ hành pháp thiên tượng đoán vận của năm nay, nhằm cát hung trong suốt cả năm. Hoàng đế cực kỳ coi trọng việc , bởi tất cả cung quyến đều tham gia.

 

Mặc kệ thế sự xoay vần, Tưởng Nguyễn vẫn giữ nếp sinh hoạt thường nhật. Ngoại trừ việc Lộ Châu và Cẩm Nhị do Tiêu Thiều điều tới thường xuyên cãi cọ, thì thứ đều bình yên vô sự.

 

Đến buổi tối, thời điểm chuẩn cử hành đại lễ cúng tế, Tưởng Nguyễn mặc bộ xiêm y mà Vương mỹ nhân đưa tới hôm qua. Sau khi Lộ Châu chải đầu búi tóc cho nàng xong, nàng theo tiểu thái giám dẫn đường đến đài quan sát thiên tượng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-193.html.]

[]

 

Tưởng Nguyễn ở khu vực dành cho cung quyến. Dù hiện giờ nàng thiết với Thái hậu, nhưng đám nữ quyến e rằng thống nhất cô lập nàng từ lâu. Đối diện, Dung Nhã quận chúa của Ung Vương phủ và Hòa Di quận chúa phe Thục phi, điệu bộ cao cao tại thượng, một đám tần phi vây quanh nịnh hót, tựa như đang vây quanh những minh châu sáng chói nhất.

 

Phạm Khắc Hiếu

Bên phía nữ quyến, đầu là Ý Đức Thái hậu, đó là Hoàng hậu, tiếp đến là Trần quý phi, Đức phi, Thục phi, Hiền phi. Khu vực nam quyến bao gồm các hoàng tử và vương, Hoàng đế ngự tại vị trí cao nhất.

 

Ý Đức Thái hậu thấy Tưởng Nguyễn một cô lập ở gần cuối cửa, đôi mày liễu khẽ nhíu , lạnh giọng truyền lệnh: “Hoằng An, đến chỗ của ai gia.”

 

Tưởng Nguyễn tuân lời tiến đến. Trong mắt Dung Nhã và Hòa Di quận chúa đồng thời xẹt qua nét đố kỵ, còn nhóm nam quyến dường như đến lúc mới thực sự thấy Tưởng Nguyễn. Sau khi Tưởng Nguyễn tiến đến mặt Ý Đức Thái hậu, bà đưa tay kéo tay nàng, cử chỉ mật lọt mắt chúng nhân, khỏi khiến họ kinh ngạc. Vẫn Tưởng Nguyễn sủng ái, nhưng tính tình Ý Đức Thái hậu vốn lạnh nhạt, tư thế mật như ngay cả Nguyên Dung công chúa cũng khó vinh dự .

 

Tưởng Nguyễn mỉm , đôi mắt bắt gặp một bóng dáng quen thuộc bên khu vực nam quyến, bất giác ngẩn . Hắc y cẩm bào, rõ ràng chính là Tiêu Thiều. Chỉ hoàng quốc thích mới phép tham dự lễ cúng do Khâm thiên giám cử hành, vì ở đây?

 

Tiêu Thiều cũng sửng sốt khi trông thấy nàng. Nàng vận bộ xiêm y trắng như tuyết, mái tóc dài đen nhánh búi kiểu Hồ lô kế, cài trâm bạch ngọc, đeo ngọc bội, son phấn. Tưởng Nguyễn vốn dĩ luôn thích hồng y thẫm, rực rỡ khiến lòng xao động. Giờ đây nàng khoác lên màu trắng tinh khiết, như gột bỏ lớp hóa trang, khác biệt với vẻ thanh lệ thoát tục của Tưởng Tố Tố. Nàng trong bạch y khiến nụ vốn ôn hòa nhuốm thêm vài phần lãnh đạm. Khóe mắt xếch ẩn chứa nét trào phúng như như . Nếu Tưởng Nguyễn trong hồng y như một con Cửu Vĩ Hỏa Hồ lộng lẫy, thì Tưởng Nguyễn trong bạch y tựa một con Linh Xà lạnh lùng, đầy cảnh giác, mang theo luồng lãnh ý khiến kẻ khác kinh hãi rợn .

 

Một đóa hoa mai đỏ rực lửa bỗng chốc biến thành đóa hoa lê trắng tựa tuyết, lập tức thu hút vô ánh mắt đổ dồn. Ánh mắt Tuyên Ly cung cũng ngoại lệ, chút hốt hoảng, thầm nghĩ cô gái xinh thoát tục, khác biệt so với những khuê nữ bình thường từng gặp, khiến sinh lòng giữ nàng của riêng. Nếu khiến đôi mắt lạnh nhạt chất chứa si mê vì , đó chẳng là chuyện tuyệt vời lắm ?

 

Trong mắt hoàng đế cũng hiện lên tia kinh diễm, nhưng dù Tưởng Nguyễn vẫn còn nhỏ tuổi, bản tính quá thanh lãnh, mà nam nhân đều thích nữ tử dịu dàng hơn một chút. Trước nay hoàng đế hề hảo cảm với Tưởng Nguyễn, nhưng Trần quý phi khẽ cong khóe môi nàng.

 

Vương mỹ nhân ở xa xa Tưởng Nguyễn, hiểu vì , tối nay tim nàng đập nhanh, cảm thấy sắp chuyện xảy . Cho đến khi thấy bộ bạch y Tưởng Nguyễn đang mặc quả thực chính là bộ xiêm y ngày đó, nàng mới yên lòng. Chỉ cần nàng khoác nó lên , cục Ty y từng thêm một bộ nào khác, chuyện hôm nay, chắc chắn hề chút sơ hở nào.

 

Tưởng Nguyễn nhếch môi. Thấy hoàng đế tuyên bố khai lễ, Khâm thiên giám rửa tay dâng hương, thẻ bói chuẩn xong. Lư hương to lớn chầm chậm bốc lên khói xanh lượn lờ. Tuệ Giác mặc tăng y cạnh Giám chính, mi mục từ bi thầm kinh văn.

 

Linh đài đang đo lường tinh tượng, chỉ ‘rắc’ một tiếng. Chiếc mai rùa khổng lồ ở gần nhất đột nhiên nứt toác, một khe hở đột ngột xuất hiện đó.

 

“Đại hung…” Giám chính trợn to hai mắt, kịp thêm gì, cắt ngang bởi âm thanh hoảng hốt: “Không xong, đại nhân!” Kẻ lên tiếng là Chủ Bạc, phụ trách ghi chép thiên văn tượng , vẻ mặt hoảng hốt lảo đảo chạy từ đài cao tới, kêu lên. “Song tinh bạn nguyệt! Song tinh bạn nguyệt! Đại hung!”

 

(Song tinh bạn nguyệt, tức hai ngôi cùng xuất hiện với mặt trăng, Kim và Mộc đồng thời xuất hiện. Theo quỹ tích vận hành thì Kim vòng theo Mộc từ Tây sang Đông, cách dần rút ngắn, đó mặt trăng vòng theo Mộc. Đợi khi cự ly của cả ba gần nhất thì sẽ xuất hiện hiện tượng ‘song tinh bạn nguyệt’, còn gọi là thiên tượng đặc biệt ‘Tam tinh một tuyến’.)

 

Hoàng đế bật dậy, thấp giọng khẽ quát: “Xảy chuyện gì?”

 

Chủ Bạc lập tức quỳ rạp xuống đất, ngừng khấu đầu, : “Bẩm Bệ hạ, Song tinh bạn nguyệt, là điềm đại hung!”

 

“Cái gì?” Hoàng đế nhíu chặt mày. Khâm thiên giám cử hành lễ cúng nhiều năm như , kể từ khi lão đăng cơ đến nay, đây là đầu tiên gặp điềm hung. Trấn định một chút, lão mới : “Giải thích rõ ràng cho trẫm, cái gì gọi là Song tinh bạn nguyệt?”

 

Giám chính dường như cũng mới thức tỉnh từ trong khiếp sợ, quỳ xuống đáp: “Bẩm Bệ hạ, Song tinh bạn nguyệt là điềm đại hung. Quốc gia yêu nghiệt, là họa vong quốc.”

 

“Yêu nghiệt?” Lúc Trần quý phi lên tiếng, nàng nghi ngờ nghiêng đầu hỏi. “Là yêu nghiệt gì?”

 

“Người sẽ dấy lên loạn triều họa quốc.” Giám chính xoa mồ hôi. “Người là yêu tinh chuyển thế, Song tinh bạn nguyệt là điềm báo từ trời cao, là dấu hiệu vong quốc.”

 

“Yêu tinh ở nơi nào?” Trần quý phi tựa như khẩn trương.

 

“Việc … Thiên thượng nhân từ, báo điềm . Thần… Thần nguyện thắp lên một nén hương cầu nguyện, hỏi rõ ý chỉ của trời cao.”

 

Tưởng Nguyễn mỉm , cuối cùng cũng… Đến lúc.

 

Loading...